Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hồn Thiên Ý hài lòng.

Tiểu thuyết gốc · 3149 chữ

“Đồ Long Kĩ – Diệt Long Hồn!” Trần An Vĩ cấp tốc kết ấn, vô tận Hồn Lực trong cơ thể tiến ra hòa vào hư ảnh Hỗn Thế Nguyên Long bay lượn đằng sau lưng, khiến nó càng thêm ngưng thực và nguy hiểm.

Grao!!!

Hồn Thế Nguyên Long dường như cảm nhận được chiêu thức quen thuộc, nó gầm lên một tiếng hưng phấn, đôi mắt trong suốt vẫn hờ hững nhìn lấy Phiên Vân Bạo Loạn Vũ đang dần ma diệt đòn tấn công trước đó của mình.

Diệt Long Hồn kích hoạt, Hỗn Thế Nguyên Long một lần nữa há to chiếc miệng rộng, một luồng Hồn Lực đen kịch bay ra từ trong cơ thể bao phủ trong thập sắc vảy lân khiến mọi thứ trở nên nổi bật tới cực điểm.

Luồng Hồn Lực đen kịch kia vừa ra khỏi miệng Hỗn Thế Nguyên Long, đã lập tức huyễn hóa thành một tôn Hắc Long nhỏ nhắn, với đôi mắt đỏ ngầu uốn lượn trên thương khung.

Hắc Long nhỏ nhắn là vậy, nhưng không chỉ Hồn Thiên Ý, mà đám người quan chiến cũng vô thức cảm thấy sống lung lạnh toát, cảm tượng nếu không cần thận trúng phải chiêu thức kì lạ kia, bọn hắn nhất định sẽ chết.

Điều đó là đương nhiên, bởi vì Đồ Long Kĩ vốn là bộ Chiêu thức được cường giả Long Tộc đạt tới Nguyên Thánh cảnh sáng tạo ra, với mục đích tru diệt tội đồ Long Tộc, vì vậy uy lực đương nhiên cực kì mạnh mẽ.

Nhưng có một điều mà đám người không hề biết, đó là vì chỉ là tỷ thí công bằng, nên Trần An Vĩ chỉ mới thi triển hai phần sức mạnh của Diệt Long Hồn, nếu hắn thi triển toàn lực, thì Ly Hồn cảnh Hồn Tu cũng dễ dàng bị Diệt Long Hồn thổi bay.

Hồn Thiên Ý ánh mắt ngưng trọng nhìn lấy tôn Hắc Long nhỏ nhắn kia đang lao về phía mình, dù nó tốn không ít công sức để len lỏi vào Phiên Vân Bạo Loạn Vũ, vượt qua Phiến Ý của nàng nhưng lực lượng của nó lại không có dấu hiệu thuyên giảm.

Không suy nghĩ nhiều, nàng lấy ra hai viên Bổ Hồn Đan, hồi phục lại lượng Hồn Lực đã mất, tiếp tục thi triển Nguyền Rủa Thuật.

Bất quá lúc này, Hồn Thiên Ý lại phát hiện thân thể không theo sự điều khiển của mình, dù có cố gắng thế nào, nàng cũng không thể cử động được.

“Đừng kháng cự vô ích, phản phệ khi thi triển Nguyền Rủa Thuật và Chúc Phúc Thuật lớn tới mức nào, nàng muốn chết sao?” Giọng nói nhàn nhạt của Trần An Vĩ bất chợt vang lên khiến Hồn Thiên Ý khựng lại, trong lòng thầm kinh ngạc, tên này sử dụng Khống Hồn từ bao giờ?

Hiển nhiên thông qua những trận chiến trước, nàng biết hắn có một loại Hồn Thuật tên gọi Khống Hồn, công dụng khá tương tự so với Định Hồn trong Đế Hồn Kinh, nhưng lại có thể điều khiển cơ thể người khác thay vì chỉ đình trụ hắn.

Nàng lại chú ý tới câu nói kia của Trần An Vĩ, hắn biết về Nguyền Rủa Thuật và Chúc Phúc Thuật sao? Phải biết rằng khi nàng trở thành Tế Tư, ngoài Hồn Lão kiến thức uyên bác ra, trong tộc hầu như không có ai nhận ra được Nguyền Rủa Thuật và Chúc Phúc Thuật.

Ấy vậy mà nam nhân trước mặt nàng lại có thể biết, hơn nữa còn biết không ít? Dù giọng nói của hắn có hờ hững, nhưng tại sao nàng lại cảm thấy hắn đang quan tâm nàng nhỉ?

Bất quá mặc dù vậy, nàng vẫn phải thắng trận chiến này. Bỏ qua lời nói của nam nhân, Hồn Thiên Ý trong lòng quát một tiếng yêu kiều “Tế Tư Chúc Phúc Thuật – Tịnh Hóa!”

Dứt lời, Hồn Lực vừa được hồi phục chưa bao lâu lại bị rút mất hơn nửa, nhưng ngay sau đó, một cỗ lực lượng thần bí lập tức phủ xuống cơ thể Hồn Thiên Ý.

Ngay khoảnh khắc đó, không hiểu sao Trần An Vĩ lại vô thức cảm thấy Khống Hồn mà mình đánh ra mất đi tác dụng. Dù sau đó hắn có thử áp dụng các loại khống chế khác lên người nàng cũng đều vô hiệu.

Mà Hồn Thiên Ý ngay khi được tịnh hóa, nàng lập tức kết ấn nhắm tới tôn Hắc Long mà yêu kiều quát “Thiêu Hồn!”

Cỗ lực lượng thần bí kia lại một lần nữa phủ xuống tôn Hắc Long, khiến lượng Hồn Lực trong người nó nhanh chóng giảm xuống.

Bất quá, Đồ Long Kĩ do Nguyên Thánh cảnh cường giả sáng tạo sao có thể nói nguyền rủa là nguyền rủa. Vì thế ở phía bên này, Hồn Thiên ý ánh mắt co rút khi phát hiện Nguyền Rủa Thuật của mình không những không hiệu quả, mà còn có dấu hiệu phản tác dụng.

Chỉ thấy Thiêu Hồn mà nàng vừa thi triển không những không làm cho Hắc Long suy yếu, mà nó lại khiến cho Phiên Vân Bạo Loạn Vũ của nàng giảm đi phân nửa sức mạnh.

Chưa hết, trong ánh mắt kinh dị của đám người, mái tóc vốn đen tuyền pha chút trắng bạc dưới đuôi xuôn mượt của Hồn Thiên Ý bỗng chốc xuất hiện lấm tấm từng sợi tóc bạc. Không phải bạc của Hồn Lực, mà là một màu bạc tang thương vì hao mòn tuổi thọ.

Hiển nhiên sau hai lần liên tiếp sử dụng Nguyền Rủa Thuật và Chúc Phúc Thuật, Hồn Thiên Ý cũng bị phản phệ không hề nhẹ, nàng đã bắt đầu có dấu hiệu mất dần tuổi thọ.

Bất quá, Hồn Thiên Ý không có dấu hiệu dừng lại, ánh mắt liền trở nên quyết tuyệt, hai tay liên tục vũ động trong không gian, Hồn Lực cuồn cuộn ùa ra bao quanh nàng, dường như có ý định nào đó.

Hồn Phiến trong tay liên tục vũ động, động tác của Hồn Thiên Ý cũng trở nên uyển chuyển mềm mại hệt như một vũ công thực thụ. Mà Hồn Lực xung quanh nàng như được thứ gì đó điều khiến, cấp tốc hòa vào Hồn Phiến.

“Loạn Hồn Phiến Pháp: Đệ Lục Thức – Diệt Hồn Phiến!”

Hồn Thiên Ý quát lên một tiếng yêu kiều, động tác từ uyển chuyển mềm mại nhanh chóng trở nên cứng rắn kiên quyết, Hồn Phiến trong tay đột ngột gập lại, Hồn Lực ngưng tụ tới cực điểm.

Nắm lấy Hồn Phiến trong tay, Hồn Lực bao phủ toàn bộ khiến nó giờ đây sắc bén hệt như một thanh kiếm, Hồn Thiên Ý hít sâu một hơi ổn định cơ thể. Nhìn lấy tôn Hắc Long đang lao về phía mình, nàng dứt khoát chém một nhát.

Dường như cảm thấy chưa đủ, nàng trích lấy một phần linh hồn của mình, ánh mắt tràn đầy sự kiên quyết, dường như muốn làm ra hành động điên cuồng nào đó.

“Không ổn, công tử mau ngăn cản nàng, nàng muốn thi triển Hồn Tế!” Ảnh Nhi sắc mặt khẽ biến, nhanh chóng nhắc nhở.

Như đã nói, Hồn Tế là phương thức tế luyện linh hồn giúp bản thân tăng cường sức mạnh trong thời gian ngắn, nhưng sau đó linh hồn sẽ trở nên suy yếu trong thời gian dài.

Hồn Thiên Ý sau khi nhìn thấy Thiêu Hồn và Diệt Hồn Phiến của mình vô tác dụng với Hắc Long, nàng liền nghĩ ngay đến Hồn Tế, bởi vì ngoài hai loại Chúc Phúc Thuật và một loại Nguyền Rủa Thuật, nàng không còn thứ gì đủ sức chống lại đòn tấn công này của hắn.

Vì thế Hồn Tế là cách duy nhất khiến Nguyền Rủa Thuật của nàng có tác dụng.

Ở phía bên này, Trần An Vĩ nghe lời nói có phần nghiêm trọng của Ảnh Nhi, trong lòng tuy có chút lo lắng, nhưng càng nhiều hơn là hứng thú về nguyên do khiến một nữ nhân lạnh nhạt như nàng bị kích thích tới mức phải bất chấp mọi thứ như này?

À mà nói đi cũng phải nói lại, Hồn Thiên Ý và Hồn Tử Huyên cũng quá giống nhau đi, đều cố chấp và bướng bỉnh như nhau nha. Bất quá Tử Huyên là bướng bỉnh theo kiểu cá tính, còn Hồn Thiên Ý lại bướng bỉnh theo kiểu lạnh nhạt.

Mắt thấy Hồn Thiên Ý chuẩn bị Hồn Tế, Trần An Vĩ trong lòng lo lắng nhưng ngoài mặt vẫn luôn điềm tĩnh mà thi triển hàng loạt động tác.

Khống Hồn một lần nữa được điều động, nhưng lần này hắn không chỉ điều động Hồn Lực, mà Viễn Siêu Thánh Văn kín đáo kích hoạt, cường hoá khả năng của Khống Văn.

Khống Hồn sau khi được cường hoá, nhanh chóng trở nên mạnh mẽ hơn, nó lập tức hướng tới Hồn Thiên Ý như muốn chiếm quyền khống chế cơ thể nàng.

Bất quá Hồn Thiên Ý đã sớm đề phòng, Tịnh Hóa luôn kích hoạt, khiến Khống Hồn dù có Khí Văn Chi Lực cũng nhất thời khó mà tiếp cận nàng. Dù vậy thì động tác của Hồn Thiên Ý cũng khựng lại một chút.

Chỉ cần có thế, Trần An Vĩ lập tức kích hoạt Tốc Văn được Viễn Siêu Thánh Văn cường hóa, gia tăng tốc độ của hắn tới cực hạn, Hỏa Phiêu Vạn Lý kích hoạt, thân ảnh Trần An Vĩ đã biến mất tại chỗ.

“Ngươi…” Hồn Thiên Ý bất ngờ khi nhìn thấy thân ảnh nam nhân đột nhiên xuất hiện trước mặt mình, tay hắn đã nắm lấy tay nàng từ bao giờ, Hồn Tế vì vậy mà bị ngắt bỏ.

“Nàng muốn chết sao?” Trần An Vĩ trừng mắt nhìn nàng, gằn giọng nói.

Chỉ đơn giản là một câu nói bình thường, nhưng đối với Hồn Thiên Ý nó lại uy nghiêm khó tả, khiến nàng vô thức đưa mắt nhìn hắn. Rồi chợt hoảng hốt khi nhận ra ánh mắt hắn nhìn nàng dường như còn ẩn chứa sự quan tâm và lo lắng.

Thấy giai nhân vẫn ngơ ngác nhìn mình, Trần An Vĩ có chút chột dạ, hắn vì muốn ngăn cản nàng mà tự tiện nắm tay nàng, lại còn có chút lớn tiếng với nàng.

Nhất thời Trần An Vĩ liền luống cuống mà buông bàn tay nhỏ nhắn của Hồn Thiên Ý, hắn liền lấy ra hai kiện Tông cấp Hạ phẩm mà hắn trong quá trình mua sắm đã đạt được đặt trước mặt Hồn Thiên Ý.

Sợ nàng còn tức giận, hắn liền gãi đầu nói “Đây là Tông cấp Hạ phẩm – Sát Hồn Đoạt Mệnh Phiến, một loại vũ khí dạng quạt, khi sử dụng, Hồn Lực đánh ra sẽ có thêm Sát Ý, khiến lực tấn công càng thêm mạnh mẽ!”

“Còn cái này là Thiên Mệnh Trạc, bên trong ẩn chứa ba nghìn năm tuổi thọ của một vị cường giả chủ tu Sinh Mệnh Lực, có thể giúp nàng hồi phục phần nào tuổi thọ mỗi lần sử dụng năng lực của một Tế Tư.”

“Tất cả dành tặng nàng!” Trần An Vĩ đem hai kiện vật phẩm vừa rồi đặt vào bàn tay nhỏ nhắn của Hồn Thiên Ý, nở nụ cười hối lỗi.

Không biết vì sao, Hồn Thiên Ý khi nhìn thấy hành động của hắn, trong lòng lại vô thức cảm thấy vui vẻ mà bật cười khúc khích, cũng không từ chối ý tốt của nam nhân.

Nhìn lấy hai kiện pháp bảo trong tay, Hồn Thiên Ý càng nhìn càng thích, chúng nó như sinh ra để dành cho nàng vậy.

Trần An Vĩ ở đối diện nhìn thấy vẻ dễ thương của giai nhân, nhất thời ngơ ngẩn, cũng may định lực hắn còn tốt, nếu không chỉ sợ đã không nhịn được mà ôm lấy Hồn Thiên Ý mà hôn một cái.

“Lại lần nữa!”

Bất chợt, giọng nói trong trẻo êm tai của Hồn Thiên Ý vang lên khiến hắn hoàn hồn, bất giác thốt lên một tiếng “Hả?”

“Ngươi đã đem Pháp Bảo cho ta, thì ta cũng phải chứng minh mình xứng đáng với nó không phải sao?” Hồn Thiên Ý thu liễm lại nụ cười, nhàn nhạt nói.

Dù vậy trong lòng nàng lúc này đang vô cùng ngượng ngùng, không ngờ có một ngày một người lạnh nhạt như nàng lại có biểu hiện thất thố như vậy trước mặt lang quân của khuê mật.

Trần An Vĩ nghe lời nói có phần cố chấp của nàng, nhất thời vỗ trán, làm ơn đi, ta đã đem Pháp Bảo tặng nàng là muốn nàng dừng lại đó có được không? Thôi được, ai bảo nàng là nữ nhân, ta nhường nàng vậy!

“Được rồi, hai nàng thật giống nhau!” Trần An Vĩ nhẹ gật đầu cảm thán, ánh mắt lại như có như không liếc qua lại giữa công chúa bướng bỉnh nhà mình và vị Tế Tư này.

Ánh mắt và câu nói của hắn khiến Hồn Thiên Ý bất giác khựng lại, nhưng rất nhanh nàng đã lắc đầu cho qua. Bởi vì Trần An Vĩ đã nhanh chóng điều động lực lượng ngưng tụ Diệt Long Hồn trở lại.

Hắc Long nhỏ nhắn dễ thương nhưng đầy chết chóc cấp tốc xuất hiện, lấy tốc độ còn nhanh hơn khi nãy lao về phía nàng.

Hồn Thiên Ý không chút chậm trễ, nhanh chóng lấy ra hai viên Bổ Hồn Đan hồi phục phần nào Hồn Lực trong cơ thể, rồi lại nâng lên Sát Hồn Đoạt Mệnh Phiến trong tay, Phiến Ý nhàn nhạt tỏa ra trong không gian, miệng nhỏ ngâm tụng khẩu quyết của Loạn Hồn Phiến Pháp.

“Phiên Vân Bạo Loạn Vũ!”

Hồn Thiên Ý yêu kiều quát, Hồn Lực trong cơ thể cuồn cuồn hòa nhập cùng Sát Hồn Đoạt Mệnh Phiến, Sát Ý tỏa ra mãnh liệt, khiến cơn cuồng phong do Phiên Vân Bạo Loạn Vũ càng trở nên ngưng thực.

Ầm!

Quả nhiên có thêm sử hỗ trợ từ Pháp Bảo phù hợp, Phiên Vân Bạo Loạn Vũ lúc này đã đủ sức ngạnh kháng với Diệt Long Hồn, hơn nữa do được ẩn chứa thêm Sát Ý, nên lúc này đây sức mạnh của nó có phần nhỉnh hơn một chút.

Bất quá Diệt Long Hồn cũng đâu phải dạng vừa, Hắc Long liên tục vùng vẫy trong cơn lốc, cứ mỗi lần quẫy đuôi là một tầng phiên vân bị đánh tan, lực lượng của Phiên Vân Bạo Loạn Vũ cũng vì vậy mà giảm từng chút một.

Không biết qua bao lâu sau, hai loại Hồn Thuật vì tiêu hao quá lớn, đồng loạt tan biến giữa không gian. Không tiếng động, không dư ba, nhẹ nhàng mà tiêu thất hệt như chúng không ở nơi này vậy.

Hồn Thiên Ý nhìn lấy cảnh tượng này, nhất thời thở nhẹ một hơi, cuối cùng nàng cũng chiến thắng rồi, ánh mắt lại có chút cảm kích nhìn về phía nam nhân trước mặt.

Nếu không nhờ hắn kịp thời ngăn cản, không chừng nàng đã trở thành cỗ thi thể vì phản phệ của Hồn Tế và Thiêu Hồn. Nếu như không có Pháp Bảo hắn giao cho, nàng đã không thể dễ dàng vượt qua thử thách của hắn như vậy.

“Chúc mừng, nàng đã hoàn thàn thử thách! Hai kiện Pháp Bảo kia là của nàng!” Trần An Vĩ mỉm cười gật đầu nói.

“Chưa được! Ta chỉ mới hoàn thành một lần thử thách, ngươi lại giao cho ta tận hai kiện Pháp Bảo, như vậy cũng quá không công bằng!” Hồn Thiên Ý lại lắc đầu nói, động tác dường như là muốn lấy ra thêm 5 nghìn Hồn Điểm và một loại Linh Thảo mới.

Trần An Vĩ khóe môi giật giật, cuối cùng đành gãi đầu nói “Một kiện là quà tạ lỗi ta dành cho nàng!”

Hồn Thiên Ý hơi bất ngờ nhìn Trần An Vĩ, cuối cùng cùng gật đầu nói “Đa tạ!” rồi rời đi. Mà ngay khi nàng vừa rời đi, Hồn Tử Huyên cũng lập tức biến mất.

Trần An Vĩ dường như không biết công chúa bướng bỉnh nhà mình vừa biến mất, hắn nhìn lấy Hồn Khắc Hòa và Hồn Mỹ Yên, đem đống Pháp Bảo còn lại giao cho hai người, nói rằng muốn góp một phần sức mọn để tăng cường thực lực cho Hồn Tộc.

Hành động của hắn dĩ nhiên được hảo cảm của đám người không ít, đặc biệt là chúng trưởng lão vui đến nỗi cười không khép miệng được.

Hồn Khắc Hòa và Hồn Mỹ Yên cũng vui mừng vì hiền tế biết quan tâm tới gia tộc của thê tử, nhất thời mỉm cười gật đầu, càng nhìn hắn càng thấy ưng ý.

“Ngươi không suy nghĩ tới lời đề nghị của ta thật sao?”

Hồn Thiên Ý đang trên đường trở về phòng của mình, chợt bên tai vang lên giọng nói bông đùa quen thuộc của khuê mật nhà mình, nhất thời dừng lại trừng mắt nhìn Hồn Tử Huyên.

Trước khi nàng tỷ thí với Trần An Vĩ, Hồn Tử Huyên bất chợt truyền âm cho nàng nói “Hiếm khi thấy Thiên Ý ngươi nảy sinh hứng thú với chuyện gì nha, hay là… ngươi có ý gì với hắn? Có muốn bổn công chúa giúp ngươi không?”

Nghe câu nói có phần trêu chọc của Hồn Tử Huyên, không hiểu sao nàng lại bất giác thấy ngượng ngùng, hai má cũng vô thức đỏ ửng, bất quá nàng không tiện phân tâm nên chỉ đành tạm gác lại một bên.

Lúc này lại nghe Hồn Tử Huyên hỏi, nàng không nhịn được tò mò liền nói “Vì sao ngươi lại nói vậy? Hắn chẳng phải là phu quân của ngươi sao?”

Hồn Tử Huyên mỉm cười nhìn nàng, nhẹ giọng nói “Đơn giản là bởi vì…”

--------------------

Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!

Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:

NGÂN HÀNG MB BANK

Số TK: 0355884984

Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành

Email cho huynh đài nào muốn spam ta: [email protected]

Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!

冷私夜 x 白蓮花

Bạn đang đọc Vạn Vũ Đế Vương sáng tác bởi thanhyeuvan260917
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhyeuvan260917
Thời gian
Lượt thích 17
Lượt đọc 470

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.