Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Anh ta quá năng động

Phiên bản Dịch · 2584 chữ

Chương 7: Anh ta quá năng động

“Anh cảnh sát hãy nghe ta giải thích!”

Trong phòng ngủ vào lúc nửa đêm, Chu Chửng la lớn một tiếng rồi mở mắt ra, tràn ướt đẫm mồ hôi, sắc mặt có chút tái nhợt.

Là ác mộng.

Những gì xảy ra trong giấc mơ thật hoang đường, hắn gặp được một yêu nữ quyến rũ, nói muốn cùng hắn luyện công, không nói một lời liền đẩy hắn ngã ra giường.

Ngay sau đó chuyển cảnh, một tiểu loli rút cây kiếm xông thẳng vào giấc mơ, ai lần đuổi đánh con nữ yêu tinh kia, sau đó nở nụ cười rồi bay thẳng đến mặt chàng kêu phu quâ, phu quân, …

Ân? Trong tay đây là cái gì?

“Ủa? Trong tay đang cầm cái gì?”

Chu Chửng mò mẩn trong bóng tối, liền phát hiện ra thứ mình sờ được chính là mai tóc dài mềm mại.

Hắn giật mình, ngồi bật dậy, để lộ ra vẻ mặt kinh hãi.

Chiếc giường ở trong phòng ngủ được trải đệm rất êm ái, thiếu nữ ôm chăn mền chép miệng cái, trở mình ngủ tiếp.

Chu Chửng nhìn lại quần áo trên người mình chỉnh tề, cố gắng nhớ lại xem mình có bất kì hành vi phạm pháp hay tội ác nào không, thở một hơi thật dài.

Nhân lúc ánh sáng của ánh trăng ngaoì kia xuyên qua khe hở cửa sổ mà Chu Chửng lén nhìn gò má của nàng.

Một tiểu tiên nữ xinh đẹp.

Ôm trong mình chiếc gối rồi Chu Chửng nhẹ nhàng rời khỏi phòng ngủ.

Phòng khách như một mớ hỗn độn.

Tấm thảm trước ghế sô pha rải đầy đồ ăn vặt và lon nước, máy chơi game vẫn còn nhấp nháy đèn, vài ba lá bài Chu Chửng đang chơi kẹt trong khay đĩa.

Trong đầu hiện ra cảnh lúc đầu hôm, tiểu cô nương cầm gamepad chơi, khi thì buồn bực khi thì cười khúc khích…

“Người này rõ ràng chỉ là một đứa trẻ.”

Chu Chửng lắc đầu cười.

Hắn cũng không biết chuyện gì đã xảy ra với mình. Hắn quyết tâm tìm kiếm phương thức liên lạc với gia đình nàng để nàng gặp được người nhà và xác định với họ rằng mình vẫn an toàn, chắc chắn hắn không bị phạm tội nếu cảnh sát gọi

Nhưng khi Ngao Oánh rưng rưng nước mắt, Chu Chửng liền cảm thấy mềm lòng, những suy suy dần tan biến.

Dù sao thì nàng cũng từng cứu mình.

Nếu không hiện tại mình sẽ là nạn nhân mới nhất của vụ án giết người hàng loạt.

Đi đến trước máy tính, Chu Chửng mở ra vào trang web “Những câu chuyện kì lạ”, lướt qua lướt lại mười phút, người càng ngày cảng tỉnh táo.

Ban đầu còn cảm thấy câu chuyện có chút hoang đường, những ngay lúc này càng nghĩ càng cảm thấy…

…Hương vị là đúng.

Đến cùng là chuyện gì đã xảy ra?

Chu Chửng, người đã tiếp nhận nền giáo dục hơn mười năm, chợt nhận ra hắn không hề hiểu biết gì về thời đại đại hồng thuỷ này.

Nhìn đồng hồ, bây giờ đã là ba giờ sáng rồi.

Mặc dù nhiều lần Ngao Oánh nói rằng có thể cảm nhận được linh khí từ nhiều loại tinh quái, khẳng định không hề có vấn đề gì.

Nhưng Chu Chửnng vừa nghĩ tới yêu nữ kia, trong lòng vẫn còn chút e ngại.

Hơn nữa, cô nghĩ chuyện này nên xử lý như thế nào?

Chu Chửng rơi vào trầm tư, vô thức lượt vào một bài viết.

Tích tích tích!

Cuối phía bên phải màn hình tự nhiên hiện lên một cửa sổ. Thì ra đó là một lời mời kết bạn đến từ phanà mềm trò chuyện xác thực tên thật. Hình nền bên kia là chân dung một Husky meme.

Hắn còn tưởng rằng là một trang web lừa gạt, trực tiếp từ chối.

Ba mươi giây sau, hộp thoại chat bỗng xuất hiện và trong đó có đính kèm một tấm hình.

Bức ảnh hơi nguệch ngoạc, với một làn khói hồng bên trong, một bóng người phía sau một con cá chép vàng.

Một dòng tin nhắn xuất hiện trong khung trò chuyện tạm thời:

“Chàng trai, nếu không muốn rước hoạ vào thân thì mau tranh thủ thời gian chấp nhận kết bạn với chúng ta.”

Khoé miệng Chu Chửng giật giật vài cái nhưng lần này không hề từ chối, sau khi bên này bấm vào nút đồng ý thì bên kia trực tiếp gửi lời yêu cầu bằng giọng nói tới.

Chần chừ một lúc, hắn vẫn quyết định đeo tai nghe vào, rồi di chuyển con chuột vào chỗ kết nối.

Trong tai nghe truyền đến một âm thanh càu nhàu.

Ngay sau đó là một giọng nam nhân lười biếng:

“Là Chu Chửng đúng không? Ngươi không cần biết rõ ta là ai, ta tồn tại là bí mật, ngươi có thể gọi ra là sư phụ hoặc gọi là Khiếu Nguyệt đại nhân, trách nhiệm của ta là bảo vệ thành phố này.”

“Hôm ngươi bị con yêu nữ kia tập kích, ta đã cử người đuổi theo giết chết ả.”

“Cô ta là một con chồn tinh, dựa vào việc hút tinh khí của nam nhân mà gia tăng sức mạnh. Cô ta đã có đạo hạnh ba trăm năm nên rất giỏi trong việc ẩn nấp và sử dụng pháp thuật thoát tục.

“Chúng ta phát hiện ra nơi ở của ả ta hơi trễ, ngay thời điểm ngươi báo cảnh sát thì cô ta đã trốn thoát khỏi thành phố này, nhưng cũng để lại nhiều dấu vết để chúng ta điều tra.

“Ừm, ngươi cũng đừng quá lo lắng, ta đã sắp xếp người giám sát xung quanh ngươi để đề phòng lại xảy ra vấn đề như vừa rồi.”

Giọng nói bên kia bỗng khựng lại.

Chu Chửng mặc dù không biết nên nói điều gì nhưng vẫn mở miệng nói: “Cảm ơn.”

Khiếu Nguyệt đại nhân vang lên tiếng cười, trực tiếp cắt ngang cuộc trò chuyện:

“Chu Chửng à, người có biết tiểu cô nương trong nhà người là Thần Thánh phương nào?”

Chu Chửng bình tĩnh đáp: “Đông hải Ngao Thị, nếu như dựa theo truyền thuyết thần thoại ghi chép thì chắc hẳn đây là Tứ Hải Long Cung, tên của con rồng trong Tây Du Ký là gì nhỉ.”

Lúc trước Ngao Oánh từng nói cô ấy là Thần Tiên, làm bật lên Tây Du Ký.

“Hừm, điều đó thật chính xác.”

“Đến bây giờ mà ngươi vẫn có thể bình tĩnh như thế thì quả thực vượt xa tưởng tượng của ta, chả trách… Khụ khụ.”

Đại nhân dùng ho khan để che dấu cái gì đó.

Chu Chửng cười gượng: “Nếu như sự thật đã diễn ra trước mắt, thì cũng chỉ biết tìm hiểu và tiếp nhận, cũng không thể lừa gạt chính mình.”

“Người trên đời thường hay lừa gạt bản thân mình đáng thương thường rất đáng ghét.”

Khiếu Nguyệt Đại Nhân nói với một cách cổ hủ nhưng lại với giọng có chút non nớt:

“Ta không thể tiết lộ quá nhiều, thực ra ngươi cũng chỉ là một người thường, tại nơi yên vui này ngươi uống say mơ mơ màng màng cũng không sao, bảo vệ ngươi chính là trách nhiệm của bọn ta.”

“Nhưng có điều, Ngao Oánh chính là tiểu công chúa của Long Cung đầu thai, kiếp trước là một con rồng thực sự, danh bất hư truyền, có tước vị cao.”

Chu Chửng nháy mắt vài cái, chuyển sang màn hình nền, mở lên công cụ mình tự tạo, phía trên hộp thoại hiện ra một giọng nói.

Một chút sở thích nhỏ.

Hắn ta thản nhiên hỏi: “Long tộc chuyển thế tại sao lại là cá?"

“Vậy là ngươi chưa nghe qua cá vượt Long Môn thuyết pháp sao?”

“Linh lực của hành tinh này đã bị cắt đứt 2000 năm rồi, thì lấy đâu ra trứng rồng cho nàng đầu thai.

Khiếu Nguyệt đại nhân tức giận quở trách:

“Người là một người thật kì quái, bây giờ vẫn còn rảnh rỗi mà hỏi việc này ư!”

“Sự việc được bình ổn như này là do ta đã làm lắng xuống, chứ không ngươi đã sớm bị nạn chém đầu.”

“Nếu nói như ngươi, há chẳng phải Đông Hải Long Cung chỉ là cái hư danh, Ngao Oánh chỉ là một trong ba Chân Long chuyển thế. Nhưng dựa vào việc quan sát những vì sao trên trời có thể thấy sức mạnh của Long Cung không thể xem thường.”

“Để công chúa tới hầu hạ ngươi?”

“Dù ngươi có trửo thành con rể Long Cung thì những con tôm, cá thốt nát, con rùa già cũng có thể lột da của ngươi ra! Ta khuyên ngươi vẫn nên ít mơ mộng về cuộc sống giàu sang mà hãy tận hưởng cuộc sống yên bình hiện tại nếu không muốn bản thân gặp nhiều phiền phức.”

“Cái đó…”

“Chu Chửng liếc nhìn bài báo đang học, bỏ qua khung chat ở cuối màn hình.”

Khung chat bên cạnh đột nhiên nhảy ra âm thanh của một đoạn video.”

Một chú chó mới sinh được vài tháng tuổi, cứ như vậy xuất hiện chính giữa đoạn video, mang theo tai nghe đặc biệt.”

Khiếu Nguyệt mở miệng ra và không có cách nào khép lại.

Nhìn qua tấm lưng nó trong suốt như thuỷ tinh, thấy được một đại sảnh sầm uất, đập vào mắt đâu đâu cũng có những bộ y phục cổ xưa di chuyển, ấy vậy mà trông rất hoà hợp.

Chu Chửng nhanh tay chụp hình.

Lúc này đây, chú chó mới có phản ứng lại, nhảy dựng lên và nhe răng:

“Gâu! Người làm cái gì thế! Gâu!”

Chu Chửng mở những gì vừa chụp được ra, nhìn chăm chăm vào chú chó với vẻ mặt phức tạp.

Hắn thì thầm:

“Khiếu Nguyệt… Khụ khụ, đại nhân, ngài đừng kích động, đừng kích động. Trong lòng ta lúc này rất rối, ta cũng không biết bản thân muốn làm cái gì, ta chỉ đang tò mò về việc trò chuyện cùng một nhân vật không phải là người.

“Loại cảm giác này giống như đang ở trong giấc mơ, xung quanh trở thành ảo ảnh, không phải sự thật.”

“Thần Tiên, yêu quái, một con chó biết nói, chó thần.”

Chú chó nhíu mày, ngồi phia sau bàn phím nghiêm túc nói: “Gọi ta là Khiếu Nguyệt đại nhân!”

"Khiếu Nguyệt đại nhân."

Chu Chửng cười đáp, sau đó là một tiếng thở dài, lộ ra biểu cảm chán nản khó tả.

“Thế giới có phải là giả không?” Hắn hỏi.

Chó nhỏ bĩu môi, giải thích: “Thế giới đương nhiên là thật, chỉ là có nhiều chuyện ngươi chưa từng tiếp xúc qua nên không hiểu mà thôi.”

“Hiện tại ta luôn cảm thấy thế giới này là giả.” Chu Chửng thở dài.

Chó nhỏ lộ ra vẻ mặt bất lực: “Đừng lo, chờ Ngao Oánh đi, nếu như ngươi muốn thì ta có thể xoá đi kí ức mấy ngày hôm nay, xem đây chỉ là giấc mơ lúc ngươi bị sốt thấy và có thể nhanh chóng quay về nhịp sống thường ngày.

“Nhưng Khiếu Nguyệt đại nhân à, ta vẫn cảm thấy chuyện này không nên bàn bạc với ta mà nên hỏi ý kiến của Ngao Oánh.”

“Vậy ngày mai ta sẽ tìm cơ hội để nói chuyện nghiêm túc với Ngao Oánh. Quả thực thì ta cũng không phải không muốn nàng ở lại đây và đương nhiên là với tư cách là bạn bè.”

“Tạm thời bở qua vấn đề của Ngao Oánh, Khiếu Nguyệt đại nhân…”

Chu Chửng nói một tiếng, đôi mắt trong veo như dòng suối có thể phản chiếu lại ánh sáng của ánh trăng.

“Ta có thể tham gia cùng mọi người được không?” Hắn hỏi

Chó nhỏ sửng sốt: “Ngươi đua đấy à?”

"Ta cũng không biết nên nói như thế nào."

Chu Chửng mím môi, từ từ thở dài một hơi:

"Ta chỉ là một người bình thường, ta đang cố gắng thuyết phục bản chấp nhận cuộc sống bây giờ.”

“Hiện ta có một công việc ổn định và một vài người quen nhưng ta luôn cảm thấy ta không phủ hợp với môi trường ấy.”

“Mặc dù không biết cuộc sống sau này sẽ gặp những khó khăn gì nhưng nếu chỉ sống như hiện tại thì ta có thể nhìn thấy chính mình khi về hưu, ngồi một mình trong căn hộ, xem những chương trình chiếu trên tivi, suy nghĩ số tiền hưu cùng bữa ăn tiếp theo.”

“Có thể ta sẽ có con cháu những cũng có thể là sống cô đơn tới già.”

“Điều đó thực sự quá tệ phải không?”

“Ta không cần bạn bè, cũng chẳng cần một cuộc sống náo nhiệt mà ta muốn biết nhiều hơn về thực tế, muốn biết bản thân sống vì cái gì? Đến với thế giời này bằng cách nào? Ý nghĩa tồn tại của mình là gì?”

“Thật xin lỗi, tâm trạng ta có chút kích động.”

“Nhưng thật sư, ta có thể tham gia cùng mọi người được không?”

“A, đột nhiên ngươi nói cái này…”

Chó nhỏ cảm thấy có chút chóng mặt.

Nói chuyện với con chó về triết lý cuộc sống!

Đầu óc người anh em xác thực không có vấn đề gì phải không?

“Điều này không phải là không thể, mặc dù ngươi không có tố chất tu hành nhưng chúng ta cũng cần có một thư ký để giúp xử lý tài liệu. Nhưng ngươi đây là đột ngột quá.”

“Hay là như này, việc thì có việc nặng việc nhẹ, cứ chờ tiễn cô nhỏ này về Đông hải rồi chúng ta sẽ bàn bạc tiếp.”

“Thật thế ư?”

Mắt Chu Chửng tròn xoe như đang phát sáng.

Chó nhỏ cũng không dám trực tiếp đồng ý.

Sự việc này phải hỏi lại Phúc bá?

“Vậy tối nay cứ như vậy đi, ngày mai chúng ta nói chuyện tiếp, giờ ta xin chỉ thị của cấp trên, cố gắng cho ngươi câu lời vào ngày mai.”

“Ngươi nhớ kỹ ngày mai cùng Ngao Oánh nói chuyện nghiệm túc và trong lúc đó có thể hỏi về mối quan hệ của chúng ta để xác thực thận phận của ta là thật.”

Nói xong, chó nhỏ dùng chân gõ bàn phím và kết thúc cuộc gọi thoại.

“Hả? Tại sao không thể tất máy ảnh này được?”

Chu Chửng tắt tiện ích, hộp thoại lập tức biến thành màu đen.

Hắn tựa người vào ghế máy tính, đơ ngươi một lúc. Sau đó lướt lại những trang web, diễn đàn đã tìm hiểu trước đó, xác định lại tính chân thực của “những tin tức ngớ ngẩn” này.

Sau cửa phòng ngủ.

Ngao Oánh đứng lặng, đôi mắt có chút sáng ngời, khoé miệng hơi khép lại.

Nàng sờ soạng một chút trong ống tay, sau đó lấy ra một chiếc di động màu hồng, chạm vào màn hình một cách thuần thục và gửi một tin nhắn.

Bạn đang đọc Vị Đại Lão Cuối Cùng Của Thiên Đình (Bản dịch) của Ngôn Quy Chính Truyện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TieuChauNgoc
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.