Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đồng minh ?!

Phiên bản Dịch · 929 chữ

Trong đội ngũ, có chim bay trên trời, có thú chạy dưới đất, có côn trùng chui rúc … Dưới sự chỉ huy của Thú vương, chúng nó dùng răng nanh gặm xuống trái cây từ cổ thụ cao cao; lấy vuốt sắc đào lên rễ cây chôn sâu dưới nền đất; cào rách vỏ cây cứng rắn, cạy ra tinh hoa; đẩy đổ cây lớn, vặt đi búp non!

Chưa bao giờ phát hiện, móng vuốt thô to của độc thú lại linh hoạt như vậy, ngay cả giống loài cộng sinh ẩn sâu trong thân cây cũng không bỏ qua.

Chỉ giây lát, Nhân Sâm, Chu Quả, Linh Chi, Tiếu Oanh Đằng, Kim Thai Quả, Huyết Tích Tử, Quỷ Lôi Mộc, Cổ Linh Hoa, . . . đã chất thành núi dưới chân Chân Tiểu Tiểu, nhìn hoa cả mắt.

Một vườn thuốc rộng như vậy lại trở nên trụi lủi một mảnh, giống như mới bị cường đạo ghé thăm, cướp sạch không buông tha thứ gì cho dù là cây non mới mọc nhỏ bé yếu ớt nhất. Đàn thú vô cùng kích động, thở phì phì như trâu, trong lòng sinh ra sự sảng khoái xưa nay chưa từng có!

“Có tiền đồ!”

Thấy nhóm độc thú làm việc càng nhanh nhẹn cẩn thận hơn Tiểu Chúc Chúc, sự mệt mỏi trong bảy ngày luyện đan liên tiếp cũng tan thành mây khói, Chân Tiểu Tiểu không khỏi vươn ngón cái với chúng nó.

“Vất vả cho các ngươi, tiếp tục đi mấy vòng, đào ba thước đất moi toàn bộ thứ tốt ở khu vực Bách Trạch ra cho ta, không được bỏ sót một cái!”

Nhìn lúm đồng tiền nhộn nhạo trên má Chân Tiểu Tiểu, đám yêu thú đồng loạt run bần bật trong lòng, vốn cho rằng bản thân đã đủ hung tàn, không ngờ Chân Tiểu Tiểu còn thâm độc hơn chúng nó.

Qua nhiều năm như vậy, hạt giống của một số loài trong dược điền dần dần theo gió bay đến khu vực Bách Trạch, nếu đã có toàn bộ thảo dược ở vườn thuốc rồi, lẽ ra nên chướng mắt những cây con rải rác ngoài kia mới đúng.

Thế nhưng, Chân Tiểu Tiểu vẫn ra lệnh đào sạch tất cả, đây rõ ràng là muốn nguồn dược liệu của Thất Diệp Cốc bị tuyệt chủng mà!

Đủ độc! Đủ cay!

Tính tình này. . . chúng nó thích!

Nhìn bầy thú nhanh chóng tản ra bốn phía khu rừng, Chân Tiểu Tiểu hài lòng gật gật đầu.

Nàng cầm lên chiếc túi thêu hình con thuyền của Tiểu Chúc Chúc, vốn định bỏ tất cả dược liệu vào túi, nhưng đúng lúc này, Thú Linh Thạch trong tay chợt lóe lên ánh sáng xanh lục, nuốt hết thảo dược trước mặt.

Chân Tiểu Tiểu sững người một lúc, sau đó bóp chặt bình sứ nhỏ, gọi Tiểu Hắc Mao chở nàng tới cạnh Khoá Sơn Đại Trận.

Thú Linh Thạch này quái dị cũng không phải chuyện ngày một ngày hai, nó muốn nuốt linh thảo thì cứ để nó nuốt đi, dù sao đều là vật của mình, cất ở đâu cũng như nhau.

So với dược liệu, nàng càng lo lắng cho cuộc săn thú vào ba ngày sau hơn.

Tuy đã huy động tất cả Thú vương trong rừng, nhưng vẫn không thể khinh địch.

Trong danh sách do Dương Cốc Vũ tiết lộ, vị trí đầu tiên là Kỷ Thanh Y, Thiếu tông chủ của Thất Diệp Cốc, tu vi đạt tới Nửa bước Trúc cơ, thực lực tổng thể còn mạnh hơn nhện hoàng tám mắt một chút!

Mà đồ đệ La Uy của Đại trưởng lão Nguyên Phong và Trọng Tử Hưng dưới gối Hồ trưởng lão đều có tu vi Ngưng khí tầng chín, sau khi sử dụng pháp bảo sẽ rất khó chơi.

Lần đi săn này, nhóm đệ tử tinh anh cường đại hơn những kỳ trước không ít, dù sao hai mươi năm trước, Thất Diệp Cốc chỉ có một tu sĩ Ngưng khí tầng chín vào rừng.

Để bảo đảm an toàn, Chân Tiểu Tiểu quyết định tìm một viện trợ mạnh mẽ cho bản thân!

Nhưng Chân Tiểu Tiểu cả ngày ở trong rừng rậm Hắc Điền, kết giao đồng minh chỗ nào được?

Chậm rãi tới trước bia đá cấm, một con cá sấu yêu đói đến da bọc xương đang nhàm chán mài răng, đang lúc lơ đãng, gương mặt tươi cười của Chân Tiểu Tiểu thình lình đập vào con ngươi dựng đứng của nó.

Trong khoảnh khắc nhìn thấy kẻ thù xuất hiện, cá sấu yêu lập tức há hốc miệng đầy răng, xông thẳng tới Khoá Sơn Đại Trận. Tuy rằng mấy ngày nay nó bị trận pháp cấm bắn bay không biết bao nhiêu lần, nhưng chấp niệm trong lòng lại càng ngày càng sâu nặng!

Nàng làm vỡ nồi thức ăn của nó, dùng tiên chướng vặn răng nanh của nó, triệu hồi kiếm gỗ đâṁ mông nhỏ của nó, mỗi ngày đều sai con nhện vô sỉ teo tóp kia đến chọc tức nó!

Cắn nàng! Xé nát nàng!

Nếu không biến con cái này thành đống phân thối hoắc, nó thề không bao giờ bỏ qua!

_NL_

Tiểu Thấu Minh, ngươi theo ta đi!

Không! Cá sấu ngạo kiều hất mặt.

Một viên đan thế nào?

Thân ái, chủ nhân vô sỉ của ta, ngài muốn tiểu nhân làm gì?

Đi thôi, đi cướp phiếu đề cử! = =+

Bạn đang đọc Vạn Thú Triều Hoàng (Dịch) của Vũ Phiến Hoạ Thuỷ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThuPhongCac
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 48

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.