Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp Người Quen Tại Thành Đô

Tiểu thuyết gốc · 2887 chữ

Chương 6: Gặp Người Quen Tại Thành Đô

Thành Đô là thủ phủ tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc, nằm ở phía tây nam. Với hơn 14 triệu dân, giống như nhiều thành phố khác. Thành Đô là một trong những thành phố đông dân nhất thế giới. Đây được coi là trung tâm phía tây của đất nước tỷ dân về vận tải, tài chính  cũng như công nghệ thông tin. Biến nó trở thành một trong những thành phố quan trọng nhất của Trung Quốc.

Trần Thiên đã đặt chân đến Thành Đô khẽ nói: cũng đã lâu lắm rồi, từ khi cha mẹ mất ta đã không quay lại nơi này... Trần Thiên bước đi đến đâu, mọi ánh mắt đều tập trung tới hắn to ra kinh ngạc trước mỹ sắc và thân hình của hắn không khỏi ngưỡng mộ và bị sắc đẹp làm cho mê người...

Sau một lúc Trần Thiên tìm đến ở một khách sạn ba sao Triệu Long Nha gần nơi diễn ra Đại Hội Chi Tinh...

Trần Thiên bước vào một nhà hàng tên Kha Vân do người của Học Viện Vô Cực kinh doanh, Trần Thiên gọi lên món ăn mà hắn yêu thích... Trong lúc chờ đợi hắn khẽ nói: còn hơn mình tưởng tượng rất nhìu. Cường giả khắp nơi cả nước đều đổ về hội tụ lại Thành Đô... Trần Thiên dò bằng bản đồ Hệ Thống được hàng trăm ngàn khí tức lớn nhỏ xung quanh. Hầu như cường giả giả chiếm đến 40% toàn Thành Đô... Hắn ngồi ngay đó, mọi ánh mắt đều cố tình nhìn hắn và tất nhiên chỉ vì mỹ sắc của hắn quá nổi bật và không ai nhận ra khí tức của hắn kể cả đó là một cao thủ cường giả Đấu Linh đi nữa... Vì hắn không có linh khí, hắn chiến đấu bằng sức mạnh của Hệ Thống và một năng lượng lạ, những tên đã chiến đấu cùng hắn chỉ một khoảnh khắc nhận ra sức mạnh sát khí toả ra kinh người từ Trần Thiên chỉ trong vài giây chiến đấu...

Ngay lúc này ngoài cửa bước đến thân ảnh hiện ra trước mặt Trần Thiên và hắn nhận ra chính là người đã từng đính hôn và cũng là người từ hôn, khinh thường và chê bai Trần Thiên trong quá khứ...

Không ai khác là người của Long Gia một trong cửu đại Gia Tộc. Long Mỹ Nha với khuôn mặt xinh đẹp dáng người cao chân dài tựa như minh tinh điện ảnh bước đến bàn Trần Thiên... Bên cạnh là sáu cường giả cấp Đại Đấu Sư Nhất Tinh đến Nhị Tinh, bên ngoài nhà hàng có chục cường giả của Long Gia đang ngồi trong những chiếc siêu xe đắt tiền nhằm bảo vệ hộ tống Long Mỹ Nha.

Nhà hàng đông kín người đã không còn bàn ăn... Nếu là nhà hàng bình thường thì Long Mỹ Nha có thể dễ dàng giành lấy một bàn từ người khác... Nhưng đây là một nhà hàng của người trong Học Viện Vô Cực và khắp nhà hàng đều là cường giả lớn mạnh vô số. Từ những Gia Tộc nhỏ đến lớn đến đây chắc chắn để tham gia Đại Hội Chi Tinh, khiến cho người Long Gia không dám làm càng. Long Mỹ Nha đến đây cũng chỉ vì tham gia Đại Hội Chi Tinh, nàng ta không muốn mang đến rắc rối cho mình...

Long Mỹ Nha trước mặt là một mỹ nam với vẻ đẹp phải khiến nàng ta rung động và say đắm, một sắc đẹp lạnh lùng khi nhìn vào...

Tất nhiên trong mắt nàng ta người mỹ nam đó chỉ là một người bình thường vì nàng ta và tất cả người xung quanh không thể nhận ra khí tức trên người hắn...

Long Mỹ Nha khẽ nói với giọng điệu nhẹ nhàng của mình: này vị huynh đệ, xung quanh đều hết bàn, ta thấy còn dư một chổ bàn của huynh, có thể cho phép ta ngồi ăn cùng bàn không...

Trần Thiên biết Long Mỹ Nha đã không còn nhận ra mình... Vì chỉ có hai lần gặp nàng ta, nàng ta với vẻ mặt khinh thường vì Trần Thiên không thể tu luyện... Còn chưa từng nhìn thẳng mặt Trần Thiên một lần...

Trần Thiên cười nhẹ với khuôn mặt lạnh lùng chỉ khẽ gật đầu...

Long Mỹ Nha thấy vậy liền ngồi vào bàn và ra lệnh cho thuộc hạ lui hết ra bên ngoài... Đối diện nàng ta đôi mặt nhìn Trần Thiên không chớp và thầm nghĩ: khuôn mặt mỹ nam này ta đã từng thấy ở đâu ròi... Có lẽ là trên phim điện ảnh hay chăng...

Tin đồn Trần Thiên xuất hiện sau bốn năm không chút tin tức cửu đại Gia Tộc điều biết...

Nhưng chỉ nghe thoáng qua, cửu đại Gia Tộc cũng không để ý làm chi...

Long Mỹ Nha liền tra hỏi: không biết huynh từ đâu đến cao danh quý tánh của huynh là gì...

Trần Thiên khẽ đáp: ta chỉ là một người bình thường như mọi người không đáng nhắc đến...

Ngay lúc này phía xa đi đến một tên gầy ốm với khuôn mặt có nốt ruồi to lớn ngay phía mũi, sau lưng là hai thuộc hạ theo sau...

Long Mỹ Nha thầm nghĩ: đây là một tên cao thủ Đấu Sư Tứ Tinh Đỉnh Phong. Hơn ta tận một Tinh Đấu. Người này chắc chắn là anh tài đến đây để chuẩn bị tham gia Đại Hội Chi Tinh...

Giọng nói phát lên: ta tên là Lâm Thiếu Khanh cha ta là Lâm Dĩnh cùng cha nàng đã từng gặp nhau vài lần... Nha tiểu thư có thể cho ta một chút thời gian để tiếp đãi nàng không...

Long Mỹ Nha đã nhận ra tên của cha hắn Lâm Dĩnh... Là một nhân tài khá nổi tiếng hiện đang làm việc tại trong quân đội... Một vị tướng uy danh, cũng là một vị Đại Cao Thủ Đại Đấu Sư Bát Tinh...

Long Mỹ Nha khẽ gật đầu trong vẻ mặt miễn cưỡng vì không nỡ... Vừa ngồi kế một mỹ nam khuôn mặt không tì vết như vậy chưa được vài phút... Nhưng không nên từ chối tên Lâm Thiếu Khanh mặt dù khuôn mặt hắn khiến ta buồn nôn... Tạo mối quan hệ với những cường giả mạnh mẽ có thế lực lớn là việc nên làm...

Lâm Thiếu Khanh búng tay... Âm thanh phát ra

Bóc bóc bóc... Tên thuộc hạ liền đem một cái vali mở ra cầm trên hai tay hướng về phía Trần Thiên...

Lâm Thiếu Khanh lớn giọng: này vị huynh đệ, nếu ngươi nhường chổ để ta tiếp đãi vị tiểu thư xinh đẹp này đây thì số tiền một trăm vạn này thuộc về ngươi...

Trần Thiên vẫn im lặng ngồi ăn bình thản... Lâm Thiếu Khanh liền tỏ ra khó chịu và nhắc lại một lần nữa...

Trần Thiên lạnh lùng khẽ nói: nếu ngươi cút xa một chút thì ta cho ngươi năm trăm vạn... Vừa dứt câu bên trong nhà hàng liền im lặng đổ dồn ánh mắt về phía Trần Thiên mà xì xào bàn tán: hắn chỉ là một người bình thường mà khẩu khí không nhỏ, hắn không biết người đứng trước mặt hắn là một tên trẻ tuổi thiên tài tu luyện hay sao...

Lúc này Long Mỹ Nha với vẻ mặt kinh ngạc thầm nghĩ: hắn đã không biết nên đã nhận hoạ vào thân rồi...

Một người bình thường so vớ một cường giả chẳng khác nào một cục đá ven đường với một ngọn núi.

Mình có nên giúp hắn vài câu hay không... Có sắc lực mà không có thực lực cũng không khác gì một phế vật...

Long Mỹ Nha tính cất lời thì Lâm Thiếu Khanh lớn giọng: Ngươi biết ta là ai không... Chỉ là một tên tầm thường mà khẩu khí lớn với ta sao... Hắn tức mà toả ra sát khí... Nhưng không dám động thủ trong lãnh thổ của Học Viện Vô Cực...

Trần Thiên đứng dậy bình tỉnh vừa đi ra khỏi chổ và nói... Ta đã ăn xong, chổ này để lại cho ngươi, tiền thì ta không cần... Hẹn gặp ngươi tại Đại Hội Chi Tinh...

Bỗng không khí trở nên ồn ào cùng những tiếng cười lớn hahaha tên đó giả vờ gì chứ... Không phải nghe đến cường giả lập tức bỏ chạy hay sao... Lúc này Long Mỹ Nha và Lâm Thiếu Khanh cũng không ngừng cười thầm và có chung ý nghĩ... Tưởng hắn lợi hại hay có được thế lực to lớn chống lưng mới dám khẩu khí như vậy với cường giả. Chẳng qua là một tên không hiểu chuyện... Thốt ra lời nói dối ngu ngốc nhưng cũng may cho hắn, lời nói ngu ngốc đó đã cứu hắn một mạng, khiến Lâm Thiếu Khanh cười to mà không truy cứu... Ahhh đúng là một câu nói để chạy trốn hết sức hài hước mà...

Sau khi bóng lưng của Trần Thiên xa khuất tầm mắt mọi người thì mọi chuyện lại diễn ra bình thường...

Trần Thiên lúc này đã đi đến chổ sẽ diễn ra Đại Hội Chi Tinh Sau ba ngày nữa...

Đập vào mắt mình... Một khán đài đấu trường to lớn khiến bất cứ ai nhìn thấy cũng phải trầm trồ mà kinh ngạc.

Đấu trường phong cách giống như những sân bóng đá nhưng lại hình tròn hệt Đấu Trường La Mã mà Trần Thiên trãi qua một lần trong nhiệm vụ Hệ Thống.

Đấu trường lớn khủng khiếp... Gấp trăm lần so với đấu trường La Mã. Mười cái sân bay cộng lại cũng không bằng...

Có phần khác biệt thêm vào là hàng triệu hệ thống máy quay và màn hình lớn nhỏ được bố trí khắp sân và bên trên khán đài...

Hai bên khán đài là một màn hình siêu lớn với kích thước tương đương với hàng chục toàn nhà cao tầng hợp lại... Không dừng ở đó, xung quanh hai bên màn hình là chổ đứng của Mc người dẫn trương trình và cũng là khu hàng ghế VIP cho những Gia Tộc có quyền lực, chính phủ, những người có thế lực lớn và các Học Viện siêu cấp lớn nhỏ trên toàn thế giới đến để làm khán giả...

Tất nhiên giải đấu chỉ tổ chức trong nước... Không có phần tham gia của các cường giả ngoại quốc lên thi đấu... Nhưng khán giả ngoại quốc hẳng sẽ quan tâm, cũng như đến với tư cách là khách mời rất nhìu... Đó là suy nghĩ trong đầu của Trần Thiên...

Ngay lúc này Trần Thiên đi ra ngoài khu vực đăng ký và bước vào sảnh lớn. Phía trong sảnh hàng ngàn thức ăn bắt mắt bố trí dài hai bên bàn hàng trăm mét đến gần cuối sảnh...

Vô số võ giả khắp cả nước đến để đăng ký tham gia đấu trường... Mọi người ai cũng có việc của mình... Người thì đi giao tiếp làm thân với kẻ khác... Người thì vui vẻ cười đùa... Nhìn giống đang tiệc tùng hơn là sảnh ghi danh...

Trần Thiên thoáng nghe ngóng bên tai những lời nói của các võ giả đang đối thoại với nhau... Hắn hiểu ra thứ gì đó mà mình chưa biết... Một lúc sau Trần Thiên thầm nghĩ: theo tin tức từ những cuộc đối thoại từ võ giả thì muốn tham gia đấu trường phải có giấy đề cử và giới thiệu của Gia Tộc lớn nhỏ... Hoặc một bang hội...

Trần Thiên đang gặp rắc rối về giấy tham gia Đại Hội...

Hắn liền nghĩ đến một người... Và lấy ra tấm danh thiếp trên tay...

Lúc này bên phía Hồng Gia... Hồng Liên Ảnh đang tiếp khách thì một cuộc điện thoại ập đến...

Hai mắt sáng lên và để lại mấy vị khách liền bước ra ngoài cười vui vẻ và nói: xin chào Trần Thiên thiếu gia. Ta giúp gì được cho ngươi. Trần Thiên liền vô thẳng vấn đề chính... Hồng Liên Ảnh nghe Trần Thiên nói liền thầm nghĩ: Ta có nên xin cha ta dành một tấm giới thiệu cho Trần Thiên tham gia hay không...

Những nghĩ lại thì cha ta đã chính tay đề cử mười lăm người thiếu niên anh tài tốt nhất Hồng Gia và đã đăng ký tham gia giải đấu đủ số lượng không thiếu cũng không dư...

Làm cách nào để giúp hắn đây... Hồng Liên Ảnh chợt nhận ra một ý tưởng...

Trần Thiên Thiếu Gia... Ta muốn đề cử ngươi với cha ta. Ta nghĩ cha ta không đồng ý vì phụ thân ta đã có sự sắp xếp ổn thoả...

Hay là ta sẽ giúp ngươi đăng ký một bang hội... Nếu ngươi là chủ nhân của một bang hội thì có thể tham gia giải đấu...

Ta biết ngươi đang ở Thành Đô... Ta cũng đến Thành Đô được vài ngày... Chúng ta hãy gặp nhau để dễ bàn luận...

Một giờ đã trôi qua...

Lúc này bên trong một nhà hàng nhỏ... Trần Thiên và Hồng Liên Ảnh đã ngồi cùng bàn...

Hồng Liên Ảnh ngạc nhiên và nói: khí tức của ngươi... Ta không thể cảm nhận được loại khí tức quỷ dị màu đen tím lạ đó... Giọng nói với vẻ kinh ngạc...

Trần Thiên khẽ nói: trước kia ta không kiểm soát được năng lượng của mình, hiện tại ta đã thành thạo và ẩn nó đi... Hồng Liên Ảnh thầm nghĩ: ta đã lầm tưởng ngươi mất đi sức mạnh của mình... Một người có thể ẩn đi khí tức không một khe hở như vậy sao... Đúng là một thiên tài... Không lâu nữa Trần Gia sẽ hối hận về việc họ đã gây ra bốn năm trước...

Vào thẳng vấn đề chính: ngươi cho ta biết tên của những cường giả đồng hành cùng ngươi để tao có thể giúp ngươi đăng ký một Bang Hội...

Trần Thiên khẽ nói: chỉ có một mình ta... Ta không có ai đồng hành... Cũng không có bất cứ bạn bè nào khác...

Hồng Liên Ảnh toát cả mồ hôi mà nói: không... Không lẽ ngươi tính đăng ký solo sao, vài trăm năm trước đây trong lịch sử chưa từng có cường giả nào đủ thực lực và đủ can đảm để thực hiện solo...

Nhưng muốn lập Bang Hội cần có hai người trở lên...

Trần Thiên đang suy nghĩ thì Hồng Liên Ảnh cất lời: hay là ta gia nhập Bang Hội của ngươi... Ngươi làm Chủ còn ta làm Phó Hội ngươi nghĩ sao... Ta cũng chưa từng gia nhập ban hội nào từ trước đến nay...

Ta đã xem ngươi như một mối làm ăn... Cũng xem ngươi như một người bạn và ta muốn xem ngươi có thực lực đủ đi đến đâu... Ta rất tò mò về sức mạnh ngươi có thật lạ lẫm...

Trần Thiên thầm nghĩ: Hồng Liên Ảnh và Hồng Gia xưa nay không có thù oán với gia đình mình... Phụ thân mình cũng đã từng nhìu lần qua lại quan hệ rất tốt với phụ thân của hắn là Hồng Chiến... Và những lần gặp mặt Hồng Liên Ảnh lúc trước... Hắn ta không ỷ vào Tu Vi cao mà tỏ ra khinh thường hay đắc ý với mình... Cũng không có ý gì khác ngoài việc hợp tác làm ăn...

Trần Thiên thấy vẻ mặt hắn hơi khó khăn... Trần Thiên biết muốn lập một Bang Hội với hai người không phải đi đến đăng ký là được... Phải cần nhìu tài lực và mối quan hệ mới có thể dễ dàng thực hiện...

Trần Thiên vội lấy ra đặt trên bàn năm viên Trung Cấp Linh Thạch...

Một viên Trung Cấp Linh Thạch bằng với năm mươi viên Tiêu Linh Thạch cộng lại...

Hồng Liên Ảnh đơ người khẽ rung tay và từ từ cầm lấy, miệng rung rung và nói: cái... Cái này quá sức tưởng tượng đi...

Trần Thiên khẽ nói: nếu không đủ lần sau ta sẽ đưa thêm cho ngươi...

Hồng Liên Ảnh rung giọng nói: không. Ngươi vung tay quá sức rồi... Không cần phải nhìu như vậy...

Hắn thầm nghĩ: ta không thể tin được hắn thẳng tay ném ra năm Trung Cấp Linh Thạch mà không thèm chớp mắt... Nhiu đây chỉ để tạo Bang Hội thì đừng nói là một Bang Hội... Tạo năm Bang Hội cũng không thành vấn đề.

Trần Thiên khẽ nói: vậy ta giao lại cho ngươi... Ta đi trước... Và cứ lấy tên Bang Hội là Đế Chế đi...

Hồng Liên Ảnh thu tất cả Linh Thạch Trung Phẩm vào tay và ngồi thất thần một lúc mới bình tĩnh lại...

Tối hôm đó Trần Thiên đang nghỉ ngơi tại khách sạn thì nhận được cuộc gọi từ Hồng Liên Ảnh thông báo đến Bang Hội Đế Chế chính thức được thành lập...

Bạn đang đọc Hệ Thống Vị Vua Đế Chế sáng tác bởi DuySai
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DuySai
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.