Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không Cần Bảo Vệ Tôi Thế Đâu!!!

Phiên bản Dịch · 1394 chữ

"Ừm, trong khoảng thời gian này mọi người đã vất vả rồi." Liễu Tích Xuyên cổ vũ một câu, sau đó đi vào trước mặt Hứa Thâm: "Đã sớm nghe nói anh hùng xuất thiếu niên, quả nhiên dáng vẻ của Tiểu Hứa thật tuấn lãng."

"?"

Hứa Thâm có chút mơ hồ, hai chuyện này có liên quan sao?

"Ở đội 17 cũng không tồi chứ? Có nơi nào không thích ứng hay không?" Liễu Tích Xuyên lập tức viết hai chữ "Hiền lành" lên mặt.

"Không có." Hứa Thâm vội vàng khiêm tốn nói.

"Nghe nói lần này cậu chém giết một con khư cấp C, có thể nói cho tôi nghe, cậu làm như thế nào được không?" Liễu Tích Xuyên tò mò hỏi.

Đám người Chu Dã nghe vậy, lập tức hướng ánh mắt dừng ở trên người Hứa Thâm, hiển nhiên bọn họ cũng cực kỳ tò mò về chuyện này. Sự việc lúc ấy xảy ra quá nhanh, khi bọn họ nhìn sang, đã thấy con khư kia bị chém giết rồi, hầu như ai cũng không biết quá trình tác chiến cụ thể là như thế nào.

"Chuyện này. . ." Hứa Thâm vò đầu, nói: "Nó đánh lén tôi từ phía sau, sau đó toi vung kiếm chém tới, nó đã chết rồi."

"?" Liễu Tích Xuyên thoáng sửng sốt một chút, tôi đâu có bảo cậu chỉ dùng một câu để tự thuật lại? Cậu chỉ nói như vậy đã hết rồi sao?

"Đơn giản như vậy?"

"Ừm, gần như là thế." Hứa Thâm thành thành thật thật nói.

Liễu Tích Xuyên nhìn dáng vẻ ngại ngùng của Hứa Thâm, có chút không phản bác được. Chẳng lẽ… con khư kia ngu quá nên sơ suất một cái là chết luôn rồi?

Nhưng mà, mặc kệ như thế nào, Hứa Thâm có thể giết chết khư cấp C vẫn là sự thực, cũng không cần biết cậu ấy dùng loại phương pháp nào, tóm lại là khư lực giả trời sinh này đã đụng đến ngưỡng cửa cấp C rồi!

"Trong cục vẫn luôn xem trọng cậu. Và quả nhiên biểu hiện của cậu không làm chúng ta thất vọng." Trên mặt Liễu Tích Xuyên lại khôi phục tươi cười, nói: "Lần này phái đội 17 các cậu tham gia sự kiện đó, là trong cục sai lầm, suýt nữa đã khiến mọi người gặp nạn, hi vọng mọi người đừng để chuyện này ở trong lòng."

Đám người Chu Dã thoáng ngạc nhiên. Cục trưởng đang nói cái gì vậy? Lời ông nói khiến cho người ta được sủng ái mà kinh sợ à nha!

Hứa Thâm cũng kinh ngạc, vì sao hắn lại có cảm giác, hình như cục trưởng đang lựa lời, uyển chuyển giải thích với mình chứ?

"Cái kia… trảm khư là chức trách của chúng ta." Hứa Thâm lập tức tìm được lý do chính xác nhất để thoái thác.

Liễu Tích Xuyên nở nụ cười, nói: "Mặc kệ như thế nào, các cậu chỉ là thê đội thứ hai, nhưng bên trên lại cho các cậu tham dự sự kiện nguy hiểm như vậy. Đây là sơ suất nhất định phải bồi thường ."

"Mỹ Na."

"Tôi hiểu."

Lý Mỹ Na bên cạnh cầm lấy cái rương màu đen trong tay, đưa cho Chu Dã: "Đây là một chút tâm ý của cục trưởng, mọi người tự mình chia đi."

Chu Dã không lập tức mở ra, chỉ lộ ra biểu cảm được ưu ái mà kinh sợ, tay hơi run tiếp nhận, sau đó vội vàng nói tạ ơn, mở miệng ngậm miệng đều là cục trưởng không cần khách khí như thế, nhưng bàn tay đã nhanh chóng chuyển giao cái thùng nọ cho Tô Sương rồi.

Bọn họ làm trảm khư giả ăn bữa nay lo bữa mai, có chỗ tốt không lấy chính là vương bát đản.

"Trong cục vẫn có tính toán sẽ trọng điểm bồi dưỡng cậu, cho nên mới trực tiếp điều cậu từ huấn luyện doanh đến thê đội thứ hai. Mục đích chính là giúp cậu mau chóng quen thuộc, tích lũy đủ kinh nghiệm trảm khư, không nghĩ tới suýt chút nữa đã khiến cậu gặp nạn." Liễu Tích Xuyên lộ vẻ mặt tiếc nuối, thở dài: "Trải qua sự kiện lần này, trong cục đã thay đổi tính toán, chuẩn bị điều cậu đến thê đội thứ nhất, đãi ngộ của cậu sẽ càng nhiều hơn, thêm nữa, khi ở thê đội thứ nhất, cậu cũng nhận được bảo vệ tốt hơn.

Hứa Thâm: ". . ."

Tôi thật sự biết ơn.

Nhưng ngài cũng không cần thiết phải "Bảo vệ" tôi như vậy đâu.

"Cục trưởng, chuyện này. . ." Lúc ấy, đám người Chu Dã mới phản ứng lại, ai nấy đều có chút giật mình, Hứa Thâm vãn còn là người mới nha, mới tham gia hai lần nhiệm vụ, đã được điều đến thê đội thứ nhất rồi?

Tốc độ thăng chức này cũng quá nhanh đi!

Nhưng ngài làm như vậy chẳng khác nào đã ném Hứa Thâm đến khu vực đầu tiền tuyến, rất nguy hiểm đó!

Liễu Tích Xuyên hơi hơi xua tay, đè xuống lời Chu Dã đang định nói, sau đó tiếp tục giải thích cho Hứa Thâm nghe: "Tôi biết cậu lo lắng ở thê đội thứ nhất rất nguy hiểm, nhưng kỳ thật lo lắng này vốn là thừa. Tôi chắc chắn cậu cũng biết, khi tham gia nhiệm vụ trảm khư, bất cứ lúc nào cũng sẽ phát sinh nguy hiểm và chuyện ngoài ý muốn, càng là đội ngũ nhỏ yếu thì tỷ lệ thương vong càng cao. Giống như thê đội thứ ba, thoạt nhìn bọn họ chỉ xử lý sự kiện cấp E, nhưng lại là thê đội phải thay đổi thành viên thường xuyên nhất."

Nói đến đây, lão lại nhìn về phía Chu Dã: "Chắc hẳn anh cũng biết điểm ấy?"

Sắc mặt Chu Dã thoáng thay đổi một chút, đúng là như vậy thật.

Phải biết rằng, rất nhiều khi bọn họ đã kiểm tra xong xuôi, trong sự kiện chỉ có khư cấp E, nhưng kết quả khi tham gia lại có một con khư cấp D ngoài ý muốn có mặt, gây nê thương vong.

"Nói ra thật xấu hổ, có tình trạng như vậy cũng bởi vì năng lực tình báo trong cục chúng ta có hạn, nhân viên tình báo mũi nhọn nhất, xuất sắc nhất, tự nhiên sẽ được điều tới phụ trách thê đội thứ nhất." Liễu Tích Xuyên lại nói với Hứa Thâm: "Bởi vậy tình báo mà thê đội thứ nhất nhận được, tỷ lệ chuẩn xác sẽ là 90% trở lên, gần như tình huống chân thực có sai khác rất nhỏ với nội dung tình báo, mà thê đội thứ hai, tỷ lệ chuẩn xác đại khái là trên dưới 70%.”

"Thê đội thứ ba, chỉ có 50%, bởi vì thê đội thứ ba tương đương với nhân viên thực tập chuyển chính thức, mà người phụ trách tình báo cũng là nhân viên thực tập như vậy."

Lão thở dài: "Chung quy lại vẫn là nhân thủ thiếu thốn, chúng ta không có khả năng đưa những tình báo viên xuất sắc nhất đến thê đội thứ ba phụ trách, rồi cho tay mơ gà mờ đến chỉ huy thê đội thứ nhất."

Chu Dã khẽ gật đầu, đây là tình huống đã xảy từ rất lâu trong cục rồi, gã cũng sớm biết được.

"Bởi vậy, tuy chấp hành nhiệm vụ ở thê đội thứ nhất cần phải xử lý sự kiện cấp C, nhưng tỷ lệ thương vong lại là ít nhất, bởi vì tình báo có tính chuẩn xác cao, chúng ta sẽ chuẩn bị vẹn toàn ổn thỏa mới ra tay!" Liễu Tích Xuyên nói với Hứa Thâm: "Lúc trước không cho cậu đến thê đội thứ nhất, cũng có nguyên nhân cả. Tuy độ an toàn cao hơn một chút, nhưng nói gì thì nói, bọn họ cũng cần giải quyết sự kiện cấp C, tôi sợ cậu bị người ta chỉ trích, nhưng hiện tại cậu đã có chiến tích chém giết khư cấp C trên người, không ai có thể nghi ngờ được nữa."

Bạn đang đọc Vĩnh Dạ Thần Hành của Cổ Hi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TachTraThanhXuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 261

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.