Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đến Tột Cùng Ai Mới Là Quái Vật?

Phiên bản Dịch · 1381 chữ

"Ăn luôn nó, ăn luôn nó đi!" Âm thanh già nua rít gào truyền ra từ bên trong hang động.

Hứa Thâm nhìn bàn tay đang giơ lên của người đàn ông khổng lồ trước mắt, cùng với con nhện khư đang ở trên đỉnh hang động. Lúc này con nhện khư kia đã tới rất gần hắn, khoảng cách hai bên chỉ còn chừng hai, ba mét, nó đang xoay người phun tơ quấn quanh người hắn. Nhìn từ góc độ này, có thể thấy rõ ràng cô gái tú lệ trắng như tuyết đang nằm ngửa phía sau lưng con nhện khư.

Lúc trước, đội thứ ba đã bị đoàn diệt như thế này sao?

Suy nghĩ xẹt qua trong lòng Hứa Thâm, hắn dùng sức giãy giụa, lại phát hiện độ kết dính của đám tơ nhện đang quấn quanh mình rất mạnh, càng giãy giụa càng thít chặt, tựa như con bươm bướm đang mắc trong mạng nhện vậy.

Mặc Tiểu Tiểu và Chu Dã bên cạnh đều đang bị bịt mắt, gần như đã ngất đi, có lẽ bọn họ cũng bị vây trong ảo cảnh mà hắn vừa trải qua hồi nãy.

"Yêu… cầu cứu sao?" Mai Phù cười khanh khách nhìn Hứa Thâm: "Chỉ cần cậu thừa nhận cậu có thể nhìn thấy tôi, tôi sẽ giúp cậu nha."

Hứa Thâm dao động.

Nhưng trong đầu hắn hiện ra thật nhiều hình ảnh, khi hắn nhìn chăm chú vào khư, chỉ trong nháy mắt, chúng sẽ lộ ra tướng mạo sẵn có, cuối cùng, hắn vẫn nhịn xuống.

Mai Phù trước mắt quá mức tốt đẹp, hắn không đành lòng phá hư loại cảm giác này.

"Nếu 'Ma ma' ở đây. . ." Ánh mắt Hứa Thâm dần dần xảy ra một chút biến hóa, vẻ mặt thay đổi tựa như đã biến thành một người khác, trong ánh mắt để lộ ra sự tham lam, dục vọng muốn ăn, vẻ mặt cũng dần dần mang theo nụ cười trêu tức.

Khư lực toàn thân hắn điên cuồng tràn ra, tựa như đã sôi trào, ngay lúc ấy, ở phía sau lưng hắn, cái bóng vốn là người lại xuất hiện hư ảnh một con nhện.

Tựa như phần âm ảnh này vừa được khư lực sôi trào từ trên người hắn cấu tạo nên.

"Loại mùi vị này. . . Đều là mỹ thực phẩm chất rất tốt. . ." Hứa Thâm nhẹ giọng nỉ non.

Khư lực trên người hắn trực tiếp ngưng tụ lại, sau đó kéo dài ra trên đầu ngón tay, hóa thành từng cây đao nhỏ sắc bén, nhanh chóng xé rách tơ nhện trên người, tất cả đều cắt đứt!

Tiếp theo, thân thể này chợt phủ phục trên mặt đất, khung xương tay chân phát ra âm thanh “Ca ca” rung động. Còn hắn, dùng một loại tư thế quái dị nằm sấp xuống đất.

Một màn như thế, khiến cho ba con khư trước mắt đều ngẩn ra.

Lại nghe “Phốc” một tiếng, hai tay Hứa Thâm đâm vào nhánh xúc tu đang quấn quanh hai chân, xúc tu này là máu thịt, ngón tay hắn vừa xỏ xuyên qua, mặt ngoài cánh tay chợt hiện ra mạch máu nổi gồ lên như gân xanh, chúng hơi hơi mấp máy, giống như đang mạnh mẽ hút vào.

"Nó đang hút khư lực của cha!” Từ trong hang động truyền đến âm thanh già nua có chút khẩn trương.

Xúc tu kia nhanh chóng rụt trở về.

"Rất đầy đủ dinh dưỡng nha. . ." Hứa Thâm lộ ra ánh mắt tham lam: "Ma ma từng nói, ta phải tự chăm sóc cho bản thân đó. . ."

Lời này khiến cho mấy con khư nghe được mà da đầu run lên.

Đến tột cùng ai mới là quái vật? !

"Ai nha. . ." Mai Phù nhìn thấy một màn này, có chút tiếc nuối, lại có chút hưng phấn, thốt lên: "Xem ra cậu đã trở nên lợi hại hơn ma ma của mình rồi."

"Rống!" Người đàn ông khổng lồ phát ra tiếng gầm nhẹ đầy phẫn nộ, gã vung tay đấm về phía Hứa Thâm.

Hứa Thâm khẽ nheo mắt, tứ chi chợt nhảy lên, né tránh bàn tay đang vung tới trong nháy mắt, hơn nữa bàn chân còn dẫm lên cánh tay đó, muốn mượn lực, nhưng vừa đụng vào, từ trong tay đối phương đã truyền đến lực lượng thật lớn đánh văng hắn ra.

Thân thể Hứa Thâm xoay vòng trên không trung, sau đó nhẹ nhàng rơi xuống một nơi khác.

"Khí lực thật lớn. . ."

Tuy người đàn ông khổng lồ này hành động khá chậm chạp, nhưng lực lượng lại lớn đến mức không sao tin nổi, được xem như tồn tại hàng đầu trong đám khư cấp C.

Hứa Thâm nhìn cô bé gấu nhỏ ở cách mình không xa.

Cô bé gấu nhỏ nhận thấy ánh mắt xuyên thấu của hắn, sắc mặt lập tức đại biến, trong lòng cảm nhận được nguy hiểm, không nói năng câu gì đã xoay người bỏ chạy.

Hứa Thâm nhẹ nhàng cười.

Sưu! Bóng dáng chợt động, đã đuổi theo qua.

"Dừng tay cho tao! !" Con nhện khư phát ra tiếng thét chói tai, nó lập tức phun tơ ngăn trở, thứ âm thanh chói tai như muốn khoan thẳng vào đầu óc hồi nãy lại vang lên.

Thân thể Hứa Thâm thoáng rung động một chút, nhưng chỉ trong nháy mắt đã khôi phục lại, sau đó tiếp tục lao về phía cô bé gấu nhỏ.

Hắn không rời khỏi ảo cảnh, mà ở ngay trong ảo cảnh phòng kháp ấm áp kia, tiếp tục giết về phía cô bé ôm con rối gấu.

"Mày phát rồ mất rồi, một cô bé nhỏ như vậy, mày cũng nhẫn tâm xuống tay ư? !" Âm thanh già nua lại hét lên đầy giận dữ.

Dường như Hứa Thâm không nghe thấy điều gì, đầu ngón tay hắn xẹt qua phần gáy của cô bé gấu nhỏ kia trong nháy mắt, lập tức đâm xuyên qua.

Máu tươi màu đen trào ra, cô bé gấu nhỏ mang theo vẻ mặt kinh ngạc, nhưng ở trước mặt Hứa Thâm, cô bé căn bản không kịp ngăn cản bất cứ hành động gì của hắn.

Quái vật này. . .

Cô bé gấu nhỏ ngã xuống, tầm mắt vừa vặn nhìn thấy thi thể của anh trai đang nằm phía xa xa, đằng sau chân Hứa Thâm.

Anh trai, em cũng đến với anh đây.

"A a a! !"

Con nhện khư nhìn thấy cô bé gấu nhỏ chết đi, nó lập tức phát ra tiếng thét chói tai đầy thống khổ, lại phun ra thật nhiều tơ nhện.

Trước mắt Hứa Thâm đã trở lại hang động vừa nãy, hiển nhiên ảo cảnh này không có hiệu quả với hắn, bởi vậy đối phương không tiếp tục duy trì nữa.

Hắn dùng lưỡi dao được ngưng tụ từ khư lực trên đầu ngón tay, chặt đứt tơ nhện, nhưng vẫn bị dính vào không ít.

Không còn cách nào khác, hang động này quá hẹp, khó mà hoàn toàn tránh né được.

Người đàn ông khổng lồ kia cũng phát ra tiếng rít gào, toàn bộ những con côn trùng đang ngoe nguẩy bên ngoài lỗ thủng trên thân thể gã đều chui hết vào bên trong. Ngay sau đó, Hứa Thâm cảm giác không khí quanh mình vừa hung hăng chấn động.

Thân thể hắn trở nên bồng bềnh, tựa như bản thân đã đặt mình vào giữa ao nước, nhưng hành động lại trở nên chậm chạp, không khí cũng chuyển thành nặng nề.

Sắc mặt Hứa Thâm hơi đổi, đưa mắt nhìn tơ nhện vẫn mau lẹ phóng tới kia, thân thể lập tức trốn tránh, nhưng toàn thân vốn linh hoạt lại bắt đầu trở nên miễn cưỡng, muốn tránh né một lượt công kích cũng phải cố hết sức.

Hắn đá ra một cước, đá thi thể cô bé gấu nhỏ về phía người đàn ông khổng lồ.

Người đàn ông khổng lồ vung nắm tay lên lập tức đập cho thi thể cô bé gấu nhỏ kia nổ tung tóe.

Bạn đang đọc Vĩnh Dạ Thần Hành của Cổ Hi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TachTraThanhXuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 260

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.