Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Muốn Giấu Cũng Khó

Tiểu thuyết gốc · 2679 chữ

..........

Hai ngày sau, Huy chính thức nhận được thông báo chuyển trường, đúng như tờ đơn nhập học đã nhận được, là trường trung học phổ thông Trần Quốc Tuấn của Khu Vực 80, ngoài ra thì không có việc gì khác, hai ngày này cậu cũng không nhận được nhiệm vụ và cũng không đi vào Ảnh Giới.

Đối với cái thứ mà đã tấn công cậu, Huy vẫn chưa biết đó là gì, nó cho cậu cảm giác như một người ở địa vị cao hơn đang chèn ép người ở thấp hơn vậy, rất khó phản kháng, nhìn thời gian nhiệm vụ 1 tháng không còn mấy ngày, Huy thở dài, mặc kệ chuyện đó, hôm nay cậu đã hẹn Nhân và Dung đi xem trường mới, hai ngày nữa là phải chuyển trường rồi.

Vài giờ sau, cả ba xuống tàu điện, từ Khu Vực này sang Khu Vực khác phải di chuyển bằng tàu điện, sau đó cả ba lại lên xe buýt, 10 phút sau, cả ba đã đến mục tiêu của mình, nhìn ngôi trường không kém gì trường học cũ trước mặt, cảm giác có chút lạ thường.

Xem sơ qua, cả ba không có ý định đi vào trường, mà chuyển sang một quán cafe cách đó không xa, ngồi xuống trò chuyện, Nhân đã trở thành Vô Ảnh Giả, là một chuyện đáng mừng, nhưng sau khi Nhân nói về chuyện đụng độ với Cú Gọi Hồn, về mọi chuyện xảy ra khi làm nhiệm vụ, sắc mặt của cả ba thay đổi, Nhân là lo lắng, Huy là ngạc nhiên, còn Dung là trầm tư.

- Bỏ qua chuyện đó, mày sở hữu Lãnh Địa?

Huy gạt chuyện đó sang một bên, nghĩ nhiều cũng không có tác dụng, mà hỏi Nhân về việc sở hữu Lãnh Địa, Nhân gật đầu, nói về cái quyền hạn Lãnh Chúa, khi một Vô Ảnh Giả sở hữu Lãnh Địa, sẽ mở ra hệ thống Lãnh Chúa, chia thành 5 cấp, mỗi cấp Lãnh Chúa sẽ ngoài định mức tăng thêm 5%/10%/15%/20%/30% toàn bộ thuộc tính.

Khi đạt đến cấp 5, có thể xâm chiếm các Lãnh Địa khác, giết chết Lãnh Chúa, thăng cấp bản thân lên một cấp độ khác, ngoài ra những NPC trong Lãnh Địa cũng có thể làm việc cho Lãnh Chúa, đại loại như khai thác, chế tạo, nếu khoa học và kỹ thuật của Lãnh Địa đó càng phát triển, cuộc sống của NPC càng tốt, thì sẽ có những NPC lưu lạc tự nguyện gia nhập Lãnh Địa đó, giúp Lãnh Chúa càng mở rộng Lãnh Địa ra thêm nữa.

- Là vậy sao?

Huy nhíu mày, cậu làm rất nhiều nhiệm vụ, nhưng chưa từng được quyền hạn Lãnh Chúa, mà Lãnh Địa mà cậu đang đi vào khá là lớn, nếu có thể sở hữu nó, chí ít cậu cũng có thể lên đến cấp 1, hoặc có thể tới cấp 2.

- Vậy hiện tại mày là cấp bao nhiêu?

- Hô hô, cúi người trước tao đi, tao là cấp 1 đấy.

- Tớ là cấp 5 đây này.

Huy hỏi, Nhân ưỡn ngực lên, nói, giọng nói giễu cợt và đầy sự tự tin, cũng phải thôi vì trong nhóm ba người thì có vẻ chỉ mình cậu là Lãnh Chúa, Dung bĩu môi, nói ra, khuôn mặt của Nhân cứng ngắc, nhìn chữ cái trôi nổi trên đầu Dung, Kính, màu cam, nhìn lại tên của mình, Tội Đồ, xanh lá.

Các cấp của Lãnh Chúa sẽ thay đổi màu tên của Vô Ảnh Giả, cấp 1 là xanh lá, cấp 2 là xanh dương, cấp 3 là tím, cấp 4 là đỏ, cấp 5 là cam, Vô Ảnh Giả có thể tự do thể hiện hoặc che dấu tên của mình cho người khác thấy, Nhân lập tức ỉu xìu, nằm gục xuống bàn.

- Cậu cũng có?

Huy ngạc nhiên nhìn Dung, hỏi cô, Dung mỉm cười gật đầu, Huy ôm mặt, hít một hơi thật sâu vào phổi, gục mặt trên bàn, trong giây lát, cậu và Nhân đều bị Dung đả kích tinh thần, nhưng cậu không thể nói gì được, cậu ngay cả quyền hạn cũng không được tiếp xúc, sao có thể so sánh với hai người này, một người là hậu duệ của Quỷ Vương, một người thì là Vô Ảnh Giả tự nhiên hiếm có khó tìm.

- Không sao, từ từ rồi mày cũng sẽ có thôi.

Nhân sau khi biết Huy còn chưa phải là Lãnh Chúa thì tìm lại được sự tự tin, cuộc đời là vậy, chỉ cần có người thấp hơn mình, thì bản thân sẽ tự được an ủi, Nhân vỗ vai Huy, nói, Huy đẩy tay Nhân ra, có chút xúc động muốn đấm thằng này một trận.

Thịch...

Một tiếng vang như vật gì đó bằng nhựa rơi xuống sàn nhà, ngay sau đó là cơn gió lạnh thổi qua, chạy dọc sống lưng, cả ba người Huy, Nhân và Dung lập tức biết chuyện gì xảy ra, Lĩnh Vực của một con Quỷ mở ra bao trùm toàn bộ sảnh của quán cafe, nhốt 10 người vào trong kể cả ba người.

- Chuyện gì xảy ra vậy?

- Nè, quán mấy người bị làm sao đấy? Sao tối om thế?

- Xin lỗi quý khách, em cũng không rõ ạ.

Bảy người gồm 3 nam 4 nữ, rõ ràng là 3 cặp đôi nam nữ và một nữ phục vụ của quán, tiếng hội thoại huyên náo của bọn họ vang vọng trong không gian, Huy, Nhân và Dung nhìn nhau, Huy và Nhân không thể hành động vì ở đây có người khác, cho nên chỉ có thể nhờ vào Dung, cả hai ăn ý lùi ra xa, dòm ngó xung quanh, trên mặt mang theo vẻ lo lắng và sợ hãi như những người khác.

Dung thở dài, đành chịu thôi, trong nhóm thì chỉ có mình cô là bại lộ danh tính, số hiệu, cho dù những người ở đây nhìn thấy cô là Vô Ảnh Giả, thì bên Ảnh Bộ cũng sẽ ngay lập tức dùng Hợp Đồng để ngăn bọn họ tiết lộ thông tin về Vô Ảnh Giả, Ảnh Giới cũng như chuyện xảy ra hôm nay.

- Quý khách, thêm cafe chứ?

Một giọng nói khàn khàn mà không thuộc về bất kỳ ai trong 10 người ở đây vang lên, một nam nhân viên đi chậm ra từ trong bóng tối, trên tay cầm theo một cái ấm cafe vẫn đang bốc khói trắng, khi gương mặt của người nhân viên này hoàn toàn lộ ra ngoài, bốn giọng nữ lập tức hét lên.

Gương mặt nham nhở, xương gò má và cằm lộ ra trắng bệch, da thịt thì như bị axit ăn mòn, vụn thịt và máu chảy xuống mặt, nhỏ giọt ở trên mặt đất, con quỷ này tiến gần lại nhóm bảy người kia, không ngừng lẩm bẩm một câu nói như trên, ấm nước trên tay nghiêng xuống, thứ nước màu đỏ đặc sệt chảy xuống đất, tiếng xèo xèo rợn người vọng vào màng nhĩ, khiến ba người đàn ông kia cũng phải sợ hãi, liên tục lùi ra sau.

- Á....

Nữ phục vụ bỗng bị một người đàn ông xô ngã trên đất, khuỷu tay đập xuống nền cứng khiến cô kêu đau một tiếng, nhưng khi thấy bước chân loạng choạng của con quỷ kia thì cô lập tức vùng lên, bản năng cầu sinh khiến cô dùng cả tay lẫn chân bò trên đất, cố tránh xa con quỷ kia càng xa càng tốt.

- Tới đây thôi !!!

Dung lẩm bẩm, lấy ra Thực Quỷ Kính, ánh sáng long lanh từ cái kính chiếu lên người con Quỷ, khiến nó không thể di chuyển, cơ thể cứng ngắc nhưng cổ vẫn cố động đậy, nó xoay đầu 180 độ nhìn Dung, hai hàm răng lởm chởm cắn vào nhau, ánh mắt giận dữ nhưng bất lực nhìn chằm chằm Dung.

- Tại sao?

Giọng nói khàn khàn của con Quỷ phát ra, nó từ từ bị Thực Quỷ Kính xóa đi, như là vết bẩn trên gương bị người dùng khăn từ từ lau đi, mờ dần rồi biến mất, Lĩnh Vực của con Quỷ cũng dần dần nứt ra, nhưng ngay sau đó, một cái bóng đen hiện ra, che lại vết nứt, hiện tại chưa phải lúc để Lĩnh Vực biến mất, đợi đám người của Ảnh Bộ đến đã, chắc chỉ khoảng năm phút thôi.

Dung bị bảy ánh mắt kinh sợ và 2 ánh mắt thán phục nhìn vào, cô đứng cách xa Huy và Nhân, mà hai người cũng thừa dịp đứng cùng với bảy người kia, giả vờ như vô cùng ngạc nhiên nhìn vào Dung, rũ bỏ khả năng bị xem như là người khác thường, năm phút sau, Dung để Bel buông tay ra, Lĩnh Vực lập tức nát bấy, mười người xuất hiện lại trong quán cafe đã bị sơ tán.

Bốn người mặc đồ đen bao vây mười người vào trong, Dung và những người khác lập tức bị đưa lên một chiếc xe, đưa đến một tòa nhà trong Khu Vực, tám người bị thẩm tra, sau đó là ký vào Hợp Đồng, khi biết Nhân cũng là Vô Ảnh Giả, những người kia lập tức phân chia cậu đến một phòng khác, điều tra tường tận sự việc.

Nửa giờ sau, tất cả mọi người được phép rời đi, Dung và Nhân đã đứng ở bên ngoài, Huy đứng nhìn họ ở xa, không đến gần, cả ba hiểu ý, chia thành hai đường rời đi, vừa mới xảy ra việc như thế, một người bình thường như Huy bỗng lại hội họp với hai Vô Ảnh Giả, như chưa từng có gì xảy ra, thì chính Huy cũng là người có vấn đề.

.............

Ngày hôm sau, lại là một buổi sáng đẹp đẽ, Huy tỉnh giấc, ngẫm lại sự việc hôm qua, có vẻ như sẽ cần một khoảng thời gian khá lâu để cậu ngừng tiếp xúc với Nhân và Dung, nghĩ tới đây cậu bỗng vò đầu, thở dài, đứng lên đi vào nhà tắm vệ sinh cá nhân, sau đó là ăn sáng, tập thể dục như mọi ngày.

...

[Nhận nhiệm vụ khẩn]

Nhiệm vụ tổ đội, số lượng thành viên : 6.

Dòng Sông Nhuốm Máu

Mô tả : Dòng sông là cội nguồn sinh mệnh của cả ngôi làng, mang theo phù sa và tôm cá đến với dân cư ở đây, nhưng một ngày, có thứ gì đó đến đây, bắt ăn dân làng, giết chết sinh vật trong sông, làm dòng sông nhuộm một màu đỏ như máu, cho dù thượng du có chảy xuống bao nhiêu nước cũng không thể cuốn trôi.

Yêu cầu : Giết chết thủy quái trong sông.

Thời hạn : 2 ngày.

Phần thưởng : Tăng 1 cấp, 1 trang bị cấp B.

Thất bại : Chết.

.............

Huy đang ngồi xem TV trong nhà, thì thông báo nhiệm vụ hiện lên, nhìn mô tả, phần thưởng cũng như thời hạn, đây sợ là một nhiệm vụ cực kì khó nhằn, kéo dài liên tục hai ngày, cậu vội vàng bảo Leo thay thế mình, thay đồ, đi vào Ảnh Giới, không gian trước mặt nhộn nhào, khi Huy nhìn rõ trước mặt, cậu đang đứng cạnh một bờ sông, nhìn nước sông bị nhuộm đỏ và đã thấp hơn một nửa, cậu lập tức nhìn xung quanh, quả nhiên có 4 người đã đứng ở đây.

Hai nam, một nữ khá trẻ tuổi, khoảng hơn 20 và một người đàn ông lớn tuổi, người này Huy nhận biết, thậm chí là khá quen thuộc, Phạm Thế Hùng, cha của Dung, không ngờ ông ấy cũng tham gia nhiệm vụ này, ông Hùng dường như cảm nhận được ánh mắt của Huy, nghiêng đầu sang nhìn cậu, nhưng không nhận ra đó là ai, vì cậu ta đang đeo một cái mặt nạ phòng độc kín mít.

- Ui, tới chậm một chút.

Một người thanh niên mặc đồ đen xuất hiện, Huy lúc này mới thấy rõ, một làn khói đen dày đặc xuất hiên, sau đó tan đi, người thanh niên này mới bước ra, có vẻ như đây là cách Ảnh Giới đưa Vô Ảnh Giả đến địa điểm nó muốn, ngoài ra, người này Huy cũng biết, một trong những đồng đội của A682 và A683, hình như là A681.

Sáu người, lập tức chia thành ba nhóm, hai nam một nữ một nhóm, ông Hùng và A681 một nhóm, Huy đứng lẻ loi một mình, thấy bầu không khí không ổn lắm, ông Hùng dõng dạc lên tiếng, giới thiệu bản thân cũng như mình là nhân viên của Ảnh Bộ, A681 cũng nói theo, mình là số hiệu A681, cũng là nhân viên của Ảnh Bộ.

Nhóm ba người kia chỉ thể hiện tên của mình, người nam với thân cao gần 1m9 tên là Khải, không màu, cấp bậc là 14, nghề nghiệp là Đấu Sĩ, người còn lại gầy và thấp hơn, tên là Thế, không màu, cấp bậc là 13, nghề nghiệp là Cung Thủ, còn người nữ tên là Hương, không màu, nghề nghiệp là Quân Y, đến lượt Huy, cậu cũng thể hiện tên của mình ra, Leo, không màu, nhưng cậu ấy lại dùng một cành cây vẽ trên đất con số 14, kèm theo dòng chữ Thợ Săn Thú.

- Cậu bị câm?

Ông Hùng hoài nghi hỏi Huy, Huy giả vờ nghiêng đầu, sau đó gật gật đầu, cũng không muốn để lộ giọng nói cho một người quen biết mình, ông Hùng cũng không nói gì nữa, mà tập hợp tất cả mọi người lại, cùng nhau đi tìm trưởng làng, thu thập thêm thông tin.

Nhà của trưởng làng khá dễ tìm, trong những căn nhà chỉ được phết bùn thô để làm tường thì chỉ có một ngôi nhà là được làm bằng gạch, trưởng làng là một người đã hơn 70 tuổi, khi thấy nhóm người của Huy thì mừng rỡ như nhặt được vàng.

Mọi người ở đây vô cùng ngạc nhiên khi nghe trưởng làng nói, cách đây nửa tháng, có một người đến trong làng, ra lệnh cho người dân trong làng xây dựng đập ngăn nước ở thượng du và hạ dụ, ngăn con sông thành một khoảng để nhốt thủy quái vào đó, chỉ cần chờ nửa tháng sau, tự sẽ có một nhóm người đến giết thủy quái.

- Vậy ông có nhớ người đó nhìn ra sao không?

- Tôi có, không, tôi, không nhớ.

Ông Hùng lập tức hỏi trưởng làng, trưởng làng sửng sốt, định nói là có, nhưng sau đó liền phủ định, cái trán đầy vết nhăn lại càng nhăn thêm, ông ta cố nhíu mày, nhớ về hình ảnh của người hôm đó nhưng không tài nào nhớ được, Huy nhìn rõ vào mắt, NPC này cũng như ông Ba khi đó, được Ảnh Giới gài vào tuyến nhiệm vụ, chỉ cần nhiệm vụ hoàn thành, chi tiết liên quan đều sẽ không nhớ, sau đó sẽ bị gạt bỏ, theo đúng nghĩa đen.

- Được rồi, cảm ơn ông.

Ông Hùng đứng lên và nói, dẫn theo mọi người rời đi, nhìn con sông đã cạn hơn nửa nước, bùn đất hai bên bờ đã khô nứt, ông Hùng dẫn theo mọi người đi đến thượng du, nhìn xem đập ngăn nước, được xây bằng những khúc gỗ nguyên cắm xuống sông làm trụ, sau đó là dùng gỗ nhỏ hơn chắn ngang, lại dùng bùn và cỏ phết lên, mặt bên còn dùng lá cây và cành khô chặn lại dòng nước, nhưng nhìn mặt bên, có vết cào và vết bị vật nặng va đập, nhìn vết cào có khoảng 30cm, có vẻ như con thủy quái này không hề nhỏ con.

...........

Bạn đang đọc Vô Ảnh Giả sáng tác bởi Thư_Sơn_Áp_Lực_Đại
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi leonguyenx810
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.