Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Loli tức giận, hậu quả không lường!

Phiên bản Dịch · 1622 chữ

Edit: Gấu Mèo Biến Thái

Beta: Bạch Hy

----

Lời của Hứa Trường Sinh trong nháy mắt nhắc nhở mọi người xung quanh.

Đúng rồi!

Còn có một người đâu?

Dương Phúc Chí đâu?

Vẻ mặt của Ngô Lôi nghiêm túc, anh ấy vội vàng nói với hai người Triệu Lan, Tần Hâm phía sau: "Hai người trước tiên thu thập một chút mẫu vật, chuẩn bị trở về!"

Hai người nghe xong thì sửng sốt, sau đó mới do dự gật gật đầu.

Rõ ràng vẫn còn chút sợ hãi.

Dù sao… cảnh tượng vừa rồi thật sự kinh người, làm cho phản ứng của mọi người có chút chậm chạp.

Sau khi nghe xong lời nói của Ngô Lôi, mắt Hứa Trường Sinh mắt lên, thính lực cũng khôi phục!

Trong lúc nói chuyện muốn đi về phía bên kia.

Tỉnh Sơ Tuyết tức giận, nhắn cái mũi nói: "Anh không phải là nghe không được à?"

"Đúng! Vừa hay nghe được!" Hứa Trường Sinh giải thích, nhưng nhìn thấy đối phương mang vẻ mặt hoài nghi, lại bổ sung câu: "Thật đấy!"

Nói xong, lập tức chạy về phía góc tường.

Mất nhiều sức lực như vậy, không phải là vì thời khắc này sao?

Hứa Trường Sinh đi đến góc tường!

Con quái vật này hiển nhiên đã bị bé loli nóng nảy đánh cho thành nhiều mảnh vụn.

Hứa Trường Sinh nhìn đến tê da đầu.

Loli này rõ ràng là đột biến gen, máu chảy trong cơ thể không phải là của loli thuần túy, mà là nham thạch nóng chảy!

【Weird cấp G+ còn sót lại bám vào cơ thể: có thể cải thiện đáng kể khả năng tiêu hóa hấp thu năng lực cùng với tác dụng kháng độc, giá trị chiết xuất lớn! 】

【Yêu cầu của nhiệm vụ: chiết xuất mẫu vật, nhắc nhở: Weird bám vào cơ thể đã gần tử vong, vì Weird tiêu tán, vật cần chiết xuất đang dần biến mất, xin nhanh chóng chiết xuất! 】

【 Phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ: 1, vật chiết xuất Weird cấp G+; 2, thể năng +2】

Hứa Trường Sinh do dự một chút, chiết xuất như nào?

Dùng tay lấy?

Nghĩ đến đây, Hứa Trường Sinh trực tiếp tìm được cùng một bộ phận tương đối hoành chỉnh, anh cầm nó trong tay.

Bỗng nhiên nghe thấy một trận khinh bỉ vang lên .

"Eo… Anh thực ghê tởm!"

Hứa Trường Sinh sững sờ, xoay người thì thấy Tỉnh Sơ Tuyết đang nhìn chằm chằm vào mình, trong ánh mắt tràn đầy sự khinh ghét.

Nháy mắt Hứa Trường Sinh hiểu ra!

Xem ra loli ở thế giới nào cũng giống nhau, luôn muốn tránh xa những thứ xấu xí ghê tởm.

Hứa Trường Sinh đang định ném thứ trong tay qua, nhưng mà… anh nhìn thấy thanh đại kiếm sau lưng đối phương, im lặng trong ba giây.

Con người không thể kháng cự hoàn cảnh.

Không thể không cúi đầu.

Đành phải nhận thua!

Chờ tôi mạnh hơn rồi… Khặc khặc khặc khặc...

【 Đinh! Thu thập hoàn thành, đạt được: 1, Vật chiết xuất Weird cấp G+; 2, thể năng +2】

Lúc này Hứa Trường Sinh mới đưa phần còn lại cất vào trong dụng cụ mang theo bên người.

Mà lúc này.

Mọi người vẫn không tìm được Dương Phúc Chí.

"Mọi người đi trước." Ngô Lôi thúc giục nói: "Chúng tôi đi phía sau!"

Triệu Lan và Tần Hâm gật đầu, đang muốn đi ra ngoài.

Mà Hứa Trường Sinh lại thay đổi sắc mặt!

Anh nhìn Tỉnh Sơ Tuyết, hơi đỏ mặt nói: "Tôi và cô cùng đi..."

Tỉnh Sơ Tuyết lập tức sửng sốt, không nghĩ đến người này cũng rất thông minh, không phải kẻ ngốc.

Đời trước Hứa Trường Sinh đã xem qua không ít phim điện ảnh!

Dựa theo phim kinh dị, vai phụ nào không chết vì chia ra mà hành động chứ?

Huống hồ đi theo hai người Triệu Lan và Tần Hâm, sức chiến đấu đều yếu.

Kẻ phản diện luôn thích tìm quả hồng mềm.

Giống như thích khách cũng thích đứng phía sau.

Xe tăng cũng thích khi cán lên vật giòn.

Những điều này Hứa Trường Sinh không thể hiểu hơn nữa.

Chia ra, không thể nào, kiếp này cũng không thể!

Trừ phi mình là boss, hai người kia là gánh nặng!

Hai người Triệu Lan và Tần Hâm cũng có chút cảm động.

Xem ra bác sĩ Hứa cũng rất tốt.

Nhưng!

Ngay lúc hai người ra ngoài chưa được bao lâu, bỗng nhiên thấy một người đứng ngoài hành lang!

Không phải Dương Phúc Chí thì là ai?

"Trưởng khoa Dương, sao anh lại ở đây?" Tần Hâm không nhịn được mà hỏi.

Dương Phúc Chí lau lau mồ hôi trên trán, vẻ mặt lo sợ rồi lại ngượng ngùng nói: "Làm tôi sợ muốn chết, vừa rồi hoảng quá co giò lên chạy..."

Tần Hâm và Triệu Lan cũng không nói gì, dù sao… Đối mặt với chuyện sống chết, mạng của mình mới là quan trọng nhất.

Nhưng, ngay lúc Dương Phúc Chí tiến đến nơi này.

Ngô Lôi bước ra, anh ấy hét lớn: "Đứng lại!"

Vẻ mặt Dương Phúc Chí nịnh nọt: "Này, cậu Ngô... Tôi là Dương Phúc Chí mà!"

Sắc mặt Ngô Lôi nghiêm túc: "Tôi đúng là nói ông!"

"Chỉ số Weird: 190"

"Chỉ số nguy hiểm: 200"

"Chỉ số an toàn: 10"

"Chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu!"

Ngô Lôi mặt không đổi sắc đọc ra một loạt các con số, sau đó hình dạng hai tay biến đổi, hai thanh đao bọ ngựa lập tức xuất hiện!

Sau khi Tỉnh Sơ Tuyết nghe thấy chỉ số, cũng lấy đại kiếm sau lưng ra.

Chỉ là...

Lúc đi ra, còn bảo vệ Hứa Trường Sinh ở phía sau.

Giống như bảo vệ một chú gà con.

Điều này làm cho Hứa Trường Sinh bỗng nhiên nhớ lại việc vừa nãy đối phương cũng vỗ đầu mình nói đừng sợ.

...

Rõ ràng, thứ trước mặt Ngô Lỗi lúc này còn nguy hiểm hơn con quái vật vừa rồi rất nhiều!

Đây là lần thứ hai Hứa Trường Sinh nghe thấy một loạt chỉ số.

Rốt cuộc những chỉ số này có ý nghĩa gì phía sau?

Nhưng hiện tại rõ ràng không phải lúc bận tâm về nó.

Dương Phúc Chí nghe thấy lời nói của Ngô Lôi, lập tức sững sờ, trực tiếp đưa tay vào lồng ngực lấy ra một thiết bị ra.

"Thứ đồ chơi rác rưởi này, mới đó đã mất hiệu lực!"

"Lãng phí biết bao nhiêu tiền của ông.”

Dương Phúc Chí cũng không giả vờ, dứt khoát nở nụ cười ha hả: "Xem ra viện nghiên cứu August quả nhiên không phải phế vật!"

"Cũng đã đến đây, mọi người cũng đừng đi!"

"Tôi nghe nói, trên người của đội bảo vệ của August đều có nhiều yếu tố kì lạ."

"Tôi hôm nay mời mọi người đến, chỉ là muốn mượn một chút."

Nói xong, gã nhìn Tỉnh Sơ Tuyết, cười xấu xa: "Chỉ là.... Không ngờ đội bảo vệ còn có một cô gái gái nhỏ như vậy, ái chà chà, tôi cũng thấy hổ thẹn khi ra tay!"

Dương Phúc Chí nói xong, nở nụ cười ghê tởm, gương mặt béo phì không ngừng run rẩy!

Nhưng!

Nghe thấy lời nói của Dương Phúc Chí, vẻ mặt của đám người Ngô Lôi và Hứa Trường Sinh đều thay đổi, vội vàng lùi ra phía sau vài bước!

Quả nhiên!

Tốc độ của Tỉnh Sơ Tuyết còn nhanh hơn vừa nãy!

Thanh đại kiếm giống như sao băng, mang theo một luồng quang điện màu tím bổ nhào vào đối phương!

"Tên mập chết tiệt! Mày nói ai nhỏ hả!"

Một đao thật khí thế, trực tiếp làm cả nóc phòng phẫu thuật tung lên!

Thanh đại kiếm xé rách không khí, phát ra từng đợt thanh âm!

Sơ Tuyết ghét hai thứ!

Thứ nhất là thứ xấu xí.

Thứ hai là người khác nói cô ấy nhỏ bé!

Ngay lúc tên xấu xí nói cô ấy nhỏ, sự tức giận đã đến đỉnh điểm, dung nham nóng chảy trong cơ thể trong nháy mắt nổ mạnh!

Tốc độ kia, trong mắt Hứa Trường Sinh đã là một tàn ảnh!

Mẹ nó nhanh đến như vậy?

Hơn nữa...

Quan trọng là còn đang giơ một thanh kiếm to đến như vậy!

Dương Phúc Chí cũng mông lung, gã còn chưa bắt đầu đã ra tay?

Người trẻ tuổi không có đạo đức võ thuật mà!

Đáng tiếc, đường kiếm của Tỉnh Sơ Tuyết thật sự là quá nhanh.

Gần như trong nháy mắt khi sắp bổ tới đầu Dương Phúc Chí!

Mọi người đã không dám ngẩng đầu nhìn cảnh tượng đẫm máu này.

Nhưng!

Ngay lúc này!

Bỗng nhiên phát ra một tiếng nổ “choang”!

Giống như... cảm giác như tiếng gõ chuông!

Lần này, mọi người xung quanh nhìn thấy đều trố mắt.

Ngô Lôi trợn mắt há hốc mồm!

Anh ấy biết thực lực của Tỉnh Sơ Tuyết mạnh cỡ nào.

Một kiếm đầy giận dữ đó, dù là cấp E cũng không dám đỡ đòn.

Vậy mà... Đối phương thế nhưng lại dùng đầu đỡ được!

Hứa Trường Sinh mở to ánh mắt, nhìn cái đầu hói của người kia.

Người xưa không lừa mình...

Gã hói và mạnh.

Hứa Trường Sinh nhìn chằm chằm Dương Phúc Chí, hai mắt tràn đầy mong đợi, chiết xuất thứ này, có thể đạt được loại phần thưởng nào?

Đầu đồng và cánh tay sắt?

Bạn đang đọc Vị Bác Sĩ Này Rất Nguy Hiểm (Dịch) của Thủ Ác Thốn Quan Xích
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tienvodaytui
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.