Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Có Lẽ Những Người Thích Phá Hư Quy Củ Đều Trở Thành Đại Nhân Vật Cả Rồi…

Phiên bản Dịch · 1328 chữ

Và sau khi huấn luyện kết thúc, hắn tiêm cho chính mình một mũi Tịnh Khư Tề.

Ngày kế, Hứa Thâm lại tiêm cho chính mình một mũi sau khi huấn luyện kết thúc, hắn phát hiện thân thể chỉ thoáng có chút cảm giác sưng tấy lên, nhưng không quá khó chịu.

Hiện giờ, tốc độ hấp thu Tịnh Khư Tề của hắn, đã đạt tới một ngày một mũi, đây là lực thích ứng chỉ thành viên tiếp cận điểm cực hạn của thê đội thứ nhất mới có.

Mà sau khi huấn luyện chấm dứt, Hứa Thâm nhàn rỗi đến không có chuyện gì làm, lập tức tìm cục trưởng Liễu Tích Xuyên hỏi thăm một chút vấn đề mà bản thân vẫn cực kỳ tò mò.

"Cục trưởng, nghe nói nội thành không có sương mù, là thật sao?"

"Cục trưởng, cần phải hấp thu bao nhiêu Tịnh Khư Tề mới có thể đạt tới điểm cực hạn của hình thái thứ nhất?"

"Cục trưởng, hình thái thứ hai chính là mạnh nhất sao?"

"Cục trưởng. . ."

Liễu Tích Xuyên có một loại cảm giác cái đầu sắp nổ tung ra.

Ngay từ đầu, lão còn rất vui vẻ vì Hứa Thâm chủ động liên hệ với mình, chứ không e ngại chênh lệch thân phận giữa hai bên, nhưng sau này lão mới phát hiện. . . hình như trong mắt nhóc con này, không hề tồn tại cái gì gọi là chênh lệch thân phận, không, nói chính xác hơn, cậu ấy căn bản không hiểu thân phận của lão có nghĩa là gì.

Và tại bất cứ lúc nào, ở bất cứ nơi đâu, lão cũng nhận được tin tức từ số của Hứa Thâm, và nội dung chính là câu hỏi về một chút chuyện lung tung rối loạn.

Nhóc con này tuyệt đối là đứa bé có vấn đề chân chính.

Quả nhiên, lấy đâu ra trảm khư giả bình thường?

Liễu Tích Xuyên có chút hối hận khi đã dễ dàng giao số truyền tin của mình ra ngoài như vậy? Nếu sớm có loại chuyện này, lão đã sớm giao số của Mỹ Na cho hắn rồi, dù sao mấy vấn đề này Mỹ Na cũng biết. . .

"Cái kia, Tiểu Hứa ơi, gần đây trong cục có rất nhiều chuyện cần xử lý. Nếu có chuyện quan trọng, cậu hãy nhắn cho tôi nhé." Liễu Tích Xuyên đành phải khuyên bảo.

"À, được rồi." Hứa Thâm nghe vậy, chỉ có thể bằng lòng.

Lúc trước, đối phương nói bất cứ lúc nào cũng có thể tìm, hiện tại là có chuyện quan trọng hãy tìm. . . Vậy chờ có chuyện quan trọng rồi tìm cũng được.

Hứa Thâm luôn luôn chấp hành quy củ.

Hoặc là nói, tất cả vụ dân đều luôn luôn chấp hành quy củ.

Có lẽ những người thích phá hư quy củ, đều trở thành đại nhân vật cả rồi.

"Bình thường là tiêm vào 100 bình Tịnh Khư Tề có thể đạt tới điểm cực hạn của hình thái thứ nhất, ở huấn luyện doanh sẽ phát xuống 10 bình, 90 bình còn lại, phải dựa vào tích lũy đạt được khi chấp hành nhiệm vụ sau khi đã chuyển chính thức."

"Bình thường, trảm khư giả cần ba đến năm năm mới đạt tới điểm cực hạn của hình thái thứ nhất."

Tuy Hứa Thâm làm cho Liễu Tích Xuyên cảm thấy đau đầu, nhưng hắn vẫn nhận được rất nhiều đáp án.

Sau đó, hắn thông qua lượng khư lực được tiêm vào mỗi lần bên trong Tịnh Khư Tề, lại kết hợp với lượng khư lực có sẵn trong cơ thể, để cho ra kết luận lượng khư lực trong cơ thể hắn đã tương đương với 85 ống Tịnh Khư Tề.

Nói cách khác, nếu hắn tiêm vào chừng 15 ống nữa, sẽ tiếp cận cực hạn.

Dựa theo tần suất hấp thu trước mắt, chỉ nửa tháng, hắn có thể đạt tới rồi.

Mà có thể đánh giá tinh chuẩn lượng khư lực trong cơ thể như thế, cũng có nghĩa là Hứa Thâm đã đạt tới trình độ điều khiển khư lực cực kỳ tinh tế tỉ mỉ.

"Gần tới thời gian hẹn trước hôm nay rồi, ta cũng nên đi chữa trị cánh tay một chút." Hứa Thâm nhanh chóng rời khỏi phòng.

Lại nói, sau khi Liễu Tích Xuyên biết được cánh tay của Hứa Thâm đã gãy, lão lập tức hẹn trước cho hắn đi trị liệu ở sở nghiên cứu khư thú.

"Nghe nói xương cánh tay bị gãy vốn là vết thương nhẹ, chỉ cần không bị khư chém rớt rồi ăn luôn, thì đều có thể nối liền trở lại. . ." Hứa Thâm đang trên đường đi tới sở nghiên cứu khư thú.

Không bao lâu sau, hắn đã đi tới cửa và nhìn thấy Vương đại gia đang ngồi ngủ say. Ánh mắt Hứa Thâm hơi hơi chớp động, Vương đại gia trước mắt đang mặc một chiếc áo may ô, tay cầm quạt hương bồ, chân đi dép lê, thật khó mà tưởng tượng nổi đối phương lại chính là, cường giả đạp khoảng không mà đến, cầm trong tay khảm đao quét ngang khư thú.

Nhưng Hứa Thâm biết hắn không hề nhìn lầm.

"Vương đại gia, tôi đến chữa trị cánh tay." Hứa Thâm thật cẩn thận nói.

"Ngáy khò khò zzzz. . ."

"Hắc ti?" Hứa Thâm thử nói.

"Ừm? Chạy tới nơi này sao?"

Vương đại gia lập tức mở mắt, tinh quang hung hăng chợt hiện nhưng khi lão nhìn chung quanh, lại chỉ thấy mỗi mình Hứa Thâm, lập tức hiểu bản thân vừa bị trêu chọc rồi. Lão không khỏi giận dữ, trừng mắt nhìn hắn một cái: "Tiểu tử thối, cậu móa nó… chào hỏi người khác thế ư?"

Hứa Thâm ngượng ngùng nói: "Vương đại gia, tôi đến chữa trị cánh tay."

"Chữa trị cánh tay cho ai?"

"Chữa trị cánh tay cho tôi."

"Cút, tự mình về nhà mà chữa đi." Vương đại gia lại dựa vào chỗ cũ, nhắm mắt ngủ.

"Ách, tay của tôi bị chặt đứt, mới tới trị liệu."

"Cút cút cút, tự mình đi vào." Vương đại gia cực kỳ cáu kỉnh nói.

Hứa Thâm hậm hực chạy vào.

"Đúng là cứu cậu phí công mà, lại dám chạy tới quấy rầy tôi xem hắc ti, đúng là chuyện vớ vẩn. . ." Vương đại gia than thở một câu, sau đó lại nhắm mắt, khóe miệng rất nhanh cong lên tạo thành một nụ cười thỏa mãn.

"Cậu tìm ai?"

"Tôi đến để trị liệu cánh tay."

"Có hẹn trước không?"

"Số một."

"Ừm?"

Trong sở nghiên cứu, một trung niên mặc áo khoác màu trắng nhìn con số vừa được Hứa Thâm đưa ra, không khỏi liếc mắt ngó cánh tay hắn một cái, bỗng nhiên trong đáy mắt lộ ra một tia đồng tình, nói: "Là số của Ly tỷ, để tôi đưa cậu qua bên đó."

Rất nhanh, ông ấy đã đưa Hứa Thâm đến trước cửa phòng Ly tỷ, rồi nhẹ nhàng gõ cửa, bên trong truyền đến giọng nói của Ly tỷ.

Từ đáy mắt trung niên mặc áo khoác màu trắng mang theo một tia vui sướng khi người gặp họa, lặng lẽ tiễn Hứa Thâm đi vào.

"Là cậu ư? Tôi đã nói rồi mà, sao có chuyện tự nhiên lão Liễu lại qua tìm tôi đăng ký chứ?"

Trong gian phòng hỗn độn, Ly tỷ đang tựa vào ghế nằm, đầu ngửa về phía sau, lấy thị giác 180 độ có thể thấy được Hứa Thâm đang bước vào cửa, cô lập tức quay đầu lại, trên mặt lộ ra một mảnh trêu tức.

Hứa Thâm bị cô nhìn có chút không được tự nhiên, thành thành thật thật nói: "Ly tỷ, em đến trị liệu cánh tay."

Bạn đang đọc Vĩnh Dạ Thần Hành của Cổ Hi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TachTraThanhXuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 242

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.