Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiến vào Khâu Nam Thành

Tiểu thuyết gốc · 1099 chữ

“Đi thôi, chúng ta vào Khâu Nam thành.”

Diệp Phong lên tiếng.

Khung cảnh bên trong thành Khâu Nam là một cảnh tượng phồn hoa đẹp đẽ, thật khó có thể tưởng tượng ra đây lại chính là một thành trì nằm trong vùng thâm sơn. Trên phố từng đoàn người chen nhau nối gót, đông vui tấp nập, tiếng kẻ mua người bán sôi động ồn ào.

Trong thành có nhiều chủng tộc khác nhau, tuy rằng đây là thành trì của nhân tộc nhưng thỉnh thoảng cũng có những chủng tộc yêu thú xuất hiện.

Ý Lăng đã từng đến nơi đây nên nàng cũng có chút quen thuộc. Nhưng Diệp Phong thì khác, đây là lần đầu tiên thấy được kiến trúc của nơi này khiến hắn không khỏi ngạc nhiên, vì nó quá to và tráng lệ.

Nhóm người Diệp Phong bước đi trên đường lại thu hút ánh mắt của vô số người xung quanh. Điều này khiến Diệp Phong hơi ngượng ngùng, Tiểu Phong ở trên vai hắn đang ngó trái ngó phải, nhìn ngắm khung cảnh ở đây.

Thế nhưng ánh mắt của những người này không phải dành cho Diệp Phong mà tập trung vào thiếu nữ đi cùng hắn. Ý Lăng dáng người thướt tha, bạch y phấp phới, tóc đen nhẹ bay, đôi mắt như thu thủy, lại giống như phủ một làn nước huyền ảo, làm cho người ta như đang ở trong mộng. Ở nàng có một khí chất mà không một ai có được.

“Hừ, mấy tên háo sắc.”

Diệp Phong làu bàu.

Nhìn thấy Diệp Phong như vậy, Ý Lăng mỉm cười, nụ cười của nàng có thể làm điên đảo bất kỳ ai.

Việc đầu tiên Diệp Phong cần làm là tìm một nơi để tiêu thụ hết số hồn thạch trên người. Với số lượng khổng lồ như vậy đủ để hắn trở thành một tiểu tư sản giàu có.

Tiền tệ của thế giới này chính là linh thạch, có chứa linh khí đậm đặc. Hơn nữa nếu hấp thu linh thạch thì có thể khiến tu vi của tu luyện giả được gia tăng.

Linh thạch cũng là một yếu tố quan trọng để gia trì trận pháp. Ở thế giới này ngoài các tu luyện giả, còn có những trận pháp giả và luyện binh giả.

Sau khi đi một vòng quanh khu buôn bán, Diệp Phong đã bán được hết số hồn thạch mà hắn đang có trên người. Mặc dù chất lượng hồn Thạch cũng không phải cao nhưng hắn lại có ưu thế về mặt số lượng.

Sau khi đã bán được hết hồn thạch và thu lại được một số lượng linh thạch đáng kể, Diệp Phong liền đi mua một cái giới chỉ trung phẩm.

Trong thế giới của các tu sĩ, không gian giới chỉ là một vật phẩm vô cùng quan trọng. Nó được khắc một trận pháp không gian loại nhỏ kèm theo một chút cấm chế.

Đúng như tên gọi, nó có chứa đựng một khoảng không gian đủ lớn để có thể chứa đồ vật. Độ lớn của không gian tùy thuộc vào phẩm chất của không gian giới chỉ đó. Có năm loại phẩm chất được biết đến là hạ phẩm, trung phẩm, cao phẩm, thượng phẩm và cực phẩm.

Giới chỉ hạ phẩm chỉ có thể chứa được một khoảng không gian có diện tích mười mét vuông. Mà cái giới chỉ của Diệp Phong là loại cao cấp hơn một chút, thuộc loại trung phẩm, chứa không gian có diện tích gấp mười lần giới chỉ hạ phẩm.

“Nhét hết được vào cái nhẫn này thật là nhẹ nhõm mà.”

Diệp Phong vừa tống hết đồ đạc vào giới chỉ của mình vừa nói.

“Giờ chúng ta làm gì tiếp theo đây? ”

Ý Lăng hỏi.

“Ta đã sớm nghĩ ra rồi. Hiện tại việc quan trọng nhất của chúng ta bây giờ chính là…thưởng thức các món ăn ngon ở đây…Hì hì ”

Diệp Phong cười nói.

Tiểu Phong trên vai Diệp Phong nhảy tưng tưng đồng tình, nước miếng của nó chảy ra thấm đẫm một góc vai áo hắn.

Hai người một thú cứ vậy vừa dạo chơi trong Khâu Nam thành, vừa tìm những quán ăn ngon. Chẳng mấy chốc họ đã dừng lại tại một quán ăn nhỏ, nơi mà một người bán hàng nhanh đang bán các loại thức ăn đường phố nóng hổi.

"Ở đây có vẻ hấp dẫn đấy."

Diệp Phong nói.

"Chúng ta hãy thử một số món ăn này xem sao?"

"Đồ ăn đường phố như thế này, liệu có ăn được không?"

Ý Lăng nhìn chằm chằm vào các món ăn đang được bày bán trên quầy hàng, nàng từ bé đã ở vùng sơn thôn, ít được tiếp xúc với thế giới bên ngoài. Mặc dù thỉnh thoảng có đi theo Hắc thúc ra ngoài đổi một số vật dụng nhưng nàng cũng chưa từng giao tiếp với ai bao giờ.

"Đương nhiên rồi!"

Diệp Phong nói với điệu bộ vô cùng tự tin.

“Ở thế giới của huynh thì thức ăn đường phố là một đặc sản đó, ngon mà lại rất rẻ nữa”.

"Vậy thì chúng ta hãy thử một chút đi, muội cũng muốn biết những món ăn này ra sao."

Ý Lăng hào hứng tiếp lời, sau đó cùng Diệp Phong bước vào.

Sức ăn của Tiểu Phong rất lớn, một mình nó dễ dàng ăn hết một con heo quay to hơn nó bốn, năm lần.

Quán ăn này tuy nhỏ nhưng lại có tầm nhìn rất đẹp, nó nằm bên cạnh một con sông lớn, phía xa xa còn có thể nhìn thấy một tòa biệt viện to lớn với kiến trúc khá cổ xưa.

“Tòa nhà phía trước thật lớn.”

Diệp phong cảm thán.

“Đó chính là Thương Mang học viện nổi tiếng của Khâu Nam Thành. Muội nghe nói Thương Mang học viện được sáng lập cùng với Khâu Nam Thành. Vì thế nó có bề dày lịch sử vô cùng to lớn, là một biểu tượng của tòa thành trì này.”

Ý Lăng hướng ánh mắt về phía xa xa rồi nói với Diệp Phong.

Diệp Phong gật gật đầu tỏ vẻ đã hiểu. Bỗng nhiên một giọng nói vang lên:

“Thương Mang học viện đã từng trải qua vô số những biến cố, thế nhưng đến giờ nó vẫn sừng sững ở đó. Đã có rất nhiều các cao thủ đi ra từ nơi này.”

Bạn đang đọc VĨNH HẰNG HUYẾT LỘ sáng tác bởi virgo08
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi virgo08
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.