Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên

Tiểu thuyết gốc · 2595 chữ

Chương 20: Thiên

Duy nghĩ lại hắn sử dụng Thủy Ấn đánh cho Hỏa Vân rớt con mẹ nó mặt đất từ tầng 20.

“Cái này không tính là ta giết người đâu nhỉ ?”

“Giết người là việc tàn ác ta không làm !”- Duy lẩm bẩm nói.

Đột nhiên hắn cảm thấy bầu không khí có chút không thích hợp. Bình thường trên con đê này, chiều chiều mọi người đi bộ rất đông. Tại sao lại không có ai !

Duy đột nhiên linh cảm điều gì đó không ổn ! Hắn định quay đầu chạy thì nhìn thấy một con chó cao 1 trượng, cả thân đen xì rực lửa, khuôn mặt dữ tợn, toát lên khí chất tà ác.

Duy lần đầu nhìn thấy con vật kinh khủng như vậy trong lòng vô cùng sợ hãi, ở ngoài thì vẻ mặt lạnh lùng.

“Bộp bộp bộp” – Đằng sau lưng hắn truyền lại tiếng vỗ tay, có một tên thanh niên tầm 20 tuổi, ăn mặc quần áo hiện đại bất quá cả người hắn đều màu đỏ rực khiến Duy nhìn không thuận mắt chút nào.

“Tên này là ai ?”

“Tại sao lại ăn mặc phong cách kì quái như thế ! chẳng lẽ hắn không biết phối đồ” – Duy thầm nghĩ.

Đúng rồi ! Duy sực tỉnh, theo kinh nghiệm đọc truyện tiên hiệp của hắn. Đa phần sau khi nhân vật chính giết chết kẻ thù, em của kẻ thù, bố, mẹ, vợ, bồ của kẻ thù sẽ tìm hắn đòi mạng. Nếu hắn đoán không sai thì tên này chính là đồng bọn của Hỏa Vân.

Duy đoán cũng không sai, tên này chính là Hỏa Vận, tiểu đệ của anh trai của Hỏa Vân.

Để chiếm thế chủ động, Duy cố tỏ ra lạnh lùng nói: “Không cần nhiều lời, chỉ là một con súc sinh cũng dám lên mặt với ta !”

Nghe lời nói ngông cuồng như vậy, Hỏa Vận lại không hề tức giận, mà trong lòng sinh cảnh giác với Duy.Hắn là một người tiểu nhân, đa mưu túc kế. Những lời cuồng ngạo như vậy được thốt ra từ miệng của một tên tiểu tử Luyện Khí Trung Giai, chứng tỏ tên này có át chủ bài.

Hỏa Vận suy nghĩ một hồi, liền nghĩ đến một điều.

Không sai ! tên này chắc chắn định dùng Hỏa Khôn Trát. – Hỏa Vận thầm nghĩ.

Việc Hỏa Khôn Trát bị xóa ấn ký, tên này chắc chắn đã thành chủ nhân của Hỏa Khôn Trát. – Hỏa Vận thầm nghĩ.

Hỏa Vận cười tà nói: “Một tiểu tử như ngươi giết chết được Hỏa Vân, xem ra ngươi có bí mật gì đó. Có điều Luyện Khí Trung Giai mà thôi, Hỏa Cẩu cắn chết hắn !”- Nói xong hắn 1 tay nắm lấy lệnh bài, một tay bắt ấn niệm chú.

Chó Địa Ngục bị lệnh bài điều khiển, con mắt hung quang nhìn về Duy.

Duy đối diện với chó Địa Ngục tỏ vẻ trấn tĩnh nhưng trong lòng nhấc lên sóng gió ngập trời.

Tên này có thể nhìn ra cảnh giới của mình ! Chứng tỏ hắn cảnh giới cao hơn mình ! – Duy thầm nghĩ.

Đúng lúc này, Chó Địa Ngục cũng động. Nó nhanh chóng xông về phía Duy.

Duy cũng không tháo chạy, hắn tay phải thi triển Hỏa Ấn đấm về phía mõm của chó Địa Ngục.

Trong sát nan thi triển Hỏa Ấn, 1 luồng hỏa diễm tỏa ra nhiệt độ kinh khủng phun ra từ tay Duy. Chó Địa Ngục bị ngọn lửa thiêu đốt. Lúc này đôi mắt hung quang của nó cũng trở nên sợ hãi muốn bỏ chạy bất quá nó bị lệnh bài trong tay của Hỏa Vận khống chế không thể kháng cự đành phải đối mặt với ngọn hỏa diễm khủng bố này.

Chó Địa Ngục bị Hỏa diễm khủng bố thiêu đốt đến mức đau đớn gầm rú, rất nhanh nó bị đánh bại.

Hỏa Vận một bên thấy cảnh này thì vẻ mặt ầm trầm vô cùng

“Chó Địa Ngục là Ma Thú cấp 2 ngang với cảnh giới Trúc Cơ của ta ! Vậy mà không chống đỡ được hắn” Hỏa Vận thầm nghĩ rồi con mắt hắn lóe lên tia tàn độc.

Nhìn thấy chó Địa Ngục ăn phải Hỏa Ấn bị đánh bại, Duy vui mừng vô cùng, vừa nãy hắn đánh ra Hỏa Ấn khiến cho lượng Hỏa Nguyên Khí trong cơ thể tiêu hao nhanh chóng, cũng may con chó kia bị đánh ngất đi, nhưng đến khi hắn liếc nhìn hướng Hỏa Vận thì trong lòng kêu không ổn. Duy vội vàng né sang 1 hướng.

Hóa ra chẳng biết từ lúc nào Hỏa Vận đã xuất hiện sau lưng Duy, hắn định cầm một đại đao ra tay nhanh gọn.

Nhưng cũng may mắn cho Duy, hắn đã kịp thời né tránh.

Sau khi né được đòn chết chóc,Duy ổn định thân hình. Hắn có chút rợn tóc gáy. Suýt chút nữa thôi..là hắn đã phải chết.

Đây là lần đầu hắn cảm nhận được sự sợ hãi trong lòng, nếu không phải đột nhiên Thiên Nhãn của hắn khởi động, nhanh chóng tầm nhìn được tăng lên phát hiện không thấy thân hình của Hỏa Vận, dựa theo bản năng cơ thể tránh được một kích đoạt mạng.

Lúc này Duy có chút tâm lý sợ hãi nhưng hắn biết lúc này cũng không thể nào mà chạy trốn được. Đành phải liều mạng.

Duy thầm nghĩ đối phó với những kẻ như tên này thật khó chịu bởi vì những tên như Hỏa Vận này một kích tất sát không nói năng nhiều. Đúng là một kẻ khó dây dưa !

Hỏa Vận tên này làm người đa nghi, tiểu nhân, đê tiện hơn nữa hắn rất khinh thường những kẻ ngông cuồng coi thường người khác. Vì hắn biết được đạo lý, càng coi thường đối thủ cái chết của bản thân sẽ đến nhanh hơn !

Hỏa Vận phát hiện một kích của mình không chém trúng Duy, hắn hơi bất ngờ rồi đột nhiên nói: “Pháp Danh của ta là Hỏa Vận đệ tử nội môn của Hỏa Tông. Ngươi tránh được đòn này của ta, quả nhiên ngươi có thực lực giết chết Hỏa Vân nhưng không có nghĩa ngươi tránh được đòn tiếp theo !”

“Tam Đao Kích Sát !”- Hỏa Vận vung đại đao chém ra ba phát.

Xoẹt ! Xoẹt ! Xoẹt!

3 phát chém của Hỏa Vận hóa thành 3 đạo đao quang hình bán nguyệt sắc bén tựa như có thể chém mọi thứ bay thẳng về phía Duy.

Với cảnh giới Luyện Khí của Duy, mắt nhìn thấy 3 đạo đao quang này tiến gần nhưng nào có khả năng chống đỡ hay né tránh ? Nhưng đột nhiên Thiên Nhãn của hắn kích phát nhìn rõ được ảo diệu quỹ tích của 3 nguyệt quang, hắn vội vàng làm ra hình dáng kỳ quặc.

Qua Thiên Nhãn hắn có thể nhìn thấy 3 đạo đao quang xẹt qua mái tóc ngắn tung bay của hắn rất nhanh cắt nó thành rơi xuống đất.

“Cmn, tóc của ta ! Độ đẹp trai của ta”- Duy thầm khóc cho độ đẹp trai của hắn bị giảm sút, hắn cũng đéo hiểu tại sao trong tình thế nguy cấp như này hắn lại vẫn có thể khóc thương mái tóc của hắn.

Mái tóc có thể mất 1 lần, mạng thì không thể mất a !

Sau khi thành công tránh né được đòn chết người của Hỏa Vận, hắn liếc nhìn 3 đạo đao quang bay về phía cây tre ở đằng sau không một tiếng động cành cây bị đao quang cắt qua rơi xuống.

Lúc này hắn mới phát hiện ra đòn vừa nãy của Hỏa Vận cực độ nguy hiểm. Tưởng tượng cảnh thân thể bị chém qua, không 1 tiếng động rơi xuống, Duy âm thầm rùng mình.

Hỏa Vận lúc này trừng mắt, vẻ mặt hắn không thể tin nổi. Sát chiêu đã đánh ra, vậy mà tên kia có thể tránh né được được chiêu của mình. Hắn lúc này cũng dùng hết 7 phần công lực, lẩm bẩm hét lớn: “Không thể nào ! Tại sao ngươi có thể tránh thoát được sát chiêu của ta ?”

Trong tưởng tượng của Hỏa Vận dù hắn có át chủ bài đến đâu, chỉ cần không khinh thường cũng có thể giết chết hắn. Nhưng sự việc nho nhỏ Luyện Khí Trung Giai có thể né tránh sát chiêu của Trúc Cơ cảnh giới của hắn khiến nội tâm Hỏa Vận nhấc lên kinh đào hải lãng.

Duy cũng không nói nhiều với hắn, trong tay hắn xuất hiện một đồ vật khiến Hỏa Vận trợn trừng.

Không sai ! Đó chính là Hỏa Khôn Trát trấn bảo của Hỏa Tông.

Đây chính là đồ vật mà sau khi tỉnh lại Lạc Long Quân đã ném cho hắn. Lạc Long Quân đã xóa bỏ ấn ký chủ nhân của Hỏa Khôn Trát và dạy hắn cách làm cho báu vật nhận chủ. Đó chính là nhỏ máu nhận chủ với những pháp bảo có cấp độ Linh Bảo.

Lạc Long Quân nói rằng pháp bảo cũng chia cấp độ đó chính là Pháp Bảo, Linh Bảo, Chí Bảo, Thánh Bảo, Thần Bảo. Trong một cấp độ cũng chia làm 3 cấp độ để phân biệt đó chính là Hạ Phẩm,Trung Phẩm, Thượng Phẩm.

Mà Hỏa Thiên Trát theo Lạc Long Quân nói chính là Linh Bảo Trung Phẩm, hồi trước ngài tiện tay vứt cho gà đầy rẫy. Duy nghe xong lời này khóe miệng co giật. Lạc Long Quân Tổ Phụ, Ngài có thể bớt xa hoa được không !

Mặc dù Lạc Long Quân nói vậy, nhưng đó là đối với bản thân Ngài. Còn đối với một kẻ Luyện Khí Trung Thành thì nó chính là một bảo vật vô giá.

Trở lại với hiện tại, Hỏa Vận sau khi nhìn Duy tế ra Hỏa Khôn Trát đã không suy nghĩ chạy trốn. Nhưng Duy nào có để Hỏa Vận chạy trốn như vậy hắn truyền chân khí vào Hỏa Không Trát, Hỏa Vận không có thời cơ chạy trốn đã bị Hỏa Thiên Trát biến thành một cái lồng kim lại to lớn giam lại.

Hỏa Khôn Trát bên trong những sợi dây hỏa diễm nhanh chóng quấn chặt lấy Hỏa Vận khiến hắn không thể nào động đậy.

Hỏa Vận mắt thấy mình bị giam trong trấn bảo của tông môn rơi vào cảnh bị động, trong lòng sợ hãi nhưng mặt ngoài âm trầm nói với Duy: “Tiểu tử ! Ngươi biết ta là ai không ? Ta là đệ tử của Hỏa Tông. Ngươi mau thả ta ra ngoài, tự thúc thủ chịu trói mang về tông môn xét xử, nói cho ngươi biết ta còn một vị sư huynh đang âm thầm xem xét trận đấu này. Nếu ngươi làm điều gì với ta, cả nhà ngươi sẽ bị giết chết một cách tàn độc ! Hahaha” Nói đến đây, hàm răng của Hỏa Vận nghiến lên kèn kẹt, hắn toát lên tàn nhẫn chi sắc.

Duy sau khi nghe sau những lời này, vẻ mặt của hắn trầm xuống. Hắn nói với Hỏa Vận: “Ta vốn dĩ không muốn giết người, cũng không muốn đối đầu với Tông Môn các ngươi, nhưng các ngươi lại còn đe dọa ta, đe dọa giết gia đình ta.”

Nói đến đây, con mắt của Duy toát ra sát khí. Hắn thật sự động sát tâm muốn giết chết người này.

“Hỏa Thiên Trát ! Thu !”- Đột nhiên hắn thu hồi Hỏa Thiên Trát khiến cho Hỏa Vận đang bị giam cầm cảm thấy bất ngờ trong lòng hắn thầm chửi Duy ngu xuẩn mặc kệ Duy có âm mưu quỷ kế gì, hắn chắc chắn giết được Duy. Hắn có lòng tin vô cùng lớn. Hỏa Vận nhanh chóng nở nụ cười nói: “Nha, tiểu tử xem ra ngươi đã biết sợ. Nhưng Hỏa Vận tao muốn giết chết mày !”

Hỏa Vận lần này nắm thanh đại đao, mắt thấy Duy chạy đến trước mặt mình. Hắn lộ ra tàn nhẫn chi sắc, lần này hắn muốn đảm bảo Duy không thể né tránh !

“Hừ, Luyện Khí giun dế có chút bàng môn tà đạo cũng dám diễu võ giương oai với ta ! Xem sát chiêu của ta đây ! Ngũ Đao Kích Sát !”- Hỏa Vận hét lớn, đại đao trong tay chém ra 5 nhát biến thành 5 đạo đao quang sắc bén vô cùng bay về phía Duy.

5 Đạo đao quang này quỹ tích luân chuyển vô cùng rồi nó đột nhiên hợp nhất biến thành đạo đao quang to lớn.

“XOẸTT” Đây là sát chiêu của Hỏa Vận dùng nốt 3 phần công lực cộng thêm tinh huyết của mình cuối cùng để thi triển. Sát chiêu này, Luyện Khí dù dùng thủ đoạn gì cũng không đỡ nổi !

Nhưng Hỏa Vận đâu biết, nhân vật chính chính là Nguyễn Thanh Duy !

Trong lòng bàn tay của Duy lại hiện lên kí tự của một con ấn, đó chính là Thiên Ấn !!!

Duy hai tay vung ra, 2 tay thi triển Thiên Ấn. Hai chữ Thiên kim sắc chói lóa mang theo thiên uy vô cùng bay ra từ 2 lòng bàn tay Duy.

Hai chữ Thiên nhanh chóng hợp nhất biến thành một chữ THIÊN to lớn mang theo thiên uy khủng bố bay về phía đạo đao quang của Hỏa Vận.

Rất nhanh, chữ THIÊN uy áp như đại biểu “Ta đây chính là TRỜI !” va chạm vào đạo đao quang to lớn của Hỏa Vận. 2 Sát chiêu va chạm nhau khiến chấn động không khí nổ lên “tành tạnh, ầm ầm”, rất nhanh đạo đao quang to lớn bị chữ THIÊN yếu dần từ từ biến mất.

Hỏa Vận trợn trừng con ngươi, hắn lúc này đã ngơ ngác không thể tin nổi. Sát chiêu của Trúc Cơ kỳ bị hắn bại dưới chiêu của Luyện Khí kỳ.

Mắt thấy chữ THIÊN to lớn mang theo thiên uy khủng bố vô tận chuẩn bị tiến gần phía mình, cơ thể của một tu luyện giả có cảnh giới Trúc Cơ kỳ như Hỏa Vận sinh ra cảm giác bất lực.

Ở trên bầu trời, có một kẻ đang quan sát trận chiến này đó chính là Hỏa Vân Thiên. Ban đầu Hỏa Vân Thiên cũng như Hỏa Vận nhìn ra cảnh giới của Duy chỉ có Luyện Khí Trung Kỳ. Trong lòng hắn khinh thường vô cùng. Nhưng hết bất ngờ này đến bất ngờ khác, vốn dĩ tưởng sát chiêu của Hỏa Vận có thể đoạt mạng của Duy, ai ngờ một chiêu của Luyện Khí kỳ lại khiến hắn có thể sinh ra 1 tia nguy hiểm. Hỏa Vân Thiên lúc này mới biết đây chính là thủ đoạn của kẻ giết chết Hỏa Vân, hắn ra tay cứu giúp Hỏa Vận nhưng nào ngờ chẳng kịp tiến lại gần, hắn phát hiện ra ở nơi này từ lúc nào đã có một kết giới mà hắn không thể nào phá vỡ.

Hỏa Vân Thiên hét lớn: “Ngươi là ai ?”

Bạn đang đọc Ta Tu Tiên Tại Việt Nam ! sáng tác bởi thanhduy512
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhduy512
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 177

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.