Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sớm Không Chết, Muộn Không Chết…

Phiên bản Dịch · 1319 chữ

"Đáng chết, anh mau liên lạc với đội hậu cần, bảo bọn họ chuyển định vị thông tin của anh ta tới đây. Tôi phải biết vị trí hiện tại của anh ta. Đợi lát nữa xem tôi có dỡ một cánh tay của anh ta xuống hay không!" Hiển nhiên tính tình của cô gái này cực kỳ táo bạo.

"Được." Thanh niên đang uống cà phê bình tĩnh đi liên lạc.

Một lát sau.

"Không thể định vị. . ." Sắc mặt thanh niên đang uống cà phê thoáng xuất hiện biến hóa, nhưng vẫn bình tĩnh như cũ: "Hẳn là anh ta đã xảy ra chuyện, tám phần là chết rồi. Tồn tại đạt đến hình thái thứ hai trong thành Để cũng không nhiều, hẳn là anh ta không ngu xuẩn đến mức một mình đi tìm những người tọa trấn bên trong phân cục kia rồi đánh nhau chứ? Nhưng những người tọa trấn phân cục kia đâu có lợi hại bằng anh ta? Là anh ta quá kiêu ngạo khinh địch sao. . ."

Gã lầm bầm lầu bầu phân tích tình huống, nhưng từ đầu đến cuối, vẻ mặt vẫn bình tĩnh lạnh nhạt, không nhìn ra cảm xúc.

Những người khác cũng có chút giật mình.

Đã chết?

Nơi này là thành Để, khu vực tầng đáy, hầu như chẳng có nhân vật nào lợi hại, thế mà gã ngốc kia còn chưa đi chấp hành nhiệm vụ, đã bị người ta giết mất rồi?

"Khốn nạn!" Cô gái vỗ bàn phẫn nộ quát lên: "Lúc chuẩn bị làm nhiệm vụ lại tuột xích, sớm không chết, muộn không chết, cố tình chết vào lúc này, thực sự biết chọn thời gian gây phiền toái cho tôi mà!"

"Đúng vậy." Cô gái ôm kiếm cũng cực kỳ bất mãn.

Thanh niên vừa tiến vào truyền lời, cảm thấy nhức đầu nói: "Vậy chúng ta có thể xin hủy bỏ nhiệm vụ hay không? Dù sao cũng thiếu một người, hủy bỏ nhiệm vụ vốn là chuyện vô cùng hợp lý . . ."

"Uy uy uy, tốt xấu gì đồng đội của mấy người cũng chết rồi, thế mà mấy người chỉ quan tâm tới chuyện hoàn thành nhiệm vụ như thế nào, không quan tâm đồng đội hay sao?" Thanh niên uống cà phê vẫn bày ra sắc mặt bình tĩnh, nói

Ba người nhìn gã một cái, đều ném qua ánh mắt khinh thường.

"Đợi đến hừng đông, nếu anh ta còn không hồi âm, chúng ta chỉ có thể đi chấp hành nhiệm vụ trước." Cô gái vỗ bàn nén giận nói: "Chờ tới khi nhiệm vụ chấm dứt, lại đi điều tra xem người cuối cùng mà anh ta gặp mặt là ai? Người chặt đứt con đường kiếm tiền của anh ta là ai? Lần này, tôi không làm thịt đối phương không được mà!"

"Chúng ta chỉ còn bốn người, vẫn muốn chấp hành nhiệm vụ sao?" Thanh niên đang uống cà phê bình tĩnh hỏi.

"Đơn giản kiểm tra một chút là được. Nơi đó vốn không phải tồn tại như chúng ta có thể tra xét thấu đáo." Cô gái vỗ bàn hừ lạnh nói.

"Được rồi. . ." Thanh niên truyền lời bất đắc dĩ lên tiếng.

. . .

. . .

Khi Hứa Thâm rửa sạch gian phòng, sắc trời cũng sắp sáng.

“Sàn nhà thật khó kỳ cọ. . . Về sau nên đổi thành loại chất liệu gì đó dễ tẩy rửa một chút mới được.” Hứa Thâm thầm than, sau đó đưa mắt nhìn ánh mặt trời bên ngoài.

Tuy ném xác giữa ban ngày ban mặt kiểu này có chút hoảng hốt, nhưng chỉ cần hắn cẩn thận che giấu, chắc chắn sẽ không xuất hiện vấn đề gì lớn.

"Lại nói, chắc hẳn cô gái đã liên lạc lúc trước là đồng đội của thằng hề kia, nếu đối phương cứ liên tục gọi tới mà không liên lạc được, có lẽ sẽ tìm đến đây. Dù sao bọn họ cũng thuộc cùng một đội ngũ, khi thiếu đi một đội viên, sẽ phải chú ý quan tâm. . ."

Hứa Thâm hơi hơi nhăn mày, hắn có cảm giác chuyện này rất khó giải quyết.

Hắn có thể xử lý sạch sẽ hiện trường chém giết đối phương, nhưng không thể xử lý manh mối do bản thân đối phương tự mình lưu lại.

Dựa theo cách nói của đối phương, gã lần theo manh mối trong cái chết của đôi vợ chồng phú hào kia mới tìm được hắn.

Hơn nữa, dường như đối phương cũng không tìm được chứng cớ gì, chỉ thuần túy cảm thấy ai khả nghi là lao lên giết chết, hoàn toàn đến để xả giận mà thôi.

"Nếu đồng đội của anh ta dựa theo con đường này, tiếp tục tra xét xuống, cảm thấy ta rất khả nghi, sau đó khi tìm được ta, bọn họ cũng muốn xả giận một chút. . ." Hứa Thâm cảm nhận được nguy cơ.

Nếu hắn vẫn tiếp tục ở một mình trong này, nguy hiểm sẽ quá lớn. Điều hắn cần làm chính là tìm được một chỗ trốn an toàn.

Ví dụ như trong cục.

Hoặc là. . . khu vực có khư cấp B thường xuyên lui tới.

"Tuy khư cấp B chỉ xuất hiện ở tầng càng sâu hơn trong Khư giới, nhưng những tồn tại đã bước vào hình thái thứ hai này vẫn có thể cảm nhận được chúng. Nếu kéo bọn họ tới gần khư cấp B, hẳn là đám người kia sẽ chần chờ, thậm chí sơ sẩy một cái, còn làm kinh động tới khư cấp B. Nhưng… nếu làm như vậy, kể cả ta cũng có nguy hiểm nhất định, lỡ như lúc khư cấp B buông xuống hiện thực, nó sẽ đồ sát tất cả, không chừa một ai thì sao. . . Mấu chốt nhất chính là, ta nên làm như thế nào để phán đoán xem con khư kia là cấp B, mà không phải cấp C, hay cấp A khủng bố hơn. . ."

Hứa Thâm lộ ra vẻ suy tư.

Lúc này, đột nhiên cái bụng hắn ùng ục reo vang.

Trận chiến đấu kịch liệt tối qua, đã tiêu hao không ít thể lực của hắn, lại thêm cả đêm không ngủ, đói mềm cũng là chuyện rất bình thường

Hắn quyết định đi ăn thứ gì đó trước, thân thể vẫn là quan trọng nhất, một ngày cần phải ăn đủ ba bữa mới được. . .

Chờ đến lúc Hứa Thâm dùng bữa, hắn lập tức trở lại phòng, liên lạc với Trương Lệ Dao, báo với cô, khoảng mấy ngày nay, hắn đang có dự định nghỉ ngơi một hồi.

Trương Lệ Dao nghe xong, cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, còn cho rằng Hứa Thâm đã bị chuyện trên yến hội đả kích rồi. Nhưng hắn như vậy, cô cũng được thoải mái hơn đôi chút.

Sau đó, Hứa Thâm lại liên hệ với Đại Lỵ Lỵ.

"Trong hội có khư cấp B không?"

"Không." Đại Lỵ Lỵ bị dọa tới nhảy dựng: "Cậu muốn cấp B khư? Cậu đang muốn tàn sát hàng loạt cư dân trong thành sao? !

"Ngạch ngạch, tạm thời tôi còn không nghĩ tới chuyện này, chỉ muốn hỏi một chút thôi."

"A, ha hả. . . Cậu thật hài hước!"

Hứa Thâm ngừng liên lạc, lại khẽ thở dài.

Đáp án này cũng không khiến hắn cảm thấy ngoài ý muốn, khư cấp B chính là quái vật khủng bố, ngay cả tồn tại ở hình thái thứ hai cũng rất khó xử lý gọn gàng, thậm chí nếu một mình gặp phải nó, chính là đi tới tặng món ăn…

Muốn nuôi dưỡng thứ này, quá khó khăn .

"Nhưng hẳn là bên ngoài kia vẫn còn khá nhiều khư cấp B hoang dại. . ."

Bạn đang đọc Vĩnh Dạ Thần Hành của Cổ Hi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TachTraThanhXuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 237

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.