Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vậy Cô Muốn Báo Đáp Tôi Ra Sao???

Phiên bản Dịch · 1308 chữ

"Đa tạ." Cô gái mặc nhuyễn giáp bạch kim thở ra một hơi rồi cười nói: "Cậu tọa trấn phân cục nào vậy? Vì sao cho tới bây giờ, tôi còn chưa gặp cậu?"

"Tôi cũng chưa từng gặp cô, cô là?"

"Tôi là Nguyệt Linh của phân cục khu Vô Miên, vừa nhậm chức được hai năm, còn cậu thì sao?"

"Ách ách, tôi chỉ là một trảm khư giả bình thường, còn chưa đủ tư cách tọa trấn."

Hứa Thâm đánh giá cô gái này, thoạt nhìn cô ấy cực kỳ tuổi trẻ, chỉ chừng hai mươi thôi. Nói như vậy, khi cô ấy đảm nhiệm công việc trấn thủ một phương này, cũng có tuổi tác sàn sàn như hắn?

Quả nhiên trên đời này có rất nhiều cường giả.

Cậu là trảm khư giả bình thường. . . khóe miệng Nguyệt Linh hơi hơi run rẩy.

"Cậu đã không muốn nói thì thôi."

Hiển nhiên, đối phương muốn che giấu tung tích, nhưng cũng chẳng sao, lúc cô quay về, chỉ cần điều tra một chút sẽ biết.

"Mặc kệ nói như thế nào, may mắn đêm nay gặp được cậu, bằng không tôi muốn cắt đuôi thứ đó sẽ rất phiền toái, chỉ có thể hấp dẫn nó đi đến nơi khác thôi. . ." Nguyệt Linh khẽ cười nói, đại chiến qua đi, trong lòng tràn ngập cảm giác sung sướng khi sống sót sau tai nạn, có vẻ cực kỳ thoải mái.

"Vậy cô muốn báo đáp tôi ra sao?" Hứa Thâm hỏi.

". . . Cậu muốn tôi báo đáp như thế nào?" Sắc mặt Nguyệt Linh đầy vẻ kỳ quái.

"Cũng không cần cô báo đáp như thế nào, chỉ cần cô coi đêm nay chúng ta chưa từng gặp nhau là được." Hứa Thâm nói.

Nguyệt Linh đánh giá hắn hai cái, bỗng nhiên hiểu được: "Tôi đã biết, cậu không muốn bại lộ thân phận của mình? Nhìn cậu còn mặc trang phục tác chiến ở giai đoạn đầu. . . Nghĩ cũng đúng nha, trộn lẫn bên trong đám người giai đoạn đầu, mỗi ngày đều chơi đùa cùng đám khư cấp C đáng yêu sẽ an toàn hơn. Haizz… đúng là năng lực càng lớn, chết càng nhanh. . ."

Nói đến đây, cô ấy khẽ thở dài: "Nếu không phải trước kia, thực sự không có người, tôi cũng sẽ không thượng vị."

Nguyệt Linh cảm thán xong, lại bắt gặp dáng vẻ không muốn nhiều lời của Hứa Thâm, cũng không tiếp tục dông dài thêm nữa. Kỳ thực ngày thường, cô cũng là người khá ít nói. Coi như hiện giờ đã không còn chuyện gì nữa, Nguyệt Linh lập tức đứng dậy: "Thêm số liên lạc đi, về sau có chuyện gì còn có thể hỗ trợ lẫn nhau."

"Ừm." Hứa Thâm do dự một chút mới nói: "Được rồi."

". . ."

Nguyệt Linh có chút nghẹn họng. Ngày thường, đám người trong cục kia muốn xin số liên lạc của cô còn không được, vậy mà lúc này, cô chủ động xin số người ta lại bị ghét bỏ.

Chờ sau khi Hứa Thâm thêm số liên lạc của Nguyệt Linh xong, hắn lập tức tạm biệt cô rồi nhanh chóng rời đi.

Nguyệt Linh đứng nhìn bóng dáng hắn dần dần đi xa, trong mắt lộ ra chút suy tư, thì thào tự nói: "Một tồn tại hình thái thứ hai của khu khác, lại đến nơi này muộn như vậy, rút cuộc là để làm cái gì?"

. . .

. . .

Bên trong một khu phố nào đó thuộc khu khác.

Hai dãy kiến trúc bị phá hủy, giống như một chiếc bánh ngọt bị người ta vỗ cho một cái, sụp đổ từ bên cạnh xuống, để lộ phần cốt thép, uốn lượn tựa như nanh vuốt dã thú ở bên trong, ra ngoài.

Xung quanh khu này, đã bị bao vật chật như nêm cối, ba tầng bên trong ba tầng bên ngoài, nhưng thật nhiều xe công vụ của sở Tuần Tra vẫn đang ùn ùn kéo tới, tuyến cảnh giới giăng kín khắp nơi, cả ba con đường gần đó cũng bị phong tỏa. Những hộ gia đình sinh sống bên trong khu vực này đều bị hạn chế ra ngoài.

Kể cả một vài phú hào cực kỳ giàu có, giá trị bản thân rất cao, có ý muốn hỏi thăm nhân viên sở Tuần Tra bên kia về tình huống nơi này, cũng gặp phải lời từ chối lạnh như văng.

Lúc ấy, có hai chiếc xe vũ trang màu đen đã ngừng lại bên trong tuyến cảnh giới từ trước.

Trong khu vực thuộc Khư giới ngay đằng trước chiếc xe, một đám nhân viên trảm khư đang tụ tập trước mặt một bộ thi thể cực kỳ to lớn, sắc mặt ai nấy đều ngưng trọng vô cùng.

Ở ngay trung tâm bộ thi thể đã biến thành bùn nhão kia, có một thiếu nữ cả người trắng như tuyết đang nằm gọn tại nhụy hoa thuộc tổ chức màu đỏ tươi ấy, nhìn qua cấu tạo thân thể cực kỳ hoàn mỹ, nhưng lúc này, trên lồng ngực và bụng của thiếu nữ nọ lại xuất hiện lỗ thủng màu đen.

Trái tim và nội tạng bên trong, đều bị đào rỗng.

Trên mặt thiếu nữ còn đọng lại nỗi kinh sợ cùng một chút mờ mịt.

Vết máu màu đen lan tràn trên hiện trường, cực kỳ đậm đặc, thật lâu rồi vẫn không có dấu hiệu tán đi.

"Đây là khư cấp B sao? Nhưng vì sao khư cấp B đã chết vẫn còn khí tức đậm đặc như vậy? Theo lẽ thường, khi chiến đấu lan đến gần hiện thực, thi thể đã chết sẽ tự động chìm xuống tầng thứ nhất trong Khư giới, sau đó sẽ liên tục chìm sâu xuống, cuối cùng phải hoàn toàn biến mất mới đúng. . ."

Một vị trung niên dùng kiếm chọc chọc lên thân hình cực lớn đầy bùn nhão kia, có cảm giác nó chính là phần tổ chức còn sót lại do thiếu nữ trắng như tuyết nọ lột da xuống, tạo thành.

Một nhân viên trảm khư bên cạnh dùng một vật thể có dạng ống tiêm bằng kim loại màu bạc, dài cỡ một cánh tay, đâm vào cánh tay thiếu nữ. Rất nhanh, một loại máy cảm ứng được đặt bên trong ống kim loại đã hiện ra quang mang màu máu.

Tầng hào quang này dần dần trở nên đậm đặc, cuối cùng có một bộ phận nhỏ màu đỏ tươi đã gần như biến thành màu đen!

"Cấp B, hơn nữa còn là cấp B đỉnh cao. . ."

Mười mấy người chung quanh điều thay đổi sắc mặt, ai nấy đều có chút khiếp sợ.

Với bọn họ, tồn tại cấp B đã là tai họa khủng bố, chỉ hình thái thứ hai mới có thể chiến đấu cùng thứ này, nhưng bọn họ vẫn cần phối hợp. Về cơ bản, nếu đơn đả độc đấu, kể cả hình thái thứ hai cũng rất khó chiến thắng loại quái vật này.

Mà cấp B đỉnh cao? Bọn họ từng nghe nói kể cả một tiểu đội hình thái thứ hai, nếu gặp được nó, cũng có khả năng đoàn diệt!

Càng khủng bố hơn chính là… Con khư cấp B đỉnh cao trước mắt này, đã bị giết!

Phải biết rằng, từ khi sự kiện này bùng nổ, đến lúc bọn họ xuất hiện tại nơi này, trước sau còn không đến một tiếng đồng hồ.

"Cục trưởng, bên này còn hai bộ thi thể chưa bị tiêu hóa hoàn toàn." Một người bên cạnh báo cáo.

Người đứng tại vị trí trung tâm của đám đông đúng là Liễu Tích Xuyên.

Bạn đang đọc Vĩnh Dạ Thần Hành của Cổ Hi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TachTraThanhXuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 214

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.