Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dương Khai đột phá!

Tiểu thuyết gốc · 1675 chữ

Ầm! ầm! ầm!!!

Ầm ầm ầm ầm!!!

Sâu trong bí cảnh, âm thanh chấn động không ngừng!

Hai thân ảnh! Một người ra sức ra quyền, một người cắn răng chịu đựng!

Mười quyền !

Trăm quyền!

Ngàn quyền!

Vạn quyền!

Không biết bao nhiêu quyền, từ sáng đến tối!

Một người đánh không biết mệt, càng đánh càng hung mãnh.

Một người càng ăn đòn càng hưng phấn.

Nếu có người ở đây, chắc chắn sẽ đến một câu!

Người anh em , không phải ngươi có cái kia sở thích đi , cái này căn bản không phải người thường có thể chịu đựng có được hay không!

Mãi đến sáng ngày thứ ba!

" Ngừng, ngừng , không đánh nữa, không đánh nữa" Dương Khai cũng cảm thấy một trận đầu vàng mắt hoa rồi, mẹ nó, đại ca quá trâu bò, hắn đánh lên người đại ca, giống như đang đánh lên tấm sắt vậy, không đúng, nếu bây giờ đưa cho hắn tấm sắt, hắn cũng có thể đánh cho biến dạng, nhưng đại ca căn bản không ở cùng một cấp độ!

Nhưng quyền pháp của hắn đã mạnh lên rất nhiều, bây giờ một quyền có thể huyễn ra 400 đầu yêu thú, một con số khổng lồ! Tu vi của hắn cũng bất tri bất giác tăng lên, bây giờ đã là võ đồ tứ trọng đỉnh phong, còn một bước nhỏ nữa là có thể đột phá tứ trọng, bước vào ngũ trọng, đây là sự lợi hại của công pháp!

Còn Phạm Xương bây giờ tâm tình có thể nói là lên mây rồi!

[ Bất Diệt Kinh tầng 4 ! Tiến độ 55%]

Bất diệt kinh tầng 4 , nhục thân Võ Giả sơ kỳ!

Nhưng nếu có võ giả sơ kỳ ở đây, có dùng hết khí lực bú sữa mẹ cũng không đánh nổi hắn!

Bởi vì võ giả chủ yếu tu luyện chân khí, nội lực, cho nên nhục thân rât yếu kém, không phải là không có người theo lối thể tu, nhưng con số này rất ít, bởi vì thể tu rất khó tu luyện, trong quá trình tu luyện sẽ mang cho cơ thể không tưởng tượng được sự đau đớn.

Một võ giả thể tu sơ kỳ, có thể đánh ngang tay với

Võ giả hậu kỳ, chứ đừng nói là người tu luyện Bất Diệt Kinh!

Bất Diệt Kinh căn bản không thể dùng cảnh giới tới kết luận!

Còn Dương Khai bây giờ tui nhục thân yếu kém, nhưng lực tấn công thì không thua kém bất kỳ ai cùng lứa, đấy là sự lợi hại của Thập Bách Thiên Vạn Thú Quyền, sức mạnh sẽ nương theo tu vi mà tăng lên!

"Đây, cầm lấy cái này ăn đi" Phạm Xương nói rồi ném ra một Tẩy Tủy quả!

Hôm qua đến giờ hắn cũng không phải chỉ đứng chịu đòn không thôi đâu ! Cũng phải tranh thủ tu luyện, kiếm ít điểm tích lũy, cho thằng đệ mau mau mạnh lên, vậy sau này cũng không cần tự mình ra tay, để hắn giúp ta trang bức liền tốt!

Dương Khai cũng nghĩ đây chỉ là hoa quả bình thường, đa tạ một tiếng rồi đưa vào miệng cắn!

Đột nhiên hắn hét thảm một tiếng!

"Aaaa, đau quá, đại ca ngươi cho ta ăn thứ đồ gì a" Dương Khai chịu không được sự đau đớn này, kêu la thảm thiết, hắn cũng không có nghị lực như Phạm Xương, phải biết Phạm Xương lúc đấy ăn tận mười quả lận!

Tiêng kêu la thảm thiết một lúc sau mới đình chỉ!

Dương Khai ban đầu thống khổ, nhưng dần dần cảm thấy thân thể có chút không đúng, nguyên bản lúc trước kinh mạch hắn còn có một chút tạp chất, khi dùng nội lực sẽ có một điểm chút đau đớn ,nhưng nó quá nhỏ bé , nhận ra thì hắn cũng không để ý , nhưng bây giờ hắn cảm thấy các đường kinh mạch đều câu thông hoàn mỹ, tạp chất mười thì mất hết chín, hắn dùng nội lực ra quyền! Không đau, không còn cảm giác đau đớn nữa!

Ầm ầm! dường như trong cơ thể có cái gì như bị phá vỡ, một nguồn sức mạnh tràn ra từ sâu trong thể nội!

Đột phá!

Võ đồ ngũ trọng!

" Đại ca, ta lại đột phá " Dương Khai tâm tình kích động , mẹ nó, vất vả khổ luyện cả tháng không bằng theo đại ca một đêm.

Hắn lao tới muốn ôm Phạm Xương nhưng bị Phạm Xương một cước cho đá văng!

"Ai u, có cần tuyệt tình như vậy nha" Dương Khai xúc động muốn khóc rồi.

" Đại ca, ngươi cho ta ăn thần kỳ đồ vật gì thế?" Dương Khai tò mò, cái này ăn vào mới biết là không đơn giản đồ vật, cảm giác như con đường tu luyện của mình lại được dài thêm một đoạn!

" Há, cái gì ngươi không cần biết, chỉ có thể nói cho ngươi biết, cái này nếu xuất hiện, chỉ sợ mọi thế lực đỉnh tiêm trên tinh cầu này tranh nhau đầu rơi máu chảy.

" Ngươi hiểu rồi chứ, chuyện này tuyệt đối không được nói cho ai, bằng không ngươi sẽ gặp hoạ sát thân đấy" Phạm Xương trầm giọng nói!

" Sao lại là ta, chẳng phải đại ca mới có sao?" Dương Khai mộng!

" Há! Người có thể bắt sống ta còn chưa có xuất hiện " Phạm Xương nói, hắn nói đều là lời nói thật, lúc trước bị Lữ Hưng Dương truy đuổi hắn không dùng là vì chưa đến tuyệt cảnh, với cả hắn cũng tin tưởng vào hiệu trưởng, ai mà ngờ tên kia lại cho hắn một phát chí mạng phút cuối.

Ngẫm lại cũng có chút đáng sợ!

" Ta hiểu rồi, trừ khi đem ta đánh chết, cái gì ta cũng không nói" Dương Khai chém đinh chặt sắt nói!

Ọt ọt ọt~~~

" đại ca, ta đói" Dương Khai xấu hổ nói!

" Hửm! Đói thì tự đi tìm đồ ăn đi, còn chờ ta đưa đến miệng ngươi chắc" Phạm Xương một cước đá bay Dương Khai ra xa, quát!

" ai nha nha! Ta biết rồi mà" Dương Khai xám xịt chạy!

Phạm Xương cũng theo sau mà đi!

Tiếp đó mấy ngày , hầu như yêu thú từ võ đồ trọng trở xuống đều bị Dương Khai đấm chết, Phạm Xương cũng không cần ra tay, đứng xem liền tốt, chả phải sinh tồn nha, chỉ cần sống tới lúc kết thúc bí cảnh là được!

Thập Bách Thiên Vạn Thú Quyền cũng được Dương Khai rèn luyện lô hoả thuần thanh, mỗi một quyền đều ẩn chứa sức mạnh kinh người , hơn 800 đầu huyễn ảnh yêu thú gào thét, tất cả yêu thú cấp thấp đều bị hắn quét sạch, bây giờ chỉ còn mỗi yêu thú cấp cao ở sâu trong bí cảnh! Phạm Xương cùng Dương Khai đều không sợ chết tiến vào!

Phía bên ngoài bìa rừng, bí cảnh!

Một thanh niên đang nhàn nhã nằm trên một chiếc ghê bằng gỗ cây tạo thành, tay cầm một miếng thịt ăn , rất biết hưởng thụ! Hắn chính là Nhiếp Vân, học sinh của Trường cấp 3 Hoàng Hải thành, có cao giai thiên phú, tu vi cũng đạt tới võ đồ tứ trọng, coi như là trong đám học sinh một cái mạnh nhất!

Vừa vào bí cảnh hắn đã lập tức cắm trại nghỉ dưỡng, đối với hắn, chỉ là mấy con yêu thú thôi, còn không để vào mắt, cùng lắm thì tự mình ra sân.

Không chỉ hắn, tất cả đều là như thế , hơn một ngàn học sinh, vừa vào bí cảnh đã cắm trại ăn uống, thú vật xung quanh cũng đã bị bắt mười không còn một.

Ngày thứ 10!

Nhiếp Vân đang nhàn nhã nằm nghỉ thì một tên học sinh chạy vào!

" Nhiếp ca, nhiếp ca, không hay rồi" hắn hớt hả hô to!

" Chuyện gì!" Nhiếp Vân cau mày không vui!

" Chuyện là như vầy, tổ đội chúng ta đang đánh nhau với tổ đội của tên Lâm Vũ Sinh, có vài người đã bị thương" Tên học sinh lo lắng nói, hắn gọi U Minh Vũ !

" Tại sao lại đánh nhau rồi?" Nhiếp Vân hỏi!

"Ta nghe nói là vì tranh chấp một đầu Lang, không ai nhường ai nên mới ra tay đánh nhau" U Minh Vũ trả lời!

" Chỉ là một đầu Lang, bỏ đi tìm đầu khác không được sao" Nhiếp Vân có chút tức giận rồi!

U Minh Vũ lắc đầu " Hết rồi, xung quanh đây thú đều bị chúng ta làm thịt rồi, đầu Lang kia chúng ta vất vả nửa ngày mới tìm được, nhưng không may đụng phải Tổ đội của Lâm Vũ Sinh, mọi người đều đang rất đói".

U Minh Vũ lại nói tiếp " Nhiếp ca, ta nghĩ chúng ta thư giãn như vậy là đủ rồi, phải tranh thủ đi sâu vào chém giết yêu thú, nếu không để người khác chiếm thiên cơ, tổ đội chúng ta sợ không có quả ngon để ăn đâu"!

" Tốt, vậy thì tập hợp mọi người , chúng ta xuất phát " Nhiếp Vân nghe vậy thấy rất có lý, liền phân phó đi xuống!

" Vâng, ta đi ngay" U Minh Vũ thở phào nhẹ nhõm, hắn còn đang sợ Nhiếp Vân không để ý đến mọi người mà còn muốn tiếp tục nằm hưởng thụ đây!

Ngay sau đó, một đoàn hơn 30 người hướng phía trung tâm mà đi!

Bọn hắn không biết, sau khi bọn hắn khởi hành, các tổ đội khác cũng nhao nhao khởi hành, mục tiêu chính là vùng trung tâm!

Bạn đang đọc Vĩnh Hằng Nhân Sinh sáng tác bởi UzumakiLuffy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi UzumakiLuffy
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.