Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Từ Hôn!

Tiểu thuyết gốc · 2191 chữ

Sau đó 3 ngày, đa số thời gian hắn sẽ dùng để tu luyện, hắn không tăng tu vi, cũng không tăng Công Pháp, chỉ đơn giản là tích lũy điểm tích lũy, hắn thấy, tu vi tăng nhanh nếu có người phát hiện sẽ dẫn tới một số phiền phức không cần thiết, nơi không chừng sẽ có tên biến thái nào đem hắn về mổ xẻ nghiên cứu thì xong con bê.

Tên : Phạm Xương!

Tu vi : võ đồ tam trọng!

Điểm tích lũy : 12480!

. . .

"Ái chà chà, nhiều điểm tích lũy như vậy, cái này mẹ nó nhân sinh cũng quá dễ dàng đi" Phạm Xương trong lòng cảm thán!

Ngày mai là ngày hắn hết hạn đình chỉ học, sau đó hắn có thể lên lớp, tui tu vi hắn có thể đề thăng, nhưng kinh nghiệm về phương diện tu luyện hoàn toàn không có.

Đột nhiên! Hắn nghe ở ngoài phòng khách có tiếng huyên náo!

Hắn mở cửa, bước ra, thấy trong nhà xuất hiện 3 thân ảnh, hắn nhận ra, một người chính là Hà Thanh Từ, nghe bố của hắn nói, là thanh mai trúc mã của hắn từ khi còn bé, nhưng khi cả hai dần lớn lên, hắn cũng dần dần quên đi chuyện này , đơn giản là hắn rất ít tiếp xúc với người ngoài, còn hai người kia chính là Phụ mẫu của Hà Thanh Từ!

Hà Từ Khuyết và Ngô Thanh! Cả hai người hắn đều biết ! Từ nhỏ hắn hay qua nhà của bọn họ để chơi với Hà Thanh Từ đây!

" Hà huynh, huynh nhất thiết phải làm như thế này sao" Phạm Anh thần sắc có vẻ không được vui, hỏi!

Hà Từ Khuyết một mặt lạnh nhạt, có chút cảm giác cao cao tại thượng! Nhìn về phía Phạm Anh và Trịnh Thuyên nhãn thần có chút vênh vênh đắc ý!

" Ta nói Phạm Anh, con trai của ngươi phế tư chất, cả khu vực này ai cũng biết, ngươi nói, còn để cho con trai của ngươi lấy con gái của ta, cái này mộng cũng quá đẹp đi , nhân tình kia của ngươi không có lớn như vậy " Hà Từ Khuyết cười lạnh nói!

Hà Từ Khuyết , 15 năm trước từng được Phạm Anh cứu trong một lần tai nạn, sau đó hai người trở thành bằng hữu, lúc đó, hai người còn hứa hẹn sau này sẽ cho hài tử của cả hai kết hôn!

Nhưng , con người sẽ thay đổi , nhất là khi đứng trước lợi ích, ai còn quản mấy cái nhân tình không đáng tiền kia.

Phạm Xương vừa nghe cuộc đối thoại, liền nhận ra

cái gì! Cái này đây không phải là đến từ hôn nha, cái tình tiết này trong tiểu thuyết hắn cũng nghe nhiều rồi, nhưng mẹ nó hắn không ngờ lại xảy ra trên đầu mình.

Nhìn nhìn cha mẹ biểu hiện, rồi nhìn lại ba người kia !

Mẹ nó! Thật coi lão tử coi trọng ngươi nương môn này!

Nhưng đúng lúc này!

Một thân ảnh đang lơ lửng trên không, đang hướng về phía bên này bay tới!

Đúng, chính là phi hành!

Sau đó một âm thanh trong trẻo truyền đến!

" Thanh Từ, đã nói xong rồi sao" Thân ảnh kia dần dần hạ xuống đứng trước Hà Thanh Từ, quay lưng về phía Vợ Chồng Phạm Anh mà hỏi!

Nhìn kỹ lại, đây là một Nam tử, một thân bạch y, khác hoàn toàn so với y phục học sinh và người bình thường hay mặc! khuôn mặt gọn gàng, thân cao một mét 8 , trên người toả ra một cỗ nhàn nhạt như có như không một tầng áp bách!

Vợ chồng Phạm Anh thấy tiêu chí được in trên áo của người nam tử thì thầm kêu không ổn!

"Càn Khôn Tông"

Nam tử kia tên là Lữ Hưng Dương, là trưởng lão của Càn khôn tông, lúc đi ngang qua nơi này thì phát hiện một hạt giống không tệ, muốn mang về tông môn! Nhưng đối phương lại muốn đi làm một việc, đó chính là đi từ hôn!

Hắn nghĩ chắc cũng không mất bao lâu thời gian cho nên đáp ứng!

Phạm Xương thấy bố bẹ thần sắc có chút không đúng, giống như đang e ngại vị nam tử này, hắn từ trong phòng đi ra!

- cha, mẹ, có chuyện gì sao! Phạm Xương biết rồi nhưng vẫn giả vờ hỏi!

Phạm Anh thấy con trai mình đi ra thì hoảng hốt, vội ra hiệu cho Phạm Xương quay trở lại phòng, nhưng phạm Xương khăng khăng một mực muốn hỏi chuyện gì xảy ra!

Lúc này, thật lâu không lên tiếng Hà Thanh Từ mới ôm quyền đáp lại, " bẩm sư tôn ,đồ nhi đã nói xong" sau đó quay về phía Phạm Xương hất giọng nói!

- Hà Thanh Từ ta từ nay chính là đệ tử của Càn Khôn Tông, ngươi không xứng với ta! Nói xong còn một mặt vênh váo bộ dáng!

Phạm Xương nhíu nhíu mày, ghét bỏ nói "có bệnh", nhìn cũng không nhìn, sau đó tiến tới gần cha mẹ, lại thấy sắc mặt của hai người lại càng khó coi! Hắn còn tưởng vì chuyện bị từ hôn nên mới làm cha mẹ khó chịu liền nói :

- Đừng quan tâm làm gì , loại đàn bà này căn bản không xứng với con.

Hà Thanh Từ không ngờ đối phương lại còn nói ra lời như vậy, trực tiếp cả giận nói " hừ , lại còn không biết xấu hổ, ngươi một cái phế vật, lại còn nói ta không xứng! Nàng cho rằng Phamh Xương vì tránh xấu hổ nên mới nói ra chuyện như vậy!

Lữ Hưng Dương từ lúc Phạm Xương xuất hiện, đều nhìn chằm chằm vào Phạm Xương, cái nhìn này để hắn rất khó chịu , liền ôm quyền hỏi :

- Tiền bối có chuyện gì sao! Khi nói chuyện với võ giả, hắn cũng dùng lễ tiết đối với võ giả để nói chuyện, hắn nhìn qua vị nam tử này,khí chất này, tuyệt đối là một cao thủ!

Lữ Hưng Dương trong lòng có một chút xao động, người trẻ tuổi trước mắt này, căn cơ, thiên phú đều mạnh hơn tất cả những người hắn từng gặp qua, nhưng nhìn gương mặt này hắn lại nhíu mày, giống như đã từng gặp qua ở đâu!

"Tiểu bối , ngươi tên gì?" nghe giống như hỏi thăm , nhưng luôn có một loại cảm giác cách xa ngàn dặm giọng điệu.

Phạm Xương trong lòng nghi ngờ nhưng vẫn thành thật đáp " vãn bối gọi Phạm Xương"

"Ừm , thiên phú của ngươi rất cao , ta khuyên ngươi nên gia nhập càn khôn tông , rất có lợi cho con đường phát triển của ngươi!

Phạm Xương sững sờ, không nghĩ người này nói là chuyện này, hắn nhìn qua bố mẹ, rồi vội vàng ôm quyền nói :

- Vãn bối đa tạ tiền bối hảo ý, nhưng ta không có ý định gia nhập môn phái nào hết! Càn Khôn tông hắn biết, là một trong những tông môn mạnh nhất Tử Viêm Tinh nhưng Phạm Xương hắn xưa nay không thích câu thúc, với lại, hắn có hệ thống trong tay, mạnh lên là điều tất nhiên, không cần phải dựa vào ai hết, dựa vào hệ thống liền tốt.

Lữ Hưng Dương mặt không biểu tình ,nhưng trong nội tâm đã sớm không cao hứng , dựa theo dĩ vãng , chỉ cần nói ra tên tông mộ , mặc kệ là con nhà quyền quý , hay người có thiên phú tuyệt hảo , đều tỏ ra một mặt thèm thuồng , đâu như tiểu tử trước mắt này.

" Tiểu tử, suy nghĩ cho kỹ, mất cơ hội này, thế nhưng sau này không có đâu" Lữ Hưng Dương rất nhanh đè xuống cơn giận, một lần nữa ngỏ lời lôi kéo!

- Đa tạ tiền bối hảo ý, vãn bối vẫn giữ nguyên lập trường của mình! Phạm Xương không lạnh không nhạt đáp, nét mặt bình tĩnh! Mẹ nó, cái này còn doạ dẫm lão tử nha!

- Hừ , không biết tốt xấu! Lữ Hưng Dương nổi giận , trong nháy mắt , căn phòng đột ngột trở nên lạnh lẽo.

Hà Thanh Từ ban đầu bất ngờ sau đó lo lắng , bây giờ lại kinh hỉ ,nàng không ngờ sư phụ đánh giá cao Phạm Xương như vậy , lại còn được lôi kéo vào tông môn ,nàng có chút không phục!

Nhưng bây giờ đối phương lại dám từ chối sư tôn của mình , chắc chắn không có kết cục tốt, nghĩ tới đây , nàng nội tâm cảm thấy có chút hả hê.

Lữ Hưng Dương thở dài một tiếng " đáng tiếc " , sau đó sắc mặt thay đổi , trở nên âm trầm , chỉ thấy hắn đưa tay , cuồn cuộn sức mạnh tạo thành một thanh trường mâu , nghiền ép mà đi.

Phạm Xương có cảm giác không ổn ! Vội vàng lùi ra sau , nhưng đã muộn , chỉ trong chớp mắt , nguồn sức mạnh ấy đã tới trước mắt!

Nhưng chưa kịp chạm vào người hắn , không biết từ đâu đã có hai thân ảnh xuất hiện , hai tay song chưởng , ngăn cản lại thanh trường mâu tiếp tục đi thẳng ! Khí thế bành trướng , căn nhà nhỏ bé không chịu được áp lực , bắt đầu xuất hiện những vết rạn nứt , một đường nối tiếp một đường.

Phạm Xương đang sững sờ không biết chuyện gì đang xảy ra , thì xuất hiện một thân ảnh , nắm lấy cổ áo của hắn, nhảy ra khỏi căn nhà.

Ầm ầm ầm!!

Căn nhà hoàn toàn sụp đổ !

Rất may là nhà hắn nằm ở chỗ vắng vẻ, nếu không thì một lúc nữa chỗ này sẽ vây đầy cảnh sát.

Lữ Hưng Dương căn bản không nghĩ rằng lại còn có người đứng ra ngăn cản trường mâu của mình.

Bụi mù tán đi , hiện ra trước mặt mọi người là một đống đổ nát cùng với mấy thân ảnh, chia làm hai bên , một bên là Lữ Hưng Dương đứng đầu , phía sau là mấy người Hà Thanh Từ , còn một bên khác chính là ba người Phạm Anh , Trịnh Thuyên còn có Phạm Xương.

" Ngươi đây là ý gì" Phạm Anh mặt âm trầm , quát! nếu lúc nãy hai vợ chồng hắn ra tay muộn , thanh trường mâu kia chắc chắn lấy tính mạng con trai mình , hắn làm sao có thể để chuyện này xảy ra , hơn nữa hắn nhìn ra , người trước mắt này chính là một vị Tông Sư cảnh cường giả , trở thành tông sư , là có thể câu thông một tia ý chí của thiên địa , có khả năng ngự không phi hành , nhưng tuyệt đối không đến huyền linh cảnh , nếu không một kích kia tuyệt đối có thể lấy mạng ba người bọn họ.

" Haha , ngươi lại hỏi ta có ý gì , dù có là thiên tài mà không vì mình sử dụng , chi bằng ách giết từ trong trứng nước , đề phòng ngày sau gây tai hoạ" Lữ Hưng Dương cười lạnh , đáp!

"Các ngươi cũng làm ta bất ngờ đấy , lại là hai cái võ sư hậu kì "

Phạm Anh sững sờ , hắn không ngờ chỉ vì lý do như vậy mà tên khốn kiếp này là hạ sât thủ với con trai mình , trong lòng giấy lên lửa giận , nhưng rất nhanh hắn kìm nén được , bình tĩnh nói " Tiền bối là tông sư cảnh , ở Càn khôn tông cũng là địa vị cực cao trưởng lão , ngài làm vậy. Không sợ làm mất mặt tông môn hay sao".

Phạm Anh trong lòng cũng có chút gấp , chỉ biết lôi chuyện mặt mũi ra để đe doạ ,hắn biết , càng là cường giả càng để ý mặt mũi.

Phạm Xương từ nãy tới giờ đầu óc vẫn đang còn mộng !

Hắn thấy cái gì?

Chính là cha mẹ hắn đứng trước mặt hắn giúp hắn ngăn cản một kích kia.

Hắn nghe được gì?

Cha mẹ mình đều là võ sư cảnh , mà lại là võ sư hậu kì!

Nhìn nhìn lại !

Ngoạ tào!

Đây còn là người cha với khuôn mặt tiều tụi , lúc nào cũng uể oải vì đang mang bệnh đây sao?

Nhìn về phía mẹ mình thấy cũng không khác biệt gì thường ngày , nhưng khí chất này , tuyệt đối không phải là người thường có thể có được.

Bạn đang đọc Vĩnh Hằng Nhân Sinh sáng tác bởi UzumakiLuffy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi UzumakiLuffy
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.