Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Binh Lâm Thành Hạ

Tiểu thuyết gốc · 3000 chữ

Thời gian chậm rãi trôi qua, đại quân Mông Cổ trong mấy tháng liên tiếp không ngừng tích trữ lương thảo khí giới, phòng bị nghiêm mật, đông đảo cao thủ võ lâm do Kim Luân Pháp Vương lãnh đạo, rất nhanh liền chuẩn bị sẵn sàng, ngoài thành Tương Dương tiếng trống trận với tiếng tù và vang lên inh ỏi, đại quân Mông Cổ hùng hổ tiến công. An phủ sứ thành Tương Dương là Lã Văn Đức với đại tướng giữ thành Vương Kiên đốc suất binh mã giữ bốn cổng thành, Quách Tĩnh lên mặt thành nhìn xuống, nhìn thấy quân Mông Cổ hằng hà sa số không thấy tận cùng, tình thế hết sức nguy cấp gay go.

Quách Tĩnh đã từng theo Thành Cát Tư Hãn tây chinh, thông thạo các phương lược công thành của quân Mông Cổ, đã có chuẩn bị từ sớm, bất kể quân địch sử dụng cung tên, hỏa khí hay là thang gỗ công thành, quân Tống thủ thành ở trên cao đều phá giải hết, đánh nhau đến lúc mặt trời lặn, quân Mông Cổ đã mất hai ngàn binh mã nhưng vẫn dũng cảm xông lên. Trong thành Tương Dương ngoài mấy vạn tinh binh còn có mấy mươi vạn dân, ai ai cũng hiểu một khi thành bị công hạ sẽ không còn người nào sống sót, cho nên bất kể trai tráng, phụ nữ hay người già, trẻ nhỏ đều góp hết sức chống giặc, người người đồng tâm hiệp lực chống giặc ngoại xâm.

Chợt nghe dưới chân thành đại quân Mông Cổ đồng thanh hô lên:

- Vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!

Tiếng hô từ xa tới gần, ầm ầm giống như thủy triều, hơn mười vạn người đồng thanh hô lớn, quả là trời đất rung chuyển. Chỉ thấy một lá cờ soái giơ cao, quân thiết kỵ hộ vệ một cái kiệu xanh có che lọng vàng tiến tới, chính là đại hãn Mông Ca lâm trận đốc chiến, sĩ khí của quân Mông Cổ ngay lập tức tăng mạnh hẳn lên.

Quách Tĩnh đề khí lớn tiếng thét lên:

- Hỡi các huynh đệ, hôm nay chúng ta hãy cho đại hãn Mông Cổ chứng kiến thân thủ của hảo nam nhi Đại Tống, để cho chúng khiếp sợ vĩnh viễn không dám xâm phạm giang sơn Đại Tống chúng ta!

Tiếng thét của Quách Tĩnh trung khí sung mãn, giữa tiếng huyên náo của hàng vạn người mà ai cũng nghe rõ, quân Tống trên mặt thành đã đánh suốt một ngày mệt mỏi, nhưng nghe thấy tiếng thét của Quách Tĩnh lập tức trở nên hăng hái, ai nấy đều ra sức tử chiến. Thi thể quân địch dần chất cao dưới chân thành, đội ngũ phía sau trào lên như sóng, đạp lên xác đồng đội mà tấn công, các quan tả hữu phi ngựa truyền lệnh của đại hãn điều binh khiển tướng, thanh thế cực kỳ rầm rộ.

Lã Văn Đức nhìn thấy tình thế nguy ngập, cho rằng không giữ nổi thành, sắc mặt tái mét vô cùng sợ hãi, luống cuống nói:

- Quách... Quách đại hiệp, giữ không nổi đâu, chúng ta... chúng ta rút quân chạy về phía nam thôi!

Quách Tĩnh lườm Lã Văn Đức một cái, gằn giọng quát:

- Thành còn người còn, thành mất người vong! Mọi người hãy cùng lên mặt thành chống địch, không tử chiến đến cùng thì còn gọi gì là nam tử hán?

Binh sĩ vốn rất kính phục Quách Tĩnh, nghe thấy tiếng quát uy nghiêm thì đồng thanh khen phải, lập tức xông đến bờ thành chống giặc. Trận chiến kéo dài từ sáng sớm đến nửa đêm, quân Tống chiếm lợi thế địa hình, quân Mông Cổ lại có ưu thế số đông, hai bên tử thương nặng nề, nhất thời bất phân thắng bại.

Mông Ca thân kinh bách chiến, lúc này nhìn thấy cảnh ác chiến cũng không khỏi kinh hãi thầm nghĩ: "Người ta cứ bảo rằng bọn Nam man nhu nhược vô dụng, kỳ thực chẳng hề thua kém tinh binh Mông Cổ chúng ta!"

Đánh đến trời sáng, quân Mông Cổ công thành không được, đành phải rút quân. Trận đại chiến này kéo dài một ngày, máu chảy đầy sông, xác chất thành núi, đại quân Mông Cổ tử thương hơn bốn vạn người, quân Tống thủ thành cũng tử thương hai vạn ba ngàn người, kể từ khi Mông Cổ xâm lăng phía nam đến nay, chưa bao giờ thảm khốc như trận chiến này. Quân Tống giữ thành tuy đã đánh lui quân địch, nhưng khắp nơi trong thành đều có tiếng khóc thảm thiết thấu tận trời xanh.

Sáng sớm hôm sau, Quách Tĩnh đang thương nghị quân tình với Lã Văn Đức và Vương Kiên, thì có tin báo rằng có một vạn quân Mông Cổ đang tiến tới cửa bắc, Quách Tĩnh lập tức đi lên mặt thành quan sát, chỉ thấy quân địch bày trận cách thành mấy dặm chứ không tấn công. Một lúc sau, ngàn tên thợ mộc gánh đá khuân gỗ, dựng lên một cái đài cao hơn mười trượng, mấy người Hoàng Dược Sư, Nhất Đăng Đại Sư, Hồng Thất Công đi lên mặt thành quan sát, nhìn thấy quân Mông Cổ dựng lên một cái đài cao, đều không hiểu gì.

Cái đài cao vừa mới dựng xong, mấy trăm quân Mông Cổ liền cưỡi ngựa chở củi tới chất xung quanh đài, như thể chuẩn bị đốt cháy nó đi, mọi người càng ngạc nhiên hơn, Hồng Thất Công nhíu mày nói:

- Chẳng lẽ quân địch công thành không nổi, lại đi dựng đàn cầu trời bày trò yêu pháp?

Quách Tĩnh lắc đầu nói:

- Đệ tử ở lâu trong quân Mông Cổ, chưa từng thấy họ giở trò lạ lùng thế này bao giờ.

Binh sĩ Mông Cổ lại đào xung quanh cái đài cao một cái hào vừa sâu vừa rộng, đất đào lên thì đắp thành bờ phía ngoài, Hoàng Dược Sư tức giận nói:

- Thành Tương Dương là quê hương của Gia Cát Lượng thời Tam Quốc, quân Mông Cổ múa rìu qua mắt thợ, chẳng phải là coi khinh người Tống chúng ta sao?

Chỉ nghe tiếng tù và vang lên, hơn bốn vạn quân Mông Cổ chia ra bốn phía vây xung quanh cái đài cao, đại trận trải dài mấy dặm, gươm giáo cung thủ tầng tầng lớp lớp vây quanh đài cao. Chợt nghe có tiếng pháo hiệu, mấy vạn người im phăng phắc, từ xa có hai người phi ngựa đến, xuống ngựa đi lên đài cao, chỉ vì quá xa nên không nhìn rõ diện mạo, chỉ lờ mờ đoán là một nam một nữ.

Mọi người còn đang kinh ngạc, Hoa Tranh đột nhiên run giọng kêu lên:

- Là Tương Nhi, là Tương Nhi!

Mọi người kinh hãi nhìn nhau, Quách Tĩnh lo lắng hỏi:

- Tại sao Tương Nhi lại ở trên cái đài kia? Quân Mông Cổ đang thực thi gian kế gì?

Hoa Tranh nước mắt rưng rưng, sụt sùi nói:

- Quách Tĩnh ca ca, Tương Nhi không may bị quân Mông Cổ bắt được, quân địch dựng cái đài cao kia, chất củi bên dưới là để thiêu sống Tương Nhi, ép chàng đầu hàng. Nếu chàng không chịu đầu hàng, bọn chúng sẽ phóng hỏa để mọi người thần trí rối loạn, không thể chuyên tâm giữ thành.

Quách Tĩnh vừa kinh ngạc vừa tức giận hỏi:

- Tại sao Tương Nhi lại bị quân Mông Cổ bắt được?

Hoa Tranh ngập ngừng nói:

- Mấy ngày hôm nay quân vụ khẩn cấp, thiếp sợ chàng phân tâm nên vẫn chưa kể.

Lần trước sinh nhật mười sáu tuổi, Quách Tương chờ đợi mòn mỏi nhưng cuối cùng sư phụ lại không đến, phụ mẫu tỷ đệ lúc này lại đều đang bận bàn bạc kế sách chống quân Mông Cổ, nhất thời không có thời gian để ý đến nàng. Quách Tương cảm thấy buồn chán, bất giác lại nhớ sư phụ, ra ngoài giải khuây. Tình cờ gặp được Kim Luân Pháp Vương, Quách Tương nhìn thấy đối phương có vẻ là một cao tăng đắc đạo giống như Nhất Đăng Đại Sư, cũng không đề phòng, Kim Luân Pháp Vương lại dùng hoa ngôn xảo ngữ bảo rằng sẽ dẫn nàng đi gặp sư phụ, Quách Tương tin thật, đi theo Kim Luân Pháp Vương, đến lúc gần tới doanh trại Mông Cổ thì mới phát giác ra điều bất thường, thế nhưng lúc đó chạy trốn đã không kịp nữa, cuối cùng bị bắt giam lại.

Mọi người còn đang bàn cách để cứu Quách Tương thế nào, chợt thấy cổng thành mở ra, một người cưỡi ngựa phóng ra phía bắc, chính là Hoa Tranh. Mọi người ai nấy đều kinh ngạc, mấy người Quách Tĩnh, Hoàng Dược Sư, Nhất Đăng Đại Sư, Hồng Thất Công vội vàng lên ngựa đuổi theo, đều dừng lại ở chỗ cung tên của quân địch không bắn đến nơi.

Chỉ thấy trên đài cao có hai người, người mặc áo hoàng bào chính là Kim Luân Pháp Vương, người bị trói vào cây cột chính là Quách Tương, Quách Tĩnh tuy giận nữ nhi thường ngày gây chuyện rắc rối, nhưng dù sao vẫn là cha con, làm sao có thể không lo, bèn cao giọng gọi:

- Tương Nhi, đừng sợ! Có cha mẹ đến cứu con đây!

Quách Tĩnh nội lực dồi dào, tiếng nói vang lên đài cao, Quách Tương vốn đang bị ánh nắng hun nóng, chợt nghe tiếng gọi của phụ thân, liền mừng rỡ đáp:

- Cha! Mẹ!

Kim Luân Pháp Vương bật cười ha hả, dõng dạc nói:

- Quách đại hiệp, ngươi muốn ta phóng thích lệnh ái thì không khó chút nào. Chỉ cần ngươi lên đài chịu trói đổi người, lão phu sẽ lập tức thả lệnh ái ra.

Quách Tĩnh khẽ hừ một tiếng, nghiêm giọng nói:

- Các ngươi nếu không sợ Quách mỗ, hà tất phải gây khó dễ cho tiểu nữ nhi của ta? Các ngươi đã sợ Quách mỗ, thì tấm thân này há lại dễ dàng chịu chết?

Kim Luân Pháp Vương cười khẩy nói:

- Người ta bảo Quách đại hiệp võ công trác tuyệt, dũng mãnh vô luân, kỳ thực chỉ là một kẻ tham sống sợ chết!

Kế khích tướng của Kim Luân Pháp Vương nếu đem dùng với người khác thì còn có thể thành công, nhưng Quách Tĩnh biết bản thân liên quan đến an nguy của thành Tương Dương, nên chỉ cười nhạt không thèm để ý, chỉ thấy Kim Luân Pháp Vương tiếp tục nói:

- Quách đại hiệp, lệnh ái thông minh lanh lợi, lão phu rất là mến nó, muốn nhận nó làm đệ tử, truyền cho y bát, nhưng đại hãn đã có chỉ, nếu Quách đại hiệp không chịu quy hàng, sẽ thiêu sống nó trên đài cao. Chẳng riêng Quách đại hiệp thương xót cho ái nữ, lão phu cũng lấy làm tiếc, mong đại hiệp nghĩ cho kỹ.

Quách Tĩnh ngẩng đầu nhìn lên, nhìn thấy nữ nhi sắc mặt tiều tụy, tự dưng lòng đau như cắt, bèn lớn giọng gọi:

- Tương Nhi, con là hảo nữ nhi của Đại Tống, khảng khái hy sinh, không thể sợ hãi. Cha mẹ hôm nay không thể cứu con, sau này nhất định sẽ giết tên ác tăng này báo thù cho con. Con hiểu được chứ?

Quách Tương nuốt lệ gật đầu, hào khí kêu lên:

- Cha! Mẹ! Mọi người yên tâm, nữ nhi không sợ!

Quách Tĩnh thương xót nói:

- Tốt lắm, tốt lắm! Thế mới là con gái ngoan của ta.

Quách Tĩnh nói xong liền dẫn theo mọi người quay về trong thành, Hoa Tranh đứng trên mặt thành, thẫn thờ nhìn cái đài cao, tâm trí rối bời, Nhất Đăng Đại Sư thở dài nói:

- Thát tử trị quân nghiêm chỉnh, muốn cứu Tương Nhi thì phải tìm cách làm rối loạn bốn vạn quân Mông Cổ ở xung quanh đài cao.

Hoàng Dược Sư trầm ngâm một hồi, nhẹ giọng nói:

- Chúng ta hãy sử dụng thế trận Nhị Thập Bát Tú đấu với đại quân Mông Cổ một phen.

Quách Tĩnh thoáng sửng sốt, trầm giọng hỏi:

- Hoàng đảo chủ, xin hỏi thế trận Nhị Thập Bát Tú sắp đặt thế nào?

Hoàng Dược Sư chậm rãi nói:

- Thế trận Nhị Thập Bát Tú dựa trên ngũ hành sinh khắc, do năm vị cao thủ đồng thời chủ trì. Chúng ta ở đây vừa vặn có đủ năm người tương ứng với năm phương vị Đông, Tây, Nam, Bắc, Trung, có thể sử dụng loại trận pháp này quyết một phen tử chiến với quân Mông Cổ.

Quách Tĩnh nhanh chóng bẩm báo với Lã Văn Đức, xin hạ tướng lệnh để Hoàng Dược Sư điều binh khiển tướng, hiện tại có vô số anh hùng hào kiệt đến Tương Dương tề tựu sẵn sàng lắng nghe hiệu lệnh, Hoàng Dược Sư hiên ngang nói:

- Trận thế biến hóa phức tạp, nhất thời không thể quán thông, vậy nên trận đánh hôm nay muốn mời năm vị cao thủ tinh thông ngũ hành biến hóa để chỉ huy, tướng lĩnh cầm quân sẽ phải tuân theo hiệu lệnh của năm vị cao thủ đó.

Chúng tướng cúi mình nghe lệnh, Hoàng Dược Sư trịnh trọng nói:

- Trung ương hành Thổ hoàng kỳ, do Quách Tĩnh thống lĩnh tám ngàn quân tiến thẳng vào giữa, chỉ lo cứu người, không lo diệt địch.

Quách Tĩnh nhận lệnh đứng sang một bên, Hoàng Dược Sư nghiêm trang nói:

- Đông phương hành Mộc thanh kỳ, do Hoàng Dược Sư ta thống lĩnh, gồm tám ngàn quân, một ngàn quân hộ vệ chủ tướng, bảy ngàn quân còn lại chia thành bảy đội, ứng với Thanh Long thất tú, bao gồm Giác Mộc Giao, Cang Kim Long, Đê Thổ Lạc, Phòng Nhật Thố, Tâm Nguyệt Hồ, Vĩ Hỏa Hổ, Cơ Thủy Báo.

Hoàng Dược Sư điểm xong đạo quân đông lộ, liền thong thả nói:

- Tây phương hành Kim bạch kỳ, do Chu Bá Thông thống lĩnh, gồm tám ngàn quân, một ngàn quân hộ vệ chủ tướng, bảy ngàn quân còn lại chia thành bảy đội, ứng với Bạch Hổ thất tú, bao gồm Khuê Mộc Lang, Lâu Kim Cẩu, Vị Thổ Trĩ, Mão Nhật Kê, Tất Nguyệt Ô, Chủy Hỏa Hầu, Sâm Thủy Viên.

Hoàng Dược Sư điểm xong đạo quân tây lộ, Chu Bá Thông nhận lệnh đứng sang một bên, Hoàng Dược Sư ung dung nói:

- Nam phương hành Hỏa hồng kỳ, do Nhất Đăng Đại Sư thống lĩnh, gồm tám ngàn quân, một ngàn quân hộ vệ chủ tướng, bảy ngàn quân còn lại chia thành bảy đội, ứng với Chu Tước thất tú, bao gồm Tỉnh Mộc Hãn, Quỷ Kim Dương, Liễu Thổ Chương, Tinh Nhật Mã, Trương Nguyệt Lộc, Dực Hỏa Xà, Chẩn Thủy Dẫn.

Hoàng Dược Sư điểm xong đạo quân nam lộ, Nhất Đăng Đại Sư nhận lệnh đứng sang một bên, Hoàng Dược Sư nghiêm nghị nói:

- Bắc phương hành Thủy hắc kỳ, do Hồng Thất Công thống lĩnh, gồm tám ngàn quân, một ngàn quân hộ vệ chủ tướng, bảy ngàn quân còn lại chia thành bảy đội, ứng với Huyền Vũ thất tú, bao gồm Đẩu Ngọc Giải, Ngưu Kim Ngưu, Nữ Thổ Bức, Hư Nhật Thử, Nguy Nguyệt Yến, Thất Hỏa Trư, Bích Thủy Du.

Hoàng Dược Sư điểm xong đạo quân bắc lộ, Hồng Thất Công nhận lệnh đứng sang một bên, Hoàng Dược Sư khẽ phất cờ lệnh trong tay, bốn vạn binh mã lập tức chia ra năm phương vị Đông, Tây, Nam, Bắc, Trung, Hoàng Dược Sư hào hùng nói:

- Hôm nay thế trận Nhị Thập Bát Tú lập ra ở đây là để chống giặc giữ nước, chư quân hãy nghe hiệu lệnh của chủ tướng, chúng ta sẽ quyết một trận tử chiến với quân Mông Cổ.

Tướng sĩ đồng thanh hô ứng vang dội như tiếng sấm động, sau khi ba phát pháo hiệu vang lên, bốn cổng thành mở rộng cửa, năm lộ binh mã hùng dũng tiến ra. Chợt nghe bên cạnh đài cao đột nhiên nổi lên tiếng tù và vang vọng, từ dưới đất có mấy vạn quân địch đội đất chui lên, thì ra ngoài bốn vạn quân bố trí xung quanh đài cao, quân Mông Cổ còn đào hầm mai phục mấy vạn quân nữa, cục diện lập tức thay đổi, nhất thời bất phân thắng bại.

Ác chiến hồi lâu, Hoàng Dược Sư bất ngờ hú lên một tiếng vang dội, trận pháp lập tức biến động. Chỉ thấy đạo hồng kỳ quân nam lộ của Nhất Đăng Đại Sư đánh vào chính giữa, đạo hoàng kỳ quân trung ương của Quách Tĩnh đánh sang phía tây, đạo bạch kỳ quân tây lộ của Chu Bá Thông xông đến phía bắc, đạo hắc kỳ quân bắc lộ của Hồng Thất Công tiến về phía đông, còn đạo thanh kỳ quân đông lộ của Hoàng Dược Sư thì chuyển xuống phía nam. Thế trận Nhị Thập Bát Tú ẩn chứa đạo lý ngũ hành tương sinh tương khắc, sự luân chuyển ngũ hành vừa rồi chính là hỏa sinh thổ, thổ sinh kim, kim sinh thủy, thủy sinh mộc, mộc sinh hỏa, quân Tống tuy chỉ có bốn vạn người, thế nhưng nhờ có trận pháp tinh diệu, lại thêm chỉ huy đều là cao thủ võ lâm, thế trận biến hóa mấy lần, tướng lĩnh của quân địch chóng mặt hoa mắt, thật là không biết đường nào mà lần, nhất thời tình thế thay đổi, quân Mông Cổ lại rơi vào thế hạ phong.

Bạn đang đọc Vô Cực Huyền Thoại sáng tác bởi Wu-Ji
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Wu-Ji
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.