Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Song Sát Tiểu Quỷ

Tiểu thuyết gốc · 3144 chữ

“Chậc, biết vậy đã sớm lục tung nhẫn trữ vật của hai tên này!” Trần An Vĩ có chút tiếc hận, tài sản như này mà không biết để sử dụng sớm a…

Bên trong nhẫn trữ vật của hai tên trưởng lão kia vậy mà có không ít Tinh Thạch Cực Phẩm, tổng cộng có 9 môn Tam Tinh Cấp Nguyên Thuật và một vài đồng cấp Pháp Bảo.

Đáng chú ý là hai môn Công Pháp đạt Ngũ Tinh cấp bậc của bọn hắn.

Trong nhẫn trữ vật của Ẩn Không Trưởng Lão là môn Công Pháp mang tên Ẩn Không Sát Nhân Thuật, thích hợp cho việc ám sát, cũng có lẽ vì vậy mà lão ta mang danh Ẩn Không.

Bên trong nhẫn trữ vật của Cách Không Trưởng Lão lại là một môn Công Pháp mang tên là Cách Không Hủy Thi Pháp, có thể xuyên toa không gian công kích mục tiêu, từ đó tạo ra thanh danh của lão.

Hai môn Công Pháp này đẳng cấp khá cao nên có thể giữ lại, ngay cả hắn cũng có hứng thú, tin tưởng sau khi trở về sẽ trong số chúng nữ sẽ có người hứng thú.

Đối với các vật phẩm còn lại, Trần An Vĩ cũng có sự chọn lọc nhất định.

Bản thân đang bị Hắc Ám Nguyên Lực ảnh hưởng nên thủ đoạn chiến đấu bị giới hạn khá nhiều, Nguyệt Ảnh Quầy lại đang nâng cấp, có thể nói hiện tại chiến lực của hắn giảm đi không nhiều, chỉ còn lại hai phần so với toàn thịnh mà thôi.

Không đúng sao?

Ngoài các loại Nguyên Lực Thuộc Tính và Huyết Lực đang bị ảnh hưởng, hắn chỉ có thể sử dụng Không Gian Chi Lực để chiến đấu, mà bản thân lại không tinh thông thủ đoạn không gian nào, làm sao có thể chiến đấu?

Mà vừa hay gặp hai tên này tinh thông Không Gian Chi Lực, Trần An Vĩ có thể tận dụng các môn Nguyên Thuật và Công Pháp này.

Điển hình như môn Tam Tinh Nguyên Thuật – Đầm Lầy Không Gian này, chính là thủ đoạn mà Cách Không Trưởng Lão dùng để đối phó với hắn lúc đầu.

Đầm Lầy Không Gian có thể khiến cho một vùng không gian chỉ định trở nên mềm nhũn lại nhớp nháp như đầm lầy, khiến cho mọi hành động của ngươi bên trong đó đều bị chậm lại, cử động sẽ khó khăn hơn.

Kế đên là môn Tam Tinh Nguyên Thuật – Phong Tỏa Không Gian của Ẩn Không Trưởng Lão, có thể tạo ra một vùng không gian bị phong tỏa, mọi khí tức hay thủ đoạn chạy trốn đều sẽ bị vô hiệu hóa, nhưng nhược điểm chính là cả người thi triển cũng sẽ không thể ra khỏi vùng không gian đó.

Có thể nói đây chính là một con dao hai lưỡi, trừ khi ngươi tự tin có thể diệt sát được đối phương, hoặc khi muốn đồng quy vu tận, nếu không sẽ không thi triển loại Nguyên Thuật này.

Ưu điểm duy nhất của nó chính là có thể vây nhốt được địch nhân bất kể đẳng cấp, nhưng lại vô pháp bù đắp được nhược điểm chí mạng của nó, vậy nên bị đánh giá chỉ ở mức Tam Tinh Cấp Nguyên Thuật là không sai biệt lắm.

Có lẽ đó cũng là lý do vì sao lúc đó Ẩn Không Trưởng Lão không sử dụng con bài này để vây nhốt Trần An Vĩ.

Nhưng nhờ đó mà hắn lại có thể sở hữu một con át chủ bài lợi hại. Có thêm Phong Tỏa Không Gian, mọi sự liền dễ dàng hơn rất nhiều rồi.

Ngoài hai loại Ngũ Tinh Cấp Công Pháp và Tam Tinh Cấp Nguyên Thuật kể trên, những thứ còn lại không quá hữu dụng với hắn và chúng nữ, thế nên lúc này liền bị lấy ra làm vật trao đổi với Giám Bảo Lưu Xa.

Cũng may số lượng có thể bù đắp được chất lượng, Giám Bảo Lưu Xa sau khi nhận định mười kiện Tam Tinh Cấp Nguyên Thuật có thể đổi được Luân Hồi Sa Biểu, nó liền để Trần An Vĩ thu lấy chiếc đồng hồ cát này.

Đến lúc này hắn mới hài lòng rời đi, để lại sau lưng thanh âm nghị luận sôi nổi của đám đông.

Không vội rời khỏi Lôi Vân Trấn, Trần An Vĩ tìm lấy góc vắng vẻ nào đó, lấy ra Gia Tốc Cung bắt đầu tu luyện.

Thần Giám Phong Sát Liêm thấy hắn lấy ra một kiện pháp bảo đạt Thánh Cấp Cực Phẩm có khả năng tác động tới thời gian thì thoáng kinh ngạc, bất quá sau đó liền tiện tay thay đổi một chút quỹ tích thời gian bên trong.

Tuy không quá am hiểu về thời gian nhưng bản thân là một vị Thần, cũng có một số quyền hạn nhất định. Chỉ là hiện tại thực lực chưa hồi phục, nàng chỉ có thể giúp hắn bằng cách này, những năng lực khác đều vô pháp sử dụng.

Ở bên trong Gia Tốc Cung được gia tốc 50 lần, Trần An Vĩ rất nhanh đã dùng 3 năm thời gian để tu luyện Đầm Lầy Không Gian và Phong Tỏa Không Gian, thời gian thực chỉ mất 3 tuần mà thôi.

Sau khi tu luyện xong, Trần An Vĩ đương nhiên phát hiện ra sự thay đổi này, nhất thời cảm động, ánh mắt nhìn nàng lại thêm một phần dịu dàng.

Thần Giám Phong Sát Liêm không hiểu chuyện gì, chỉ cảm thấy ánh mắt hắn có chút khác thường, nhưng lại không thể nói rõ khác ở điểm nào, cuối cùng đành lên tiếng “Lên đường thôi!”

Trần An Vĩ gật đầu, sau đó theo thói quen mà nắm tay nàng.

Thần Giám Phong Sát Liêm có chút mất tự nhiên, vô thức rút tay trở về khiến Trần An Vĩ giật mình.

“Hiểu lầm… hiểu lầm rồi…” Trần An Vĩ cười khan nhìn nàng, trong thoáng chốc hắn lại vô tình chiếm tiện nghi của người ta rồi.

Thần Giám Phong Sát Liêm im lặng không nói gì, nhưng chỉ nàng biết bản thân đang cảm thấy ngượng như thế nào.

Dù sao trước giờ nàng một lòng tu luyện, đạt tới tầng thứ được xưng tụng là Thần, chưa từng tiếp xúc qua loại chuyện nam nữ này, nhất thời cũng rơi vào ngượng ngùng cùng khó xử.

Bầu không khí ngượng ngùng như vậy cứ tiếp diễn cho tới khi hai người rời khỏi Lôi Vân Trấn.

Lúc này, Trần An Vĩ mới lấy ra chiếc vòng ngọc có chứa tôn Lôi Vân Tước mình đã thuê từ chỗ lão đầu chưởng quỹ, thả nó ra rồi nhìn sang Thần Giám Phong Sát Liêm làm động tác mời.

“Không cần, bổn thần có thể…”

Còn không đợi nàng nói hết câu, Trần An Vĩ đã đem nàng kéo lên lưng nó, sau đó bản thân cũng leo lên ngồi sau lưng nàng.

“Ngươi…” Thần Giám Phong Sát Liêm âm thầm buồn bực, nếu đã không cho cơ hội từ chối, ngươi còn ra vẻ làm gì? Nếu không phải hiện tại giảm sút đánh không lại hắn, nàng còn lâu mới để hắn chiếm tiện nghi thế này.

Trần An Vĩ cười cười, hai tay choàng qua người nàng, nắm lấy dây cương, bắt đầu câu thông ý niệm với Lôi Vân Tước.

Ó!

Sau khi xác định được điểm đến, Lôi Vân Tước gáy lên một tiếng kiệt ngạo, hai cánh liền vũ động, lôi đình hội tụ quanh thân, thoáng chốc đã biến mất dạng.

Tuy tốc độ của Lôi Vân Tước khá nhanh, nhưng muốn di chuyển thêm quãng đường dài 65 ngày ánh sáng cũng cần phải tốn gần nửa tháng thời gian, không ngắn cũng không dài.

Để không cảm thấy nhàm chán, Trần An Vĩ liền hướng vị nữ nhân đang ngồi trong lòng mình lên tiếng “Phải rồi, ta vẫn còn chưa biết tên nàng! Không biết ta có vinh hạnh được biết tên của một vị Thần không?”

“Hihi!” Thần Giám Phong Sát Liêm lạnh lùng là vậy nhưng cũng bị điệu bộ của hắn chọc cười.

Nhìn thấy hắn dùng ánh mắt mong chờ nhìn mình, nàng khẽ ho một tiếng, giọng điệu lập tức trở lại bình thường “Bổn thần gọi là Thần Triệu Tinh!”

“Cái tên đẹp như chủ nhân của nó vậy!” Trần An Vĩ mỉm cười, không phải là lời khen xu nịnh hay tán tỉnh, đối với hắn, tên của các nàng đều rất đẹp, phụ mẫu của chúng nữ hẳn phải rất yêu thương các nàng nên mới có thể nghĩ ra những cái tên đầy ý nghĩa như vậy.

“Dẻo miệng!” Thần Triệu Tinh bĩu môi, nhưng lời nói đã không còn hờ hững như ban đầu.

Trần An Vĩ cười cười hỏi thăm “Nàng chắc đã trải qua nhiều sinh tử nhỉ?”

Chắc là lần đầu tiên được ở trong vòng tay của nam nhân, cũng là lần đầu được người khác hỏi thăm, Thần Triệu Tinh tinh thần bỗng cảm thấy yên bình, vô thức gật đầu.

Sau đó, nàng và hắn vô cùng tự nhiên trò chuyện.

Nàng kể về những lần vào sinh ra tử của bản thân từ lúc vẫn còn là một kiện Binh Nhân Tộc sơ sinh, hắn im lặng lắng nghe nàng, lâu lâu lại bật cười vì điệu bộ đáng yêu mà nàng vô thức thể hiện.

Nàng lại kể về những lần hiếm hoi gặp được đồng tộc trong tinh không mênh mông vô tận này, có người cao hơn nàng cả vài đại cảnh giới, cũng có tiểu hài tử mới sinh.

Lúc này, Trần An Vĩ nhận ra âm giọng của nàng có chút buồn bã.

“Sau này ta là nhà của nàng!” Theo bản năng trân trọng nữ nhân của mình, Trần An Vĩ mỉm cười lên tiếng.

“Thôi đi!” Thần Triệu Tinh bĩu môi, muốn vươn tay đẩy hắn ra nhưng lại phát hiện hai người đang ở trên lưng Lôi Vân Tước nên đành dừng lại.

Trần An Vĩ cười cười, dĩ nhiên là hắn không nói suông, bất quá lại không phải kẻ hay mơ mộng.

Muốn thực hiện được điều đó ít nhất phải khôi phục toàn thịnh trước đã, sau đó mới có cơ hội tìm hiểu thứ đã khiến Thần Triệu Tinh trọng thương suýt mất mạng là gì.

Hai người lại tiếp tục trò chuyện, nhưng giữa đường lại xảy ra dị biến.

“Lôi Vân Tước này bổn thiếu muốn!”

Theo sau âm thanh trầm đục vừa vang lên kia, một đường kiếm khí nồng đậm Phong Hệ Tinh Lực không biết từ đâu bay tới, nhắm vào tôn Lôi Vân Tước đang chở hai người.

Trần An Vĩ cảm nhận được nguy hiểm liền ra lệnh cho nó tránh đi, nhưng chưa tránh được bao lâu đã thấy một đường kiếm khí khác lại bay đến, hắn chỉ đành điều động lực lượng đánh trả.

Đường kiếm khí của kẻ thần bí vậy mà có thể đối kháng với các loại Nguyên Lực Thuộc Tính của hắn được hai hơi thở rồi mới nổ tung, Phong Hệ Tinh Lực từ nó tản ra vậy mà lại có thể khiến không gian nứt vỡ một chút.

“Mạnh nha!” Trần An Vĩ khẽ cảm thán, trong lòng lại âm thầm vui vẻ, dường như hắn lại có thêm đối thủ xứng tầm?

Thần Triệu Tinh nhìn thấy cảnh này, mắt đẹp lóe lên dị sắc, nam nhân này vậy mà không lo sợ chút nào khi đối mặt với kẻ thù Tinh Sư Cảnh?

“Vậy mà lại có thể chống lại thế công của chúng ta?” Thanh âm trầm đục lại một lần nữa vang lên, từ âm điệu khác biệt có thể nhận ra kẻ đến không chỉ có một người.

“Kẻ đến là ai? Ra mặt đi!” Trần An Vĩ nhàn nhạt lên tiếng.

“Haha, cho ngươi biết cũng không sao, dù sao ngươi cũng sắp chết!” Không gian trước mặt thoáng rung động, trước mặt hắn liền xuất hiện hai tên nam tử trên lưng đeo trường kiếm, vẻ mặt cùng hung cực ác.

“Các ngươi là ai?” Trần An Vĩ hai mắt sáng rực, khí tức mạnh mẽ nha, chắc hẳn lại là thành phần con ông cháu cha rồi, trong người chắc chắn có không ít thứ tốt.

“Tên này thật sự không biết sợ sao?” Thần Triệu Tinh lẩm bẩm, trong lòng đối với nam nhân này càng nảy sinh hứng thú. Nhìn hắn như vậy thật khiến nàng hoài niệm a…

Hai tên nam tử nghe vậy liền bật cười “Haha đúng là thứ nhà quê, vậy mà không biết Song Sát Tiểu Quỷ bọn ta?”

Phốc!

“Song Sát… Tiểu Quỷ?” Trần An Vĩ khóe môi giật giật, cái tên này…

“Sao? Sợ rồi?” Song Sát Tiểu Quỷ cười khinh thường “Muốn sống cũng không phải không thể, chỉ cần ngươi giao con Lôi Vân Tước đó cho bổn thiếu, sau đó quỳ dập đầu gọi ba tiếng gia gia, bổn thiếu có thể suy nghĩ một chút!”

“Thế lực phía sau các ngươi mạnh không?” Trần An Vĩ làm bộ hiếu kỳ hỏi.

“Hừ, nói ngươi nhà quê là đúng mà!” Song Sát Tiểu Quỷ thấy biểu hiện của hắn liền nghĩ rằng tên này muốn ôm đùi lớn, sắc mặt càng khinh thường hơn, lạnh lùng nói “Nghe cho kĩ đây, bọn ta là thiếu chủ của Loạn Sát Ma Tông, một Tứ Tinh Cấp Thế Lực mạnh mẽ nhất vùng này!”

“Ồ ra là vậy!” Trần An Vĩ nhếch miệng, Tứ Tinh Cấp Thế Lực cơ à? Nếu vậy chắc chỉ có tu sĩ Tinh Vương Cảnh trở xuống nhỉ? Vẫn còn yếu hơn hai tên kia rất nhiều lần a!

Ngũ Đẳng Tinh Tông Cảnh như hai người bọn chúng dù cho có trọng thương cũng không phải một Tinh Vương Cảnh có thể đối kháng, hắn cũng chỉ là may mắn mới có thể giết được bọn chúng mà thôi.

Nếu như là thời điểm đó, đối mặt với cường giả Tinh Vương Cảnh thời điểm toàn thịnh, Trần An Vĩ chắc chắn sẽ rút lui, nhưng hiện tại, thực lực tăng lên, trong người lại có thêm thủ đoạn mới, hắn tự tin cho dù tông chủ của Song Sát Tiểu Quỷ tới cũng có sức đánh một trận.

“Nể tình ngươi biểu hiện tốt, chỉ cần ngươi giao ra Lôi Vân Tước, bổn thiếu có thể xem xét thu nhận ngươi làm tiểu đệ!” Song Sát Tiểu Quỷ trong mắt hiện lên vẻ gian xảo, dường như đã tìm ra một con mồi ngây thơ.

“Muốn thu nhận ta? Các ngươi xứng sao?” Trần An Vĩ mỉm cười, thân ảnh đã xuất hiện sau lưng Song Sát Tiểu Quỷ từ lúc nào.

“Thứ đó…” Thần Triệu Tinh kinh ngạc khi nhìn thấy trên tay nam nhân kia vậy mà lại xuất hiện một thanh lưỡi hái đen kịch với khí tức khủng bố.

Tuy biết rõ nó chỉ đơn thuần là lực lượng hội tụ của hắn, nhưng nàng có thể cảm nhận được sự nguy hiểm của nó. Mà thanh lưỡi hái kia lại như có linh trí hoàn chỉnh, con mắt kia hờ hững nhìn xung quanh như chẳng có thứ gì có thể lọt vào tầm mắt của nó vậy.

Song Sát Tiểu Quỷ cũng không phải dạng vừa, trường kiếm trên lưng lập tức xuất hiện trên tay, cả hai đồng loạt quay lưng, Phong Hệ Tinh Lực cấp tốc hội tụ, đối kháng chính diện với lưỡi hái của Trần An Vĩ.

Keng!

“Tại sao lại mạnh như vậy?” Song Sát Tiểu Quỷ tròng mắt co rút, trong đầu liên tục tự hỏi.

Phải biết trong Loạn Sát Ma Tông, Song Sát Tiểu Quỷ bọn hắn cũng được coi là đệ nhất thiên tài, vì là song sinh nên cả hai phối hợp vô cùng ăn ý, giết qua không biết bao nhiêu thiên tài, thậm chí cũng có sức chiến với phụ thân là Tứ Đẳng Tinh Vương Cảnh một trận.

Vậy mà hiện tại, tên hắc y nhân này không dùng vũ khí, chỉ đơn thuần dùng lực lượng hội tụ lại có thể khiến Song Sát Tiểu Quỷ rơi vào hạ phong. Thế gian này làm sao có tồn tại phi lý như vậy?

Song Sát Tiểu Quỷ có thể không biết, nhưng Thần Triệu Tinh thân là người quan sát bên ngoài, nàng không khó để nhận ra sự khác biệt này.

Đó là sự khác biệt về đẳng cấp của lực lượng sử dụng!

Lực lượng mà Song Sát Tiểu Quỷ sử dụng chỉ là Tinh Lực, có thể nói là cao cấp hơn so với Nguyên Lực thông thường. Nếu là người khác chắc chắn sẽ bị áp chế gắt gao, thậm chí là bị diệt sát trong nháy mắt.

Nhưng đáng tiếc, thứ mà Trần An Vĩ sử dụng lại không phải Nguyên Lực bình thường.

Lực lượng mà Vô Thượng tạo ra vốn đã mạnh mẽ hơn Nguyên Lực không biết bao nhiêu lần, Tinh Lực đứng trước mặt nó không có quá nhiều ưu thế, ngược lại còn có thể bị áp chế nếu đối phương bằng cấp với hắn.

Tất nhiên là Trần An Vĩ hiện tại không nghịch thiên tới mức có thể áp chế cả Tinh Lực của một Tinh Sư Cảnh, nhưng nếu Nguyên Lực của hắn có thể chuyển hóa thành Tinh Lực, mọi chuyện liền dễ nói.

“Không tệ! Lại nào!” Trần An Vĩ bật cười, lại tiếp tục xuất thủ, Hắc Ám Nguyên Lực bao trùm tay phải hóa thành Đế Vương Trảo, Tụ Lực lập tức được thi triển, một quyền được tung ra.

“Khốn khiếp! Đây là ngươi ép chúng ta!” Song Sát Tiểu Quỷ gầm lên một tiếng, hai tay lập tức kết lấy ấn pháp quỷ dị.

Trong ánh mắt kinh ngạc pha chút hưng phấn của Trần An Vĩ, dị biến nảy sinh…

-------------

Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ!

Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:

NGÂN HÀNG MB BANK

Số TK: 0355884984

Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành

Email cho huynh đài nào muốn spam ta: [email protected]

Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!

冷私夜 x 江天言

Bạn đang đọc Vạn Vũ Đế Vương sáng tác bởi thanhyeuvan260917
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhyeuvan260917
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 170

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.