Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Huynh có lời gì trăn trối sao!

Tiểu thuyết gốc · 1095 chữ

" Phạm huynhn, chúng ta đi đâu đây " Dương Khai hỏi!

" Há, tất nhiên là đi săn yêu thú rồi, bên ngoài bìa rừng chỉ có động vật bình thường thôi, muốn gặp được yêu thú, phải thâm nhập sâu! Phạm Xương trả lời!

" đúng rồi, Dương huynh, ngươi đang tu luyện công pháp gì? " Phạm Xương hỏi!

" Ta sao, ta không có công pháp, ta chỉ có tâm pháp tu luyện, gia đình ta không đủ điều kiện để mua công pháp cho ta học , cho nên ta mới phải vào học viện, mong muốn tăng thực lực lên!

"Ồ! Vậy sao , ta biết rồi" Phạm Dương cũng không nói thêm gì, hắn thấy người trước mắt này với hắn hoàn cảnh rất giống nhau, mặc dù hoàn cảnh của hắn là giả, nhưng cảm giác thiếu thốn đó hắn vẫn có thể hiểu được!

Hai người tiếp tục xâm nhập sâu vào bí cảnh, xung quanh chủ yếu đều là động vật bình thường, giết cũng không được cộng điểm vào vòng cổ đeo tay!

"Dương huynh, ngươi tự tin vào thực lực bản thân sao"? Phạm Xương vừa chạy vừa hỏi!

" Ta chưa bao giờ chiến đấu qua nên ta chưa biết " Dương Khai trả lời, hắn cũng không giấu diếm!

" Vậy ta sẽ bắt đầu với yêu thú cấp thấp trước nhé!"

Phạm Xương giống như một vị lão sư, đang rèn luyện học sinh của mình!

" Ân " Dương Khai cũng đáp lại.

Nhưng cứ có cảm giác không đúng ở chỗ nào!

" Phía trước có một đầu lang yêu, thực lực ở khoảng võ đồ nhất trọng trái phải, ngươi đánh hay ta đánh" Phạm Xương hỏi!

" Haha, cứ để ta " Dương Khai nói xong, chân đạp mắt đất, cả người bay lên không trung, bám vào một thân cây, xác định mục tiêu, cả người lao thẳng vào.

" Ừm, rất thuần thục, nhưng cách chiến đấu này có chút nguy hiểm" Phạm Xương thầm đánh giá!

Dương Khai nắm đấm đánh trực diện vào đầu con lang yêu, lang yêu cấp thấp bị một quyền này đập cho choáng váng, sau đó Dương Khai lại nắm quyền, đấm liên tục hai phát vào đầu lang yêu, đầu lang yêu trực tiếp nổ tung, tràng cảnh rất đẫm máu.

Xử lý xong, Dương Khai quay lại nhìn Phạm Xương, biểu thị ý tứ " thế nào".

Phạm Xương làm sao còn không biết con hàng này đang trang bức, bất đắc dĩ nói " không tệ".

" Nhưng có một chuyện ta cần phải nói cho ngươi biết, cách chiến đấu của ngươi trông tuy rất ngầu, rất bá khí, nhưng nó quá nguy hiểm ".

" Xin được chỉ giáo" Dương Khai chắp tay! Hắn cũng không tức giận, từ ngữ khí bình tĩnh của đối phương đều cho thấy, đối phương rất lợi hại, thâm bất khả trắc.

Phạm Xương cũng bị thái độ này của đối phương cho ngậm miệng!

Chỉ giáo???

Hắn biết cái quỷ gì a!

Hắn chỉ giả vờ trang bức một chút thôi có được hay không!

Không lẽ bây giờ nói, ngươi dùng độn thổ chui ra phía sau nó rồi giết nó từ sau lưng!

Haha, đầu óc có bệnh!

" E hèm, lần tiếp theo ta sẽ ra tay, ngươi phải quan sát cho kỹ" Phạm Xương nói.

Ngay sau đó, trên vòng đeo tay của Dương Khai lại hiện lên con số 100! Nhưng không ai phát hiện!

Cả hai người tiếp tục tìm kiếm xung quanh,chưa có ai cảm thấy đói hay khát, tất cả chỉ mới bắt đầu.

Trong khu rừng, những thân cây cao chọc trời, làm cho khu rừng đầy âm u, lanh lẽo.

" Sao không nhìn thấy mặt trời nhỉ?" Dương Khai nhìn lên, tui bầu trời sáng nhưng hắn không tìm thấy mặt trời!

Phạm Xương liếc mắt nhìn hắn " Ngươi không nghĩ xem nơi này là đâu"

" Bí cảnh" Dương Khai chợt nhớ ra! Sau đó cười gượng!

Rất nhanh, cả hai lại phát hiện xa xa có thêm một đầu yêu lang , lần này đầu yêu lang đã đạt tới võ trọng cấp hai thực lực.

Nhưng khi cả hai tới gần, bọn hắn mới phát hiện.

Ngoạ tào!

Hố cha a!

Căn bản không phải một đầu có được hay không!

Mẹ nó! là một bầy!

Cả một đám , thực lực không cao, nhưng mà nó đông, nhiều kiến còn có thể cắn chết voi, huống gì đây là sói, còn bọn hắn không phải voi có được hay không, lần này triệt để xong!

Đang nhìn chằm vào bọn hắn!

" Phạm huynh , huynh có gì trăn trối sao" Dương Khai nuốt nước bọt!

Phạm Xương không nói gì!

Hắn đang muốn thử sức phòng ngự của Bất Diệt Kinh!

" Phạm huynh "

"Phạm huynh"

Dương Khai lung lay bờ vai Phạm Xương!

Ông trời ơi!

Phạm huynh không phải là bị doạ sợ rồi đi!

"Dương huynh, ngươi leo lên cây đợi ta" Phạm Xương bình tĩnh nói!

Dương Khai không nói thêm gì, nhảy lên cây, bám chắc giống như đây là cành cây cứu mạng cuối cùng của hắn vậy.

- ghừ ~~~

Đám yêu lang vây quanh Phạm Xương, giống như chỉ cần hắn có một chút sơ hở, thì sẽ bị bọn chúng xé xác ra vậy!

- Ghào ~~~~

Một đầu yêu lang từ phía sau bất chợt tấn công, mục tiêu là bắp chân của Phạm Xương, chính là một ngụm cắn xuống !

Hàm răng sắc nhọn cắm vào da , sau đó...

Không có sau đó!

Chỉ cắn vào da, không mảy may chạm được một miếng thịt nào!

" Ừm! Có chút ngứa " Phạm Xương thấy vẫn có một chút cảm giác!

[ Bất Diệt Kinh tầng 1 ! Tiến độ 1%]

" Ồ! Có hiệu quả " Phạm Xương hưng phấn!

"Tới đi" Hắn hét lớn!

Sau đó chính là một màn xâu xé!

Dương Khai ở trên cây ban đầu hốt hoảng, oa oa kêu to, nhưng sau một lúc hắn thấy không đúng, tui bị đám yêu lang bao vây cắn xé, nhưng Phạm huynh giống như không có một vết thương nào!

Ngoạ tào! Ngưu bức!

Nhưng lại vẫn thấy không đúng chỗ nào!

Đây là cách mà ngươi nói?

Còn bắt ta nhìn kỹ!

Căn bản là tự sát có được hay không!

Bạn đang đọc Vĩnh Hằng Nhân Sinh sáng tác bởi UzumakiLuffy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi UzumakiLuffy
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.