Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bạch Nguyệt nghiền áp

Phiên bản Dịch · 886 chữ

Chết tiệt!

Chịu đả kích nghiêm trọng, Tống Thiên Hữu kêu gào thảm thiết trong lòng.

Tông chủ đại nhân, ngươi vì sao phải che chở cho một đứa ranh con?

Là nàng!

Là nàng gian trá, hại ta mất mặt!

Trời xanh bất công! Tông chủ vô năng!

Nếu ngài không làm chủ cho ta, chức vị Thiếu tông này ta đây không cần cũng được. Tống Thiên Hữu ta là con cháu Tống gia, một trong chín họ cao quý trên Đông Linh, tuyệt không ngoan ngoãn cam chịu khuất nhục như vậy. Vô luận như thế nào, hôm nay, ta muốn phế nàng!

Ngay lúc mọi người ở đây đều cho rằng cuộc tranh chấp đã kết thúc, trên người Tống Thiên Hữu bị bọn họ xem nhẹ lại bỗng nhiên bộc phát ra một vầng sáng lóa mắt!

“Trời ạ! Thiên Hữu lão đệ định dùng tới chiêu kia!”

Vừa kinh hô, Thiếu tông Thiên Long Hạp Long Trạm vừa nhảy dựng lên trên ghế, rượu trong tay cũng vẩy lên người song hắn không hề hay biết.

“Năm đó Thiên Hải Cốc và Tống gia đặc biệt chế tạo cơ đài cho hắn, không biết bao người phải hâm mộ! Cho dù Thiên Hải Cốc không bảo vệ hắn, hắn còn có Tống gia!”

Thiếu tông Thiên Sùng Sơn Nhiếp Tác Nhân thở dài một tiếng, ánh mắt sáng ngời, đồng thời gương mặt lộ ra biểu tình ghen ghét.

Tất cả mọi người đang dần dần tản ra bất chợt dừng chân, cảm thấy trong không khí vô cớ quanh quẩn một cỗ áp lực thật lớn, ép đan điền của bọn họ chấn động ầm ầm.

“Bạch Nguyệt!”

Có người quay đầu lại kinh ngạc hô to.

Giây phút hiện tại, giữa một đám lều trại dày đặc như răng lược, phía sau Thiếu tông Thiên Hải Cốc Tống Thiên Hữu từ từ xuất hiện một vầng trăng tròn trắng tinh!

Trăng kia tuy chỉ là hư ảnh nhưng tạo ra khí tượng sinh động như thật.

Nó trong sáng thanh khiết, thương cổ mênh mông, như là minh nguyệt xưa nay vẫn luôn lơ lửng bên trên hoàn vũ vô ngần, lấy ánh mắt cao ngạo cúi đầu quan sát thiên địa thương sinh.

Vào khoảnh khắc này, đan hải của mọi người đều đang rung động.

Không phải bọn họ sinh lòng sợ hãi Tống Thiên Hữu, mà là sự run rẩy đến từ căn nguyên tu hành khi đối diện với căn cơ cuồn cuộn của hắn.

Tu sĩ Trúc cơ dựng cơ đài, có Tinh Thần, Nguyệt Vọng, Nhật Thịnh khác nhau.

Mà trong Tinh Thần lại phân ra mười sao, trăm sao, ngàn sao; trong Nguyệt Vọng có Ám Nguyệt, Bạch Nguyệt, Ngân Nguyệt khác biệt; về phần Nhật Thịnh Cơ Đài trong truyền thuyết, cũng có Trọc Dương, Xích Nhật, Diệu Dương là ba cảnh giới lớn.

Người có thể tạo ra Nhật Thịnh Cơ Đài trên thế gian, đều là đại tôn một giới.

Người thành công Nguyệt Vọng, hiếm như lông phượng sừng lân.

Tống Thiên Hữu sinh ra ở Tống gia, được trưởng bối Thiên Hải Cốc coi trọng, vậy nên từ thời niên thiếu đã lấy năm loại nội tình và căn cơ thâm hậu dựng nên cơ đài cho mình, phẩm chất đạt tới Trung phẩm Bạch Nguyệt trong Nguyệt Vọng!

Tư chất bực này, phóng mắt nhìn toàn bộ hai mươi tư đại tông hộ đạo, sợ rằng chỉ có ba người Dương Diễm, Vạn Dạ và Thân Đồ Nguy Nhiên là có thể so sánh.

Tuy rằng sau khi tu vi tấn chức lên Khai quang, học được cách vận dụng thần thông thuật pháp cường đại hơn, việc Tống Thiên Hữu từng dựng nên Bạch Nguyệt Cơ Đài đã chậm rãi mờ nhạt trong trí nhớ thế nhân. Thế mà bản thân Tống Thiên Hữu lại không hề quên, cơ đài phẩm chất tuyệt hảo còn có một tác dụng đó chính là dùng để nghiền áp căn cơ của đối thủ!

Một loại đấu pháp tương đối thô bạo điên cuồng.

Trực tiếp sử dụng cơ đài của mình tấn công cơ đài của người khác!

Kẻ yếu hơn, nhẹ thì đài nát, nặng thì căn cơ hoàn toàn hủy hoại, từ đây trở thành một phế nhân!

Thông thường vô cùng hiếm tu sĩ thích dùng phương thức này tiến hành so đấu, cho dù cơ đài của mình có mạnh mẽ tới mấy nhưng va chạm nhiều lần, cũng sẽ tổn hại đạo tâm.

Chỉ người cực kỳ tự tin với nội tình của mình, hoặc là cố ý khiến thân thể và đạo tâm của đối phương bị đả kích trầm trọng mới lựa chọn dùng loại thủ đoạn kết thù điên cuồng này để công kích!

“Thiên Hữu!”

Phát hiện sự tình bất thường, Tông chủ Thiên Hải Cốc Diêm Pháp lập tức quát to một tiếng rồi im hơi lặng tiếng.

Dù sao đã cho Cữu Tử Mặc đủ mặt mũi, cũng đã khiển trách Tống Thiên Hữu, về phần sau đó Tống Thiên Hữu muốn làm như thế nào, thì là việc của hắn.

Hắn khép tay lại trong tay áo, trưng ra bộ dáng đứng ngoài cuộc.

Bạn đang đọc Vạn Thú Triều Hoàng (Dịch) của Vũ Phiến Hoạ Thuỷ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThuPhongCac
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.