Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mày là ma quỷ à?

Phiên bản Dịch · 1743 chữ

Edit: Gấu Mèo Biến Thái, Chim Cánh Cụt

Beta: Bạch Hy

----

Quả nhiên đánh người là cách trút giận tốt nhất.

Trong một trong số họ không, Hứa Trường Sinh cũng không biết.

Nhưng sau khi bình tĩnh lại, đột nhiên ấn đường anh nhíu lại.

Những người khác không biết rõ anh, nhưng bản thân anh biết rất rõ.

Bản thân rõ ràng đã từng tiến hành cường hóa với Weird, tại sao chỉ số Weird vẫn là 0, chỉ số nguy hiểm cũng chỉ có 10.

Có phải nguyên nhân là do hệ thống không?

Hệ thống có thể chặn hoặc sửa đổi những thứ này sao?

Nói cách khác, khi theo dõi chỉ số, bất kể là máy móc cải tạo hay chiết xuất kì dị thì đều tồn tại một vật chất đặc biệt hoặc năng lượng được thu thập tính toán.

Mà trải qua việc hệ thống cung cấp vật chiết suất cho mình, loại bỏ Weird còn sót lại và thứ còn lại là sức mạnh thuần túy.

Nghĩ đến đây, Hứa Trường Sinh cảm thấy mình vẫn nên khiêm tốn một chút.

Đầu tiên là thực lực của mình không cho phép mình tự cao.

Tiếp theo... anh cũng lo lắng mình bị phát hiện thực lực và sức chiến đấu hoàn toàn không xứng đôi.

Ngồi ở trong xe.

Hứa Trường Sinh bắt đầu tổng kết kinh nghiệm chiến đấu.

Giống như tổng kết kinh nghiệm phẫu thuật ở kiếp trước vậy.

Anh bắt đầu suy nghĩ về chi tiết của ngày hôm nay.

Rõ ràng, "linh hồn thiên phú" vẫn là một năng lực rất biến thái.

Hứa Trường Sinh có thể điều khiển một vật đơn giản từ xa cho đến các thao tác thông thường.

Nhưng là muốn tạo ra loại vũ khí có sát thương lớn thì vẫn rất khó.

Trừ khi gia tăng sử dụng cường độ linh hồn.

Nhưng Hứa Trường Sinh không có khả năng làm như vậy.

Điều này rõ ràng là liều mạng.

Nghĩ đến đây, Hứa Trường Sinh tổng kết mấy thứ:

1, nước thuốc là thứ đồ tốt, vẫn cần được hoàn thiện hơn một chút, không thể giết người thì cũng có thể tự cứu mình.

2, Lần sau thử thêm vào ống tiêm một ít nước thuốc, để tạo ra súng tiêm đơn giản.

3, Khiêm tốn phát triển, bỉ ổi ném thuốc, thừa lúc gặp nạn, cho gã uống thuốc!

Sau khi tổng kết xong.

Hứa Trường Sinh quyết định bắt đầu vơ vét chiến lợi phẩm.

10 điểm cường độ linh hồn hiển nhiên không thể lãng phí như vậy.

Vì thế, Hứa Trường Sinh cúi đầu, mang bao tay, khẩu trang, mũ...

Không biết từ đâu lấy ra một con dao phẫu thuật.

Ánh mắt Dương Phúc Chí từ bình thường chuyển sang sợ hãi: "Mày muốn làm gì..."

Hứa Trường Sinh cười cười, tìm mấy khối băng gạc nhét thẳng vào miệng đối phương, sau đó dùng băng dính dán lại.

Chừa lại hai phần ba lỗ mũi để thở.

Ánh mắt anh nhìn chằm chằm vào thân thể của Dương Phúc Chí.

Bắt đầu tìm kiếm.

Vì sao đối phương có thể làm được phòng thủ giống như bug?

Để an toàn… trước tiên anh cắt hết toàn bộ quần áo trên người đối phương, hành động này rõ ràng làm cho Dương Phúc Chí kịch liệt phản kháng hồi lâu!

Trong ánh mắt hiện lên một tia quyết tuyệt!

Giống như kẻ sĩ có thể bị giết nhưng không thể bị làm nhục!

Đến lúc sau khi Hứa Trường Sinh dùng miếng băng gạc rất nhỏ che bộ phận nhạy cảm của đối phương, gã mới nằm im.

Hứa Trường Sinh cúi đầu nhìn nhìn, cảm giác băng gạc quá lớn có chút lãng phí, vì thế dùng kéo cắt một nửa… vẫn lãng phí... lại cắt một nửa...

Nước mắt Dương Phúc Chí chảy xuống.

Đều là đàn ông, sao phải làm khó tao?

Đều như nhau, không cần che cũng được!

Nói thẳng cho người khác tao nhỏ chỉ được 0.5 cũng được!

Tao đường đường là người tiến hóa cấp F, còn không có giá trị một miếng băng gạc?

Hứa Trường Sinh lắc lắc đầu.

Cúi đầu bắt đầu nghiêm túc tìm kiếm.

Người tiến hóa Weird chủ yếu là sử dụng chiết xuất Weird.

Có rất nhiều phương pháp để sử dụng, đầu tiên là bào chế dịch chiết xuất thành thuốc, uống vào.

Còn có một phương pháp thô bạo hơn là trực tiếp cấy ghép, nhưng tính khả thi của loại phương pháp này hiển nhiên cũng không cao, tính bài xích cũng rất mạnh.

Tay Hứa Trường Sinh lần theo trên người Dương Phúc Chí, cẩn thận tìm kiếm

Vẫn không phát hiện vị trí đặc biệt nào như cũ.

Chẳng lẽ...

Ở dưới da?

Nghĩ đến đây, Hứa Trường Sinh quyết định động dao.

Anh ở bên tai Dương Phúc Chí nói: "Xe chạy khá nhanh, ông đừng động đậy, tôi sợ dao của tôi không vững!"

Nghe thấy lời nói của Hứa Trường Sinh, Dương Phúc Chí không rét mà run!

Gã bỗng nhiên có chút hoài niệm loli bạo lực kia!

Đánh thì đánh!

Gọn gàng dứt khoát!

Mày mẹ nó là ma quỷ à?

Mày muốn làm gì?

Dương Phúc Chí thật sự sợ hãi.

Hứa Trường Sinh lắc lắc đầu, vừa nói vừa bắt đầu giải phẫu.

"Da người tổng cộng có ba lớp cấu tạo, ông không cần lo lắng sẽ nguy hiểm."

"Lớp thứ nhất là biểu bì!" Nói xong, dao của Hứa Trường Sinh rất nhẹ nhàng, từ lúc bắt đầu, nhẹ nhàng mở ra toàn thân.

"Lớp thứ hai là hạ bì, ở đây có thể đau hơn, bên trong có thần kinh bạch huyết… Cùng lắm thì tôi nhẹ tay chút!"

"Không đau đâu! Tôi đã nói, kỹ thuật của tôi rất chuẩn xác!"

Hứa Trường Sinh tìm kiếm rất nghiêm túc!

Anh dùng góc nhìn của một nhà khoa học để tìm ra vấn đề chính xác.

Nhưng mà!

Ở trong mắt Dương Phúc Chí, người trước mặt so với Weird còn khủng khiếp hơn!

Gã thật sự sợ hãi!

Gã cảm giác, nếu Hứa Trường Sinh tìm không ra vấn đề, anh thực sự có thể phân gã ra thành từng mảnh, cắt tiêu bản.

Gã hiểu lầm Hứa Trường Sinh rồi.

Hứa Trường Sinh sẽ không làm như vậy.

Rất tàn nhẫn!

Nhưng mà… Vấn đề thật quá khó để tìm ra.

Dao của Hứa Trường Sinh đã rạch không ít đường lên trên người đối phương.

Nhưng mà!

Nhưng không có máu chảy.

Lúc này Ngô Lỗi và tài xế nhìn thấy Hứa Trường Sinh qua kính chiếu hậu

Đều run cầm cập!

Rất… đáng sợ .

Người này không chọc vào được!

Là một kẻ hung ác!

Ngô Lỗi nhịn không được xoay người nói: "Tiểu Hứa... Bác sĩ Hứa, cậu kiềm chế chút, đừng giết gã!"

Hứa Trường Sinh xoay người mỉm cười: "Không có chuyện gì đâu, tôi chỉ là tò mò gã vì sao lại mạnh đến vậy thôi!"

Ngô Lỗi cũng rất hiếu kỳ: "Chà, thuộc tính của loại Weird này quả thật hiếm thấy!"

"Tôi đoán sau khi trở về, chắc là có thể đạt được phần thưởng lớn."

Điều này làm cho Hứa Trường Sinh càng thêm tò mò.

Vào lúc dao mổ đâm vào mô liên kết...

m thanh gợi ý của hệ thống rốt cục vang lên!

【 Phát hiện bộ phận tiến hóa cấp F: Mô liên kết dạng sợi dưới da được tăng cường có thể hấp thụ và phân tán năng lượng, khi nhận năng lượng có thể xuyên qua mô liên kết khắp cơ thể và phân tán xuống. Từ đó đạt được hiệu năng giúp tăng cường khả năng phòng vệ của da, có giá trị thu thập rất lớn! 】

【 Yêu cầu của nhiệm vụ: chiết suất mẫu vật! 】

【 Phần thưởng nhiệm vụ: 1, mô liên kết chiết suất cấp F; 2, Thể năng +5】

Sau khi thấy phần thưởng của hệ thống, Hứa Trường Sinh lập tức mở to mắt!

Hôm nay đi ra ngoài một chuyến, đúng là lời to!

Nhưng anh vẫn hít một hơi sâu, làm cho mình tỉnh táo lại.

Dù sao, chuyện thế này nói ra nghe rợn cả người.

Hoàn thành nhiệm vụ, Hứa Trường Sinh thở phào nhẹ nhõm.

Lúc này, lại kinh ngạc phát hiện, da trên người Dương Phúc Chí khôi phục rất nhanh.

Ngay cả những vết cắt loang lổ vừa rồi cũng đang biến mất!

Trong lúc nhất thời, Hứa Trường Sinh hoang mang!

Không biết chiết suất có tác dụng không?

Nếu món này đã vào tay, Hứa Trường Sinh cũng không thể bạc đãi Dương Phúc Chí, lập tức gỡ băng dính trên miệng đối phương.

Thuận tay tìm một cái khăn trắng đắp lên thân đối phương.

Nhưng!

Vào lúc Hứa Trường Sinh nhìn Dương Phúc Chí, phát hiện đối phương thế mà có vẻ mặt sống không đáng tiếc.

Vì sao khóe mắt của gã lại có nước mắt?

Phải là không biết đau mới đúng?

Hứa Trường Sinh quan tâm hỏi: "Sao ông khóc?"

Dương Phúc Chí nhìn thấy Hứa Trường Sinh thì như thấy ma quỷ, đôi mắt nhắm chặt, cả người run run!

Rất nhanh, đoàn người đi vào trong viện nghiên cứu.

Hai người Tỉnh Sơ Tuyết và Ngô Lỗi đưa Dương Phúc Chí xuống.

Hứa Trường Sinh đứng phía sau.

Phía trước là thành viên đội bảo vệ đến tiếp ứng.

Sau khi Dương Phúc Chí xuống xe, nhìn thấy Tỉnh Sơ Tuyết, tủi thân cực kỳ.

Điều này làm cho Tỉnh Sơ Tuyết có chút hoài nghi… Chẳng lẽ tên này là kẻ khoái bị ngược trong truyền thuyết?

Hứa Trường Sinh nói: "Tôi đưa gã đi nhé?"

Nhưng!

Chưa dứt lời, Dương Phúc Chí òa khóc, nhanh chân chạy về phía đám người trong đội bảo vệ.

Ngã lăn trên đất, cũng cố gắng đi về phía trước!

Cảnh tượng này khiến mọi người nhìn đến trợn tròn mắt.

Chẳng lẽ gã không biết sự khủng bố của viện Augsut sao?

Còn đặc biệt chạy thẳng vào trong?

Hiếm thấy!

Hứa Trường Sinh cũng sững sờ, tôi… nguy hiểm vậy à?

Tai hại!

Bạn đang đọc Vị Bác Sĩ Này Rất Nguy Hiểm (Dịch) của Thủ Ác Thốn Quan Xích
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tienvodaytui
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.