Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hoàn thành nhiệm vụ

Tiểu thuyết gốc · 3260 chữ

Thời khắc Kim Linh Hoàng Triều chờ đợi trong hàng vạn năm qua, ngày hôm nay rốt cuộc đã tới…

Kim Ngọc Liên nhận ra sự lo lắng của phụ hoàng cùng Kim Linh Tứ Trụ, nàng nhẹ hé mở môi thơm, một giọng nói êm tai nhẹ nhàng vang lên, sự vui mừng được thể hiện rất rõ ràng “Phụ hoàng, Linh Nhi đã bình phục!”

Trong khoảnh khắc nàng cất tiếng, Kim Hoàng như nhìn thấy một khung cảnh tràn ngập tiếng cười đùa của nữ nhi và thê tử, một khung cảnh mà bao nhiêu vạn năm trôi qua ông đã luôn mong chờ.

Kim Linh Tứ Trụ dường như cũng bị ảnh hưởng bởi câu nói của nàng, ánh mắt thơ thẩn cho thấy bọn hắn cũng đang nhìn thấy khung cảnh mình hằng mong muốn.

“Hihi, phu quân, mau đến đây với bọn thiếp!” Trần An Vĩ không kịp phòng bị, bên tai hắn đột nhiên vang lên những tiếng cười đùa quen thuộc của chúng nữ, khung cảnh an yên mà hắn luôn muốn tạo ra cho các nàng đột nhiên hiện ra trước mặt.

Như có thứ gì đó thôi thúc, hắn muốn cất bước tiến về phía các nàng, nhưng đúng lúc này, một đóa hỏa diễm mang hình dạng của một đóa liên hoa có màu hồng nhạt chợt xuất hiện trước mặt.

Khi đóa liên hoa xoay tròn và hỏa diễm bùng cháy, tận sâu trong linh hồn Trần An Vĩ truyền đến cảm giác đau nhói khiến hắn lập tức thanh tỉnh.

“Hồng Liên Diệt Hồn Diễm?” Nhìn thấy đóa hỏa diễm trước mặt, Trần An Vĩ thoáng kinh ngạc, hắn vừa trúng phải Hồn Thuật sao?

Chẳng ai ngờ được một loại Dị Hỏa có khả năng công kích linh hồn mạnh mẽ như Hồng Liên Diệt Hồn Diễm lại có ngày được chủ nhân nó sử dụng như một cách để tôi luyện linh hồn.

Đúng vậy, từ khi Trần An Vĩ nhận được Hồng Liên Diệt Hồn Diễm từ Hệ Thống, hắn vẫn luôn sử dụng nó để tôi luyện linh hồn của bản thân, dùng chính sức nóng của nó khiến cho cường độ linh hồn của mình mạnh mẽ lên từng ngày.

Mà mỗi lần trải qua tôi luyện của Hồng Liên Diệt Hồn Diễm, linh hồn sẽ truyền đến cảm giác đau nhói dữ dội, chính cảm giác đau nhói này khiến Trần An Vĩ thoát khỏi công kích linh hồn và ảo cảnh, đặc biệt là những ảo cảnh tác dụng tới linh hồn.

Đó là lý do vì sao hắn lại nghĩ bản thân vừa trúng phải Hồn Thuật.

Sau khi tỉnh táo lại nhìn thấy Kim Hoàng, Kim Linh Tứ Trụ và bảo bối của mình vẫn đang thơ thẩn, có vẻ như đều đang trải qua cảm giác tương tự, chỉ khác là không có Hồng Liên Diệt Hồn Diễm như hắn nên hiện tại vẫn chưa tỉnh táo được.

Nhanh chóng nắm lấy tay Huyết Hương, khiến nàng bừng tỉnh, Trần An Vĩ mới hướng tiểu thiên thần hỏi “Ảnh Nhi, giọng nói của Kim Ngọc Liên dường như có gì đó kì lạ?”

Ảnh Nhi mỉm cười “Thiên Sinh Dị Âm của nàng có tên là Huyễn Âm, có thể đưa người nghe vào mộng ảo một cách vô thức, tác động trực tiếp lên linh hồn người khác, khơi dậy ham muốn từ sâu trong đáy lòng.”

“Huyễn Âm có thể sử dụng để kích thích người khác, nhưng cũng có thể là một vũ khí giết người vô hình!”

“Trong chiến đấu, Huyễn Âm khiến địch nhân kiêng kị bởi khả năng gây phân tâm diện rộng của nó, thậm chí còn có thể khiến bọn chúng chém giết lẫn nhau mà người thi triển lại không hề mất chút sức nào.”

“Nếu bị Huyễn Âm tác dụng trong thời gian dài, linh hồn có thể mắc kẹt trong mộng ảo, trở thành người ngu kẻ khờ, vĩnh viễn không thể khôi phục.”

“Bất quá, hiện tại Kim Ngọc Liên vừa mới thức tỉnh Huyễn Âm, nên khả năng của nó không cao, dù có để nó tác động cả vạn năm thì bọn hắn cũng không hề hấn gì. Nhưng nếu biết cách tu luyện thì lại là một câu chuyện khác!”

Trần An Vĩ nghe nàng nói mà hai mắt sáng rực nhìn Kim Ngọc Liên, dường như bản thân phát hiện ra bảo bối.

“Ưm…” Huyết Hương đang mải quan sát tình hình trước mặt, chưa biết chuyện gì đang xảy ra thì đã bị nam nhân chiếm đoạt môi thơm, mắt đẹp trợn tròn một chút rồi lại cùng hắn môi lưỡi triền miên.

“Bảo bối, mọi chuyện nhờ nàng cả đó, nhất định phải thu về dưới trướng a!” Trần An Vĩ nháy mắt truyền âm.

Nếu Nguyệt Ảnh Bảo Cung của hắn có được một vị Luyện Đan Sư kiêm Huyễn Âm, nói không chừng chúng nữ thực lực sẽ tăng vùn vụt như diều gặp gió nha!

Bất quá nói gì thì nói, Trần An Vĩ hắn đề cao tính tự nguyện, nếu như Kim Ngọc Liên không nguyện ý gia nhập Nguyệt Ảnh Bảo Cung, hắn cũng sẽ không cưỡng cầu, còn nếu như đồng ý, hắn đương nhiên sẽ không để nàng chịu thiệt thòi.

“Hứ, trước mặt thiếp còn dám có ý đồ thu nhận nữ nhân khác?” Huyết Hương yêu kiều hứ một tiếng, tay nhỏ véo lên eo hắn cho bó ghét, sau đó liền mỉm cười rạng rỡ “Nhưng mà, cũng không phải là không thể!”

Mục đích của nàng ngày hôm nay cũng chính là muốn lôi kéo Kim Ngọc Liên gia nhập thế lực của phu quân nhà mình, trở thành một phụ tá cho nàng, cùng nàng luyện đan bổ sung cho phu quân và các tỷ muội.

Cho dù hắn không có ý định thu Kim Ngọc Liên, nàng cũng sẽ giúp hắn lôi kéo nàng ấy gia nhập Nguyệt Ảnh Bảo Cung, tin tưởng trong thời gian dài, tên này kiểu gì cũng thu nàng ấy vào phòng mà thôi.

Kim Ngọc Liên nhìn đôi nam nữ đang “chim chuột” trước mặt mình mà đỏ ửng cả mặt mày, gắt một tiếng rồi quay mặt đi chỗ khác.

Huyễn Âm cũng vì chủ nhân phân tâm nên mất đi hiệu lực, Kim Hoàng và Kim Linh Tứ Trụ cũng vì vậy mà lập tức khôi phục dáng vẻ bình thường.

“Chuyện gì xảy ra?” Kim Linh Tứ Trụ đưa mắt nhìn nhau hỏi, trong đầu không thể hiểu được chuyện gì đã và đang xảy ra.

Vốn bọn hắn cảm nhận được dao động nguyên khí mạnh mẽ tỏa ra từ biệt uyển, đến nơi nhìn thấy Kim Ngọc Liên đang liên tục hấp thụ thiên địa nguyên khí, sau đó không bao lâu, nàng vậy mà lại có thể nói được.

Chưa hết, khi nàng vừa cất tiếng, trước mặt bọn hắn liền hiện ra khung cảnh kì ảo khiến tinh thần cảm thấy hưng phấn tột độ, càng khiến bọn hắn kinh ngạc là bản thân thực lực cũng thuộc dạng cao thâm bậc nhất trong hoàng triều nhưng lại vô thức đắm chìm vào ảo cảnh, mãi cho tới khi Kim Ngọc Liên bị phân tâm mới có thể thoát ra.

Kim Hoàng không nghĩ nhiều như vậy, ông chỉ biết nữ nhi bảo bối của mình đã bình phục, nàng vậy mà có thể nói được rồi!

“Liên Nhi, con… con nói được rồi sao?” Cảm xúc như vỡ òa, gương mặt trung niên của người phụ thân vốn nghiêm nghị nay lại cười không khép được mồm, khóe mắt còn vương vài giọt lệ vì hạnh phúc.

Kim Ngọc Liên nhìn phụ hoàng như vậy cũng xúc động, mắt phượng lóng lánh lệ quang, nàng lao vào vòng tay của phụ hoàng, nũng nịu như một tiểu nữ hài.

Nhìn khung cảnh này, nhất thời ai nấy đều vô cùng vui mừng.

Bệnh của công chúa luôn là nỗi lo trong lòng của những người ở đây, bất kì ai trong số bọn hắn nói riêng và thần dân của Kim Linh Hoàng Triều nói chung đều mong muốn công chúa của mình có thể nói chuyện như bao người khác.

Và ngày hôm nay điều đó đã trở thành hiện thực, hơn nữa giọng nói của công chúa càng không phải là chất giọng bình thường, mà lại chính là một trong những Thiên Sinh Dị Âm vô cùng hiếm có – Huyễn Âm.

Ngay khi tin tức vừa được truyền ra, Kim Linh Hoàng Triều như ong vỡ tổ, nhà nhà ăn mừng, người người hưng phấn.

Mà tất cả những điều này, đều là nhờ vị chủ mẫu Đế Sư cấp bậc Luyện Đan Sư kia.

Tuy ban đầu có một chút không vui, nhưng cuối cùng thì mọi chuyện đều đã ổn thỏa, công chúa đã bình phục, hoàng đế cũng không truy cứu chuyện của quá khứ, thần dân như bọn hắn cũng coi như là chung sống hòa bình với Huyết Hải Môn.

“Kim Linh Hoàng Triều thời gian qua phát triển cũng không dễ dàng, đây là chút tài sản Huyết Hương dành dụm được, xem như quầ tạ lỗi, mong hoàng đế không chê!” Huyết Hương nhận được tín hiệu của Trần An Vĩ, sau khi xác định Kim Ngọc Liên hoàn toàn không có vấn đề gì, nàng lúc này mới lên tiếng, đồng thời lấy ra một chiếc nhẫn trữ vật giao cho Kim Hoàng.

Kim Hoàng chăm chú nhìn lấy vị chủ mẫu phía trước mặt, cuối cùng cũng không nhắc lại chuyện cũ, chỉ thở dài một tiếng “Đa tạ chủ mẫu quan tâm. Trước đó là trẫm thất lễ, mong chủ mẫu thứ lỗi!”

Huyết Hương lắc đầu “Mong hoàng đế đừng để tâm chuyện nhỏ nhặt này, Huyết Hương so với ngài cũng chỉ giống như một hậu bối, phản ứng của ngài âu cũng là thường tình.”

“Nếu được, ta càng mong muốn được hoàng đế đối xử như một hậu bối hơn là một vị chủ mẫu của tinh cầu!”

Kim Hoàng gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, cũng không khách sáo nhận lấy nhẫn trữ vật mà nàng đã giao cho.

“Khụ…” Ông dù là hoàng đế của một Tôn Cấp Thế Lực lâu đời như Kim Linh Hoàng Triều nhưng khi nhìn đến lượng tài sản có bên trong nhẫn trữ vật cũng phải kinh ngạc đến xém chút thì hét ầm lên.

Kim Linh Tứ Trụ và Kim Ngọc Liên lần đầu nhìn thấy hoàng đế biểu hiện thất thố như vậy thì càng tò mò hơn, không biết bên trong nhẫn trữ vật kia rốt cuộc là thứ gì.

Không để năm người đoán già đoán non, Kim Hoàng vội chắp tay, hành lễ “Đại ân của chủ mẫu, Kim Hoàng và Kim Linh Hoàng Triều vĩnh viễn sẽ không quên!”

Huyết Hương vội vàng đỡ ông đứng dậy, bất đắc dĩ nói “Kim Linh Hoàng Triều có thể khôi phục thời kì toàn thịnh cũng chính là mong muốn của Huyết Hương!”

Vừa nói nàng vừa đưa mắt nhìn nam nhân nhà mình, trong mắt là vô tận cảm kích cùng nhu tình.

Hắn chính là muốn hóa giải phần nào hận thù của Kim Linh Hoàng Triều đối với Huyết Hải Môn, do đó mới lên kế hoạch để nàng toàn quyền hành động, từ đó thay đổi cái nhìn của cao tầng Kim Linh Hoàng Triều đối với nàng, sau đó nữa chính là thay đổi cái nhìn đối với Huyết Hải Môn.

Kim Hoàng sau khi nghe nàng nói vậy thì hảo cảm cũng tăng lên một bậc, thái độ đối với nàng cũng tốt hơn.

Trần An Vĩ lúc này mới lên tiếng “Hôm nay phu thê chúng ta tới đây ngoài việc chữa trị cho Ngọc Liên Công Chúa, còn muốn mời nàng gia nhập Nguyệt Ảnh Bảo Cung, không biết ý của hoàng đế và công chúa như thế nào?”

Kim Hoàng và Kim Ngọc Liên đưa mắt nhìn nhau, thấy hắn tôn trọng ý kiến của hai người như thế hảo cảm cũng tăng lên một phần.

Kim Hoàng thân là trưởng bối liền lên tiếng trước “Nếu có thể như vậy, đương nhiên đây là một chuyện tốt, trẫm sẽ không ngăn cản nếu nữ nhi đồng ý!”

Trần An Vĩ lại đưa mắt nhìn qua Kim Ngọc Liên, hiển nhiên là chờ đợi câu trả lời của nàng.

“Theo ta được biết, Thiên Sinh Dị Âm là một thứ cực kì quý hiếm, nhưng cũng là thứ gây họa, ngươi không sợ bổn công chúa đem đến tai họa cho Nguyệt Ảnh Bảo Cung?” Kim Ngọc Liên sau một hồi suy nghĩ liền lên tiếng.

Trần An Vĩ dường như đã đoán được nàng sẽ nói như vậy, liền bật cười “Ta tự tin vào năng lực của bản thân, tuyệt đối sẽ bảo đảm an toàn cho các nàng!”

Kim Ngọc Liên không biết rằng bản thân hắn đang sở hữu nhiều thứ còn khiến thế nhân đỏ mắt hơn Huyễn Âm của nàng, một khi lộ ra e là hắn sẽ là mục tiêu đầu tiên bị nhắm tới a.

“Câu hỏi phải hỏi chính là, nàng có nguyện ý cùng ta tiến lên một vũ đài cao hơn, tiếp xúc nhiều tri thức hơn nhưng cũng đối mặt với nhiều nguy hiểm hơn không?” Trần An Vĩ nghiêm nghị lên tiếng.

“Khụ…” Lời nói của hắn làm Kim Hoàng và Kim Linh Tứ Trụ thoáng ho khan, bọn hắn biết lời Trần An Vĩ nói là đang nói về Nguyệt Ảnh Bảo Cung, bất quá cứ thấy nó sai sai chỗ nào.

Nhìn vào ánh mắt tự tin và giọng điệu bá đạo ngông cuồng của Trần An Vĩ, Kim Ngọc Liên vô thức tin tưởng hắn thêm một bậc, sau một hồi suy nghĩ cuối cùng gật đầu “Đó vừa vặn cũng là ý định của ta!”

Huyết Hương nhìn nam nhân nhà mình, thấy hắn gật đầu liền vui vẻ tiến đến thân mật nắm lấy tay Kim Ngọc Liên, đặt vào đó một kiện Nguyệt Ảnh Áo Choàng, bên trên đã được khảm lên bốn loại Khí Văn tương tự như của chúng nữ.

“Còn nữa…” Trần An Vĩ cũng giống như những lần trước, tiến đến nắm lấy tay ngọc của giai nhân, trong ánh mắt có chút mất tự nhiên của nàng, dùng lực lượng của bản thân vẽ lên đó hình xăm tiểu long ẩn chứa Thao Túng Không Gian.

“Đây là…” Cảm nhận được lực lượng ẩn chứa bên trong hình xăm và sự huyền diệu của Nguyệt Ảnh Áo Choàng, Kim Ngọc Liên vô thức hít sâu một hơi, ngưng trọng hỏi.

“Đãi ngộ của Nguyệt Ảnh Bảo Cung, thủ đoạn bảo mệnh của các nàng!” Trần An Vĩ cười cười.

“Thủ đoạn bảo mệnh?” Kim Hoàng và Kim Linh Tứ Trụ kinh ngạc không nói nên lời, đây là đãi ngộ bậc nào?

Các thế lực hay tổ chức khác dù chiêu mộ đệ tử mới cũng không cho đãi ngộ cao như vậy nha, cho dù có là thiên tài hay sở hữu thiên phú hiếm có thì cũng chỉ cho người đó một số thứ tốt hơn bình thường mà thôi.

Còn những thứ như thủ đoạn bảo mệnh gì đó, hắn buộc phải tự chuẩn bị nếu không muốn chết thảm. Bởi lẽ chẳng ai quan tâm tới sinh tử của một tên đệ tử vừa nhập môn cả.

Trần An Vĩ lại khác, đối với hắn, gia nhập Nguyệt Ảnh Bảo Cung có nghĩa là trở thành một thành viên trong ngôi nhà thứ hai của hắn, những phần tử bên trong đó dù cho là nữ nhân của hắn hay những cộng sự được hắn chiêu mộ cũng đều rất quan trọng, thiếu một cũng không được.

Vậy nên hắn chuẩn bị cho các nàng thủ đoạn bảo mệnh là điều đương nhiên.

“Tinh! Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ Tiếng Nói Từ Tâm Hồn, nhận được 1 lần sử dụng Trung Phẩm Thiên Địa Truyền Tống Trận, 1 lần triệu hoán Pháp Bảo Trị Thương bất kì, 75 vạn Nguyệt Ảnh Tệ.”

“Tinh! Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ Thuyết Phục, nhận được 1 lần triệu hoán Thiên Địa Dị Vật bất kỳ.”

Đúng lúc này, Hệ Thống liên tục phát ra hai thông báo hoàn thành nhiệm vụ khiến Trần An Vĩ càng thêm hưng phấn.

“Hệ Thống, triệu hoán tất cả đi!” Nhân lúc đang suôn sẻ, Trần An Vĩ không chần chừ mà quyết đoán hạ lệnh.

“Tinh! Bắt đầu triệu hoán ngẫu nhiên Pháp Bảo Trị Thương và Thiên Địa Dị Vật! Thời gian đếm ngược 1300 giây… bắt đầu đếm ngược… 1299… 1298… 1297…”

Hệ Thống ngay lập tức phản ứng, trước mặt Trần An Vĩ liền hiện ra hai cái đồng hồ đếm ngược, thời gian bên trên chúng nó cộng lại vừa đúng bằng 1300 giây.

Tạm thời không để ý tới chúng nó, Trần An Vĩ hạ lệnh mở ra Nguyệt Ảnh Quầy, liền nghe Ảnh Nhi thông báo Nguyệt Ảnh Quầy sắp tới ngưỡng nâng cấp, sẽ tốn không ít thời gian, căn dặn hắn chuẩn bị thật tốt.

Trần An Vĩ gật đầu tỏ vẻ đã biết, tranh thủ lúc Hệ Thống còn đếm ngược liền mua sắm trong Nguyệt Ảnh Quầy, may mắn tìm thêm được một gói quà Luyện Đan và một gói quà Luyện Khí đồng dạng đạt Thượng Phẩm.

Sau đó lại tiêu tốn hơn 20 vạn Nguyệt Ảnh Tệ để làm mới, cuối cùng tìm được một loại Công Pháp phù hợp với người sở hữu Huyễn Âm như Kim Ngọc Liên, tiêu tốn thêm 55 vạn Nguyệt Ảnh Tệ.

Cũng tại thời khắc đó, thanh âm vô cảm của Hệ Thống vang lên thông báo “Nguyệt Ảnh Quầy đã đạt mức tiêu dùng 1000 vạn Nguyệt Ảnh Tệ, đủ điều kiện thăng cấp, ký chủ có muốn hay không?”

“Lưu ý, lần thăng cấp đầu tiên sẽ cần 1 năm thời gian, trong khoảng thời gian đó Nguyệt Ảnh Quầy sẽ không thể sử dụng, các chức năng khác của Hệ Thống vẫn có thể tiếp tục sử dụng!”

Trần An Vĩ nhất thời lâm vào trầm tư, bởi vì hắn không thể chắc chắn trong thời gian tới sẽ xảy ra chuyện gì, vạn nhất Nguyệt Ảnh Quầy đang thăng cấp nhưng hắn lại có việc cần thì biết làm sao?

Trong lúc Trần An Vĩ đang suy nghĩ, đồng hồ đếm ngược của Hệ Thống rốt cuộc cũng đã điểm tới con số 0, hai kiện đồ vật được triệu hoán lần lượt xuất hiện, khí thế xung thiên khiến hắn cũng phải giật mình.

-------------

Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ!

Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:

NGÂN HÀNG MB BANK

Số TK: 0355884984

Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành

Email cho huynh đài nào muốn spam ta: [email protected]

Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!

冷私夜 x 江天言

Bạn đang đọc Vạn Vũ Đế Vương sáng tác bởi thanhyeuvan260917
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhyeuvan260917
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 127

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.