Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lên đường

Tiểu thuyết gốc · 1682 chữ

Quy trình làm thuyền đã được vạch ra, tiếp đó một mô hình thuyền nhỏ cũng được nhanh chóng tạo ra cho mọi người dễ hình dung.

Có cưa sắt, rất nhanh trong buổi sáng ngày thứ nhất, cây gỗ được chọn dùng để làm thuyền đã chuẩn bị xong.

Không ai có kinh nghiệm làm thuyền, ngay cả Hoàng Bảo cũng chỉ biết sơ sơ hình dáng và cách làm, bảo hắn đi gấp thuyền giấy thả chơi hắn còn biết, chứ thực hành đóng thuyền gỗ thì hắn bó tay.

Đoàn người vừa làm vừa phải mò mẫm, mày mò. Trời nắng thì đóng thuyền ngay khoảng đất trống cửa hang, trời mưa lại kéo nhau vào trong hang đục đẽo, đóng đóng gõ gõ.

Thuyền hoàn thiện có chiều dài 10m, lòng thuyền rộng khoảng 2m. Thuyền có một cây giữa chia thân thuyền ra làm hai nửa, tương tự như một cái xương sống nằm dọc. Nối với thanh giữa là những thanh ngang tựa như xương cá. Những phần cây gỗ này giúp gia cố chắc chắn thân thuyền.

Những mối nối gỗ được dùng cách đóng mộng gỗ để ghép lại với nhau. Đây là phương pháp tạo ra những khối gỗ giống như những mảnh ghép hình có chỗ lồi có chỗ lõm, có thể nối lại với nhau mà không cần đinh. Dù như vậy, bọn họ vẫn cẩn thận đóng thêm vài cái đinh sắt để thêm chắc chắn.

Mọi người còn sử dụng hỗn hợp các nhựa cây dùng để gắn những đầu mâu và mũi tên đá trước đây, để gắn lại các mối nối và các khe hở một cách kín kẽ.

Do tốn thời gian làm thuyền rồi lại phải dùng khói lửa hong khô, hành trình đi đổi muối của mọi người bị lùi lại thêm ba ngày nữa. Trong thời gian hong khô, mọi người cũng không nhàn rỗi mà chuẩn bị thêm một đôi mái chèo dài ở đầu thuyền và tạo riêng cho cả 10 người mỗi người một cái.

….

" Cái này là bola. Sử dụng để ném vào chân con thú khi nó đang chạy, có thể làm cho chúng ngã hoặc thậm chí gãy xương. Thủ lĩnh thử dùng nó bắt dê núi đi!" Vào đêm trước khi lên đường, Hoàng Bảo đưa một cái bola được làm một cách đơn giản cho Tranh.

Bola là một vũ khí dùng để săn bắt, hoặc dùng làm trò chơi của người phương Tây, trước kia Hoàng Bảo đã tình cờ được thấy trong video nào đó. Chúng được làm từ gỗ, đá có hình cầu cột lại với nhau bằng dây da hoặc dây thừng.

Bola thường có hai hay ba trái cầu có kích thước và trọng lượng gần tương đương nhau. Một đầu dây buộc chắc vào trái cầu, phần dây nối hơi dài để tạo đà ném, đầu còn lại của các sợi dây được cột chặt với nhau bằng nút thắt. Khi ném, người ném sẽ tạo đà cho các trái cầu bằng cách vung chúng thành và sau đó thả tay ném bola vài chân thú. Nó gần như kiểu ném Còn, một trò chơi của dân gian của Việt Nam, chúng khác nhau là Còn chỉ có một túi đựng cát, người ném sẽ vung lên cao để Còn chui qua vòng trên đầu một cây thẳng, còn bola có nhiều trái cầu hơn, vung theo chiều ngang hơi hướng xuống để vòng chân con mồi.

" Cái này sử dụng như thế nào?" Tranh mân mê bola trên tay, lật qua lật lại xem xét kỹ lưỡng mà vẫn không hiểu.

Hoàng Bảo nhận lại bola từ tay Tranh, lui lại phía sau, vung ném về một cây nhỏ gần đó, sau đó quay lại nói với Tranh: " Nó sử dụng kiểu như vậy đó, thủ lĩnh mi tự mày mò thêm đi, thực ra ta chỉ biết cách làm và cách dùng thôi, chứ cho ta dùng nó bắt mồi thì ta chịu."

" Ồ, ta biết rồi!" Tranh gật đầu, sau đó tiến lên nhặt lại bola kia rồi quay lại vỗ vai Hoàng Bảo, dặn dò hắn lần nữa những gì cần lưu ý chuyến đi ra ngoài này.

……

Sáng sớm trời mới tờ mờ sáng, tất cả mọi người trong bộ lạc đều tập trung ở bãi đất trống ngay cửa hang động.

Mọi người theo Vu quỳ lạy về phía xa, cầu nguyện cho đội đổi muối bình an, không gặp phải khó khăn chắc trở. Sau đó Vu dùng lá cây Phước, loài cây tượng trưng cho phước lành bình an của bộ lạc, có hình dạng gần như cây liễu bên sông, ngâm vào trong một chén gốm đựng đầy nước, cuối cùng dùng lá cây đó vẩy lên đầu của từng thành viên trong đội.

Trong đoàn người đi ra ngoài lần này, Hoàng Bảo trông khá tách biệt. Với chiều cao thấp hơn gần một cái đầu , dáng người lại hơi gầy, Hoàng Bảo lọt giữa những người cao to vạm vỡ khiến hắn trông có vẻ rất bé nhỏ so với đội hình.

Trên tay mỗi người là vũ khí sắt sắc bén, những vũ khí đá được đặt sẵn lên thuyền, cái nào nhỏ gọn thì được bỏ vào trong túi da thú ngay bên hông, bên cạnh túi thảo dược đã được chế sẵn. Trên vai ai nấy đều đeo một chiếc gùi, một nửa trong số đó đựng đầy thịt và một ít đồ gốm dùng để trao đổi, nửa còn lại dùng để thức ăn và vật dụng cần thiết khi đi đường. Tất cả đều được bọc da thú một cách cẩn thận.

Sau khi nhận được lời chúc phúc, tất cả mọi người di chuyển xuống bờ sông. Đám người lần nữa dặn dò nhau chú ý an toàn.

Đội ngũ nhanh chóng lên thuyền, cùng với những người ở lại nói lời tạm biệt, họ lên đường. Trước khi đi, Thạch gật đầu với ánh mắt kiên định về phía Vu và Tranh, như lời muốn nói là hắn sẽ ra sức đảm bảo giữ an toàn cho mọi người trong chuyến đi.

Chiếc thuyền mang theo 10 người, từ từ theo dòng nước trôi đi, chẳng mấy chốc đã không thấy được hình bóng. Những người ở lại trông theo một lúc lâu, sau đó mọi người lại quay trở về với những công việc thường ngày của mình.

Khi thuyền trôi vượt qua một khúc sông, lúc này Hoàng Bảo ngồi ở cuối thuyền mới bắt đầu chèo thuyền.

Nếu chèo không đều, một bên mạnh, một bên yếu có thể làm thuyền đi lệch hướng, rẽ sang một bên, thậm chí làm thuyền xoay vòng tròn.

Đội bọn họ gồm 10 người, có thể chia đều hai bên, đồng thời hô khẩu hiệu để chèo một cách nhanh chóng và cân bằng, nhưng cách này khá hao tổn sức lực, bọn họ cần đi đoạn đường dài nên cần phải giữ sức, đề phòng bất kỳ tình hướng nào xảy ra.

Do vậy họ chọn đổi nhau ngồi ở đầu thuyền, rồi sử dụng hai tay đẩy kéo cân bằng là lựa chọn tốt nhất. Mái chèo được cột bằng dây thừng chắc chắn, đối xứng ở hai bên để động tác chèo có thể duy trì một cách cân bằng.

Nước sông trải qua vài cơn mưa lớn đã dâng cao không ít, tốc độ dòng chảy cũng tăng so với trước đây. Sau khi Hoàng Bảo bắt đầu chèo thuyền, tốc độ thuyền lại càng được tăng thêm, con thuyền nhanh chóng lướt đi trên mặt nước. Đám người nhìn cảnh vật hai bên bờ chầm chậm lướt qua mà cứ hưng phấn không thôi.

Tên lắm mồm Mãnh lại được dịp bật mode, cảm khái: "Oa oa, đi thật nhanh, còn đi nhanh hơn trên bờ nhiều! Ha ha! Hoàng Bảo, mi thật là giỏi!"

" Đúng vậy a, trên bờ chúng ta vừa đi vừa phải vòng qua các bụi cây, lại phải cẩn thận thú dữ tập kích, đúng là không bằng đi thuyền a!" Thạch cũng lên tiếng, mắt vẫn dán chặt vào bên bờ, như thể không thể để lỡ những cảnh vật lướt qua.

" Ai da! Lát Hoàng Bảo chèo rồi đến ta chèo thuyền! Ta đảm bảo sẽ lướt ầm ầm đi còn nhanh hơn cho! Hí hí." Mãnh bắt đầu xung phong nhận suất chèo thuyền, vẻ mặt còn biểu hiện ai dám tranh với hắn, hắn sẽ cắn người đó.

" Mi thì từ từ đi!" Thạch quay đầu nhìn Mãnh, sau đó lắc đầu không đồng ý." Rồi sẽ đến lượt mi, nhưng mi vội vàng quá, ta không thể mạo hiểm giao tính mạng của tất cả cho mi được!"

" Được rồi! Ta sẽ cẩn thận mà! Sẽ hết sức, hết sức cẩn thận luôn! Ta sẽ không làm nhanh làm ẩu đâu mà!" Mãnh năn nỉ cầu xin.

" Nhóc Mãnh lanh chanh vậy thôi, chứ hắn không lỗ mãn đâu, anh Thạch cũng biết mà." Dũng lên tiếng nói đỡ cho em trai. Những người khác cũng gật đầu biểu thị là có thể tin Mãnh.

" Vậy được rồi, sau đó mi chèo nhưng phải cẩn thận, Hoảng Bảo bảo mi làm thế nào mi phải làm thế đó!" Thạch gật đầu đồng ý rồi nhưng vẫn phải dặn dò Mãnh thêm. Tên Mãnh nhanh nhảu, lắm miệng thật nhưng lại không hề lỗ mãng, lúc đi săn hắn ta cũng chưa phạm phải lỗi gì vì vấn đề này, do vậy hắn ta mới được lựa chọn vào đội mà.

Mãnh vội vàng gật đầu lia lịa, miệng ừ ừ, nói đảm bảo liên tục.

Sau đó mọi người lại chăm chú nhìn hai bên sông ngắm cảnh. Khung cảnh và trải nghiệm lần này đối với bọn họ là rất mới lạ.

Bạn đang đọc Việt Châu Viễn Cổ sáng tác bởi hoavanvu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoavanvu
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 71

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.