Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Loạn chiến (1) - (Trả hàng 1)

Phiên bản Dịch · 2348 chữ

Muyoung có thể dễ dàng nhận biết bốn Thẩm phán còn lại là ai.

Và ngay sau đó hắn cũng biết được đại khái vị trí của chúng.

Nơi mọi người đang đứng là một đồng bằng rộng ngút tầm mắt. Dù có cả Mặt trời xuất hiện trên đầu nhưng đây chắc chắn không phải là Quỷ giới.

Áp suất không khí và nồng độ ma thuật nơi đây hoàn toàn khác với Quỷ giới.

‘Hộp thử thách.’

[Hộp thử thách] là vật phẩm cho phép người dùng thiết lập thử thách và phần thưởng theo ý họ.

Nó sẽ tự động dịch chuyển mọi người đến một khu vực riêng biệt và chắc hẳn những kẻ đó đã thiết lập nó ngay đằng sau cánh cổng mà mọi người sẽ đi qua.

Chỉ nhìn cách bố trí Muyoung có thể nhận định những kẻ này đã tốn nhiều công sức.

Những Thẩm phán… Hẳn là đã được đưa vào thế giới này từ trước.

‘Những tài năng trẻ thường xuyên được kiểm tra qua những thử thách dạng này.’

Hệ thống sẽ không chỉ đưa ra thử thách cho những kẻ mới đến. Rõ ràng là những tin nhắn tương tự cũng được gửi đến 5 tên nhãi đó.

Tất nhiên hoàn cảnh của chúng và hàng ngàn người mới đến là hoàn toàn khác nhau.

Những tổ chức đã thống trị Quỷ giới gần 50 năm nay đã tiêu tốn vô số bảo vật mới đắp nặn được ra chúng.

Đặc biệt là do tính chất truyền thống của bang phái nên thường bang chủ sẽ có nhiều quyền lực hơn so với hội trưởng các hội phương Tây. Do đó lượng tài nguyên được phân bổ cũng sẽ khác nhau.

Quan hệ của những thành viên trong các bang phái cũng khăng khít hơn so với hội viên. Nếu không phải có quan hệ về huyết thống thì họ cũng coi nhau như huynh đệ một nhà, đôi khi còn thân cận hơn cả anh em ruột thịt.

Dù qua thời gian, ai cũng sẽ thay đổi, nhưng chừng nào họ còn ở chung một bang thì với những ràng buộc của bang phái, bang chủ có thể dễ dàng huy động tất cả các nguồn lực trong bang.

Muyoung nhìn chằm chằm về phía Hỏa Long Woo.

Hỏa Long Phái bất mãn với việc họ không có một chỗ trong Ngũ Đại Bang Phái. Nói đơn giản thì chúng ghen tị với địa vị đó.

Chắc chắn đây là cơ hội để Hỏa Long Phái giương nanh vuốt chứng tỏ sức mạnh với những bang hội khác.

Ngoại trừ Hỏa Long Woo, bốn kẻ khác dường như đều thuộc Cửu Đại Hội hoặc Ngũ Đại Bang Phái.

“Lũ sâu kiến các ngươi! Nhớ kỹ lời ta nói đây! Nếu cứ đứng yên đó ta sẽ giết sạch hết cả lũ!”

Phừng!

Woo vung ngọn giáo, ngọn lửa ngay lập tức lan ra khu vực xung quanh.

“Gahhh!”

“Nóng quá! Nóng quá!!”

Ngay lập tức bảy người bị đốt thành tro bụi.

Hắn nên làm gì đây?

Woo đang áp đảo những tân thủ. Hắn không ngừng phun lửa khè newbie.

Tuy nhiên, dù sao những người ở đây đều đã sống sót qua một tháng ở ngôi đền. Họ không dễ dàng bị dọa sợ bởi chút ngạc nhiên này.

“Mọi người, hãy tập trung lại!”

“Cho thằng oắt con kia một trận đi.”

Trang bị họ đang sử dụng cũng không đến nỗi tệ. Tất nhiên là không thể nào so được với năm Thẩm phán, nhưng cả ngàn người hợp sức thì cũng rất đáng gờm.

Một số người còn sẵn sàng liều mạng. Theo đúng nghĩa đen. Để đánh bại được gã Thẩm phán kia thì chắc chắn nhiều kẻ sẽ phải hy sinh.

Dù Woo có là đệ tử trực hệ của Hỏa Long Phái, gã vẫn còn rất trẻ.

Gã chưa từng có kinh nghiệm đối mặt với ngần ấy kẻ thù.

“Đại ca, liệu chúng ta có nên ăn hôi không?”

Người hỏi là Taehwan, đang đứng sau Muyoung.

Muyoung lắc đầu.

‘Vẫn còn sớm. Bốn kẻ còn lại vẫn chưa có động tĩnh gì.’

Có bốn Thẩm phán đứng cạnh Woo, 2 nam, 2 nữ.

Tới giờ chúng vẫn chưa có động tĩnh gì.

Nhưng không có nghĩa là chúng sẽ chỉ đứng nhìn Woo ăn hành.

Những kẻ đó không quan tâm đến sống chết của Woo, mà là danh dự của bản thân chúng. Câu chuyện một đệ tử trực hệ Hỏa Long Phái chết trong tay lũ gà mờ đủ khiến chúng bị chê cười.

Sẽ thật thiếu khôn ngoan nếu cứ lao vào 5 Thẩm phán đang tập trung lại một chỗ.

“Thằng đó thể hiện cái đ** gì thế?”

“Ah… Tôi cũng không ưa hắn.”

Cuối cùng thì bốn kẻ còn lại cũng bắt đầu hành động. Đúng như Muyoung đã đoán được, chúng sẽ không khoanh tay đứng nhìn.

Trông chúng hoàn toàn thư thái như thể đang đi dạo, nhưng ngay khi chúng nắm lấy vũ khí của mình, chúng liền biến thành những con Dạ xoa khát máu.

Bụp!

Rầm!

Một thanh kiếm trong suốt chẻ đôi một kẻ xấu số, vài người khác thì bị thiêu rụi bởi một tia sét khổng lồ xuất hiện từ hư không và thậm chí còn có kẻ chạy bằng bốn chân như một con thú.

Những kẻ xông tới trước tiên đều đã bị năm tên Thẩm phán giết. Bại binh như núi đổ, mọi người dần lui ra khỏi khu vực trung tâm.

Muyoung giơ một tay lên.

“Rút lui.”

  • Tưởng như vô tận nhưng vùng đồng bằng này cũng có biên giới.

Sau khi đi được 30 phút liên tục, trước mặt họ xuất hiện một bức tường.

Vươn tay ra chạm vào bức tường trong suốt, Muyoung lắc đầu.

Đây có lẽ là biên giới của chiếc hộp.

‘Ngoài 5 kẻ kia thì có vẻ không còn ai bất thường.’

Muyoung ngồi lên một tảng đá cạnh đó.

Hắn đã quan sát kỹ cả nghìn người, nhưng không còn ai nổi trội ngoại trừ năm tên Thẩm phán.

Dù đã trọng sinh, hắn vẫn giữ lại được trực giác sắc bén độc nhất của mình. Ở một chỗ như thế này hiếm có kẻ nào có thể đánh lừa trực giác của hắn.

‘Cả năm đứa một chỗ thì khá khó nhằn, mình cần xé lẻ từng tên một.’

“Đại ca. Chúng ta chỉ đợi ở đây thôi sao?”

Taehwan có vẻ hơi bực.

Cậu ta khá là bất mãn với việc rút lui mà không tham gia với đám còn lại.

Thực ra thì việc chạy trốn và đợi đến khi chỉ còn lại 300 người cũng không phải một ý tưởng tồi.

“Cậu nghĩ sẽ có khác biệt gì không nếu chúng ta tham gia?”

“Làm sao mà biết được khi chúng ta còn chưa thử.”

“Cái giá của sự liều lĩnh là mạng sống. Không phải chỉ của mình cậu mà là mạng của tất cả mọi người ở đây.”

Muốn sống ở Quỷ giới thì tốt nhất không nên để tình cảm lấn át lý trí. Đương nhiên nếu Taehwan đủ mạnh thì đó sẽ là câu chuyện khác, nhưng trong tình hình bây giờ điều đó rất không khôn ngoan.

Muyoung bỗng đứng dậy và đi về phía Taehwan.

“Khoảng 100 người đã chết ở đó, 900 người khác đã chạy trốn rải rác khắp nơi, thực tế rất khó để săn lùng 900 người chỉ với 5 kẻ bọn chúng, cậu nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo ?”

“Em…... không rõ nữa.”

“Chúng sẽ thu phục những con chó săn để phục vụ cho chúng. Kiểu gì cũng có kẻ run sợ mà đầu hàng.”

Dĩ nhiên, năm Thẩm phán không phải là những kẻ đần độn.

Dù còn trẻ, nhưng đừng quên chúng lớn lên tại Quỷ giới.

Hẳn là chúng sẽ nghĩ được ra cách này để săn lùng mọi người.

Muyoung bước về phía trước.

Mọi người, kể cả Taehwan, nhìn hắn.

“Đại ca định đi đâu thế?”

“Đây là một nơi an toàn. Nếu mọi người ở lại đây thì sẽ dễ dàng sống sót đến cuối.”

Đây là một khu vực phù hợp để ẩn nấp vì có rất nhiều tảng đá lớn xung quanh.

Muyoung đã làm hết trách nhiệm của hắn, sơ tán cả nhóm đến một khu vực an toàn.

“Nếu cậu khát khao giành chiến thắng, hãy tập hợp những người có cùng chí hướng với cậu, còn tôi sẽ đi một mình.“

Một lần nữa, vị trí trưởng nhóm được trao lại cho Taehwan.

Mô tả về thử thách nói rằng đây là một cuộc 'loạn chiến', và nếu chỉ có 5 Thẩm Phán thì Muyoung vẫn còn có cơ hội. Nhưng để nắm được cơ hội đó thì hắn phải hành động một mình.

‘Hỏa Long Woo.’

Sự ngạo mạn của gã sẽ làm những Thẩm Phán khác gai mắt. Hắn chắc chắn sẽ hành động một mình.

Một con quái vật non nớt bị lạc khỏi đàn chính là con mồi hoàn hảo cho Muyoung.

Trong khi bước đi, mắt Muyoung trở nên sâu thẳm.

*

Đúng như dự đoán, nhóm Thẩm Phán đang tìm kiếm chó săn.

Chúng đã nhận ra được khó khăn khi chỉ có năm người.

“Tao chỉ muốn kết thúc thật nhanh rồi phắn khỏi đây.”

“Nó nói gì vậy Code?”

“Đừng bận tâm, nó làu bàu quen rồi.”

Cả ba ngáp dài trong khi vắt hai tay ra sau gáy. Trông chúng thật vô lo vô nghĩ.

Ả tên Code đã tập hợp được khoảng 20 người. Ả ta vừa giật điện một xác chết gần đó vừa nói.

“Chúng mày là những con chó, và chó thì phải trung thành với chủ, hiểu không?”

“Gâu, gâu!”

“Nếu chúng mày ngoan ngoãn thì tao sẽ ban ơn cho chúng mày được sống và được tiếp tục làm chó cho tao.”

Xẹt xẹt.

Code tạo ra những vòng điện từ và gắn vào cổ từng người.

“Đây là [Lightning Rune] (Cổ ngữ Sấm sét). Nếu chúng mày không vâng lời thì nó sẽ nổ tung. Như này nè!”

Kaboom!

Tiếng nổ vang lên. Đầu một kẻ xấu số bị bắn tung lên trời. Đó không phải một cái xác mà là một người còn sống.

“Ực…!”

Những kẻ quanh đó rùng mình trong sợ hãi.

Phía trước họ là một con quái vật thực sự, để mà so sánh thì những con quái vật trong đền không là gì cả.

Code lạnh lùng cười.

“Không quá tệ như vậy đâu. [Lightning Rune] sẽ gia tăng sức mạnh cho bọn mày. Giờ thì… tản ra và giết lũ sâu bọ đó cho tao.”

“Gâu, gâu!”

Họ tuyệt vọng sủa để giữ lấy cái mạng và bắt đầu đi săn.

Phía sau, những Thẩm Phán tán chuyện với nhau.

“Thằng Woo đâu rồi?”

“Thằng đó có bao giờ chịu hợp tác?”

“Thôi cứ kệ mẹ nó đi. Tăng số lượng đàn chó lên và ngồi xem chúng cắn xé lẫn nhau. Sẽ vui lắm đây.”

*

Woo đang tự mình lần theo dấu con mồi.

Khi bốn kẻ khác vẫn nhởn nhơ vui đùa, gã không hề phí phạm thời gian.

‘Mấy con lợn ngu, bọn mày sẽ chết hết vì chủ quan.’

Là một thành viên trực hệ trong Hỏa Long Phái, Woo đã phải cạnh tranh khốc liệt ngay từ khi còn nhỏ. Để trở thành một trụ cột trong tương lai, gã đã trải qua bao khắc nghiệt và đau đớn.

Đối với gã, bốn kẻ còn lại toàn là lũ loser ảo tưởng. Lúc nào cũng tưởng mình mạnh lắm và sống buông thả, chúng sẽ không bao giờ khá hơn được.

Gã muốn nhanh chóng kết thúc thử thách này và chứng minh rằng mình vượt trội hơn những kẻ còn lại.

Ngay sau đó, khi gã đang đi trên những đống lá khô.

Cạch.

Gã đã dẫm lên thứ gì đó và vô số dao găm không biết từ đâu bay tới.

Vèo vèo vèo!

Keng! Keng! Keng!

Woo nhanh chóng xoay tròn ngọn giáo trước mặt để chặn những con dao.

Phừng!

Một ngọn lửa bùng lên dữ dội, cùng lúc đó tất cả dao găm đều rớt xuống đất.

Nhưng chưa hết.

Graaah!

Con rồng trên mũ gã gầm lên.

Ngay lập tức một lá chắn lửa bao quanh cơ thể. Đó là kỹ năng [Hỏa Long Hộ Thuẫn], thứ sẽ tự động cảnh báo và bảo vệ người dùng khi tính mạng gặp nguy hiểm.

“...!”

Theo bản năng, Woo đâm ngọn giáo của mình về phía mối nguy hiểm đang đến gần.

Xoẹt.

“Gah!”

Nhưng gã chỉ kịp làm lệch đôi chút chứ không thể chặn hoàn toàn nhát kiếm đó.

Trên vai Woo xuất hiện một vết cắt sâu.

Nếu không nhờ có [Hỏa Long Hộ Thuẫn], gã chắc chắn đã phải nhận một vết thương chí mạng.

“Giác quan nhạy bén đấy, và còn [Hỏa Long Hộ Thuẫn] nữa?”

Một giọng trầm đục vang lên.

Trán Woo run lên nhè nhẹ.

Trước khi gã kịp nhận ra, một kẻ đã xuất hiện ngay sau lưng gã.

“Mày … mày là thằng đ** nào thế?”

[Hỏa Long Hộ Thuẫn] được kích hoạt đồng nghĩa với việc mạng sống của gã vừa gặp nguy hiểm.

Gã đã cảm nhận được cái chết đang cận kề trước cả khi thanh kiếm chạm vào người. Toàn thân gã nổi hết da gà.

Kẻ đặt bẫy đã nhắm đến tính mạng gã từ đầu.

Và những kỹ năng này, hắn hoàn toàn không phải là một tay mơ.

Nhưng không ai trả lời gã.

Woo không thể nhận ra danh tính của kẻ kia.

Đôi mắt u ám mà thâm thúy. Hắn mặc một chiếc áo choàng đỏ, một mũ giáp đỏ và nắm hờ thanh kiếm trên tay.

Bạn đang đọc Vị Vua Trên Chiến Trường (Dịch) của Onhu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Valatus
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 195

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.