Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quái Vật Đã Chết!!!

Phiên bản Dịch · 1400 chữ

Hứa Thâm vẫn như cũ rơi vào trạng thái chết lặng, trong nháy mắt sau khi đao phong tới gần, nó đã tiếp cận phạm vi nửa mét xung quanh.

Hô!

Đao phong xẹt qua thân thể Hứa Thâm, nhưng hắn vẫn không hề làm ra phản ứng gì. Chiến đao trực tiếp xuyên qua, cũng không tạo thành bất cứ thương tổn gì cho hắn.

Thân thể gã đàn ông đeo mặt nạ chú hề xuyên qua Hứa Thâm, xuất hiện ở phía sau lưng hắn, rồi quay đầu nhìn lại, rõ ràng là thiếu niên kia không hề cảm giác được điều gì!

Tới lúc này, trong lòng gã đã hoàn toàn yên tâm hơn rồi, thậm chí gã còn cho rằng bản thân đã quá mức cẩn thận, sớm biết như vậy, một đao vừa rồi nên trực tiếp băm thẳng vào người hắn thì hơn!

Gã không tiếp tục chần chờ nữa, chỉ trong nháy mắt đã xoay người hung hăng chém tới.

Công kích tới từ góc độ hiểm hóc phía sau lưng này, trừ phi sau lưng thiếu niên kia có mọc thêm mắt, nếu không hắn không thể phản ứng kịp!

Nếu thiếu niên kia lại bỗng nhiên xoay người, có nghĩa là đối phương đã phòng bị từ trước, nhưng kể cả khi có phòng bị từ trước thì quãng thời gian ngắn ngủi lúc thiếu niên kia xoay người lại, cũng đủ để gã đưa ra phản ứng đúng lúc!

Phốc!

Máu tươi phun tròa ra ngoài, thế giới trước mắt chợt lướt ngang qua.

Gã đàn ông đeo mặt nạ chú hề cực kỳ kinh ngạc, bởi vì chiến đao của gã đã chém hụt rồi!

Chỉ trong nháy mắt vừa nãy, khi đao phong tới gần thiếu niên trước mắt, đột nhiên hắn lại biến mất nhanh như một tia chớp. Hắn cúi thấp người ngồi chồm hổm xuống dưới, đồng thời. . . phần eo của gã, lệch khỏi vị trí.

Máu tươi nhanh chóng trào ra khỏi thắt lưng của gã đàn ông kia. Trong phút chốc, đau đớn kịch liệt truyền đến từ phần xương cột sống đã gãy lìa của gã. Gã điên cuồng phát ra dữ tợn rống giận, một tay nắm lấy thắt lưng, chính xác hơn… là đỡ lấy.

Khư lực toàn thân gã phun ra, muốn liên kết lại phần thắt lưng, đồng thời hướng ánh mắt kinh sợ mà điên cuồng nhìn thiếu niên trước mắt.

Quả nhiên hắn nhìn thấy!

Và những gì xảy ra vừa nãy chính là… hắn đang diễn! ! !

"Ha ha ha ha. . . Thứ quái vật này, mày. . ." Gã đàn ông đeo mặt nạ chú hề phát ra tiếng cười điên dại, nhưng ngay sau đó, gã lại chuyển trạng thái sang phẫn nộ, giống có trong cơ thể kia cùng lúc tồn tại hai nhân cách khác biệt vậy: "Thằng nhóc chết tiệt, vì sao vừa rồi mày không né? !"

Hứa Thâm không nói gì, trên gương mặt hắn nhanh chóng xuất hiện xuất một chiếc mặt nạ tối đen, tựa như ác quỷ khủng khiếp, đáng sợ. Lúc này, thanh kiếm trên tay hắn đã trở lại hốc kiếm sau lưng, còn hắn, rất nhanh lao thẳng về phía gã đàn ông đeo mặt nạ chú hề

"Mặt… mặt nạ Quỷ Nguyệt!" Gã đàn ông đeo mặt nạ chú hề nhìn thấy chiếc mặt nạ ác quỷ màu đen này, lại không khỏi giật mình, tiện đà cũng phát ra tiếng rít gào đầy phẫn nộ: "Giang gia còn chưa chịu rơi rụng sao? Để tao tiễn cả mày cùng ra đi!"

Chỉ thấy khung xương toàn thân gã chợt nhô cao, gần như cả thân hình đã tăng lên một vòng, nhưng phần eo càng phun máu mãnh liệt hơn. Gã dùng một tay đỡ lấy phần eo đã gãy lìa, trong khi tay còn lại nắm đao, điên cuồng chém tới Hứa Thâm.

Ánh mắt Hứa Thâm trở nên sâu thẳm, hắn lập tức mở Khư Nhãn, khiến cho bản than có thể rõ ràng nắm bắt được từng hành động của gã đàn ông đeo mặt nạ chú hề kia.

Quả nhiên, tác dụng của chiếc mặt nạ này giống hệt những gì Ly tỷ đã nói, nó có thể tăng phúc cho cảm quan và thị giác của hắn.

Sưu!

Bóng dáng Hứa Thâm nhoáng lên một cái, mạo hiểm lướt qua đao phong, sau đó lật tay, nhanh chóng rút kiếm.

Chỉ nghe “Phốc” một tiếng, kiếm phong xẹt qua gáy gã đàn ông đeo mặt nạ chú hề kia, gọt một nửa phần cổ!

"Quái vật đã chết. . ." Bỗng nhiên gã đàn ông đeo mặt nạ chú hề nọ lại phát ra tiếng cười hì hì, nhưng ngay sau đó, lại biến thành tiếng gầm nhẹ đầy thống khổ.

Rút kiếm, trảm trảm trảm!

Hứa Thâm không cho đối phương có bất cứ cơ hội thở dốc nào, hắn trực tiếp vung chém liên tiếp, đối phương quay đao lại chống đỡ, nhưng lại chém văng ra.

Rút cuộc khi kiếm thứ ba hạ xuống, Hứa Thâm đã thành công chém đứt đầu gã.

Bùm.

Cái đầu vừa rơi xuống, thân thể gã đàn ông đeo mặt nạ chú hề cũng trở nên cứng ngắc, nương theo quán tính, nửa người trên ngã xuống, nửa người dưới cũng mất thăng bằng, ngã xuống theo, cả người chia làm ba bộ phận.

Hứa Thâm hơi hơi thở dốc, hắn tiếp tục cầm kiếm, đâm thẳng vào ngực đối phương, đáng tiếc, mũi kiếm lại bị tầng khôi giáp bên ngoài ngăn cản. Hắn chỉ có thể chém xuống phần cổ tay của đối phương, ở đó không có giáp bảo hộ.

Hứa Thâm làm xong hết thảy những chuyện này, mới có thời gian quan sát đối phương. Từ nãy giờ, gã đàn ông kia vẫn không hề động đậy, lúc này hắn mới vẩy khô vết máu trên thân kiếm rồi cắm nó trở lại hốc sau lưng.

Mùi máu tươi tràn ngập trong phòng.

Hứa Thâm có chút nghĩ mà sợ, nếu không phải dựa vào đánh lén, mà chính diện tranh đấu với đối phương, hiển nhiên hắn không phải đối thủ của người trước mắt này.

Lại nói, rõ ràng đối phương bị chém đứt eo nhưng vẫn có thể kiên trì chiến đấu, còn bộc phát ra lực lượng khủng bố nhường kia… Gã này còn thuộc phạm trù nhân loại nữa hay không?

Hứa Thâm gỡ tấm mặt nạ chú hề của đối phương ra, bên trong để lộ một gương mặt khá trẻ tuổi nhưng chi chít đầy những vết sẹo. Có sẹo bỏng, cũng có những vết sẹo chẳng chịt do lưỡi dao sắc bén cắt qua để lại, thoạt nhìn gương mặt cực kỳ dữ tợn, nhưng lúc này, không hiểu sao vẻ mặt lại trở nên vô cùng kỳ dị, tựa như cực kỳ an bình, lại tựa như đang ngủ say, vừa rơi vào trong mộng đẹp.

Tới tận bây giờ, Hứa Thâm cảm thấy mệt mỏi, hắn hòa tan mặt nạ, thu liễm khư lực, ngồi bên giường nghỉ ngơi.

Đồng thời, dư vị của cuộc chiến sinh tử nhanh như chớp vừa rồi, cũng bắt đầu lan tỏa trong lòng hắn.

Khi đối phương tấn công, nếu không có đoạn thì thầm tự nói kia, có lẽ cả hắn cũng cho rằng người nọ sẽ lập tức tấn công thật!

Nhưng sau khi đoạn hội thoại thì thầm tự nói kia trôi qua. . . Hắn lại biết, đây là cố ý nói cho "Người bên ngoài" nghe.

Mà cái loại tình huống này, một khi hắn làm ra phản kích, chắc chắn sẽ bị động tác giả của đối phương lừa gạt. Đến lúc đó, vô cùng có khả năng kết quả sẽ xoay ngược lại, người ngã xuống ở nơi này, chính là hắn.

Bởi vì, hắn có thể chém giết đối phương, toàn bộ đều dựa vào đánh lén xuất kỳ bất ý.

"Vừa rồi, cậu có nghe được lời nhắc nhở của tôi sao. . ." Mai Phù đứng phía trước thi thể gã đàn ông đeo mặt nạ chú hề, nghiêng đầu nhìn về phía Hứa Thâm, trong đôi mắt mang theo một tia kỳ dị nhưng đầy mùi nguy hiểm.

Bạn đang đọc Vĩnh Dạ Thần Hành của Cổ Hi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TachTraThanhXuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 231

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.