Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Loại Mánh Lới Vụng Về…

Phiên bản Dịch · 1363 chữ

Dường như trong giây phút hoảng hốt đó, Hứa Thâm đã nhìn thấy một gương mặt quen thuộc.

Là ma ma của hắn.

Vẻ mặt đầy dịu dàng, tinh tế, thiện lương, mang theo thiện lương và thương tiếc.

Nhưng... ánh mắt hắn lướt qua phần cổ, nhìn thấy phía sau vẻ đẹp này chính là thân hình khổng lồ, quái dị.

"Ma ma sẽ không trách con, con chính là bé ngoan biết nghe lời. . ." Giọng nói mềm nhẹ lại vang lên, dường như trong bóng đêm, đôi gò má của ma ma tản ra thứ ánh sáng hiền lành, dịu dàng mà trắng như tuyết.

Từ trong hốc mắt đỏ đậm của Hứa Thâm giàn giụa tuôn ra hai hàng nước mắt.

Thật sự… ma ma thực sự không trách hắn sao?

"Sắp tới rồi. . ." Bỗng nhiên ma ma ngẩng đầu, ánh mắt từ dịu dàng hòa ái, chuyển thành yên lặng và thâm thúy.

. . .

"Cẩn thận, cậu ta đang thúc giục trái tim, giống như trước khi chết, muốn liều mạng sung năng (bổ sung năng lượng = rót khư lực), ý đồ đánh vỡ giới hạn!" Ánh mắt thanh niên trên vách tường trở nên hư vô u ám, hiển nhiên đã mở ra Khư Nhãn, lên tiếng nhắc nhở.

"Tôi cũng thấy. . ." Cô gái chân dài tiếp tục đi về phía Hứa Thâm: "Còn thấy rõ hơn cậu."

Đoản kiếm trong tay cô chợt hạ xuống.

Sưu!

Đột nhiên bóng dáng đang nằm sấp trên mặt đất của Hứa Thâm chợt nhoáng lên một cái, tránh thoát kiếm phong của cô.

Cô gái chân dài nhìn quanh hai bên trái phải, lại không tìm được bóng dáng hắn đâu, ngay khi ánh mắt hướng lên vách tường, đã thấy Hứa Thâm bám dính tứ chi lên tường tựa như một con nhện, tư thế cực kỳ quái dị.

Đôi mắt cô gái thoáng tỏa sáng, tia hưng phấn trên mặt càng trở nên đậm đặc : "Xem ra mày cũng là một con quái vật đáng yêu nha. . ."

Cô cười đến sáng lạn, đầu lưỡi vươn ra, mang theo thật nhiều nước bọt tiết ra, thèm thuồng liếm liếm vành môi.

Chuỗi kinh mạch màu tím trên mặt cô, càng trở nên thâm thúy, tựa như những con giun uốn lượn vòng quanh.

Cô gái đang cười, bỗng nhiên lao vút về phía Hứa Thâm.

Sưu!

Bóng dáng Hứa Thâm chợt di động, dùng một loại tư thế vặn vẹo quỷ dị tránh thoát công kích của cô, đồng thời cánh tay kéo ngược lại, chộp đến sau gáy cô gái chân dài này.

Móng tay bén nhọn lóe lên hàn ý tối đen, sắc bén như lưỡi dao.

Đáng tiếc, dường như sau lưng cô gái chân dài có mọc thêm con mắt, bỗng nhiên cánh tay kia gấp khúc lại, dùng một góc độ gần như gãy cả xương, chém ngược tới.

Hứa Thâm không thể không rút tay về, rồi nhảy ngược ra đằng sau.

"Mày còn thiếu một chút giới hạn, không định đánh sâu vào sao?" Cô gái chân dài nhìn Hứa Thâm nhảy lên lui lại, trong đôi mắt mang theo tươi cười: "Chỉ dừng lại ở trạng thái tới hạn không thể ngang bằng chúng tao đâu."

Đôi mắt huyết hồng của Hứa Thâm vẫn gắt gao nhìn chằm chằm vào cô, ngay sau đó hắn xoay người nhảy lên, nhanh chóng bỏ chạy.

Cô gái chân dài thoáng ngơ ngác, nhanh rất nhanh lại chợt nở nụ cười, bắt đầu gia tốc đuổi theo.

Nhưng rõ ràng là lần này, tốc độ của hai người không còn chênh lệch lớn như trước nữa.

Cộng thêm tư thế chạy trốn quỷ dị của Hứa Thâm, khiến cho hành động của hắn cực kỳ mau lẹ, nhưng chưa hết, hình như hắn cực kỳ quen thuộc với địa hình ở nơi này, tuy không thể bước vào Khư giới tránh né những kiến trúc ngăn trở trong hiện thực, nhưng chút trở ngại này vẫn không đủ làm tốc độ của hắn giảm xuống

Cô gái chân dài đã đuổi theo đằng sau tới vài dãy phố, vẫn chưa thể bắt kịp Hứa Thâm, vẻ trêu tức trong đáy mắt dần dần biến thành tức giận, dường như cơn giận dữ vốn đã bị áp chế trong lòng lại được kích hoạt, vẻ mặt trở nên dữ tợn, quát: "Mau đứng lại cho tao!"

Quát xong, thân thể cô lại nhanh hơn một chút, kéo gần lại khoảng cách giữa hai người. Cô gái chân dài tăng tốc đuổi theo, chênh lệch giữa hai người đang không ngừng thu hẹp.

Tới cuối cùng, ngay lúc cô chuẩn bị đuổi kịp, Hứa Thâm đang chạy đằng trước, chợt chậm lại, tựa như cũng thấm mệt rồi.

"Ừm?" Cô gái chân dài vừa muốn lao lên đuổi giết, bỗng nhiên con ngươi hơi co lại, trong đôi mắt màu tím hiện ra một bóng dáng đáng sợ dữ tợn, nó đang bám vào tòa nhà lớn ven đường.

Ngay khi con ngươi cô gái co rút lại, những cái đầu trải rộng khắp trên người bóng dáng đáng sợ dữ tợn kia, cũng nhìn về phía cô.

Một cái đầu bé gái trong đó nhoẻn miệng cười hì hì: "Đại tỷ tỷ, chị nhìn thấy em sao. . ."

Sắc mặt cô gái chân dài thay đổi nhưng đã đến nước này cô muốn thu liễm năng lực của mình đã không còn kịp nữa rồi.

Bình thường cô cũng có thể cảm nhận được loại khư cấp B này, nhưng hầu hết đều giả vờ coi như không phát hiện ra, không nhìn thấy nó. Dù sao lúc không có nhiệm vụ và chỗ tốt, ai sẽ liều mạng mạo hiểm đi trảm khư?

"Khốn nạn, đây là thủ đoạn của mày sao? Mày đã sớm biết nơi này có khư? !" Tuy tinh thần của cô gái chân dài có chút vấn đề, nhưng cũng không ngốc, bỗng nhiên đến lúc này, cô mới phát hiện ra toàn bộ những đoạn đường Hứa Thâm chạy trốn lúc trước đều không phải lộn xộn, bất quy tắc… Trên thực tế, ngay từ đầu hắn vẫn luôn cố ý chạy theo một phương hướng cố định.

Nghĩa là thằng nhóc này đã sớm biết nơi đây có khư cấp B, nên cố ý dụ dỗ bọn họ đi tới?

Ánh mắt cô gái chân dài lộ ra sát ý nồng đậm, nhìn chằm chằm vào Hứa Thâm, lúc này hắn đã không còn tiếp tục chạy trốn nữa: "Nếu nó buông xuống hiện thực, cũng sẽ phát hiện ra mày chính là một món mỹ vị ngon miệng. Mày cho rằng thứ mánh lới vụng về ấy có thể cứu được mày sao? !"

"Đội trưởng. . ." Thanh niên kia đã chạy tới, cũng nhìn thấy con khư cấp B đang vắt mình trên tòa lầu cao trước mặt, sắc mặt gã khẽ biến, nhưng rất nhanh đã khôi phục lại vẻ bình tĩnh trước sau như một, nói: "Đừng chơi đùa nữa, cứ giết cậu ta trước lại nói sau. Nếu con khư cấp B này đuổi theo, chúng ta cứ dẫn nó đến nội thành, để cho những người khác giải quyết."

"Tôi làm việc không cần cậu dạy!" Cô gái chân dài táo bạo nói: "Cứ giết cậu ta trước đi!"

Tình hình trước mắt đã xảy ra biến cố, buộc cô phải ném đi ý tưởng bắt sống Hứa Thâm rồi chà đạp.

Khóe miệng thanh niên thoáng giật giật vài cái, nhưng coi như đã quen rồi. Gã tiện tay vứt bỏ thanh kiếm Trảm Khư của Hứa Thâm, lúc trước khi cầm nó lên tay, gã đã phát hiện, dường như thanh kiếm Trảm Khư đặc chế này chỉ là hàng bán thành phẩm, tốc độ khư lực lưu thông kém xa binh khí của bọn họ.

Loại bán thành phẩm này coi như đủ dùng ở hình thái thứ nhất, nhưng trong chiến đấu với hình thái thứ hai, vẫn có chút yếu ớt.

Lời Nhắn Chương 187
Mai lại đăng nhiều hơn nha... t phải dịch bộ truyện khác đây !!!
Bạn đang đọc Vĩnh Dạ Thần Hành của Cổ Hi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TachTraThanhXuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 201

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.