Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhận thưởng

Tiểu thuyết gốc · 3314 chữ

“Nàng khiến ta hạnh phúc quá!”

Thanh âm vui sướng của nam nhân vang lên giữa lúc nàng vẫn đang ngậm lấy thanh hung khí vương đầy thủy dịch đậm đặc đầy khí tức cương dương khiến Âu Dương Kỳ Hân giật mình, vô thức cắn mạnh một cái.

“Ai ui… đau…” Trần An Vĩ vội vàng than thở, mặc dù không đau nhưng hắn đương nhiên không bỏ qua cơ hội tỏ ra yếu đuối trước mặt nàng.

Quả nhiên, Âu Dương Kỳ Hân nghe thấy hắn rên rỉ liền lo lắng kiểm tra cơ thể hắn, hỏi “Ngươi có sao không?”

“Nó đau!” Trần An Vĩ mếu máo như một đứa trẻ, chỉ tay vào tiểu huynh đệ vừa bị cắn của mình, trên đó ẩn ẩn có dấu răng mờ nhạt mà nàng để lại.

“Phi!” Âu Dương Kỳ Hân gắt một tiếng, mắt đẹp trợn trừng nhìn hắn.

Nam nhân này cũng thật đáng ghét, hắn rên rỉ như vậy làm nàng cứ nghĩ rằng tên này bị thương ở đâu đó kinh khủng tới nỗi một kẻ chuyên liều mạng như hắn cũng phải đau đớn, nào ngờ tên này vậy mà lại đang trêu chọc nàng!

Nàng muốn không để ý tới hắn, bất quá vẻ mặt đáng thương của tên này lúc này lại không giống như đang giả vờ, nhìn thấy trên thứ đó của hắn thực sự có dấu răng của mình, Âu Dương Kỳ Hân có chút túng quẫn.

Sau một hồi do dự, cuối cùng trong ánh mắt kinh ngạc của Trần An Vĩ, nàng cúi xuống, môi thơm hôn lên thanh hung khí kia một cái, liếc xéo mắt “Vậy được chưa?”

“Hề hề, được rồi!” Trần An Vĩ cười cười trả lời.

“Khả ố!” Âu Dương Kỳ Hân khẽ gắt một tiếng, nụ cười của nam nhân càng khiến nàng ngượng ngùng.

Trần An Vĩ vẫn còn muốn trêu chọc giai nhân, tuy nhiên thanh âm Hệ Thống lúc này đã vang lên khiến hắn không nhịn được cười phá lên, liên tục nói “Haha, hoàn thành rồi!”

Âu Dương Kỳ Hân nhìn thấy hắn bất chợt cười phá lên như một kẻ điên, nhất thời nhìn hắn bằng ánh mắt quái dị, thiếu nước đưa tay sờ trán xem thử có phải tên này bị ấm đầu hay không.

Trần An Vĩ không kinh ngạc với phản ứng của nàng, ngược lại hắn càng hưng phấn hơn.

Không phải vì 400 vạn Nguyệt Ảnh Tệ hay vì 1 lần triệu hoán Tam Tinh Cấp Pháp Bảo, chỉ đơn giản vì hắn đã bảo vệ được Âu Dương Kỳ Hân, bảo vệ được mối quan hệ với bảo bối nhà hắn.

Càng viên mãn hơn chính là mối quan hệ giữa hắn và Âu Dương Kỳ Hân đang có sự tiến triển rõ rệt.

Bất quá, nói vậy không có nghĩa hắn sẽ bỏ qua lần triệu hoán này.

“Triệu hoán đi!” Trần An Vĩ lập tức hạ lệnh cho Hệ Thống, sau đó mở ra Nguyệt Ảnh Quầy.

Ngay lập tức, trước mặt hắn liền xuất hiện năm ô sáng như thường lệ, bên trong nó liền hiện ra năm loại vật phẩm đủ loại đẳng cấp.

Nguyệt Ảnh Quầy hiện tại có thể bán vật phẩm đẳng cấp Nhị Tinh Cấp trở xuống, tuy rằng tỉ lệ xuất hiện vật phẩm cao hơn vẫn có nhưng Trần An Vĩ không quá chờ mong, chỉ mong rằng trong hàng ngũ Nhị Tinh Cấp vẫn có đồ tốt cho hắn và chúng nữ sử dụng.

Quả nhiên không để hắn thất vọng, sau hơn chục lần đổi mới, vật phẩm đầu tiên đã xuất hiện trong tầm mắt.

Nhị Tinh Cấp Trận Pháp – Phục Hồn Trận!

Sau khi đọc lấy thông tin của Thiên Hà Phục Hồn Trận, Trần An Vĩ thực sự bất ngờ vì mặc dù Thiên Hà Phục Hồn Trận chỉ là Nhị Tinh Cấp Trận Pháp nhưng lại sở hữu một khả năng cực kì hữu dụng mà bất kì ai cũng muốn có.

Bất tử!

Thực ra cũng không hoàn toàn bất tử, chỉ là nó có thể lưu giữ một tia linh hồn và chuyển vào trạng thái ẩn.

Khi chủ nhân của tia linh hồn đó tử nạn, Phục Hồn Trận sẽ kích hoạt và từ từ phục hồi linh hồn của người đó, giữ lại cho y một mạng, về phần nhục thân thì quá đơn giản.

Nhược điểm của nó là chỉ có thể lưu giữ một linh hồn duy nhất, quá trình phục hồi linh hồn cũng tốn nhiều thời gian hơn với linh hồn càng mạnh mẽ. Hơn nữa trong quá trình hoạt động cũng rất dễ bị phá hủy.

Vì vậy mặc dù sở hữu khả năng phục sinh gần như tuyệt đối này, nhưng hiệu quả Phục Hồn Trận đem lại không quá lớn, nhất là khi đem đặt vào trong những trận đại chiến, khi mà cường giả mạnh mẽ là mấu chốt quan trọng.

Tuy nhiên đối với Trần An Vĩ, hắn lại cảm thấy Phục Hồn Trận cực kì có tiềm năng phát triển.

Đặc biệt nếu áp dụng cả Hộ Văn, Vệ Hồn Văn hay thậm chí cả Viễn Siêu Thánh Văn, Phục Hồn Trận có thể đem lại tác dụng cực kì lớn.

Không chỉ như thế, nếu như có thể tìm ra loại Khí Văn sở hữu Thời Gian Chi Lực, Trần An Vĩ nghĩ rằng có thể rút ngắn thời gian phục hồi linh hồn của Phục Hồn Trận, từ đó khiến tác dụng của nó mạnh mẽ hơn.

Đối với một kẻ sở hữu Khí Văn Chi Lực và Thánh Văn như hắn, việc nâng cấp một Trận Pháp là quá mức dễ dàng.

Chỉ có điều… muốn làm được điều đó thì trước tiên phải có người bố trí Trận Pháp cho hắn nha.

Trần An Vĩ có thể nhờ Tô Linh Nhi làm thay, bất quá nàng cũng cần có thời gian phát triển của bản thân, không thể vì lợi ích của hắn mà làm chậm trễ nàng được.

Bất quá cũng chẳng thành vấn đề, hắn có thể đột phá lên Nhị Tinh Luyện Đan Sư thì chẳng có lý do gì mà không thể đột phá Nhị Tinh Chiến Trận Sư cả.

Quyết định mua lấy Phục Hồn Trận, Trần An Vĩ lại tiếp tục đổi mới Nguyệt Ảnh Quầy.

Sau hai chục lần đổi mới tiếp theo, một thứ cực kì hi hữu xuất hiện trước mặt khiến Trần An Vĩ vô thức nhìn sang tiểu thiên thần.

“Gói Quà Văn Tự, cho phép người sử dụng sở hữu một loại văn tự bất kì, tác dụng vô cùng phong phú!” Ảnh Nhi không nhanh không chậm nói ra thông tin của thứ này.

“Nghĩa là ta có thể nhận được cả Thánh Văn?” Trần An Vĩ hưng phấn hỏi.

Nhưng ngay sau đó, một bảng thông tin lập tức hiện ra trước mặt hắn, cũng với đó là một nhiệm vụ đã có từ rất lâu trước đây, nhưng vì nó là nhiệm vụ dài hạn nên Trần An Vĩ cũng xém chút quên mất.

Nhiệm vụ Mục Tiêu, cấp bậc Huyền Thoại – Truy Tìm!

Đây là nhiệm vụ Huyền Thoại đầu tiên mà Hệ Thống phát động, cũng là nhiệm vụ Huyền Thoại đầu tiên của hắn ngay lần đầu gặp Cổ Tự Ly – người nắm giữ Kim Cang Thánh Văn, cũng là một trong Thập Đại Thánh Văn.

Lúc này nó hiện ra như một lời nhắc rằng, Trần An Vĩ không chỉ phải tìm ra vị trí các loại Thánh Văn, mà còn phải tìm ra vị công chúa đang nắm giữ nó, không thể dựa vào Hệ Thống mà đốt cháy giai đoạn.

“Chưa kể đến, đẳng cấp hiện tại của Nguyệt Ảnh Quầy vẫn còn thấp, tỉ lệ xuất hiện Gói Quà Văn Tự đã là rất hi hữu, xuất hiện Thánh Văn gần như là điều không thể!” Ảnh Nhi lại lên tiếng tạt một gáo nước lạnh.

Bất quá Trần An Vĩ cũng không bớt đi hưng phấn, bởi vì ngoài Khí Văn, vẫn còn vô số các loại văn tự khác mà hắn chưa có được cơ duyên chứng kiến hay sở hữu.

Vậy nên sự xuất hiện của Gói Quà Văn Tự này cũng là một cơ hội để hắn có thêm kiến thức nha.

Trần An Vĩ hắn đương nhiên sẽ không bao giờ nghĩ rằng Khí Văn hay Thánh Văn sẽ là loại văn tự đặc biệt duy nhất.

Ngược lại sau khi gặp được hai tên kia, lại phát hiện ra ngoài Hồn Thuật vẫn còn một loại thuật pháp khác cũng sử dụng Hồn Lực mang tên Hồn Kỹ, hắn liền biết Thái Dương Vũ Trụ của hắn không phải là duy nhất.

Mà đừng nói tới quy mô lớn như vũ trụ, chỉ tính riêng mỗi tinh cầu trong Thái Dương Vũ Trụ của hắn đã có những nền văn hóa và phong cách tu luyện đặc trưng của chúng.

Điều này khiến Trần An Vĩ càng thêm chắc chắn rằng, Khí Văn hay bất kì thủ đoạn nào khác mà Thái Dương Vũ Trụ đang sở hữu cũng không phải là duy nhất.

“Thực ra… Khí Văn và Thánh Văn cũng không thuộc về Thái Dương Vũ Trụ!” Đúng lúc này, Ảnh Nhi lại lên tiếng nói cho hắn một thông tin chấn động.

“Nói vậy…” Trần An Vĩ giật mình, không hiểu lắm ý nghĩa câu nói của nàng.

“Công tử còn nhờ lúc Ảnh Nhi kể cho ngươi về Cổ Tự Tộc?” Ảnh Nhi nhàn nhã gật đầu, chậm rãi nói.

“Vậy ra Cổ Tự Tộc thực sự không thuộc về Thái Dương Vũ Trụ?” Trần An Vĩ bừng tỉnh.

Lúc đó nghe qua Ảnh Nhi kể về Cổ Tự Tộc, hắn luôn chú ý tới chi tiết Cổ Tự Tộc Trưởng và các trưởng lão vì không muốn Thập Đại Thánh Văn và hậu bối của mình rơi vào tay kẻ thủ nên đã dùng Cấm Thuật dịch chuyển các nàng tới một vùng không thời gian khác.

Ban đầu hắn cứ nghĩ rằng không thời gian khác chỉ là một địa điểm bất kì trong cùng một vũ trụ.

Khi thấy lần lượt Cổ Tự Ly, Cổ Tự Thư rồi Cổ Tự Nguyên và Cổ Tự Lăng đều xuất hiện ở Thái Dương Vũ Trụ, hắn vô thức cho rằng Cổ Tự Tộc, Khí Văn và Thập Đại Thánh Văn đều thuộc về vũ trụ này.

Nào ngờ hiện tại Ảnh Nhi lại nói rằng Khí Văn và Thập Đại Thánh Văn vốn không thuộc về Thái Dương Vũ Trụ.

Điều này lập tức khiến Trần An Vĩ nhận ra, chúng nữ vô pháp tìm ra tung tích của nhau không chỉ đơn giản vì các nàng đã gặp nạn, mà cũng có thể phức tạp hơn nhiều lần, các nàng đang ở một vũ trụ khác.

Và dĩ nhiên, điều này khiến cho thủ đoạn tìm người của chúng nữ trở nên vô hiệu, mọi liên kết với Khí Văn đặc trưng của từng người cũng bị cắt đứt.

Rất có khả năng đây chính là lý do vì sao Huyễn Giới Văn và Quỹ Tích Văn vốn thuộc quyền sở hữu của Trưởng Công Chúa – Cổ Tự Huyền Trâm lại xuất hiện trong tay Trần An Vĩ.

“Khả năng rất cao là như vậy!” Ảnh Nhi biết suy nghĩ của hắn, lập tức gật đầu.

Trần An Vĩ nghe vậy không nhịn được muốn truyền âm vào Bát Diện Thạch báo tin cho ba vị công chúa của mình, nhưng khi nhìn thấy chúng nữ vẫn đang tập trung bế quan tu luyện Nguyên Lực, hắn liền không phiền các nàng.

Sau khi mua lấy Gói Quà Văn Tự cũng là lúc thanh âm Hệ Thống vang lên thông báo phần thưởng nhiệm vụ được triệu hoán hoàn thành.

Trước mặt hắn lúc này là một chiếc nhẫn trong suốt như thủy tinh, trên mặt nhẫn là một loại đá quý đặc biệt nào đó mà kiến thức của hắn hiện tại chưa đủ để lý giải.

Chỉ biết rằng bên trong viên đá quý kia lại như ẩn chứa cả một vùng địa phương rộng lớn lấp lánh ánh sao, vừa huyền ảo nhưng cũng vừa bí ẩn, hay còn gọi là… huyền bí.

Tam Tinh Cấp Pháp Bảo – Ẩn Không Nhẫn!

Lướt qua thông tin của nó, Trần An Vĩ kinh ngạc khi phát hiện ra Ẩn Không Nhẫn cho phép chủ nhân của nó hòa mình làm một với không gian.

Trong thời gian này, tốc độ xuyên toa tinh không của người đó sẽ tăng mạnh, mọi khí tức sẽ được thu liễm tới cực hạn, nếu không có thủ đoạn đặc biệt hoặc cường giả cao cấp hơn hai đại cảnh giới trở lên hay chủ động tấn công, y sẽ không thể bị phát hiện.

Công dụng này của Ẩn Không Nhẫn khiến Trần An Vĩ vô thức nhớ tới tiểu nữ hài vừa mới xuất hiện, nàng có thể di chuyển trong tinh không một cách vô cùng bình thường mà không chịu bất kì tác động nào từ không gian.

“Chiếc nhẫn này khá giống ta nha!” Đang mải quan sát thông tin của Ẩn Không Nhẫn, giọng nói non nớt của tiểu nữ hài vang lên khiến Trần An Vĩ và Âu Dương Kỳ Hân đồng loạt giật mình.

“Tiểu bảo bảo, muội đang ở đâu?” Âu Dương Kỳ Hân hốt hoảng gọi, nàng nghĩ rằng mình đã vô tình phóng xuất tiểu nữ hài ra khỏi pháp bảo của mình.

“Muội vẫn ở trong pháp bảo mà?” Thanh âm của tiểu nữ hài lại một lần nữa vang lên từ chiếc nhẫn trên tay nàng, không chỉ khiến nàng bớt đi lo lắng mà còn khiến nàng cảm thấy kinh ngạc vô cùng.

“Tiểu bảo bảo, muội có khả năng thao túng không gian sao?” Trần An Vĩ hứng thú với năng lực của nàng liền hỏi.

“Không biết, mẫu thân nói bẩm sinh ta đã có năng lực này, cả gia tộc của ta ai cũng đều có năng lực này!” Tiểu nữ hài lại lên tiếng nói, nàng vẫn ở trong pháp bảo của Âu Dương Kỳ Hân nhưng lại có thể phát ra tiếng nói một cách thuần túy mà không phải là truyền âm.

Trần An Vĩ lờ mờ cảm nhận được điểm nhạy cảm của cô bé, liền chuyển chủ đề “Muội nói Ẩn Không Nhẫn khá giống muội, vậy ca tặng cho muội nhé?”

Những tưởng nàng sẽ vui vẻ nhận lấy, nào ngờ câu nói của tiểu nữ hài khiến hai người càng thêm bất ngờ “Muội không lấy đâu, ca để cho người khác sử dụng sẽ hiệu quả hơn!”

“Muội chắc chắn?” Trần An Vĩ đưa mắt nhìn Âu Dương Kỳ Hân, nhìn thấy trong mắt nàng cũng là sự kinh ngạc, sau đó liền lên tiếng.

“Chắc chắn!” Tiểu nữ hài lên tiếng, thanh âm trong trẻo non nớt nhưng lại không khó để nhận ra sự kiên quyết của nàng “Muội có thể cảm nhận được trong Bát Diện Thạch có người cần nó hơn!”

Trần An Vĩ hơi kinh ngạc một chút, nhưng ngay khi biết tiểu nữ hài vẫn có thể nói chuyện bình thường dù cho đang ở trong Không Gian Pháp Bảo, hắn liền cảm thấy việc nàng có thể nhìn vào bên trong Bát Diện Thạch là điều bình thường.

Tiểu nữ hài đã nói như vậy, Trần An Vĩ liền động lấy ý niệm, đem Thiên Nhiên Tuệ Nghi phóng xuất.

Vì sao lại là Thiên Nhiên Tuệ Nghi?

Bởi vì công dụng của Ẩn Không Nhẫn khiến hắn nhớ tới Thiên Nhiên Tộc cũng đang ẩn mình trong không gian, chỉ cần nơi nào có thiên nhiên, các nàng liền có thể xuất hiện một cách dễ dàng.

Thiên Nhiên Tuệ Nghi vẫn đang bồi dưỡng linh thảo trong Linh Thảo Điền, đột nhiên xuất hiện bên ngoài tinh không liền có chút bất ngờ, nhưng sau khi nhìn thấy Âu Dương Kỳ Hân lập tức hai mắt tỏa sáng như phát hiện ra trân bảo.

Âu Dương Kỳ Hân lập tức phát hiện ra ánh mắt của nàng, nhất thời có chút mất tự nhiên.

“Dược Phương Thánh Thể!” Thiên Nhiên Tuệ Nghi hưng phấn kéo tay nàng nói “Thật không ngờ có ngày ta có thể nhìn thấy loại thể chất trong truyền thuyết này!”

Âu Dương Kỳ Hân trong lòng hoảng hốt, ánh mắt không dám nhìn vào đôi mắt ẩn chứa sự hưng phấn ấy.

“Dược Phương Thánh Thể?” Trần An Vĩ kinh ngạc nhìn nàng, rồi lại nhìn bảo bối nhà mình hỏi “Bảo bối, nàng nói vậy là sao?”

Thiên Nhiên Tuệ Nghi liền lên tiếng “Âu Dương Kỳ Hân sở hữu một loại thể chất cực kì hoàn hảo dành cho các Luyện Đan Sư – Dược Phương Thánh Thể!”

Dược Phương Thánh Thể tạo ra một vùng không gian đặc biệt bên trong thể nội của người sở hữu, chuyên dùng cho việc nuôi trồng linh thảo, nó sử dụng Nguyên Lực của chủ nhân để tạo ra các loại linh thảo mà y đã từng tiếp xúc, đẳng cấp của những loại linh thảo được tạo ra sẽ tương ứng với tu vi của người sở hữu.

Ảnh Nhi lúc này liền gật đầu lên tiếng “Không ngờ nàng ấy thật sự sở hữu loại thể chất đặc biệt này!”

“Bất quá, chàng gọi thiếp có chuyện gì sao?” Thiên Nhiên Tuệ Nghi tuy rất hào hứng với Dược Phương Thánh Thể nhưng vẫn không quên chính sự.

Trần An Vĩ liền đem Ẩn Không Nhẫn tới trước mặt hai nữ, còn chưa kịp lên tiếng đã nhìn thấy Âu Dương Kỳ Hân lắc đầu, bản thân nàng là tiểu thư của Đan Các, bình thường rất ít khi có thời gian ra ngoài, hơn nữa mỗi lần đi ra ngoài đều sẽ có các vị trưởng lão đi theo nên không quá cần tới Ẩn Không Nhẫn.

“Tuệ Nghi nên nhận lấy Ẩn Không Nhẫn, nàng ấy cần nó hơn ta!” Âu Dương Kỳ Hân cầm lấy Ẩn Không Nhẫn đặt vào tay Thiên Nhiên Tuệ Nghi rồi nói.

Thiên Nhiên Tuệ Nghi hai mắt long lanh nhìn Âu Dương Kỳ Hân, rồi lại nhìn đến nam nhân của mình, cảm động đến rối tinh rối mù.

“Có cần ta đi với nàng không?” Trần An Vĩ mỉm cười lên tiếng.

Thiên Nhiên Tuệ Nghi nhẹ lắc đầu, nàng biết hắn muốn nàng trở về Thiên Nhiên Tộc một chuyến nên mới đưa Ẩn Không Nhẫn có công dụng khá giống với Thiên Nhiên Thụ cho nàng.

Nàng cũng biết nam nhân đang còn chuyện khác phải quan tâm nên không muốn làm trễ nải hắn.

Lúc này, Thiên Nhiên Tuệ Nghi liền ôm lấy nam nhân nhà mình, dâng hiên môi thơm cùng hắn triền miên đôi chút, sau cùng mới kích hoạt khả năng của Ẩn Không Nhẫn, hòa mình làm một với tinh không, bắt đầu trở về nhà…

-----------------

Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ!

Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:

NGÂN HÀNG MB BANK

Số TK: 0355884984

Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành

Email cho huynh đài nào muốn spam ta: [email protected]

Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!

冷私夜 x 江天言

Bạn đang đọc Vạn Vũ Đế Vương sáng tác bởi thanhyeuvan260917
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhyeuvan260917
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 110

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.