Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhiệm Vụ

Tiểu thuyết gốc · 2028 chữ

.......

Khói bụi nặng nề mang theo hơi nóng kì lạ thổi qua gò má, Dung lau nhẹ vết bụi dính trên mặt, cất đi tấm kính trong tay, hôm nay cô có một vị khách không mời, Bel đứng ở sau Dung với khuôn mặt nghiêm nghị, nó biết vị khách này không phải hạng tầm thường, quả đúng là vậy, người kia chỉnh tấm mặt nạ màu trắng trên mặt, thân sĩ cúi chào Dung.

- Lâu rồi không gặp, Bel.

Số 1 nói, Bel im lặng không trả lời, nếu những nhân loại nó từng gặp trong đời và muốn trừ khử nhất được xếp thành một danh sách, thì người trước mặt này chắc chắn sẽ nằm ngay đầu của danh sách, có nhiều cái tên kẻ này được đặt cho, Huyết Thuật Sư, Kẻ Dị Huyết, Huyết Ma Nhân Thủy Tổ, nhưng người biết rõ về hắn sẽ chỉ gọi hắn là Minh, được cho là tên thật của hắn.

- Anh ta là ai?

Dung quay đầu lại hỏi Bel, nó hạ thấp đầu xuống, thì thầm bên tai cô, đôi mắt của Dung từ từ thay đổi, đồng tử giãn ra, sắc mặt cũng đổi màu, đối với Minh càng thêm nghi kỵ, Minh lại chẳng hề bận tâm, vẫn cứ đứng im ở đó chờ hai người trò chuyện xong.

- Mục đích của anh đến đây hôm nay là gì?

Dung cuối cùng nghe xong Bel nói gì về Minh, cô quay sang hỏi với giọng điệu hết sức sặc mùi thuốc súng, Minh nhún vai, dường như không để ý sự hằn học của Dung đối với mình, anh lấy từ trong túi áo ra một lá thư, ném nó lên không trung, lá thư như được bàn tay vô hình nâng lấy, bay đến trước mặt Dung, cô đưa tay đón lấy, một bức thư hết sức bình thường, nhưng chữ viết bên trên mặt phong thư lại khiến Dung siết bìa thư một cách mạnh bạo.

“Gửi con gái yêu quý của mẹ”

- Anh lấy, người gửi bức thư bây giờ ở đâu?

Dung hết sức gấp gáp hỏi Minh, nhưng Minh lại không trả lời cô, mà từ từ tan chảy thành một vũng máu, biến mất khỏi Lãnh Địa của cô, Dung tức giận xé phong thư, lấy ra bức thư được gấp lại ở bên trong ra, lật ra bức thư, những nét chữ nắn nót quen thuộc đập vào mắt, những lời hỏi thăm sức khỏe, động viên và an ủi đơn thuần, không có gì khác thường, chỉ có những dòng cuối cùng, mẹ của Dung nói mình đang ở nhà ngoại, rất vui, một thời gian nữa sẽ về.

Một giọt nước rơi xuống bức thư, thấm ướt chất liệu của nó làm nhòe đi vết mực được viết trên đó, sau đó là giọt thứ hai, ba, nước mắt của Dung rơi xuống lã chã, cô siết chặt bức thư, cô biết một khi mẹ mình về nhà ngoại, thì chắc chắn một điều là, cô không được gặp lại bà ấy một lần nào nữa, mãi mãi.

..........

- Xin chào các vị, đã để mọi người chờ lâu.

William đi khỏi đình nghỉ mát một lúc lâu đã quay trở lại, mười ba người ở trong đình nghỉ mát cùng nhìn về phía ông ấy, bọn họ đều đang rất gấp, nhiệm vụ đã trôi qua gần hai giờ, hai phe Bạch giáo và Hồng giáo tranh chấp với nhau không biết bao nhiêu lần, nhìn độ cống hiến từng chút từng chút bị giành mất, thử hỏi ai không chờ đợi cho được.

- Theo như thông tin của binh sĩ điều tra, bởi vì tranh chấp của hai giáo phái bỗng dưng bị đẩy lên cao khiến hai giáo chủ vô cùng lo sợ, đã huy động những Lệnh Sứ từ khắp nơi trở về Vương Đô, cho nên xin nhờ các vị chặn lại và diệt trừ bọn họ.

William nói, Lệnh Sứ là những giáo sĩ cấp cao của tông giáo đi truyền giáo ở những nơi khác ngoài vương đô trên vương quốc, bọn họ được Thần của mình ban cho quyền năng, sức mạnh hơn người, bây giờ bọn họ lại được giáo chủ triệu tập trở về, khiến cuộc chiến của cả hai tông giáo trở nên căng thẳng hơn nhiều, bây giờ là lúc hành động của quốc vương lộ ra ánh sáng.

.....

[Mốc nhiệm vụ I]

Yêu cầu : Tiêu diệt 20/20 Lệnh Sứ, mỗi tông giáo có 10 Lệnh Sứ.

Phần thưởng : Độ cống hiến + 0,1/ Lệnh Sứ.

.....

William đặt một tấm bản đồ trên bàn, chỉ rõ hai con đường mà những Lệnh Sứ kia phải đi qua, Hồng giáo thì đi trên con đường phía Tây, băng qua những thảo nguyên rộng rãi, Bạch giáo thì đi trên con đường phía Đông, băng qua những hẻm núi chật hẹp, 13 người nhanh chóng chia thành hai đội, một đội 6 người gồm Khải, Thế, Hương, Linh, Atland và Tường Thịt sẽ chặn đánh nhóm Bạch giáo, còn những người khác thành một đội chặn đánh nhóm Hồng giáo trên thảo nguyên rộng rãi.

Phương tiện di chuyển là xe ngựa, những con chiến mã phi nhanh trên con đường đất, kéo theo thùng xe ngựa sau lưng chạy như bay, bốn chiếc xe ngựa chia thành hai hướng chạy ra khỏi vương đô, mà không khiến ai để ý, xông thẳng về phương xa, bỏ mặc vương đô đằng sau đang dấy lên ngọn lửa chiến tranh hừng hực.

.....

.....

- Lại đi đâu đó à?

Leo ngồi ở trên một tảng đá bên cạnh bờ sông, Răng nhỏ thì đang chơi ở dưới nước, con bé nhổ ra một cái răng nhọn, nó như một viên đạn bắn ra khỏi nòng, xuyên vào mặt nước, sau đó một dòng máu đỏ lan ra mặt nước, một con cá lớn nổi lên, phần đầu bị đâm thủng một lổ, từ trong vết thương chui ra một cái răng, bay trở về trong miệng của Răng nhỏ, con bé thích thú bắt lấy con cá giơ lên, như muốn khoe với Leo, Leo mỉm cười nhẹ, rồi quay đầu lại nói với Minh vừa mới chui ra từ vũng máu.

- Ồ, đi đưa thư giúp một người quen mà thôi.

- Mùi nồng quá.

Minh phủi vết máu trên áo, trả lời, Leo bỗng che mũi lại, ghét bỏ nói, cái mùi lưu huỳnh bỏng cháy bốc lên từ trên người Minh khiến nó khó chịu, đại khái có thể đoán được chỗ Minh vừa đi là đâu, bởi vì Leo cũng từng đi qua chỗ đó, một nơi mà chẳng ai muốn đến đó cả.

- Mà thôi, tôi còn có nơi khác cần đi, hai người chơi vui nha.

Minh chợt nói ra, sau đó lại chìm vào vũng máu, Leo cũng không muốn nói thêm gì, tiếp tục ngồi ở trên tảng đá, Răng nhỏ đã leo lên bờ, gom lấy củi và lá khô chất thành đống, dùng bật lửa đốt lên đống lửa để nướng cá, Leo thì nhìn chằm chằm vào trong sông, nó đang đợi, không lâu sau, mặt nước chợt nổi lên bong bóng, một cái bóng đen dần dần hiện rõ lên dưới mặt nước.

Ào ào...

Một con rắn nước chui lên mặt nước, nó ngẩng cao đầu, lớp vảy màu đen xám lấp lánh tia sáng bởi những giọt nước đang lăn xuống, cơ thể của nó có một kích cỡ không tưởng, chiều dài phải hơn 10m, nó đứng đó mà cứ ngỡ như một cây cột thép cắm vào lòng sông, một vòng tay người lớn cũng ôm không hết bề rộng cơ thể nó.

- Nhóc...

Leo gọi Răng nhỏ, con bé dường như hiểu, ngẩng đầu lên, một thứ gì đó trồi lên từ dưới đất, một cái bóng đen vụt qua, cả thế giới dường như tối lại, giữa không gian tối đen đó, hai hàm răng sắc bén giương lên, rồi cắn xuống, máu tươi màu xanh lá bắn tung tóe khắp màn đêm, mọi thứ trở lại bình thường, ánh nắng chói chang, mây trắng bay trên trời xanh, chỉ có mặt nước bị nhuộm một màu xanh lá kì lạ, cơ thể của con rắn nước khổng lồ bị tách làm đôi, giữa hai chỗ vết thương là vết cắn nham nhở, Leo đi đến trước thi thể con rắn, thò tay vào phần vết thương bị cắn đứt, lấy ra một vật hình tròn, nó có màu đỏ hồng, khi bị Leo cầm trong tay, vật hình tròn bỗng ngọ nguậy, những xúc tua màu đỏ hồng vung vẫy trên không trung như tảo biển, đó không phải một vật gì cả, mà là một đống thịt có ý thức.

Bất ngờ là Leo bỗng triệu hồi Miệng ra, Miệng không chờ đợi được mà vồ đến đớp lấy viên thịt trong tay Leo, đối với nó viên thịt này có sức hấp dẫn cực kì lớn, hơn cả thi thể của con rắn nước, một sinh vật huyền bí cấp A, bởi vì đó là một phần của Tai Họa, Thịt, Leo sờ cằm, lẩm bẩm.

- Còn bao nhiêu nhỉ, để xem nào, hình như là 11/100,000,000 thì phải?

........

.........

- Phù, phù....

Nhân ngâm mình trong một bồn nước nóng, thở hổn hển, trong vòng ba giờ, cậu liên tục phải chịu đựng cơn đau từ việc bị những con rắn nhỏ kia cắn xé, bọn chúng ăn từng chút từng chút mô thịt trên người cậu, nhưng bởi vì thể chất của Tử Linh Duệ, cơ thể cậu hồi phục nhanh chóng, kì quái là Nhân đáng lẽ không cảm nhận được cơn đau vật lý bởi vì cậu đã qua cấp bậc Không Đau, nhưng cơn đau bởi Xà Tâm gây ra vẫn khiến cậu cảm giác như sống không bằng chết vậy.

- Rốt cuộc cũng kết thúc.

Nhân mở bảng trạng thái của bản thân lên, cấp bậc đã nhảy đến 36, điểm thuộc tính tự do trống rỗng bỗng được lấp vào 30 điểm, sau đó là yêu cầu chọn chức nghiệp cũng nhảy ra, Nhân nhìn xem một vòng, chức nghiệp cậu có thể chọn bao gồm, Người Tẩm Liệm, Huyết Sĩ, Tầm Linh Giả và Câu Sứ.

Nhân chọn Tầm Linh Giả, vì sau này nó sẽ trở thành Tầm Linh Sư, chức nghiệp mà cậu cần để giữ Tuyền ở bên người, từ sự kiện Kiểm Soát Viên Kain, cậu nhận ra không thể giao phó sự an toàn của Tuyền cho ai cả, lục lạc của Linh Miêu có thể để linh hồn trú ẩn, nhưng lại chẳng thể bảo vệ họ.

[Nhận nhiệm vụ mới]

Kẻ Chết Thay

Mô tả : Có người đòi mạng, lại có người muốn đẩy người khác ra làm kẻ chết thay cho mình.

Yêu cầu : Tìm lại công bằng.

Phần thưởng : Tăng 1 cấp.

Thời hạn : 8 giờ.

Thất bại : Chết.

......

- Nhiệm vụ?

Nhân sững sờ trước bảng nhiệm vụ, cậu nhanh chóng đi ra bồn tắm, mặc quần áo mới, sau đó dặn dò Linh Miêu và chị Tuyền ở nhà, mình thì đi vào Ảnh Giới làm nhiệm vụ, khi cậu bước vào Ảnh Giới, Nhân đã thấy mình đang ở ngoài một ngôi làng, tiếng nước chảy róc rách từ một con suối lớn ở ngay bên cạnh, làn nước trong mát chảy dọc xuống từ thượng nguồn, mang theo sự sống cho ngôi làng nhỏ bé.

Chỉ có điều lúc này trong làng đang vang lên tiếng kèn nhạc u oán, sau đó một nhóm đông thôn dân mặc đồ trắng từ từ đi đến bên cạnh suối, bưng theo một cái hũ sành, đặt hũ sành vào trong suối, bột màu đen xám bị nước suối đẩy ra khỏi hũ, người ôm cái hũ cũng buông tay, để nó chìm xuống suối, đoàn người đưa tang cũng quay về trong làng, kết thúc buổi tang sự ảm đạm u buồn.

.....

Còn tiếp.

Bạn đang đọc Vô Ảnh Giả sáng tác bởi Thư_Sơn_Áp_Lực_Đại
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi leonguyenx810
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.