Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quái Vật Hàng Lâm

Phiên bản Dịch · 2531 chữ

Nhóm Dịch: Lão Cẩu

Dịch: Đại Ngáo

Nguon TruyenYY

-----------------

Triệu Tử Yên cùng Đường Tử Đồng nghe được liền biến sắc.

Trước kia mặc dù tin tưởng Dịch Thiên Hành nhưng dẫu sao cũng chỉ là cảnh trong mơ, là hư ảo đấy, không chân thật chút nào, tỷ lệ phát sinh có khả năng là một phần mười, căn bản là sẽ không phát sinh.

Đại kiếp nạn tận thế thật sự đáng sợ a.

Không có ai sẽ đơn giản mà tin tưởng.

Nhưng hiện tại một cái đạo sấm sét không giống bình thường đã xuất hiện lại làm cho các nàng vô ý thức tin lấy rồi.

Cái loại tâm tình phức tạp hiển hiện trên mặt.

Đồng thời bọn họ đi lên trên ban công.

Từ trên ban công nhìn xuống dưới, bên ngoài đã là một mảnh hỗn loạn. Tuy nhiên chỉ mới là sáng sớm nhưng sáng sớm cũng có không ít người a, ở bên ngoài khởi động tay chân nhưng bây giờ đều bị dọa phát sợ mất rồi. Âm thanh sấm chớp kia quá đột ngột, quá vang dội, rất nhiều người bị dư chấn khiến lỗ tai vỡ tan, thất khiếu chảy máu. Trong đầu vẫn còn dư âm tiếng sấm đáng sợ kia.

" Cứu mạng, mau gọi 120, lỗ tai của ta đã không nghe được rồi.". Một người thất khiếu chảy máu vốn dĩ ra tập thể dục buổi sáng đang phát tiếng kêu thảm thiết.

"Làm sao xuất hiện chuyện này cơ chứ, đây là chuyện quái quỷ gì, có cao nhân nào muốn độ kiếp à." Có tên 'trạch nam' tại chỗ hò hét. ('Nghiện máy tính ru rú trong nhà').

Hiện tại đang trong thời điểm hòa bình ở đâu ra xuất hiện cái chuyện này cơ chứ, một khi phát sinh liền sinh ra khủng hoảng, đám người dưới kia như con rối mất đầu chạy loan.

Bất quá đây chỉ là bắt đầu mà thôi.

"Cái này chỉ vẻn vẹn khởi đầu, đại kiếp nạn lập tức muốn bắt đầu rồi." Dịch Thiên Hành đứng ở trên ban công nhìn xuống tình cảnh hỗn loạn phía dưới, chỉ lắc đầu một cái, một màn này trước kia hắn đã trãi qua. Bây giờ nhìn lại không còn quá kinh ngạc nữa rồi, nếu so sánh với đại kiếp nạn, bất quá đây chỉ là đồ chơi con nít, chỉ là món ăn khai vị mà thôi.

Càng nhìn càng thêm rung động đấy, trước mắt đối với những cái này, tự nhiên cũng không quá đỗi kinh ngạc a.

Chỉ là hắn vẫn thủy chung nhìn chằm chằm vào trong hư không.

Răng rắc!!!

Lại là một âm thanh xé rách không gian đáng sợ vang lên.

Nếu là có người hướng mắt lên bầu trời sẽ lập tức nhìn thấy.

Phía trong hư không, đột nhiên xuất hiện một cỗ lực lương vô hình giáng xuống, cưỡng ép xé rách không gian, tạo ra từng đạo khe hở dữ tợn. Chúng rậm rạp chằng chịt, lan tràn toàn bộ hư không, bao trùm lấy vòm trời. Cảnh tượng vòm trời như mảnh gốm sứ bị rạn. Cái kia hình ảnh vô cùng đáng sự giống như là trời sập đến nơi.

Theo vết rách nhìn lại có thể nhìn thấy bên trong khe nứt kia xuất hiện không phải hư vô mà là cảnh tượng từng mảng đen kịt. Phảng phất như là vực sâu không thấy đáy, mỗi một đạo đều cực kỳ thâm thúy, sâu không lường được. Từa hồ nối thông với một chỗ vực sâu vô tận nào đó, sâu xa khiến con người ta cảm thấy kinh sợ.

" Ca, đó là cái gì nha?" Triệu Tử Yên cố nén nội tâm sợ hãi bắt lấy cánh tay Dịch Thiên Hành run rẩy dò hỏi.

" Không biết, bất quá trong mộng ta có nhìn qua cái khe hở này cuối cùng không phải cái gì tốt lành, sẽ có những con quái vật đáng sợ hàng lâm đấy. Những con quái vật kia, đếm cũng không tài nào đếm hết được." Dịch Thiên Hành hít một hơi sâu trong mắt tràn đầy ngưng trọng.

Quả nhiên vừa cất tiếng nói xong.

Toàn bộ thế giới lại một lần nữa lâm vào trạng thái kinh hoàng khiếp sợ, còn không có thời gian phục hồi lại tinh thần nữa a.

Lập tức, liền nhìn thấy vố số quái vật từ trong cái khe nứt kia liên tục chui ra không ngừng. Những con quái vật kia như dòng sông dài, liền triền miên không ngớt, mang theo xu thế lôi đình vạn quân mà lao xuống. Nhìn lại một chút, da đầu liền tê dại, tâm lý yếu kém một chút liền bị dọa ngất đi đấy.

"Quái vật da màu xanh."

"Yêu tinh!"

"Khô Lâu binh!"

"Đàn sói dã thú "

Triệu Tử Yên cùng Đường Tử Đồng nhìn quái vật đang phun ra triền miên, mắt, miệng trợn tròn, nhịn không được kinh hô. Những con quái vật kia hầu như các nàng đã xem qua rồi đấy. Tựa hồ giống như những con quái vật trong tưởng tượng các nàng, trong trò chơi các loại... Nhìn thêm một chút thì tất cả bọn chúng đều đang sống sờ sờ , nhanh chóng rơi xuống các nơi trên thành phố.

Số lượng nhiều đến mức không cách nào tưởng tượng được, khó có thể tưởng tượng nổi số lượng bọn chúng tồn tại, liền đồng dạng gống như sủi cảo. Bọn chúng hướng về phía thành thị, vùng ngoại thành, nông thôn ... Quả thật không đâu không có, bao trùm lấy cả các nơi trên thế giới.

Những con quái vật này tựa hồ đều nhìn có vẻ quen thuộc, không phải là các loại các vật trong game, hay trong trí tưởng tượng, trong truyền thuyết quái thú các dạng đấy chứ. Ngay cả cương thi cũng có nữa, toàn bộ đều hướng đại địa phương mà rơi xuống.

Bọn chúng rơi xuống trong thành phố không phải số lượng ít.

Vốn dĩ sáng sớm đường phố còn có vẻ hơi trống trãi nhưng đột nhiên liền thêm nhiều quái vật, cương thi chạy bốn phía, bọn chúng hành động không nhanh nhưng vẫn cảm nhận được khí tức huyết nhục liền dọa cho phát ngốc người xung quanh. Mọi người sắc mặt tới nhợt khi nhìn thấy cảnh này, triệt để không tưởng tượng nổi.

Cương thi bổ nhào trên thân thể một người, há miệng liền cắn.

Từng trận kêu gào thảm thiết vang lên, một ít người bị xé thành nhiều mảnh nhỏ.

Còn có một con quái vật da xanh biếc không cao tới một mét liền mang theo cây gỗ, dùng một gậy đem một gã trưởng thành đập đến chia năm xẻ bảy, cùng một quả dưa hấu không khác gì nhau.

Có một đạo binh khô lâu mang theo thanh đao, nhanh chóng chạy tới liền một đao đem lão thái thái đang mua thức ăn chém thành hai khúc.

Có một cương thi mặc quan phục triều đại nhà Thanh, sôi nổi đuổi theo người đi đường, liền bắt lấy một phụ nữ gần đó, há miệng cắn trên cổ, hút lấy từng ngụm máu. Cương thi mặt xanh nanh vàng trông cực kỳ khủng bố.

Dã thú hung mãnh chạy như điên trên đường phố dài chật hẹp, có con không khác người là mấy, nhưng lại mang diện mục là sói, nhào về phía trước, một gã người trưởng thành đứng tại chỗ bị đập chết, đầu lìa khỏi cổ, máu tươi điên cuồng phun ra.

Toàn bộ thành thị trở thành một mảnh huyết tinh. Tang thi, quái vật như không có chút nào thỏa mãn liền không ngừng hướng về các nhà cao tầng mà tập kích. Mùi màu tươi triệt để kích thích bọn chúng.

Tiếng kêu thảm thiết, tiếng khóc sợ hãi, còn có tiếng súng đang không ngừng vang lên. Hòa cùng một chỗ,trực tiếp tạo ra khung cảnh thảm kịp.

Máu chảy thành sông.

Không thể tưởng tượng được, một khắc trước vẫn còn hòa bình, một giây sau đã biến thành tai kiếp tận thế, không có một chút ý thức được tính huống nguy cơ xảy ra, người người trực tiếp bị giết hại vô cùng thê thảm.

Như sói lao vào đàn cừu, có thể đoán được phần nào cảnh huyết tinh thê thảm.

"Quá thảm rồi, ca, đây quả thật là tận thế sao." Sắc mặt Triệu Tử Yên đã tái nhợt, bở môi trắng bệch, vô ý thức dò hỏi, nàng không dám tin tưởng vào tình cảnh hiện tại.

"Hiện tại đã đến tận thế, không còn bất kỳ hoài nghi nào nữa. Đây chính là một hồi tai kiếp, tai kiếp đối với tất cả nhân loại, đối với cả nền văn minh nhân loại. Không ai biết được bao nhiêu người sẽ chết ở bên trong, không ai cứu được bọn họ, cứu bọn họ ư, trước hết cứu lấy chính mình đã. Chúng ta cũng giống như vậy."

Dịch Thiên Hành hít một hơi thật sâu, trong mắt ánh lên một vòng kiên định chi sắc, quả quyết nói: "Nam nhi Thiên Hành, quân tử không ngừng vươn lên. Tự mình tự lập đó mới chính là vương đạo. Bên trong tận thế, đem hy vọng bản thân ký khác vào người khác đó chính là tự tìm chỗ chết."

"Bây giờ chúng ta phải làm như thế nào." Tuy Đường Tử Đồng có vẻ khiếp sợ nhưng nàng cố gắng trấn định, nhìn về phía Dịch Thiên Hành dò hỏi.

"Đi ra ngoài giết quái." Ngữ khí Dịch Thiên Hành kiên định nói.

Ánh mắt nhìn về hướng hư không, nhưng dùng mắt thường cũng có thể thấy ở bên trong những cái khe đằng kia. Nó không chỉ xuất hiện những quái vật mà con có những đạo thần quang kỳ dị như là lưu tinh bay khắp bốn phương tám hướng. Lít nha lít nhít không tài nào đếm được.

Vận chuyển Tiên Thiên Âm Dương nhãn nhìn thấy mấy đạo lưu quang trực tiếp rơi vào trong thành thị, bên ngoài ngoại thành. Những đạo lưu quang này chung quanh đều bao vây lấy bảo vật. Điểm này chính Dịch Thiên Hành rất rõ ràng. Trước kia hắn cũng bị một đạo lưu quang đập trúng đầu đấy, mà còn trực tiếp đập chết a, phải quay về ba ngày trước. Nhờ thế hắn mới được công pháp tu hành Ngự Long Thiên Kinh.

Hắn có thể suy đoán ra ở bên trong những thần quang kia khẳng định ẩn chứa đều là dị bảo đạt trình độ cao nhất. Một khi đạt được lập tức có thể nghịch chuyển vận mệnh, thành tựu phi phàm.

"Nhất định phải nghĩ biện pháp lấy càng nhiều dị bảo càng tốt, mỗi kiện dị bảo đều có khả năng mang đến chỗ tốt vô cùng. Đạt được càng nhiều khả năng sinh tồn trong tương lai lại càng lớn." Trong nội tâm Dịch Thiên Hành âm thầm sinh ra một đạo ý niệm.

Tiên Thiên Âm Dương nhãn cũng được vận chuyển tới cực hạn, trong cơ thể sau khi mở ra Thần hải đã ngưng tụ ra Long chi khí trước tiên quán chú tiến vào trong Âm Dương Nhãn, thúc dục Âm Dương thần đồ, đem thị lực vận chuyển tới cực hạn. Mới có tận khả năng đem vị trí những Lưu Tinh trụy lạc ở phụ cận vào trong đầu. Hắn cam đoan khả năng cao sẽ tìm được những dị bảo này.

"Ca, ta cũng muốn đi." Trong nội tâm Triệu Tử Yên vẫn còn e ngại như trước, bất quá nàng cũng lên tiếng. Nàng không muốn Dịch Thiên Hành một mình một người xuống dưới, có nhiều người thì tổng thực lực cũng được tăng lên.

"Phải, chúng ta cũng không phải dạng người tay trói gà không chặt. Ta còn luyện qua võ, còn có những binh khí này, xuống phía dưới cũng có thể tự bảo vệ bản thân." Đường Tử Đồng cũng gật đầu đồng ý nói,

Đối với việc đi xuống dưới nàng cũng nóng lòng muốn thử a.

Dịch Thiên Hành nói không sai bên trong tận thế chỉ có thực lực bản thân mới là thứ có thể dựa vào. Những thứ khác toàn bộ đều là giả dối, đối với những cái này Đường Tử Đồng cũng là tràn đầy cảm xúc.

"Tạm thời các ngươi ở tại chỗ này, nơi này chính là nơi chứa vật tư. Nếu như bị người khác phát hiện, chỉ sợ sẽ sinh biến, lòng tham con người sẽ nổi lên. Bên trong tận thế, tâm con người rất dễ nổi loạn, ai cũng không biết sẽ phát sinh ra sự tình gì. Ta đi xuống trước để thăm dò thực lực những quái vật kia, còn các ngươi phải cố thủ ở nơi này. Đến khi ta chưa trở lại bất kể ai gõ cửa cũng không nên mở. Những vật tư này chính là cơ sở giúp chúng ta sống sót trong tận thế."

Dịch Thiên Hành Dịch Thiên Hành cũng không có đáp ứng yếu cầu cho các nnagf lập tức xuống băn giết quái vật, nếu không có người trông coi ai biết sẽ xuất hiện sự tình gì xảy ra cơ chứ. Đây chính là thứ cản bản để sinh tồn.

"Tốt ! Dịch đại ca, ngươi cũng phải cẩn thận, nếu có nguy hiểm liền tranh thủ thời gian quay trở về." Đường Tử Đồng sau khi nghe được cũng hơi trầm ngâm, nhưng lập tức đáp ứng, xác thực những vật tư này rất trọng yếu không thể lơ là. Hơn nữa, nàng cũng đủ tự tin dùng năng lực của nàng dư sức cố thủ nơi này không thành vấn đề, huống chi hiện tại cũng không có ai biết tại đây chứa nhiều vật tư đến thế.

Không chút do dự.

Lưng cõng lấy cây cung, tay cầm túi tên, trên lưng lại cõng thêm một thanh đường đao, trong tay còn mang theo một thanh chiến mâu thép tinh.

Mặc khác cũng không lấy thêm những thứ khác, sức nặng của những vật này đủ để người trưởng thành cầm lên phải cố sức. Nhưng với Dịch Thiên Hành liền thấy thoải mái, bởi sau khi tu luyện những sức nặng cũng không ảnh hướng mấy đến chiến lực.

Nắm chặc binh khí hắn lập tức ra khỏi cửa phòng.

Đường Tử Đồng các nàng cũng đều dựa theo phân phó rất nhanh khóa cửa chặt lại.

"Đại kiếp nạn cũng sẽ có đại cơ duyên."

Trong mắt Dịch Thiên Hành lập loè hào quang một đường đi xuống dưới lầu.

Mùi máu tươi nồng đậm không ngừng xông vào mũi, cực kỳ gay mũi, người bình thường ngửi thấy liền lập tức muốn nôn mửa.

Bạn đang đọc Vĩnh Hằng Đại Lục (Bản Dịch) của Cô Độc Phiêu Lưu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi PkMinz
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 482

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.