Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sơn Hoành Trầm Cảm

Tiểu thuyết gốc · 2352 chữ

Chương 46: Sơn Hoành trầm cảm

Hỏa Vân Thiên giờ khắc này,vẻ mặt nghiêm nghị.

Tên kia vậy mà không chết ! Phải biết thiên kiếp này không phải Luyện Khí nhỏ nhoi có thể chống đỡ !

Hỏa Vân Thiên liếc nhìn tiểu hài tử ba bốn tuổi đột nhiên trong người hắn có một cỗ rùng mình. Hắn thật khó hiểu, hắn tu luyện hỏa hệ công pháp. Lúc này hắn cả người có cảm giác mãnh liệt sợ hãi và một tia thèm khát.

Hỏa Vân Thiên đổ mồ hôi lạnh hắn liếc nhìn Chu Trí Dũng cũng đang chú ý động tĩnh của Hỏa Nhi bên này.

Nhìn sắc mặt Chu Trí Dũng cũng không tốt xem ra hắn cũng có cảm nhận giống mình. Hỏa Vân Thiên thầm nghĩ.

Sơn Hoành cũng không có chú ý nhiều bằng hai tên kia bởi vì hắn tu luyện thổ hệ công pháp không thể cảm nhận được động tĩnh phát ra từ Hỏa Nhi. Hắn cũng không có ý nghĩ gì đối với Thanh Duy và Hỏa Nhi. Sơn Hoành mở miệng hỏi: “Thiên kiếp đã dứt ! Khoảnh khắc núi lửa phun trào có ai thấy Nham Tinh không ?”

Ba người liếc nhìn nhau rồi lắc đầu rồi cùng nhau liếc nhìn nữ tử mặc áo lam. Nữ tử mặc áo lam giờ khắc này đương nhiên sẽ không quan tâm đến cái Nham Tinh làm cái gì nữa. Bởi nàng chính thức đã tấn cấp Nguyên Anh. Nữ tử mặc áo lam liếc nhìn Duy rồi trầm ngâm không nói. Nàng quay đầu đạp vân đi mất.

Chu Trí Dũng thấy vậy cũng vội đi theo, tên này đương nhiên cũng không hiểu ý định của Nữ tử áo lam nhưng nàng đã đi thì hắn cũng đương nhiên đi theo nàng.

Chu Trí Dũng cũng không biết Nham Tinh lấy được chưa nhưng nữ tử áo lam đã muốn rời khỏi xem ra nàng đã lấy được Nham Tinh.

Chu Trí Dũng cũng không ham hố Nham Tinh loại bảo vật này, hắn giờ đây tấn cấp Kim Đan Đỉnh Phong đương nhiên vô cùng cao hứng, hắn giờ còn có tham vọng tấn cấp Nguyên Anh chứ đùa. Tư chất của hắn không ưu việt bằng Hoả Vân Thiên, ngộ đạo đương nhiên không bằng hắn nhưng sự việc lần này để Chu Trí Dũng cũng không coi tư chất ra gì. Cái gì chó má tư chất chỉ cần vận khí nghịch thiên không chết ắt có phúc lớn.

Chu Trí Dũng đạp vân đuổi theo nữ tử áo lam, hắn vội hỏi nàng: “Thưa tiền bối, ngài lấy được Nham Tinh rồi ạ”

Nữ tử áo lam lắc đầu tiếp tục đằng vân.Chu Trí Dũng khó hiểu nhưng cũng không hỏi nhiều, hắn cũng hiểu nữ tử áo lam hiện đã tấn cấp xem ra không cần đến Nham Tinh.

Chu Trí Dũng đầu óc lưu chuyển, nếu như vậy chẳng phải Nham Tinh sẽ rơi vào Hỏa Vân Thiên trong tay sao ?

Chu Trí Dũng muốn nói nhưng bị nữ tử áo lam giơ tay lên, Chu Trí Dũng cái miệng đột nhiên không thể nói tiếp, nàng nói: “Ngươi nói quá nhiều. Nếu không muốn mạng vậy thì cứ đi lấy Nham Tinh” Nữ tử áo lam để lộ ra khí chất cao thâm mạt trắc.

Chu Trí Dũng sững sờ, hắn cảnh giới Kim Đan đỉnh phong cũng không thể nhìn thấu được chiêu pháp của Nữ tử áo lam. Trong lòng vội vàng hoảng sợ, hai tay vái lạy.

Chu Trí Dũng nào có tâm tình đi tranh Nham Tinh, hắn cũng không ham hố gì chẳng qua, mình không ăn được thì cũng không để người khác ăn được. Hỏa Vân Thiên cũng là kẻ thù của hắn đi, nếu để hắn đạt được Nham Tinh thì có phải là hắn sẽ siêu việt mình nữa sao ?

Chu Trí Dũng đương nhiên nhận mình không kém Hỏa Vân Thiên bao lâu nhưng nếu để Hỏa Vân Thiên đạt được Nham Tinh thì không biết hắn có đột phá Nguyên Anh không nữa.

Chu Trí Dũng khóc thầm, hắn vội vàng bay theo sau nữ tử áo lam. Chỉ hy vọng về đến nơi nàng sẽ mở khóa mõm cho hắn.Chu Trí Dũng nhìn thấy đám đệ tử của mình thì ra tay bắt quyết đột nhiên một tên đệ tử trong đám đệ tử của Xích Thần Các giật mình, hắn vội thông báo cho các đệ tử khác. Các đệ tử tông môn đang chiến đấu vô cùng ác liệt thì trông thấy thiên kiếp nên đành tránh xa thiên kiếp phạm vi. Đệ tử Xích Thần Các trông thấy Chu Trí Dũng trên bầu trời đương nhiên vội vàng đuổi theo.

Đám người đi theo nữ tử áo lam đương nhiên cũng đuổi theo.

Chu Trí Dũng liếc nhìn thấy đám đệ tử áo đỏ, khóe miệng nở một nụ cười rét lạnh. Tay ngưng tụ một hỏa cầu bắn về phía đám đệ tử áo đỏ đang vô cùng cảnh giác với xung quanh.

“Oành”- Chiêu thức khủng bố, lửa cháy dữ dội, Xích Hỏa Thần Diễm của Xích Thần Các khủng bố được tận mắt chứng kiến.

Một chiêu của Kim Đan Đỉnh Phong không phải hạng xoàng, đám đệ tử áo đỏ là đệ tử của Hỏa Tông hét thảm thiết nhanh chóng có vài tên thực lực yếu thiệt mạng hoặc trọng thương.

Đệ tử Xích Thần Các vui sướng hò reo hoan hô Chu Trí Dũng khiến tên này đang bị khóa mõm vô cùng cao hứng.

Đệ tử Hỏa Tông thực lực cao nhất cũng bị thương không nhẹ, hắn vội vàng bắt quyết thông tri Hỏa Vân Thiên.

Chu Trí Dũng với nữ tử áo lam rời đi chỉ còn lại Sơn Hoành, Hỏa Vân Thiên, Duy và Hỏa Nhi.

Hỏa Vân Thiên trong lúc đầu óc suy nghĩ rất nhiều, hắn căn bản đang xem xét vài trường hợp khiến hắn thật sự không biết có nên ra tay với Duy bây giờ hay không. Dù sao hắn vẫn kiêng kỵ người đứng đằng sau Duy. Sau sự việc này, hắn căn bản không thể tin với bản lĩnh của một luyện khí kỳ có thể thành công qua được thiên kiếp này chắc chắn là do người đứng sau, có lẽ người đứng sau là sư phụ tên này chẳng hạn.

Chẳng lẽ tiểu tử này có một thứ gì đó có thể ngăn chặn thiên kiếp ?

Hay là tên này có một bảo vật hay công pháp gì đó ? Không tính cả khả năng người kia đang ở đây !

Hỏa Vân Thiên thật sự không biết làm sao ! thì tâm cảm ứng, hắn khuôn mặt giận dữ vô cùng, hắn nhìn Duy rồi lại cắn răng bay về một hướng.

Sơn Hoành thấy hắn rời khỏi không nói tiếng gì vẻ mặt giận dữ thì cũng không đi theo. Hắn vốn đến đây để lấy Nham Tinh, nhưng ngoài ý muốn chưa thấy nham tinh lại thành công độ kiếp tập thể tấn cấp một tiểu cảnh giới.

Sơn Hoành tiến về phía Duy và Hỏa Nhi. Lúc này Hỏa Nhi đang ôm cổ Duy và hắn vẫn đang trong tình trạng hôn mê.

Sơn Hoành nhíu mày nhìn Duy nói: “Thổ Nguyên Khí …”

Đôi mắt của hắn lộ ra quang mang. Hắn phát hiện ra tên tiểu tử này dường như đang hấp thu Nham tinh !

Loại mức độ nồng đậm cực độ này chỉ có ở Nham Tinh.

Sơn Hoành nghi ngờ, Nham Tinh là hai thuộc tính Hỏa Nguyên Khí và Thổ Nguyên Khí ngưng kết chẳng lẽ tên tiểu tử này tu luyện hai thuộc tính sao ?

Tuy Sơn Hoành chỉ chủ tu Thổ Nguyên Khí nhưng không có nghĩa là cường giả chủ tu một nguyên khí không cảm nhận được nguyên khí khác. Sơn Hoành giơ tay muốn động vào bụng Duy thì bị Hỏa Nhi vẻ mặt giận dữ chuẩn bị ra chiêu.

Sơn Hoành đương nhiên thấy vị tiểu hài tử này hình như muốn ra chiêu với mình, cảm nhận được khí tức hỏa diễm nóng bỏng cực độ nguy hiểm, nên cười run rẩy: “Vị tiểu cô … nương, ta không có ý xấu. ngươi nhìn xem tên tiểu tử này đang quá nhiều năng lượng trong người. Ta chỉ muốn giúp hắn thôi !”

Hỏa Nhi ánh mắt vẫn tràn đầy cảnh giác nhìn Sơn Hoành, rồi lại nhìn Duy đang ngất lẩm bẩm kêu: “Ba ba”

Sơn Hoành thầm nghĩ vị cô nương này chẳng lẽ là lão quái vật thành công đoạt xác chuyển thế ? Rõ ràng công lực khủng bố mà lại kêu ba ba như trẻ con tập nói, có lẽ vì hắn cảm nhận được khí tức nguy hiểm cực độ của nàng nên mới nhận định như vậy.

Sơn Hoành chắp tay nói: “Vị tiểu cô nương, chuyện nãy là ta mạo muội, ta chỉ có ý định cứu người. Nhưng nếu tiểu cô nương không cho thì tại hạ cáo từ”- Nói xong, hắn muốn rời đi.

Sơn Hoành lần này đương nhiên xuất tông rời núi đương nhiên nghe theo chỉ thị tông môn người không phạm ta, ta không phạm người, hạn chế đi trêu thù chọc địch đương nhiên sẽ không rước phiền toái về mình.

Hỏa Nhi đương nhiên nghe hiểu Sơn Hoành nói, nàng tuy vừa độ kiếp thành công nhưng cũng cảm nhận được cỗ năng lượng khủng bố trong người Duy, nàng không có cách khiến Duy tỉnh lại, tiểu hài tử nắm lấy áo của Sơn Hoành.

Sơn Hoành đổ mồ hôi nhìn vẻ mặt đáng yêu với đôi mắt long lanh của Hỏa Nhi khiến Sơn Hoành một người tâm cứng như bàn thạch cũng siêu lòng. Sơn Hoành hiểu ý Hỏa Nhi nói: “Tiểu cô nương đã vậy thì tại hạ xin thứ lễ”

Nói xong hắn tiến đến chỗ Duy đang nằm ngất đi, Sơn Hoành khoanh chân ngồi xếp bằng, mồm lẩm bẩm pháp quyết, hai tay bắt quyết rồi ngón tay chạm vào các huyện đạo trên người Duy. Bụng của Duy phình lớn như ăn no quá.

ẦM ! Hai tay ngưng tụ lên bụng Duy, một cỗ năng lượng màu xanh xuất hiện. Sơn Hoành chủ tu thổ công pháp đương nhiên lúc xuất thủ thổ nguyên khí sẽ bàng bạc vô cùng nhưng không hiểu sao thổ nguyên khí này lại màu xanh. Một cỗ thổ nguyên khí màu xanh bàng bạc tiến vào trong người Duy.

“AAAA” Duy đột nhiên hét lớn tỉnh dậy, hắn bật dậy khiến cho Sơn Hoành giật hết cả mình.

“AAAA Chết rồi ta chết rồi ta còn chưa sống đủ” –Duy vẻ mặt sầu đau tưởng chừng đã đến âm phủ.

Sơn Hoành: “…”

Hỏa Nhi thấy hắn tỉnh lại vui vẻ, cười đáng yêu ôm chặt lấy hắn kêu ba ba.

“Cái gì ba ba. Chờ đã ? Ngươi là ai sao ôm ta ! Chờ đã khuôn mặt này… “- Duy giật mình nói.

Hỏa Nhi tuy biến thành một tiểu hài tử ba bốn tuổi nhưng khuôn mặt non nớt của nàng vẫn giống với hình dạng tinh linh như đúc.

“Hỏa Nhi ! Con mẹ nó ta còn sống sao ?”

“Ta chưa chết thật vui quá đi !” – Con hàng này nhảy cẫng lên khiến Sơn Hoành im lặng không thôi.

“Hỏa Nhi sao muội gọi ta là ba ba !” – Duy trong tâm muốn im lặng nói.

Con mẹ nó cái gì ba ba ta còn chưa lấy vợ.

“Hỏa Nhi phải gọi ta là Duy huynh, không phải ba ba nghe chưa”- Duy vẻ mặt nghiêm túc ôm lấy Hỏa Nhi nói.

Hỏa Nhi vui vẻ kêu: “Ba ba”

Sơn Hoành: “…”

Chứng kiến vị tiểu huynh đệ ôm lấy một tiểu hài tử thân phận nguy hiểm cực độ mồm miệng xưng huynh muội ba ba thật sự hắn có một tâm trạng trầm cảm vô cùng.

Duy cũng nhìn Sơn Hoành, hắn ôm quyền nói với Sơn Hoành: “Đa tạ tiền bối cứu giúp !”

Duy tỉnh dậy hắn cũng phát hiện ra cỗ năng lượng khủng bố trong người mình đã bị một cỗ năng lượng khác phong ấn. Ở đây chỉ có ba người đương nhiên là Sơn Hoành làm.

Sơn Hoành: “…” hắn ho khụ khụ rồi nói: “Không có gì ! tiện tay cứu giúp mà thôi”

Duy cười nói: “Tiểu bối xin hỏi tiền bối cao danh. Tiểu bối tuy sau này biết không thể trả ơn tiền bối nhưng ân nghĩa này tiểu bối xin giữ mãi trong lòng.”

Sơn Hoành trán nổi gân xanh. Sơn Hoành cũng bình tĩnh đáp: “Sơn Hoành, Sơn Tinh Thần Cung”

Duy trợn mắt há mồm lẩm bẩm: “Sơn tinh thần cung ???”

Sơn Hoành nhìn vẻ mặt của hắn thì cũng phi thường cao hứng. Tuy tông môn ẩn thế nhưng tên tuổi vẫn vang danh thiên hạ đúng là sự kiện cao hứng.

Duy ánh mắt nóng bỏng nói: “Tiểu bối muốn xin gia nhập vào Sơn Tinh Thần Cung”

Sơn Hoành bất ngờ hỏi: “Chưa nói việc gia nhập hay không nhưng ngươi người này ta thấy xem ra có sư phụ dạy dỗ, ngươi gia nhập tông môn coi như ngươi chẳng phải bất hiếu phản đồ sao !”

Duy nghĩ thầm cũng đúng, hắn tuy chưa có danh phận sư đồ với Lạc Long Quân giờ gia nhập tông môn cũng có chút không phải. Nhưng đây là Sơn Tinh Thần Cung a ! Sơn Tinh tên này gắn với bao nhiêu tuổi thơ của Việt Nam trẻ em đương nhiên ai cũng thấy thích thú vô cùng.

Sơn Tinh Thủy Tinh ai mà không biết ? Ai mà không biết không phải người Việt Nam.

Bạn đang đọc Ta Tu Tiên Tại Việt Nam ! sáng tác bởi thanhduy512
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhduy512
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 81

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.