Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đánh Vào Cái Bụng

Tiểu thuyết gốc · 1863 chữ

Chương 84: Đánh Vào Cái Bụng

Kế hoạch thống nhất Hồng Lĩnh không cần chiến tranh của Nguyễn Long hiện tại đã hoàn thành được hai phần ba tiến độ. Từ sau khi Lý Bôn đặt quan hệ đối tác với Hồng Lĩnh, tình hình phát triển hết sức khả quan. Cứ cách một hai tuần sẽ có một chuyến hàng được vận chuyển trao đổi. Toàn bộ đều là thức ăn với đủ mọi chủng loại. Nguyễn Long muốn đánh thật mạnh vào cái bụng của đám Hồng Lĩnh.

Sau một vài lần được nếm "mỹ vị thế gian", bọn họ lại đâm ra nghiện. Tập trung toàn bộ thời gian sức lực để khai thác than, sắt, muối để trao đổi. Nhưng Nguyễn Long lại chơi ác, không bán nhiều lại làm họ cực kỳ khó chịu, giữa các bộ tộc lại tranh giành lẫn nhau, giá cả thức ăn tự nhiên được đẩy lên cao. Nội bộ Liên minh vốn lỏng lẻo lại càng trở nên bất ổn.

Bên trong, Cao Bá Quát vừa dạy học vừa ra sức tuyên truyền quảng cáo về Hồng thôn như Thiên đàng trần gian làm mọi con mắt đều thèm thuồng. Nguyễn Trãi và Trần Nguyên Hãn tuy biết rõ nhưng cũng không làm gì được. Bọn hắn cực kỳ đau đầu, không ngờ Liên minh Hồng Lĩnh mạnh mẽ, cao thủ như mây lại bị đánh bại một cách dễ dàng bởi vài ba món ăn vặt. Nhưng không có cách, chính bọn hắn cũng không thể cưỡng lại được. So với thú rừng nhạt nhẽo ăn quanh năm suốt tháng thì chúng thật sự là mỹ vị.

Nguyễn Trãi và Trần Nguyên Hãn còn như thế, nói gì đến những đầu lĩnh khác. Ủng hộ Hồng thôn nhiệt tình nhất phải kể đến những tên từng bị Dương Việt lừa lên Tây Sơn Yên Bái. Bọn hắn đã từng gặp qua Lý Thân và Mai Thúc Loan, rất thích tính cách hào sảng của hai người. Hơn nữa còn cùng chung hoạn nạn, cùng thoát thân, xem như có chút giao tình. Bắt được điểm này, Cao Bá Quát liền tung chiêu miệng lưỡi. Rằng, Lý Thân, Mai Thúc Loan ngày ngày vẫn nhớ đến bọn hắn, liên tục nhắc đến. Từng nhiều lần cho người điều tra tung tích của họ, nghe biết họ vẫn bình an liền cao hứng không thôi. Lại còn gửi mỗi người một ít quà "đặc sản" do đích thân bọn hắn chuẩn bị là cả bọn vui mừng rớt nước mắt.

Sau khi trở về Hồng thôn, Cao Bá Quát liền lập tức lên kế hoạch để Mai Thúc Loan dẫn đầu chuyến hàng sang Hồng Lĩnh một chuyến gặp lại cố nhân. Mai Thúc Loan y lời, thành công lấy được tín nhiệm của bọn họ. Mà thực sự dù không có kế hoạch của Cao Bá Quát thì với nhân duyên cực tốt của mình Mai Thúc Loan cũng sẽ dễ dàng hoàn thành nhiệm vụ. Hắn mời cả bọn đến "Tết" đến thăm Hồng thôn, bọn họ cầu còn không được, không lý nào lại từ chối.

Xu hướng tan rã của Liên minh Hồng Lĩnh ngày một tăng nhanh. Đừng quên mục đích ban đầu của Liên minh Hồng Lĩnh là chống lại sự "tà ác" giết người diệt tộc của Hồng thôn, lúc bình thường bọn họ vẫn mạnh ai nấy sống. Nay nhìn thấy Hồng thôn toàn những người "dễ mến" như thế thì còn liên minh làm quái gì nữa.

Bản thân Nguyễn Long và Hồng thôn cũng không gấp, nước chảy tự nhiên đá sẽ mòn. Hắn vẫn hết lòng tuân thủ bản hợp đồng, đặc biệt là sự chăm sóc nhiệt tình dành cho những "du học sinh" đến nỗi làm bọn hắn không muốn rời đi.

Tuy nhiên, để tránh tình trạng người thì ở Hồng thôn mà tâm lại hướng về nơi khác, Nguyễn Long cũng đưa ra những quy định cụ thể.

Thứ nhất là bọn họ không thể ở Hồng thôn quá lâu, mỗi người chỉ có thể ở tối đa ba tháng, thời gian đủ để trải nghiệm cuộc sống Hồng thôn, là phải rời đi, đến năm sau mới có thể quay lại.

Thứ hai, chế độ ưu đãi, lương bổng khi làm việc của bọn họ luôn luôn thấp hơn so với người Hồng thôn. Điều này phân biệt lợi ích của cư dân chính thức Hồng thôn và những người theo diện ở tạm.

Cuối cùng, Hồng thôn luôn hoan nghênh bọn họ gia nhập nhưng với điều kiện phải được trưởng tộc bọn họ đồng ý và phải dắt cả gia đình bao gồm vợ chồng, cha mẹ, con cái đi theo. Bề ngoài là để tránh gây ra những mâu thuẫn đối với Liên minh nhưng thực chất là tạo điều kiện gây áp lực lên tộc trưởng các tộc. Chúng ta thì luôn sẵn sàng đón các ngươi, quan trọng là tộc trưởng các ngươi có chịu hay không. Lâu ngày nhiều người sẽ làm tộc trưởng rơi vào tình trạng tiến thoái lưỡng nan. Lúc đó, Hồng thôn lại tung thêm một miếng bánh ngọt cho tên tộc trưởng, đảm bảo việc thu phục cả tộc sẽ trở nên dễ dàng.

Toàn bộ kế hoạch này đang được thực hiện một cách rất nhịp nhàng trơn tru. Chỉ cần đợi thời gian là sẽ thu hoạch. Đây không phải là âm mưu mà là dương mưu. Kẻ thù bọn họ phải chống lại là cái bụng của chính họ.

Tâm lý xã hội của con người là như thế, thời đại này là như thế, thời đại khác cũng như thế, thậm chí thời hiện đại cũng như thế. Có chăng sẽ khác đôi chút về mức độ cuộc sống, nhưng tựu trung lại chỉ cần cho họ cuộc sống ấm no hạnh phúc, họ tự khắc sẽ nghe theo. Còn áp bức bóc lột sẽ tất nhiên phát sinh phản kháng. Muốn biết ai là người lãnh đạo giỏi, chỉ cần nhìn vào cuộc sống những người dưới quyền, các chuyện khác chỉ là thứ yếu.

Ngay khi đến với thế giới này, tiếp xúc với những người nơi đây, Nguyễn Long đã biết phải làm gì. Dù cho không phải là thủ lĩnh bách tộc gì đó, hắn cũng không để tên mình lập lờ trôi theo dòng sông thời gian và biến mất không một vết tích.

...

"Vù, vù, vút, keng, keng"

Trong một khoảng đất trống phía Tây Hồng thôn, cách nông trường Vĩnh Phúc không xa, Nguyễn Long hai tay hai đoạn của Phù Đổng côn đang ra sức đón đỡ cơn mưa đá sỏi bắn tới.

Thân hình hắn di chuyển cực nhanh, lúc trái lúc phải. Đôi tay cũng không nhàn rỗi, phối hợp với nhau nhuần nhuyễn, liên tục đánh dạt những viên sỏi đang như bạo vũ lê hoa khắp xung quanh. Mỗi viên sỏi đều được ném tới cực kỳ chuẩn sát, lại còn dự đoán được trước động tác tiếp theo của hắn mà đợi sẵn. Nguyễn Long vừa phải tránh né những viên hiện tại, vừa phải đề phòng những hướng tấn công sắp tới. Không dám có chút phân tâm.

Một viên bắn thẳng vào mi tâm hắn, Nguyễn Long nghiêng đầu né tránh. Tay trái cùng lúc vung lên, đầu côn va chạm làm đổi hướng viên sỏi phía sau lưng. Lập tức thân hình lại bật sang phải, tiếp đó nhanh chóng lui về phía sau. Tại những vị trí vừa rồi đều bị tấn công, chỉ cần chậm một chút sẽ bị trúng đòn.

Đang thế lui, Nguyễn Long đột ngột dừng lại, lực quán tính làm đôi chân tiếp xúc với mặt đất phát ra tiếng gió rít, bụi mù tung bay, lại hai viên sỏi đánh vào khoảng không.

"Tập trung!"

Tiếng nói vừa dứt, hơn hai chục viên sỏi cùng lúc bắn tới, phong tỏa trước mặt, sau lưng, trên đầu, dưới chân bốn phương tám hướng. Nguyễn Long không còn đường né tránh. Hắn quát lớn một tiếng, thân hình xoay tròn tại chỗ, cặp đoản côn trên tay múa lên. Tốc độ nhanh đến nỗi nhìn từ ngoài chỉ thấy một màng côn ảnh bao bọc thân hình hắn, tạo thành một tầng phòng hộ đến giọt nước cũng khó lọt.

"Keng, keng, keng, keng"

Âm thanh va chạm liên tục cùng lúc vang lên, điều đáng chú ý là rất khó phân biệt đâu là trước đâu là sau, khoảng cách mỗi lần va chạm chỉ trong tích tắc. Chưa đến ba giây, Nguyễn Long đã hoàn toàn đánh trúng toàn bộ số sỏi bắn tới.

"Tốt lắm! Hôm nay dừng tại đây thôi".

Nguyễn Long thu côn lại, hít thở thật sâu, việc chống đỡ lần cuối cùng cực kỳ khó khăn, tốn rất nhiều sức lực và tinh thần của hắn, Nguyễn Long cũng không chắc có thể thực hiện lại lần nữa. Lát sau hắn mới ngẩng mặt nhìn người từ nảy đến giờ tấn công chắp tay:

"Đa tạ Thân Lạc tướng, hôm nay ngươi đã nương tay rồi!"

Người kia chính là Lý Thân, hắn bĩu môi coi thường:

"Ngươi cũng đừng ra vẻ, ta không nương tay lắm đâu. Mỗi viên sỏi ta bắn tới đều chứa một phần linh lực của ta. Không phải dễ đỡ. Địa cảnh thông thường gặp phải cũng phải ôm đầu máu chịu trận".

Nguyễn Long à lên, thảo nào mỗi lần va chạm, lực phản chấn làm tay hắn tê rần.

"Thân Lạc tướng, lần sau ngươi thử tăng lên hai phần linh lực xem sao!"

"Hai phần linh lực, ngươi ngại sống lâu quá sao? Vừa rồi tuy chỉ có một phần linh lực, nhưng ta cũng chưa tập trung ném lắm đâu. Đừng thấy ngươi chống lại dễ dàng mà coi thường"

"Không sao, ta còn có Lạc đồ, nếu bị đánh trúng cũng chẳng làm bị thương ta được"

"Ta cảnh báo ngươi lần nữa, quên nó đi. Muốn trở thành cao thủ thật sự không được ỷ lại vào vật ngoài thân. Chỉ có bản thân của ngươi mới thật sự là ngươi".

Nguyễn Long thè lưỡi, hắn biết Lý Thân không phải làm quá vấn đề. Bản thân hắn cũng coi Lý Thân như nửa sư phụ của mình. Từ nhiều tháng nay hắn theo Lý Thân luyện tập. Lý Thân cũng rất tận tình hướng dẫn, lại cực kỳ nghiêm khắc, không vì hắn là thủ lĩnh gì đó mà nương tay. Tuy tu vi Nguyễn Long không tăng tiến nhưng thực lực bản thân lại phát triển vượt bậc.

Trong toàn bộ Hồng thôn, Lý Thân mới thật sự là cao thủ đệ nhất. Lúc trước hắn dám một thân một mình đến Tây Sơn Yên Bái đã chứng minh bản lĩnh. Tuy bị bắt, nhưng phía Dương Việt cũng cực kỳ kiêng kỵ Lý Thân, so với Lý Bôn, Triệu Tam Trinh và những người khác còn hơn một bậc.

Bạn đang đọc Việt Linh sáng tác bởi yy32034314

Truyện Việt Linh tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy32034314
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.