Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lô đỉnh thượng giai

Phiên bản Dịch · 921 chữ

Việt Hồng Quang đi theo sau Trọng Tử Hưng cũng bước vào mảnh rừng u tối, mục tiêu của nhưng người khác đều là tìm kiếm linh thảo và độc thú, chỉ có một mình hắn nhìn chằm chằm Chân Tiểu Tiểu!

Hiện giờ ngươi trốn không nổi đâu, nha đầu thối, đi chết đi!

Chân Tiểu Tiểu quả thực là khắc tinh của chính mình, lần đầu tiên gặp gỡ nàng cướp đi vinh quang đứng đầu thí luyện của hắn! Lần thứ hai đi cười nhạo nàng, bản thân lại thiếu chút nữa chết trong ổ rắn độc! Không dạy dỗ nàng cẩn thận, hắn thực sự nuốt không trôi được cục tức này!

Đáng tiếc, Việt Hồng Quang vừa mới cầm lấy kiếm gỗ vẫn luôn giấu ở tay áo, thì một luồng sáng đỏ rực rỡ giáng xuống từ trên trời, ngăn cản cái nhìn chòng chọc như sắp ăn tươi nuốt sống Chân Tiểu Tiểu của hắn.

Tầng tầng ánh sáng đột nhiên nổ tung ngay trước mặt, Chân Tiểu Tiểu sững sờ tại chỗ.

Người bước ra từ những tia sáng hỗn loạn, đúng là tên họ Kỷ nào đó.

Gió nhẹ vén lên sợi tóc dài đen như mực của hắn, nắng sớm rải vào mắt hắn những mảnh sáng vụn vặt.

“Vị sư muội này chắc chắn quen thuộc hoàn cảnh nơi đây, không bằng … dẫn đường cho ta, được chứ?” Thanh âm mềm nhẹ như nước, mang theo sự mị hoặc không thể chối từ.

Ở khoảng cách gần như vậy, Kỷ Thanh Y không tin Thuỷ Hoặc Chi Thể của mình còn không có tác dụng.

Thì ra là thế!

Đang nghĩ Kỷ Thanh Y cao ngạo hiếm khi lên sân khấu, hôm nay trúng gió kiểu gì lại sốt sắng lo chuyện của tông môn? Hồ trưởng lão và Ngô trưởng lão nhìn Kỷ Thanh Y vọt tới trước người Chân Tiểu Tiểu, trong lòng tức khắc sáng tỏ thông thấu.

Một tháng không thấy, người thiếu nữ bị Dược Các trục xuất kia càng thêm kiều mỹ xinh đẹp, trên đầu chỉ cắm nghiêng nhánh hoa nhỏ, nhưng phong tư xuất trần lại thành công giành được sự chú ý của Kỷ Thiếu tông.

Mọi người đều biết đệ tử chủ mạch Kỷ Thanh Y phong lưu thành tính. Nhưng mà khổ nỗi thiên tư hắn mạnh mẽ, ngay cả Cốc chủ còn không can dự vào việc riêng của hắn, các trưởng lão tự nhiên mở một con mắt nhắm một con mắt, có vẻ, hắn đã tìm được con mồi đầu tiên cho mình trong trận đi săn lần này.

Hoàng Dược lão cũng dừng bước chân, ánh sao trong mắt chớp động, không biết suy nghĩ cái gì.

Hồng Loan trợn trắng mắt xem thường, cảm thấy Kỷ sư huynh càng ngày càng bụng đói ăn quàng, nha đầu kia một không ngực hai không mông, nào có tốt bằng mình?

“Dẫn đường?”

Chân Tiểu Tiểu lộ vẻ mặt do dự, không hiểu vì sao nhân vật nguy hiểm hàng đầu trong danh sách của Dương Cốc Vũ lại đơn độc tìm bản thân.

Hơn nữa … Hơn nữa hắn thi triển tà thuật gì với ta sao?

Khi nhìn thẳng vào đôi mắt của Kỷ Thanh Y, Chân Tiểu Tiểu cảm giác máu huyết trong cơ thể bất an xao động từng trận, cực kỳ phiền muộn, giống hệt lúc đối mặt với con cá sấu to xác đáng chết kia.

Ngươi!

Phát hiện sự cảnh giác và kháng cự trên mặt Chân Tiểu Tiểu, nụ cười mỉm của Kỷ Thanh Y biến mất, hai mắt đột nhiên sáng choang!

Trời ạ!

Lô đỉnh thượng giai!

Tuy rằng Thủy Hoặc Chi Thể là bẩm sinh, nhưng cũng có thể thông qua quá trình tu luyện lâu dài tiếp tục phát triển sức mạnh, nếu dùng những nữ tử có định lực cực tốt làm lô đỉnh tiến hành song tu, ngày sau uy lực chắc chắn sẽ tăng trưởng gấp bội.

Thậm chí mạnh mẽ đến mức có thể ảnh hưởng tới tu sĩ cùng giới tính, trong đối chiến có thể thao túng lòng người, từ đó đạt tới mục đích bách chiến bách thắng.

Kỷ Thanh Y đã nhập tông nhiều năm, chỉ thấy một lô đỉnh cực phẩm là Chân Tiểu Tiểu.

Trước đó tuy rằng từng gặp Dương Cốc Vũ, nhưng sau mới phát hiện, trên người nha đầu kia mang theo pháp bảo khắc chế mị hoặc, cũng không phải vốn có định lực tuyệt vời.

Lúc này cẩn thận soi xét trên dưới Chân Tiểu Tiểu xong, xác nhận quả thực không có pháp bảo quấy phá, ánh mắt Kỷ Thanh Y nhìn nàng lập tức ngọt đến sắp vắt ra mật.

Tiểu nha đầu, ngươi là nữ nhân của ta!

“Đúng vậy, dẫn đường cho ta, nghe nói trước đó vài ngày Dược Các phái một đệ tử tới trông coi dược điền, hình như họ Chân?”

Dùng quạt che miệng, Kỷ Thanh Y lại tiếp tục không kiêng nể gì mà trắng trợn đánh giá Chân Tiểu Tiểu, nhìn đôi mắt linh động của nàng và làn môi tươi tắn, hắn càng thêm vừa lòng.

_NL_

Mao lòng dạ hiểm độc: Ta mới không cần giấu tên Kỷ Thanh Y lẻo mép. . . Ta phải giấu Tiểu Chúc Chúc ~

Bình luận suy đoán một chút, kết cục cuối cùng của Tiểu Thanh Y thảm cỡ nào?

Bạn đang đọc Vạn Thú Triều Hoàng (Dịch) của Vũ Phiến Hoạ Thuỷ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThuPhongCac
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 47

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.