Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nghệ thuật về cái chết (2)

Phiên bản Dịch · 2390 chữ

“Một Chúa tể Bóng tối đã chọn cậu?”

Quá khó tin. Điều đó gần như là không thể.

Người hướng dẫn kinh ngạc hỏi lại.

Muyoung gật đầu và đáp.

“Có cần phải kinh ngạc thế không? Điều này rất hiếm à?”

Thật lòng hắn chỉ tò mò.

Đó là lý do tại sao Muyoung hỏi thẳng Người hướng dẫn.

Ông ta luôn toàn tâm toàn ý với nơi này, ngay cả trước khi nhân loại bắt đầu tan rã.

Ông ta thậm chí có thể biết nhiều hơn Muyoung.

Nếu Người hướng dẫn không có câu trả lời, Muyoung cũng không có cách nào để tìm hiểu thêm ở khu vực tân thủ này.

Vẻ mặt ông ta trở nên nghiêm túc..

“Ta không quá chắc chắn về các chi tiết nhỏ. Có bao nhiêu Chúa tể Bóng tối, những ai đã trở thành một trong số họ, v.v. Chỉ cần biết một điều, rằng họ có tiêu chuẩn thực sự cao. Ngay cả khi ai đó hoàn thành được điều bất khả thi cũng rất hiếm khi được họ lựa chọn …”

Sau đó, ông ta lại nhìn chăm chú Muyoung và xoa cằm.

Có vẻ như ngay cả Người hướng dẫn cũng không có thông tin về class Death Lord của hắn, hay các class cấp Chúa tể nói chung.

Người hướng dẫn tiếp tục nói.

“Nhưng, cậu đã được chọn, phải không?”

Giống như một đứa trẻ vừa tìm thấy một món đồ chơi mới, đôi mắt ông ta bắt đầu lấp lánh.

Thật thú vị!!

Cùng lúc đó, một nụ cười xuất hiện trên khuôn mặt ông ta.

“Đúng như mong đợi, cậu rất không bình thường. Có lẽ cũng chỉ cậu mới thắng được ta ba lần trong trò cá cược.”

Trong khi ông ta dường như bị ám ảnh đặc biệt với cá cược, Muyoung không thể bác bỏ.

Trước khi Muyoung kịp nhận ra, Người hướng dẫn đã cầm một cây pháp trượng trên tay.

Bầu không khí xung quanh ngay lập tức thay đổi.

Một luồng ma thuật cực lớn bao quanh họ dày đặc đến nỗi khiến Muyoung cảm thấy khó thở.

Muyoung nhíu mày.

Khi tay hắn từ từ di chuyển về phía vũ khí của mình, Người hướng dẫn cười nói.

"Ah. À, ta xin lỗi. Ta đã vô cùng hồi hộp. Đúng vậy, Ta đã nói rằng sẽ nói tên cho cậu nếu cậu có thể sống sót. Cậu xứng đáng được biết tên của ta.”

Tsk.

Muyoung tặc lưỡi, hắn bỏ tay ra khỏi chuôi kiếm.

“Ông muốn làm gì cứ làm.”

Thành thật mà nói, Muyoung không thực sự quan tâm đến tên ông ta.

Biết tên thì có ích lợi gì chứ.

Nhìn thấy Người hướng dẫn bị ám ảnh về điều đó, Muyoung chỉ nghĩ rằng ông ta muốn làm quen.

“Ta là một Druid.”

Druid là những người luôn thân thiết với mẹ tự nhiên và các tinh linh.

Swish.

Đột nhiên gió nổi lên.

Những tinh linh gió xuất hiện và bay xung quanh Người hướng dẫn.

Muyoung nuốt nước bọt.

“Tôi cứ nghĩ ông là pháp sư cơ.”

“Đồng thời, ta cũng là một pháp sư tối cao. Cậu không nhầm. Mặc dù ta được sinh ra bởi một con quỷ Incubus, ta đã được rửa tội ngay lập tức để không bị cái ác xâm chiếm. Thay vào đó, ta đã đạt được một sức mạnh khổng lồ. Tất nhiên, ta không thể trình diễn cho cậu xem trong hình thức này.”

Vào đà, ông ta không ngừng chém gió.

“Các hệ thống 'kỹ năng' mà con người có thể sử dụng được chính là do ta tạo ra. Miễn là cậu biết câu thần chú, không khó để con người sử dụng được phép thuật theo cách này.”

Mặc dù Người hướng dẫn nói rằng ông ta sẽ nói ra tên mình, ông dường như đi hơi xa trong việc khoe khoang bản thân.

Muyoung cuối cùng đã chịu hết nổi.

“Ông đang chơi trò gì vậy? Có phải phỏng vấn xin việc đâu mà giới thiệu kĩ thế?”

Người hướng dẫn có vẻ hơi thất vọng.

“Nói như vậy mà cậu vẫn không biết ta là ai?”

Như thể danh tính của ông ta đáng lẽ phải sáng tỏ mười mươi rồi, Người hướng dẫn rõ ràng cảm thấy hơi sốc.

“Làm sao mà tôi biết được.”

“Merlin.”

“Merlin?”

Muyoung nhìn Người hướng dẫn.

Ông ta dường như không đùa giỡn.

Cuối cùng cũng có một nụ cười xuất hiện trên khuôn mặt của Người hướng dẫn.

“Đúng. Chính là Merlin mà cậu đang nghĩ đến đấy.”

Ngay lúc đó, vài dòng chữ xuất hiện trước mặt Muyoung.

< Pháp sư tối cao Merlin đã tự xác nhận danh tính.>

< Trí tuệ của bạn đã tăng vĩnh viễn 2 điểm.>

Trong một khoảnh khắc, ánh sáng màu lam bao quanh cơ thể của Muyoung.

Chỉ nghe đến tên Người hướng dẫn cũng đã làm thuộc tính của hắn gia tăng.

Điều đó có nghĩa là 'cái tên' đó có giá trị rất lớn, nhưng đây là lần đầu tiên hắn gặp phải điều này, vì thế hắn có chút bối rối.

“Đúng như mong đợi, cậu thực sự tài năng! Không phải ai cũng nhận được ban phước khi nghe được tên của ta. Với một số người, một bức tranh chỉ là những nét bút nguệch ngoạc, nhưng với một số khác, nó lại là báu vật vô giá.”

Merlin trở nên nhiệt tình hơn với Muyoung.

“Không ngờ rằng Merlin lại làm việc cho Solomon.”

“Chính xác mà nói thì không phải là ta làm việc cho ông ấy. Ngoài việc phải hợp sức thì chúng ta không có lựa chọn khác. Nếu Phong ấn của Lemegeton (tên quyển sách giam giữ 72 con Quỷ) bị phá vỡ ... thực tại sẽ trở thành hư ảo và hư ảo sẽ thay thế thực tại. Một điều rất hiển nhiên là trong tình cảnh hỗn loạn như vậy con người sẽ bị diệt tuyệt.”

Ông ta dường như biết rõ lý do con người được triệu hồi đến đây.

Muyoung không thể không nghiêm túc lắng nghe.

Ngay lúc này, Merlin đang kể cho hắn nghe về lịch sử của thế giới này.

Hắn biết rằng 72 con quỷ sẽ được giải thoát khi Phong ấn của Lemegeton bị phá vỡ. Nhưng bối cảnh xung quanh câu chuyện này thì hắn mù tịt.

“Ý ông là việc triệu hồi con người đến nơi này là một phần của kế hoạch từ rất lâu rồi?”

Merlin gật đầu.

"Đúng. Và thành thật mà nói, nó cũng không quá hứa hẹn. Những con quỷ quá mạnh, do đó, ngay cả khi đã được chuẩn bị, con người luôn không đủ sức. Hy vọng duy nhất của bọn ta là tiềm năng vô hạn của con người, nhưng …”

Ông ta trở nên im lặng.

Tuy nhiên không cần nghe hết, Muyoung vẫn hiểu.

Rốt cuộc, loài người đã không thể ngăn chặn lũ quỷ.

Thay vào đó, do xung đột giữa con người với nhau, nhiều kẻ có tiềm năng đã bị giết khi còn chưa trưởng thành.

Và, ngay cả Merlin, đã không tính đến sự độc ác và ích kỷ của con người.

Không, ngay cả khi ông ta biết, ông ta vẫn tin tưởng vững chắc vào chút hy vọng cuối cùng giống như chiếc hộp Pandora.

“Tuy nhiên, nếu là cậu, người được chọn bởi một Chúa tể Bóng tối, ta tin rằng cậu có tiềm năng trở thành một anh hùng thực sự.”

Cái nhìn nóng bỏng của Merlin khiến hắn cảm thấy khó chịu.

Nãy giờ cách nói chuyện của ông ta khiến Muyoung nổi hết da gà.

Muyoung hắng giọng trước khi mở miệng.

"Vậy tóm lại ý của ông là gì?"

“Trở thành truyền nhân của ta.”

< Pháp sư tối cao Merlin đã đưa ra một lời đề nghị.>

< Nếu bạn chấp nhận, bạn sẽ nhận được class ẩn 'Đại pháp sư'.>

Muyoung nhớ là hắn đã nghe về điều tương tự ở đâu đó.

Rằng có khả năng sẽ nhận được class từ những nhân vật hùng mạnh.

Không giống như những người khác, Muyoung đã lên kế hoạch để nhận được bốn class.

Đến bây giờ, hắn mới kiếm được một, vậy nên việc nhận thêm một class ẩn nữa không phải là một ý tưởng tồi.

Tuy nhiên ...

'Death Lord là một class loại phép thuật.'

Trong kế hoạch của hắn, bốn class phải có tính chất khác nhau để triệt tiêu điểm yếu.

Chỉ cần nghe tên hắn cũng đoán được class Đại Pháp Sư là một trong những class loại ma thuật.

"Tôi từ chối."

"Cậu-cậu từ chối?"

Ngay lập tức, biểu hiện của Merlin trở nên kỳ lạ.

Ông ta không thể ngờ lời đề nghị của mình sẽ bị từ chối ngay lập tức.

Muyoung bình tĩnh nói.

“Để nhận được truyền thừa của ông, tôi phải ở lại nơi này bao lâu?”

Merlin không thể rời khỏi Ngôi Đền Xanh.

Được ông ta truyền thụ pháp thuật cũng đồng nghĩa với việc hắn phải ở lại đây lâu hơn.

“10 năm sẽ là quá đủ. Cậu sẽ trở thành một pháp sư giỏi …”

Muyoung chỉ lắc đầu trước câu trả lời mà hắn đã đoán trước được.

Nghe có vẻ hay, nhưng trong vòng 10 năm, hắn có thể kiếm được nhiều hơn ở Quỷ Giới.

Có những báu vật hắn phải giành lấy trước khi những kẻ khác tìm được.

“Điều khiến tôi tò mò hơn là thế giới bên ngoài kia.”

“Nếu bây giờ cậu tiến vào đó, cậu sẽ phải vật lộn rất vất vả. Nếu ở lại đây học tập với ta, cậu có thể dễ dàng chống lại lũ quỷ.”

“Nếu tôi trở thành truyền nhân của ông, liệu tôi có khả năng giết hết lũ Quỷ không?”

“Điều đó thì …”

Tất nhiên, điều đó là không thể.

Như ông ta đã nói, tất cả những gì Muyoung có thể làm là chiến đấu chống lại chúng.

Muyoung biết kết cục của Merlin.

Ngay cả khi ông ta giải phóng tất cả sức mạnh, điều duy nhất ông ta có thể làm là cầm chân ba con Quỷ hàng đầu trong 10 ngày. Không hơn.

Kể cả khi Muyoung học được tất cả bản lĩnh của Merlin, chúng cũng có giới hạn.

Tất nhiên, khi đó sức mạnh của hắn cũng rất đáng kinh ngạc. Thế là quá đủ để người đời tôn vinh hắn là pháp sư tối cao.

Tuy nhiên, Muyoung có kinh nghiệm của kiếp trước.

Sẽ thật ngu ngốc khi hắn lãng phí 10 năm ở đây.

Do đó, hắn bình tĩnh trả lời.

“Khi phải đối mặt với thử thách, bằng cách vượt qua chúng, con người trở nên mạnh mẽ hơn. Và hệ thống phần thưởng ở đây làm tôi rất hài lòng. Vì nó tỉ lệ thuận với số công sức bỏ ra.”

“Sự ích kỷ của con người đã đi quá xa so với tưởng tượng của ta. Một khi cậu bước qua cánh cổng, quái vật và lũ quỷ không phải là thứ duy nhất cậu phải lo lắng, thêm vào đó là những kẻ ham muốn sức mạnh điên cuồng giống như cậu. Cậu có chắc sẽ vượt qua tất cả?”

“Nếu chúng cản đường tôi, tôi sẽ tiêu diệt hết. Tôi sẽ không bị thứ gì ngăn cản.”

“Haizzz …”

Khi Merlin nghe được câu trả lời của Muyoung, ông ta thở dài.

Ông biết ông không có thứ gì có thể đả động được Muyoung.

Quyết tâm của hắn vô cùng vững chắc..

“Thật đáng xấu hổ, xấu hổ vô cùng.”

“Sao ông không đi tìm kiếm truyền nhân thay vì chỉ ngồi đợi? Có nhiều người thích hợp hơn tôi nhiều.”

Muyoung không hẳn có thiên phú về ma thuật.

Xét đến kiếp trước, số lượng pháp sư 'thiên tài' xuất hiện trong Quỷ Giới nhiều như nấm mọc sau mưa. Không lý nào Merlin không thể tìm được người thừa kế.

Nhưng, Merlin đã không hề rời khỏi trung tâm khu rừng.

Khi một thiên tài xuất hiện, nếu chỉ ngồi đợi ở đây, làm sao ông ấy có thể tìm được truyền nhân.

“Ta không chỉ quan tâm đến thiên phú. Nhưng cậu nói cũng có ý đúng.”

Merlin thở dài thành tiếng.

“Về cơ bản, ta đã từ bỏ hy vọng vào con người. Ta chỉ đi tìm niềm vui cờ bạc với những kẻ tình cờ gặp được ta. Tuy nhiên ... Sau khi gặp cậu, ta muốn đánh cuộc thêm một lần nữa.”

“Chắc chắn ông sẽ tìm được truyền nhân thích hợp.”

Cuối cùng, Merlin lấy ra cái lọ nhỏ.

"Cầm đi. Đây là ‘Thuốc dấu của Hiền nhân’.”

Trong chai, một loại chất lỏng màu đỏ đang tỏa sáng rực rỡ.

Thuốc dấu của Hiền nhân!

Vật phẩm được công nhận là đỉnh cao của giả kim thuật.

Đó là một trong những phần thưởng hắn có thể lựa chọn sau khi đạt được xếp hạng nhất trong Hall of Fame, thành tích giết con boss đầu tiên. Nhưng đáng tiếc là hắn đã từ bỏ nó.

“Tôi không có hứng thú trở thành người thừa kế của ông.”

Merlin vẫn không thu tay lại.

“Không cần thiết. Vai trò của ta là người dẫn đường cho những anh hùng, đúng không? Vì cậu đã mang tới hy vọng cho ta, đây là thứ cậu xứng đáng được nhận.”

Nói xong, Merlin yên lặng nhìn Muyoung.

Muyoung cũng không né tránh.

Nếu Merlin đưa cho hắn Thuốc dấu của Hiền nhân mà không kèm điều kiện nào, thì không có lý do gì để hắn từ chối.

Khi Muyoung cầm lấy lọ thuốc, Merlin nói giọng lo lắng.

“Ta hy vọng ý chí của cậu sẽ luôn bền bỉ.”

“Không có gì có thể phá vỡ ý chí của tôi.”

Muyoung đã đợi 40 năm để có cơ hội này.

Một cơ hội để sống một cuộc sống của chính mình!

Bất cứ giá nào, hắn cũng sẽ không lãng phí cơ hội này.

Bạn đang đọc Vị Vua Trên Chiến Trường (Dịch) của Onhu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Valatus
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 189

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.