Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 666: Băng tự quyết.

Phiên bản Dịch · 1876 chữ

Nếu là máy bay hay phi thuyền thông thường ở gần căn cứ luyện ngục, chắc chắn sẽ bị rađa phát hiện ra từ trước đó. Nhưng Ô Lỗ Lỗ và Lâm Phi đều che giấu hơi thở của mình, hơn nữa, hai người chỉ như hai con phi điêu thông thường hạ cánh xuống hòn đảo. Nếu không phải tốc độ rất chậm, mắt thường cũng không thấy được, huống chi là sóng rada.

Diện tích cả hòn đảo không lớn, thần thức của Lâm Phi có thể bao trùm cả hòn đảo. chi tùy ý quét qua, hắn đã phát hiện ra sau vịnh có một lối vào bằng kim loại.

- Thảo nào không tìm đến được đây. Trong đảo bố trí nhiều kim loại bí mật, nếu không có chuyện ngoài ý muốn, có vẻ vườn địa đàng đã nghiên cứu về chất liệu sơn HX74 tàng hình. Không ngờ, bọn chúng đã chế tạo thành công.

Lâm Phi không bất ngờ cho lắm, dù sao, Mộ Tử Mặc đã từng quán lý Đại Sảnh, dĩ nhiên ông ta nắm rõ các kỳ thuật đỉnh cao của vườn địa đàng. Hơn nữa, nếu ông ta là Huyết tộc, điều đó cũng đồng nghĩa với việc tuổi thọ của ông ta vượt xa khả năng tưởng tượng của mọi người. Ông ta có đủ thời gian để hiểu được toàn bộ thành quả nghiên cứu của vườn địa đàng.

- Cái gì mà kim loại với cả không kim loại chứ. Scarpe, cậu nói mấy lời này tôi không hiểu nổi đâu. Cửa vào ở đâu?

Ô Lỗ Lỗ vẫn tàng hình, xoay vòng vòng quanh người Lâm Phi.

Lâm Phi cũng chả biết làm thế nào với người lùn thần kinh không ổn định này. Anh ta làm như đang đi du lịch, mong chờ được chạy tới chạy lui tham quan vậy.

- Đi theo tôi.

Thân ảnh Lâm Phi lướt về phía cánh cổng kim loại như một làn khói còn Ô Lỗ Lỗ theo sau.

Hai người cố ý tránh khỏi một số vị trí có thể bị lộ. Mãi khi đến cửa chính, họ cũng

không bị trạm gác của Luyện Ngục Quân Đoàn phát hiện ra.

Lúc này, cổng kim loại đang đóng, cả mảng kim loại dày dặn khiến cửa lớn như một bức tường đá kiên cố.

- Quá kinh khủng! Cảm nhận tinh thần của tôi không đến được chỗ này. chính đống kim loại này đã ngăn cản chúng ta tìm được căn cứ của bọn chúng.

Ô Lỗ Lỗ thở phì phò mà nói.

Đúng lúc này, camera giám sát trong căn cứ đã phát hiện ra Lâm Phi. Tuy không thấy Ô Lỗ Lỗ đang tàng hình, nhưng chỉ cần có sự xuất hiện của Lâm Phi đã khiến Samael và Beehebub trong căn cứ chỉ huy vô cùng hoảng sợ.

- Chết tiệt! Sao Scarpe lại xuất hiện ở đây chứ?

Beehebub kêu lớn, giọng nói có chút run rẩy.

Sắc mặt Samael cũng vô cùng khó chịu:

- Chuyện này không ổn rồi. Thống soái đại nhân vừa đưa cao thủ Thánh tộc đi rồi, hiện nay trong căn cứ không ai có thể ngăn cản được Scarpe.

- Không phải nói trên người Tô Ánh Tuyết không có máy theo dõi sao? Chẳng lẽ nơi khác đã để lộ bí mật?

Beehebub nói đầy khó hiếu.

Một tên khác đáp lại:

- Hai vị đại nhân, có lẽ chúng ta có thể dùng Hứa Vi để uy hiếp, khiến Scarpe không dám gây ra những hành động thiếu suy nghĩ. Trước khi Ám Ảnh chi vương trở về, chúng ta có thể cố thủ căn cứ.

Samael nghe xong liền gật đầu đáp:

- Ý kiến này không tồi, mau chóng đưa Hứa Vi tới đây... Những người khác dùng các vũ khí có thể sử dụng được ngăn chặn Scarpe.

Một đám nhân viên kỹ thuật của Luyện Ngục Quân Đoàn lớn tiếng hô tuân mệnh, rồi vội vàng điều động các họng pháo nhắm vào Lâm Phi ở ngoài cửa lớn.

Lâm Phi đứng ở ngoài cửa liền thấy trên vách núi có một loạt họng súng tàng hình thò ra khỏi vách đá. Bên trong họng pháo đen ngòm là năng lượng hừng hực nhiệt độ cao.

- Ô Lỗ Lỗ, nhớ rõ kế hoạch tôi đã nói với ông... Phải nhanh...

Lâm Phi ổn định lại tinh thần.

Ô Lỗ Lỗ ớ phía sau liền lớn tiếng đáp lại:

- Yên tâm đi Scarpe, cửa vừa mở là tôi vọt vào ngay. Cậu mau mớ cửa đi!

Lời còn chưa dứt, Lâm Phi đã xông ra như một mũi tên, mỗi bước đều như có nham thạch làm sụp đổ mặt đất dưới chân.

Từ trường Chu Thiên tinh thần quanh người Lâm Phi kết hợp hoàn mỹ, hòa làm một thể với từ trường của bản thân Lâm Phi. Trong nháy mắt, Lâm Phi như hội tụ cùng hàng tỷ tinh thần trở thành một mũi nhọn lấp lánh ánh sáng. Tuy thoạt nhìn không như bất kỳ ánh sáng nào nhưng lại mang theo một sức mạnh khủng khiếp. Hắn chính là chúa tể của thế giới nhỏ này, sử dụng tất cả sức mạnh có thể dùng được.

Núi đá, cây cỏ xung quanh sụp đổ về phía biển theo từng bước chạy của Lâm Phi, như thể hòn đảo cỏ thể biến mất bất cứ lúc nào.

Nếu là người bình thường đứng cạnh Lâm Phi lúc này, chắc chắn sẽ bị trọng lực cực mạnh nghiền ép thành tro bụi. Vì sức mạnh trong người Lâm Phi đù để ảnh hưởng đến chất lượng không gian xung quanh.

Trong chớp mắt, mấy chục khẩu pháo nhiệt độ cao không ngừng bắn về phía Lâm Phi.

Những tia sáng dày đặc đó tạo nên những mảnh lưới tử vong dọa người. Mảnh lưới ấy chạm vào hòn đá nào, hòn đá ấy liền tan chảy như nham thạch.

Nhưng hai đôi mắt Lâm Phi dấy lên ngọn lửa màu vàng. Với hắn, những thứ này không phải quá nhanh, thân thể của hắn vẫn có thể tránh khỏi chúng mà không bị tổn thương chút nào.

-Tinh quyền, Băng!

Một nắm đấm của Lâm Phi mạnh mẽ đấm vào trên cửa chính, thoạt nhìn rất chậm nhưng lại chạm vào cánh cửa nhanh như chớp.

Một luồng sức mạnh như biển cả cùng quyền của Lâm Phi đánh mạnh vào cửa lớn.

Một giây sau, mọi thứ bỗng trở nên im ắng, cửa không có dấu hiệu gì, như thể một qutền của Lâm Phi đánh vào trên bị bông, không gây nên bất cứ hiệu quả gì.

Đang lúc những chiến tướng trong căn cứ thấy mừng, chúng cho rằng, Lâm Phi không thê đánh vỡ cửa thì cánh cửa phát ra một tiếng rung kinh thiên động địa.

- Ầm ầm!

Cửa chính như chậm nửa nhịp. Một giây sau khi bị Lâm Phi đánh trúng nó mới có phản ứng. Cùng với tiếng trầm đục vang lên, cửa chính dần xuất hiện những khe hở, chậm rãi lan tràn như mạng nhện.

Còn ở khu vực quanh cửa lớn, toàn bộ ngọn núi cao mấy chục mét đều bị một luồng sức mạnh không thể tưởng tượng nổi kia đánh cho tan vụn!

Đất đá không ngừng rơi xuống như thể từ trên trời giáng xuống. Ngọn núi vĩ đại bỗng hóa thành hư không trong tích tắc. Ngay cả các kết cấu bằng thép bên trong cảnh cửa cũng bị ảnh hưởng.

Tất cả đám người của Luyện Ngục Quân Đoàn đều nhìn hình ảnh hiên thị trên máy đo, cùng với những màn hình không thể hiển thị do đường dây bị ảnh hưởng.

Nửa đỉnh núi bị cú đấm của Lâm Phi làm sụt lún xuống biển.

Đó không phải là ngọn núi bình thường mà là căn cứ đã được gia cố bằng kim loại. Nếu không có đầu đạn hạt nhân thì những loại đạn thông thường cũng không oanh tạc được.

Cho dù bọn chúng có dùng toàn lực, cùng lắm cũng chỉ có thể tạo ra một lỗ thủng mà thôi, sao có thể đánh sập cả nửa mặt núi như Lâm Phi được cơ chứ.

Lâm Phi cũng thấy bất ngờ với khá năng phá hoại của mình. Hắn khổ luyện tuyệt học sáng tạo của bản thân cũng phải khoa chân múa tay. Lần trước khi giao chiến với Mộ Tử mặc cũng chưa thi triển toàn bộ. Tinh quyền của hắn ngoài việc có thể giao tiếp với từ trường đất trời và tinh thần, khiến sức mạnh của hắn trờ nên vô hạn, còn có thể dung hợp với tinh tủy của “võ" học được từ chỗ Long Ngũ.

Chiêu thức của hắn rất đơn giản, từng quyền từng quyền một như thể không có gì đặc sắc. Nhưng mỗi quyền đánh ra, mỗi phần năng lượng được sử dụng, sức mạnh của mỗi đầu ngón tay, sự nắm bắt ở từng góc độ đều vô cùng tinh túy.

Cái hắn vừa sử dụng là ”Băng tự quyết” trong tinh quyền, ý nghĩa của nó chính là, một quyền đánh ra “thiên băng địa liệt” (*trời đất sụp đổ). Tuy hiện nay, hắn chỉ có thế làm “sụp ” nửa mặt núi, nhưng hắn tin chắc một ngày nào đó, mình có thể dùng một quyền làm “sụp ” cả thế giới.

- Không ngăn chặn được... không thể chặn được...

Trong phòng chỉ huy, Beehebub thì thào nói mấy câu. Những chiến tướng khác cũng vô cùng sợ hãi. Trong thế giới ngầm, bọn họ cũng được xếp vào top 10 “Bảng chiến thần ”, nhưng so với Lâm Phi, họ không là gì cả.

- Hứa Vi đâu? Mau đưa Hứa Vì tới đây!

Samael hét lên giận dữ.

Một gã sỹ quan bảm báo:

- Thưa đại nhân Samael, đang đưa Hứa Vì tới phòng chỉ huy.

- Chậm quá! Ta tự mình đi!

Beehebub không nói thêm lời nào, ném áo đi, thân người phi ra khỏi phòng chỉ huy như Giao Long. Thậm chí, y còn dùng Hàng đầu thuật để tăng tốc độ của đôi chân, mang theo những làn khói đen quỷ dị. Y chỉ mong nhanh chóng bắt được Hứa Vi để bảo toàn tính mạng cho mình.

Những chiến tướng khác thầm mắng trong lòng, cái gì mà chậm với không chậm chứ, rỗ rang y chỉ muốn tìm đứa con gái kia để làm bùa hộ mệnh cho mình mà thôi.

Thật ra, đến lúc này, không ai có thể ngăn cản được việc đối mặt với Lâm Phi, mọi người đều hiểu rõ, chỉ có dùng Hứa Vi làm lá chắn mới có thế sống sót.

Nhưng khi Beehebub xông đến tầng kim loại đầu tiên thấy Hứa Vi đang bị đưa đi, một luồng năng lượng tinh thần chưa bị phát giác bỗng bao trùm cả bộ phận.

Hì hì... cho các người nếm thử năng lực thôi miên của Ô Lỗ Lỗ ta.

Bạn đang đọc Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc của Mai Can Thái Thiếu Bính
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Hasser
Phiên bản Dịch
Ghi chú DOCX
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 302

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.