Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trở lại con đường tu luyện

Phiên bản Dịch · 933 chữ

Tiếng cười to càn rỡ đánh thức khu rừng đang chìm trong giấc ngủ say. Vô số độc trùng dã thú ló đầu ra từ hang ổ ấm áp của mình, tiếp đó kinh ngạc nhìn thấy bóng dáng con nhện tám mắt chạy như điên khắp rừng.

Nhưng điều hoang đường nhất không phải là Thú vương chết đi rồi sống lại, mà là trên lưng bậc vương giả cao ngạo như nó còn ngồi hai nhân loại!

Nữ tử ôn nhu yêu kiều, tấm lưng nam tử cao ngất.

"Trời đổi rồi…!" Có con cáo già thở dài một tiếng.

Ếch độc và Thổ Giáp Thú từng bị tên ngốc đánh cho nhừ tử cũng đang ôm nhau run bần bật. Mà cá sấu yêu vẫn tiếp tục rình rập chưa chịu từ bỏ, hiện nằm bò trên Khóa Sơn Đại Trận của Thất Diệp Cốc như có điểu suy nghĩ.

Khi Bát Nhãn Tri Chu khổng lồ chở hai người trở về, phía sau Tiểu Chúc Chúc đã có thêm một cái sọt trúc lớn, bên trong toàn bộ đều là thảo dược thành thục mới hái, thậm chí còn có vài cọng trăm năm tuổi.

Bị đám độc thú sinh sôi nẩy nở điên cuồng ngăn cản, rất nhiều năm rồi chưa có ai vào rừng hái dược thảo, nếu người khác nhìn thấy thu hoạch của Chân Tiểu Tiểu lúc này, đừng nói đệ tử Dược Các, mà ngay cả bản thân Hoàng dược lão cũng sẽ ghen tị đến chết.

Với phương pháp gần như là gian lận, Chân Tiểu Tiểu nhanh gọn lẹ trở thành bá chủ của rừng rậm Hắc Điền, ôm trọn dược điền, hơn nữa thú cưỡi là tiểu đệ nhện lớn, trong lòng nàng chợt dâng lên một cỗ cảm xúc tự hào nồng đậm.

Nàng thuận tay cầm lên một cây Nhân Sâm năm mươi năm từ trong sọt trúc, cọ cọ bùn trên đó lên váy rồi gặm, coi Nhân Sâm không khác gì cải trắng.

"Cuối cùng thì không cần ăn Ích Cốc Đan nữa, thứ quỷ kia quá khó nuốt."

Nhân Sâm vào miệng, Chân Tiểu Tiểu lập tức cảm thấy vừa lòng thoả ý.

Đan dược của Đại trưởng lão Nguyên Phong rất tốt, đáng tiếc hương vị chả ra sao mà chỉ có vài viên. Nếu không tìm được đồ ăn mới, vậy sớm muộn cũng gầy thành xác khô.

Hiện tại có Nhân Sâm lót dạ, trong bụng Chân Tiểu Tiểu thậm chí chậm rãi dâng lên một dòng nước ấm dễ chịu.

"Nghe Tương Khiêm sư huynh nói. . . Ngưng Khí Đan mà đệ tử Ngưng khí dùng có thành phần chủ yếu là Nhân Sâm. Nhưng lượng Nhân Sâm phân cho đệ tử Dược Các mỗi tháng, sợ là cộng lại còn không bằng một miếng ta vừa cắn, nếu không tiêu hóa toàn bộ dược tính, thật sự có chút lãng phí."

Xoay người tụt xuống, trở về dược điền, Chân Tiểu Tiểu ngồi xếp bằng trên mảnh đất rộng trước nhà tranh, lấy ra khẩu quyết Ngưng khí từ trong lòng ngực đặt lên đùi.

"Tiểu Chúc Chúc, đến, chúng ta cùng nhau tu luyện!" Mở sách ra, Chân Tiểu Tiểu chân thành mời.

"Rác rưởi, không học."

Tên ngốc dùng ánh mắt ghét bỏ liếc qua cuốn sách cũ, ợ một cái rồi lắc lư quay vào phòng, so với tu luyện, hắn càng nhớ thương nồi thịt rắn hầm Linh Chi ba mươi năm tuổi vừa mới xuống bụng kia.

Chân Tiểu Tiểu bất đắc dĩ lắc đầu, ánh mắt lại đặt trên khẩu quyết Ngưng khí.

Muốn đạp trời, phải bước lên mây, muốn bước lên mây, biện pháp đơn giản nhất, chính là tu tiên.

Thời gian từng ngày trôi qua, mưa to rửa sạch mọi dấu vết đấu đan trước Dược Các. Trong Thất Diệp Cốc, đa số tu sĩ đã quên đi hai đan đồ bị phạt ở rừng rậm Hắc Điền. Nhưng không một ai biết, mấy ngày nay, trong Hắc Điền đang xảy ra biến hoá nghiêng trời lệch đất.

Mỗi ngày đều bị mỹ vị của món thịt hầm linh dược ôm ấp, tên ngốc được Chân Tiểu Tiểu nuôi đến trắng trẻo mập mạp, trên da thịt cũng không tìm được chút xíu dấu vết sét đánh nào, gương mặt thịt chen thịt, ngốc ngốc đáng yêu.

Ban đầu, Bát Nhãn Tri Chu còn phẫn nộ cực điểm vì bị phàm nhân dùng yêu pháp khống chế, một khi có cơ hội sẽ thoát ra Thú Linh Thạch, lao vào rừng điên cuồng vo tròn nắn bẹp bọn tiểu đệ cho hả giận.

Nhưng theo thời gian trôi qua, nó dần dần bị Toái Đan đưa lên đúng giờ mua chuộc, chí khí vương giả cao ngạo bất khuất cũng sớm bay biến, hoàn toàn trở thành chó săn trung thành dưới váy Chân Tiểu Tiểu.

Ngày ngày, ngoại trừ việc tận tâm tận lực đào thuốc săn thịt cho chủ nhân, thì hoạt động giải trí mà Bát Nhãn Tri Chu cảm thấy hứng thú nhất, chính là ngậm Toái Đan đến trước Khóa Sơn Đại Trận, diễu võ dương oai với con cá sấu thấy được mà không ăn được ngoài kia.

Vì thế, mông nhện càng ngày càng tròn trịa mượt mà, cá sấu lại càng ngày càng khô đét uất nghẹn.

_NL_

Tiểu Cá Sấu nha, ngươi xem Tiểu Con Nhện trải qua ngày tháng mới sung sướng làm sao, ngươi cũng ngoan ngoãn học theo đi ~

Bạn đang đọc Vạn Thú Triều Hoàng (Dịch) của Vũ Phiến Hoạ Thuỷ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThuPhongCac
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 56

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.