Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuyển

Tiểu thuyết gốc · 3220 chữ

...............

- Tại sao mày không nói cho tao sớm hơn?

Nhân hai mắt vằn vện tơ máu, khóe mắt còn mang theo nước mắt, nắm lấy cổ áo Linh Miêu, quát, Linh Miêu biết mình làm sai, cho nên chỉ đành cúi mặt xuống, không nói gì, nó cũng không nghĩ đến, cái mùi kia thực sự từ một Tử Sĩ, mà tên kia là một trong những tên bất thường nhất.

Quỷ Phân Thây.

Thi thể của Tuyền đã được đưa đi khám nghiệp pháp y, theo hiện trường và camera hành trình của xe tải, đại khái thì đây không phải là tai nạn, quan sát sâu hơn, thì theo sự mất tích của người bạn trai Tuyền, thì đây chắc chắn là một vụ giết người có chủ đích.

Thậm chí là liên quan đến thế lực siêu nhiên, vết cắt trên thi thể quá gọn gàng, không phải vũ khí lạnh bình thường có thể làm ra, mà như từ một thứ công cụ hiện đại, có thể tưởng tượng lúc chuyện này xảy ra nạn nhân, phải mất một khoảng thời gian mới đủ cho nạn nhân phản ứng mình bị chém xuống hai cánh tay.

- Bình tĩnh đi Nhân.

Một bàn tay mờ nhạt đặt trên vai Nhân, giọng nói của một cô gái vang lên, Nhân thở hắt ra, buồn bực buông ra cổ áo của Linh Miêu, người vừa nói chuyện không phải ai khác ngoài Tuyền, bây giờ chỉ còn lại Linh Hồn, sau khi chết, linh hồn sẽ lưu lạc khắp nơi, cho đến khi người nhà gọi hồn về, trong lúc này, sẽ có những kẻ quản lý linh hồn xuất hiện, hoặc là bắt những linh hồn này đi, hoặc là tạm thời giữ chúng bên mình, mà Linh Miêu chính là một trong những kẻ quản lý đó.

- Em xin lỗi, đều do em...

Nhân quẹt mũi, nói nhỏ, điện thoại trong túi rung lên, số điện thoại là của cha cậu, Nhân bắt máy, bên kia là giọng gấp gáp của cha cậu, kèm theo tiếng khóc nỉ non nho nhỏ.

- Nhân, bố mẹ vừa đến nhà của cha mẹ Tuyền, không thể về ngay được, con cố gắng hợp tác với cảnh sát, tìm ra hung thủ càng sớm càng tốt.

Nhân cúp máy mà không trả lời câu nào, cậu đã biết rõ ràng, từ một cuộc trò chuyện ngắn gọn giữa cậu và ông nội, Tử Linh Duệ có một lời nguyền, cha mẹ cậu bỏ rơi cậu, cũng vì sợ cậu một ngày nào đó cậu trở thành Tử Linh Duệ, tình yêu thương giữa cha mẹ và con cái sẽ là mồi dẫn lửa thiêu chết họ.

Lúc này, Huy xuất hiện, đẩy cửa mà vào trong nhà, bất thình lình là, sau Huy còn có một người khác, là Dung đang cười tủm tỉm đi theo Huy, nhưng khi nhìn thấy Nhân và linh hồn Tuyền bay lơ lửng giữa không trung, cô lập tức đổi mặt lạnh, không còn bộ dạng cười đùa như lúc nãy nữa.

- Nói cho tao biết đi, chuyện gì xảy ra?

Huy nhìn Tuyền, sau đó nhìn Nhân, hỏi, Nhân thở dài, ngồi phịch xuống ghế, bắt đầu giải thích tất cả mọi chuyện, từ lúc mình trở thành Tử Linh Duệ, đến bây giờ ảnh hưởng lên người Tuyền, đây là chuyện cậu không thể tha thứ cho bản thân mình.

- Chủ nhân, có vẻ tên kia lúc này không bình thường.

Linh Miêu líu ríu núp sau lưng Nhân, nó có thể cảm nhận được, một kẻ đáng sợ khác xuất hiện sau lưng cô gái lạ mặt kia, nếu nó đoán không lầm, thì đấy là Ác Quỷ, không phải cấp Quỷ có thể so sánh, nói nhỏ bên tai Nhân.

- Quỷ Phân Thây?

Nhân nghiêng đầu, vò đầu hỏi, Linh Miêu nói, bạn trai của Tuyền bị một trong mười hai Tử Sĩ, Quỷ Phân Thây chọn làm vật chứa, để nó có thể lộng hành, giết chóc, thu thập oán khí cho bản thân, khiến bản thân càng ngày càng mạnh, mà hành động này của nó, dường như đang rất vội vàng.

Nhân thử tìm kiếm trên mạng, quả nhiên, gần đây trong vòng ba tháng, xảy ra 9 vụ án tương tự, đều là bạn trai giết chết bạn gái, cơ thể bị phân thành nhiều phần, mà kì lạ là hung thủ đều biến thành người điên, hung khí thì không thể tìm thấy.

- Nó đang sợ cái gì?

Nhân ghìm chặt nắm đấm, tự hỏi, Huy cũng tắt điện thoại, cậu cũng thử thăm dò tin tức trên mạng, cậu cũng biết hung thủ là thứ gì, lại là một trong mười hai Tử Sĩ, cậu thực sự không biết mình là Tử Linh Duệ hay Nhân là Tử Linh Duệ, có duyên với Tử Sĩ như vậy.

- Tớ có cách tìm ra nó.

Giữa không khí im lặng và kiềm nén, Dung lại lên tiếng, cô nắm chặt hai tay lại, siết những ngón tay vào nhau, ngượng nghịu nói, cô lấy ra một mặt kính, là Thực Quỷ Kính, sau lưng cô bỗng nổi lên một cái bóng đen cao lớn, trên đầu nổi lên hai cái sừng như sừng dê, uốn quanh một vòng rồi duỗi ra phía sau.

Cái bóng đen hai tay ôm kính, dưới chân nó mở một cánh cửa kì quái, sóng nhiệt từ bên trong thổi ra khiến không khí mát mẻ trong nhà bỗng trở nên nóng ran, bên trong cánh cửa còn có tiếng la hét, gào khóc và van xin vang vảng bên tai, mặt kính trong suốt bỗng chuyển thành màu đỏ như lửa, những khuôn mặt sợ hãi lướt qua mặt kính, Linh Miêu sợ hãi biến thành mèo đen nằm co ro trên người Nhân, Huy nhìn mặt kính mà ngơ ngác, cậu dường như có thể thấy quá khứ của bản thân lướt qua tầm mắt.

- Thấy được, nó ở rất gần thôi.

Cái bóng đen buông tấm kính xuống, mở miệng nói, Huy lấy lại tinh thần, che trán thở hổn hển, Nhân vội vàng đứng lên, hỏi vị trí hiện tại của Quỷ Phân Thây, không ngờ là, nó đang tiến gần về một chỗ mà mỗi người ở đây rất quen, mỗi ngày đều phải đúng giờ đến đó.

Trường trung học phổ thông Lạc Hồng.

.....

.....

Trên tầng thượng của lầu dạy học cũ, bóng lưng cô đơn của Nam ngồi ở bên cạnh mép tòa nhà, cơ thể trong suốt của Nam lúc trước Huy từng thấy bây giờ đã biến thành một màu đen thăm thẳm, như là vực sâu, mà lúc này, cánh cửa sắt bị khóa kín phía sau bỗng nhiên phát ra tiếng động lớn, sau đó trên cánh cửa sắt dày bị đâm thủng ra một lỗ, lưỡi dao sắc lạnh kẽo kè kẽo kẹt cắt ra lá sắt trên cửa, chặt đứt ổ khóa và dây xích, rầm một tiếng, cánh cửa bị đá bay, mà Tuấn, hay Quỷ Phân Thây thì chầm chậm bước tới, dùng ánh mắt vằn vện tơ máu nhìn về phía Nam.

- Luôn là mày, tại sao mày không chết hẳn đi, Vong Nát Thịt?

Quỷ Phân Thây nghiến răng, trong cổ họng phát ra tiếng gầm phẫn nộ, Nam ngước mặt lên nhìn bầu trời, từ lúc Hắc Vân Tinh Chủ điều khiển cậu, cậu đã nhớ ra, mình còn chẳng phải là một người bình thường, chỉ là một khái niệm sống chuyển kiếp sống lại, mà năm xưa mình ngã chết, cũng bởi vì khái niệm Vong Nát Thịt ảnh hưởng, mà cũng một phần là vì, năm xưa tình địch của Nam, cũng là vật chứa cho Quỷ Phân Thây.

Từ khi thần phục dưới trướng Tử Linh Vương, Quỷ Phân Thây và Vong Nát Thịt vẫn chưa bao giờ ngừng đối chọi nhau, bởi vì khái niệm sống muốn càng mạnh, thì cần phải có càng nhiều nỗi sợ về nó, mà Phân Thây và Nát Thịt lại có chút tương đồng với nhau, khiến cả hai tranh giành càng gay gắt hơn.

Nhưng thời xa xưa, những cái chết liên quan đến Vong Nát Thịt rất ít, so Quỷ Phân Thây ít hơn, cho nên Vong Nát Thịt không đánh lại Quỷ Phân Thây, bị Tử Linh Vương ở 300 năm trước trục xuất, bị ép chuyển kiếp, cho đến khi thời hiện đại đến, nhà cao tầng, cao ốc, chung cư, những kiến trúc cao chót vót cứ như vậy mọc lên, dẫn đến nỗi sợ liên quan đến Vong Nát Thịt càng ngày càng mạnh.

Nó, một lần nữa trở về.

- Cho dù là trước đây hay bây giờ, tao vẫn luôn muốn giết chết mày.

Nam gầm lên, cơ thể bỗng mọc ra chi chít gai nhọn, đó cũng không phải thực sự là gai nhọn, mà là xương vụn và mảnh thịt vặn vào nhau, tạo thành những mũi nhọn, như là một cơ thể bị rơi đập xuống đất từ chỗ cao, tổ chức cơ thể văng tung tóe khắp nơi vậy, Nam dẫm xuống sàn nhà, sức mạnh không thể đong đếm lan tràn khắp tòa lầu dạy học cũ, khiến tòa nhà chỉ mới tháo dỡ một phần tư lập tức sụp xuống.

Rầm rầm rầm...

Âm thanh rung động như là tiếng bom nổ, khói bụi bốc lên mù mịt, những học sinh, giáo viên và nhân viên trong trường giật mình, hoảng hốt nhìn về phía lầu dạy học cũ, hôm nay cũng may là các công nhân xin nghỉ, nên nơi đó không có người nào, nhưng bỗng nhiên cả tòa nhà sụp đổ, khiến những người chứng kiến cảm thấy khó tin và lo lắng.

Trong văn phòng hiệu trưởng, vị hiệu trưởng đáng kính đây run rẩy cầm lên điện thoại, bấm gọi một dãy số dài, bên kia lập tức nhấc máy, sau khi nghe tường tận hiệu trưởng nói về việc xảy ra trong trường, bên kia liền cúp máy, ở xa trong trung tâm Khu Vực 81, A680 tắt điện thoại, nhanh chóng thông báo cho các thành viên, tiến về trường trung học phổ thông Lạc Hồng, có chuyện lớn xảy ra.

Rầm rầm...

Một bóng người bay vút qua không trung, như là một viên đạn thoát khỏi họng pháo, đập lên một bức tường của lầu giáo vụ, đem bức tường đập vỡ nát, xi măng cốt thép sụp đổ xuống cuốn lên bụi mù, những học sinh chạy ra hành lang, nghiêng người nhìn về phía lầu giáo vụ.

Trong căn phòng bị đánh sụp, Quỷ Phân Thây bò lên, một bên khuôn mặt nhão nhoẹt, con ngươi rơi ra để lại hốc mắt trống không, nó hất một nửa mắt kính còn vướng trên mặt xuống, khói đen từ trong cơ thể ùn ùn bay ra, bao phủ nửa khuôn mặt nhão nhoẹt của nó, phục hồi lại như cũ, khi khói đen tan đi, có thể nghe thấy giọng nữ thét lên đau đớn, đây là oán khí nó thu thập được, chính vì ngày hôm nay.

- Nát Thịt...

Một tiếng gầm vang từ trên không, Nam như là một viên sao chổi từ trên trời lao xuống, hai cánh tay gộp lại với nhau, như là một cây chùy nặng nề đập về phía Quỷ Phân Thây, ầm một tiếng, cả lầu giáo vụ chấn động, từ vị trí nó đứng, lầu cao nhất đến tầng chót đều sụp đổ xuống, Nam nhìn xung quanh, khói và bụi che mất tầm mắt, cậu không thể nhìn thấy Quỷ Phân Thây ở đâu.

Vù...

- Xẻ Thịt...

Gió bị xé rách, không khí bị cắt toạc ra một đường, máu và thịt bắn lên không trung, lưỡi dao sắc trong tay Quỷ Phân Thây cắt ra một cánh tay của Nam, nó vừa định xoay người, trở mình chém xuống một cánh tay khác của Nam thì Nam nó đưa tay ra, chụp lấy cổ tay của Quỷ Phân Thây, cười gằn, chân phải đạp lên chân sau của nó, kéo thật mạnh một cái.

Mô thịt như phô mai bị xé ra, gân và xương như giấy nháp bị vặn đứt, Quỷ Phân Thây bị sức mạnh khổng lồ đá văng ra, đập lên tường, xuyên thủng qua bức tường đến căn phòng bên cạnh, lúc này còn có một nữ giáo viên chưa kịp chạy đi, hoảng sợ ngồi phịch xuống đất.

- Ồ...

Quỷ Phân Thây quay đầu nhìn nữ giáo viên, phần chân bị đứt lìa văng qua một bên, nhưng khói đen trên người nó lại xuất hiện, kéo cái chân kia về vị trí cũ, vết thương phục hồi như cũ, Quỷ Phân Thây đứng lên, cầm dao đi đến trước người nữ giáo viên.

Nó cần thêm oán khí.

Thịch...

Trước ngực Quỷ Phân Thây nổ bung ra, hai bàn tay màu đen xuyên qua cơ thể nó, máu tươi bắn tung tóe lên tường, lên trên mặt nữ giáo viên khiến cô ấy sợ đến ngất đi, Nam xoay hai tay, nắm chặt hai bên miệng vết rách, sau đó chính là một màn xé rách máu tanh, hai phần thân thể của Quỷ Phân Thây bị Nam ném qua một bên, nhưng oán khí trên người nó lại ghép chỗ vết thương trở về như cũ.

- Mày không thể giết tao được đâu.

- Mày cũng thế mà thôi.

Quỷ Phân Thây đứng lên, giễu cợt, Nam phản bác, vừa định tiến lên tiếp tục tấn công Quỷ Phân Thây thì dừng lại, chỉ cảm thấy trên cổ mát lạnh, sau đó là tầm nhìn trước mặt xoay vòng rồi đảo ngược, bình bịch, đầu của Nam rơi xuống đất, trơ mắt nhìn cơ thể không đầu của mình quỳ sụp xuống đất.

Một bóng đen cầm một thanh đao to bằng cơ thể hắn đứng sau lưng Nam, hắn vẫn còn duy trì tư thế chặt xuống, hắn kéo thanh đao lên, bởi vì kích thước quá lớn, lưỡi đao cọ dưới mặt đất bắn ra tia lửa, thuận tiện hất cái đầu của Nam qua một bên, Quỷ Phân Thây chụp lấy cái đầu, nở một nụ cười vui vẻ.

Quỷ Đoạn Đầu.

........................

Nhân, Huy và Dung xuống xe, nhìn những học sinh hoảng sợ chạy khỏi trường, cùng với những tiếng đập ầm ầm và rung chuyển như một đội thi công đang tháo dỡ kiến trúc trong trường, Huy nhăn mặt, cậu đã đoán được một chút, nhưng không ngờ mọi chuyện thực sự lại như cậu đã nghĩ.

- Làm sao bây giờ?

Nhân quay đầu hỏi Huy, Huy đi đến một góc khuất, như lần trước mở ra Điều Khoản với Leo, cơ thể được Leo bao bọc, biến thành một hình dạng khác, Nhân ngạc nhiên, trong miệng lầm bầm, Venom à? Nhưng cậu cũng hiểu, mình không được lộ chuyện mình là Tử Linh Duệ, cậu đưa tay ra, trên bàn tay bốc lên ngọn lửa màu xanh lá đẹp đẽ, một cái mặt nạ bằng xương xuất hiện trong lòng bàn tay, đeo lên mặt, lập tức khuôn mặt Nhân dính liền với nó, trở thành một cái đầu lâu xương trắng.

Dung thì không cần giấu diếm, cả ba tung người nhảy lên, vượt qua bức tường, vừa lúc đối diện với lầu giáo vụ ở bên kia, nhìn thấy Quỷ Phân Thây đang ôm đầu của Nam, mà Quỷ Đoạn Đầu thì kéo lê cơ thể Nam ở trên đất, đi đến giữa sân trường.

Chít chít chít....

Từ trong cống thoát nước, vô số con chuột cống to nhỏ bò ro, lít nha lít nhít, bọn chúng bò lên người nhau, rất nhanh một đống lớn chuột dính vào nhau, tạo thành một con chuột khổng lồ, nó mở ra đôi mắt đỏ rực, chỉnh sửa cái mũ nhỏ xíu trên đầu, vuốt vuốt râu nhìn xuống Quỷ Phân Thây và Quỷ Đoạn Đầu.

- Thiên Thử Tinh Chủ, chúng ta hoàn thành ước hẹn.

Quỷ Phân Thây ném cái đầu lâu về phía con chuột khổng lồ, nó đưa tay tiếp được, đưa gần lại mắt xem xét, như là một thợ kim hoàn nhìn ngắm một viên kim cương, tấm tắc chậc lưỡi, gật gật đầu.

- Tốt, như ước hẹn, cho các ngươi.

Thiên Thử Tinh Chủ cúi người, bàn tay đưa về phía Quỷ Phân Thây, bên trong là một cái chìa khóa làm bằng bạc, Quỷ Phân Thây đưa tay cầm lấy, nhưng lúc này, gió bỗng xé toạc, lưỡi dao trong tay Quỷ Phân Thây chém về phía cổ Thiên Thử Tinh Chủ, mà Quỷ Đoạn Đầu đã vòng ra phía sau, giơ thanh đao chém đầu lên cao qua đầu, chém xuống, đầu lâu của Nam tan rã, thân thể không đầu lần nữa mọc ra cái đầu khác, trên người mũi nhọn duỗi dài, đồng loạt bắn về phía Thiên Thử Tinh Chủ.

Bộp...

Chỉ trong một nháy mắt, Thiên Thử Tinh Chủ đứng thẳng người, hai tay nhanh như là điện giật vươn ra, chụp lấy Quỷ Phân Thây và Quỷ Đoạn Đầu, còn cái đuôi vung ra, đánh nát mũi nhọn của Nam bắn tới, đồng thời đập lên người Nam, Nam như bị một chiếc tàu hỏa chạy nhanh đụng trúng, như là pháo hoa tại chỗ nổ nát tan, thịt vụn và máu bắn tung tóe khắp nơi.

- Trò cười, chúng mày nghĩ chỉ như vậy liền muốn giết tao hay sao?

Thiên Thử Tinh Chủ dùng sức, bóp nát Quỷ Phân Thây và Quỷ Đoạn Đầu, nhưng ngay sau đó, cả ba đều phục hồi như cũ, là khái niệm sống, bọn họ không thể bị giết chết chỉ bởi vì sát thương vật lý, mà phải bằng oán khí càng mạnh hơn, chí ít là từ một Chúa Quỷ trở lên.

- Bọn mày diễn tệ quá.

- Không phải tại mày yếu quá à?

- Câm hết đi.

Quỷ Phân Thây, Quỷ Đoạn Đầu và Vong Nát Thịt bắt đầu cãi lộn, cả ba chỉ trích lẫn nhau, mà chẳng thèm quan tâm Thiên Thử Tinh Chủ, bởi vì ba bọn chúng đều biết, Thiên Thử Tinh Chủ không giết được chúng, chỉ cần kéo dài cuộc chiến, bọn chúng liền có thể từ từ giết chết nó.

Rắc rắc...

Nhân ngạc nhiên nhìn Huy, hai bàn tay của Huy nắm chặt vào nhau, vang lên tiếng xương chạm giòn giã, đôi mắt cậu dường như trở nên càng ngày càng đỏ, Dung cũng nhìn Huy, cô cảm nhận được cảm xúc của Huy đang cực kì dao động.

- Chuột Tinh........

Huy gầm lên giận dữ, Thiên Thử Tinh Chủ nghi ngờ quay đầu lại nhìn Huy, nó không nhận ra kẻ này là ai, nhưng từ từ ngẫm lại, trên người tên này, có mùi của kẻ đó, còn có thứ đó, còn có.... Nó nhớ ra rồi, khuôn mặt của nó nhúc nhích, những con chuột trên mặt di chuyển tới lui như cơ mặt của người khi cảm xúc thay đổi.

Mà ở đây, là sợ sệt.

.........

Còn tiếp...

Bạn đang đọc Vô Ảnh Giả sáng tác bởi Thư_Sơn_Áp_Lực_Đại
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thư_Sơn_Áp_Lực_Đại
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.