Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lộ Thắng An Bài

Phiên bản Dịch · 2391 chữ

Gần như mỗi sáng sớm, Lộ Thắng đều có thể cảm thấy cơ bắp mình càng ngày càng rắn chắc, thân thể càng ngày càng nặng.

Đánh đổi chính là, mỗi bữa cơm hắn ăn ít nhất gấp hai trước kia, hơn nữa còn tất cả là thịt cá, còn có thuốc thang quý báu mỗi ngày.

Riêng khoản chi tiêu ăn uống này, cũng đầy đủ để gia đình bình thường phá sản.

Lộ Thắng không trì hoãn, một đường vào thành, xe nhẹ đường quen đi tới cổng Lộ phủ.

Người gác cổng vừa nhìn thấy hắn thì lập tức nghênh đón:

“Đại công tử trở về!”

“Ân.” Lộ Thắng tùy ý đáp lại, nhanh chân đi vào trong phủ.

Bầu không khí trong phủ có chút lạ. Nhưng hạ nhân, gia đinh đi ngang qua nhìn thấy hắn trở về, đều nhao nhao tới vấn an.

“Đại công tử trở về!!”

Có người quát lên: “Đại công tử! Đại công tử về rồi!!”

“Là Đại công tử!!”

Từng gia đinh thị nữ tới tấp chạy đến. Trên mặt mang theo một tia kinh hỉ, tựa như người hoang mang lo sợ đột nhiên phát hiện cây cỏ cứu mạng.

“Cha đâu?”

“Gia chủ để người lập tức đi tới.” Một thị nữ chạy tới tranh thủ thời gian trả lời.

“Ân.” Lộ Thắng lấy xuống đao khiêng ở phía sau.

Một đường đi vào nội viện.

Trong nội viện hoàn toàn yên tĩnh, yên tĩnh có chút quái dị, thậm chí có chút vắng vẻ.

Tinh thần một ít thị nữ gia đinh đều không tốt, cách gần hướng hắn vấn an chào hỏi. Cách xa không thấy được, còn đang tự mình nói chuyện phiếm, có âm thanh xa xa theo gió thổi qua:

“Buổi tối hôm qua, trong phòng Vu tỷ lại xuất hiện tiếng nữ nhân khóc…”

“Ta cũng nghe nói, hình như ở xa truyền đến, có gia đinh đi ngang qua nhưng căn bản không thấy người nào trong phòng, ngay cả cái bóng cũng không có…”

“Ôi đừng nói nữa, thật dọa người.”

“Chẳng lẽ là cái nữ quỷ?”

“Đừng nói linh tinh! Cẩn thận bị đánh.”

Lúc Lộ Thắng cõng đao đi qua cầu đá thì nghe được gia đinh thị nữ trong nhà nói chuyện phiếm.

Từ trong chuyện những người này nói, chỗ Hà Hoa phòng của Vu tỷ ở hậu viện, đã thành cấm khu lớn nhất Lộ phủ.

Không cần người nào nhắc nhở, cũng căn bản không ai dám tới gần.

Hắn trầm mặc, kết hợp nội dung trong thư, lập tức tâm tình trầm nặng hơn.

Rốt cục, chuyện hắn vẫn luôn lo lắng phát sinh.

Thế giới này vốn tràn ngập nguy cơ bốn phía. Đối với đủ loại chuyện quỷ dị tới nói. Người bình thường căn bản không có lực phản kháng.

Hắn vẫn luôn lo lắng, đó là chuyện phát sinh ở Từ gia, đột nhiên giáng lâm đến Lộ phủ.

Đến lúc đó, hắn lấy gì ngăn cản, lấy gì tự cứu.

Lấy cái gì đi cứu người nhà một thế này?

“Nữ quỷ? Ta ngược lại muốn xem xem, nữ quỷ kia có thể đỡ nổi đao của ta không!” Đáy mắt lóe lên hung quang, cùng với lệ khí trong lòng, Lộ Thắng sải bước đi tới đại đường nội viện.

Hắn tích lũy lâu như vậy, không phải vì thời khắc trước mắt này?

Đi vào đại đường, Lộ Thắng thấy được Lộ Toàn An sắc mặt tiều tụy đang ngồi ở chủ vị, bên cạnh ông còn có Nhị nương Tam nương vừa mới vội vàng chạy tới.

Còn lại là một đám đệ đệ muội muội, họ hàng bà con đều ở đây.

Lần đầu người cả nhà tới đông đủ như vậy trừ những ngày lễ.

Đám người thấy Lộ Thắng cõng đao, dáng người khôi ngô đi vào cửa.

Trên mặt Lộ Toàn An cũng lộ ra một tia ý mừng. Nhưng ngay sau đó lại hiện lên một vệt sầu lo.

“Tiểu Thắng, ngươi… Ài, ngươi không nên trở về…”

“Cha, ngươi nói đi, xảy ra chuyện gì? Vu tỷ chết rồi?” Lộ Thắng cũng không nói nhảm, đi thẳng vào vấn đề.

Hắn gần đây mỗi ngày luyện đao, tăng thêm Hắc Sát khí tuần hoàn lưu chuyển, trên thân còn lưu lại một tia hung lệ chi khí.

Đám người thấy thế, lúc này mới nhớ tới trước đó Thắng ca giết hai tên tội phạm truy nã cùng hung cực ác, đây chính là nhân vật hung ác có thể giết tội phạm giết người.

Nghĩ như vậy, tâm tình mọi người vốn có chút khủng hoảng, lập tức thoáng cái đạt được hóa giải.

“Vẫn là để ta nói cho ngươi đi.” Nhị nương Lưu Thúy Ngọc thở dài nói.

Lộ Thắng tìm chỗ ngồi xuống bên cạnh.

“Nhị nương mời nói.”

Lưu Thúy Ngọc nghĩ nghĩ, sửa sang lại mạch suy nghĩ:

“Việc này, còn phải theo lúc trước Vu tỷ đột nhiên bỏ mình nói lên.”

Bà lại thở dài lần nữa.

“Hôm đó, người nhà Vu tỷ chạy tới hỏi ta, Vu tỷ rốt cục có về hay không về, ta nói về sớm. Người kia lại nói, người trong nhà chờ mãi mà không thấy người, lúc này mới đến phủ tìm người.”

“Ta cũng nghi hoặc, đang muốn phái người ra ngoài tìm thì lập tức nhận được tin tức từ nha môn, Vu tỷ chêt trong một ngõ hẻm, đã qua mấy ngày, thi thể cũng cứng rồi.”

“Về sau, ta bỏ tiền, xem như xử lý tang sự cho Vu tỷ. Nhưng việc này mới trôi qua hai ngày, trong phủ lại có một người mất tích. Ta phái người ra ngoài tìm, lại ở trong sông ngoài thành, phát hiện thi thể.”

Lưu Thúy Ngọc nói đến đây, khắp khuôn mặt là vẻ u sầu.

“Từ ngày đó bắt đầu, mỗi ngày trong phủ sẽ mất tích một người. Tra thế nào cũng tra không được! Bây giờ đã là ngày thứ năm.

Mà mỗi khi đến tối, trong Hoa phòng Vu tỷ ở trước kia sẽ truyền ra tiếng nữ nhân khóc, như có như không, đi vào tìm, lại tìm không thấy người.

Trong phòng kia vốn ở năm người, hiện tại đã mất tích ba người trong năm người…”

Lộ Thắng nghe đến đó, sắc mặt trầm thấp.

“Người nha môn nói thế nào?”

“Còn có thể nói thế nào? Không thu hoạch được gì, sau đó tùy tiện tìm cớ thoái thác.”

Lộ Trần Tâm nhịn không được xen vào nói, trong giọng nói tràn đầy phẫn uất.

“Ta để Đại bá ngươi phái binh sĩ đến gác đêm, cũng vô dụng, thời điểm nhiều người, âm thanh kia sẽ không xuất hiện, chờ khi ít người mới có thể nghe được.” Lộ Toàn An lắc đầu nói.

“Khinh Khinh đâu?” Lộ Thắng chợt phát hiện Lộ Khinh Khinh thế mà không ở đây.

“Một mình nó chạy tới Trịnh gia. Bên Trịnh gia cũng xảy ra chuyện.” Lộ Toàn An bất đắc dĩ nói.

“Trịnh gia cũng xảy ra chuyện?” Trong lòng Lộ Thắng xiết chặt.

“Cũng không phải loại chuyện như chúng ta, mà gặp phải giặc cướp, trên nửa đường cướp thương đội của bọn họ, nha đầu Khinh Khinh kia không biết lấy manh mối ở đâu, hoài nghi giặc cướp và thảm án Từ gia có quan hệ, hôm qua đã chạy ra ngoài điều tra, đến giờ còn không về.” Nhị nương Lưu Thúy Ngọc trả lời.

Lộ Thắng hừ lạnh một tiếng: “Nha đầu này, càng ngày càng không nghe lời. Ngoài ra, chuyện trong phủ dù không phải nữ quỷ làm thì cũng là một cao thủ nếu có khinh công tốt mới có thể làm ra chuyện như vậy! Triệu bá đâu? Bá ấy nói thế nào?”

“Triệu bá và mấy thúc bá bị điều động đi nha môn, đi trợ trận một nơi ngoài thành. Nói đến, bây giờ còn chưa trở về.” Lộ Toàn An hồi đáp.

“Nói cách khác, người kia thừa dịp mấy người Triệu bá không ở, mới dám đến phủ giả thần giả quỷ?”

Lộ Thắng mới mở miệng đã đem việc này định do người làm, mà không phải yêu ma quỷ quái.

Mặc kệ việc này có phải yêu ma quỷ quái gây nên hay không, chỉ có thể là người làm! Nếu không Lộ gia lớn như vậy, sợ là muốn tan thành từng mảnh.

Lộ Toàn An cũng lập tức hiểu rõ đạo lý này, gật đầu đáp: “Nói như vậy, xác thực rất giống người làm…”

“Hà Hoa phòng của Vu tỷ có tiếng nữ nhân khóc lúc nửa đêm đúng không? Đêm nay ta sẽ ở trong phòng đó. Nhìn xem còn có ai mât tích.” Lộ Thắng mở miệng định ra an bài.

“Nhưng mà tiểu Thắng…” Lộ Toàn An còn muốn nói điều gì, bị Lộ Thắng đưa tay ngừng lại.

“Cha yên tâm, ta có nắm chắc.” Lộ Thắng bình tĩnh nói.

Mặc kệ đối phương là người hay quỷ, nó đã e ngại nhiều người, vậy thì luôn có thể tìm tới biện pháp giải quyết.

Nếu ngay cả vấn đề nhỏ trước mắt cũng không giải quyết được, vậy chẳng may gặp được loại nhân vật hung ác như Từ gia một lời không hợp một đêm diệt cả nhà, chẳng phải chỉ có thể mặc cho người làm thịt?

“Tiểu Thắng… Nhất định phải cận thận…” Lưu Thúy Ngọc lo lắng nói.

Những người còn lại lại như chút được gánh nặng.

Thắng ca đã giết qua tội phạm truy nã nói là người làm, vậy rất có thể chính là người làm.

Có Thắng ca ở đây, tin tưởng nhất định có thể bắt được kẻ xấu.

Lộ Trần Tâm, Lộ Thiên Dương, Lộ Oánh Oánh sau khi tan họp, trước tiên truyền ra ngoài tin tức này.

Rất nhanh, lúc đến chạng vạng tối, Lộ phủ từ trên xuống dưới đều biết Đại công tử Lộ Thắng trở về, hắn còn phán đoán việc này do người làm!

Đêm này còn quyết định đi Hà Hoa phòng gác đêm.

Tin tức này vừa ra, lập tức trên dưới toàn bộ phủ đệ nhẹ nhàng thở ra một hơi.

Mấy ngày nay trên dưới Lộ phủ căng đến quá chặt. Tựa như dây đàn kéo căng, lúc nào cũng có thể đứt gãy.

Trong lúc nhất thời trong lòng mọi người cảm thấy an toàn hơn không ít.

Mặc dù chưa giải trừ nguy cơ, nhưng bầu không khí khủng hoảng trước đó, đã được hóa giải rất nhiều.

Tối thiểu có Đại công tử Lộ Thắng ngăn ở phía trước, tự mình vào Hà Hoa phòng ở. Có chuyện cũng nhất định có Đại công tử ngăn đằng trước.

Kỹ càng hỏi thăm quá trình sự kiện trước sau, Lộ Thắng lập tức để người đi chỉnh lý giường chiếu bài trí Hà Hoa phòng để mình đêm nay đi vào ở.

Những người còn lại khuyên hắn một hồi, thấy hắn không dao động chút nào, cũng chỉ có thể từ bỏ.

Lộ Thắng để Tiểu Xảo trở lại phòng ngủ ban đầu của mình, hắn một thân một mình cầm đao, mang theo một bình dược trà đi vào Hà Hoa phòng.

Hà Hoa phòng, Hà Diệp phòng, Liên Ngẫu phòng, ba khu đều là chỗ ở cho thị nữ hạ nhân trong phủ. Gần sát cùng một chỗ. Trong đó Hà Hoa phòng ở trung ương.

Lộ Thắng mang theo đao đi đến trước Hà Hoa phòng, hai bên viện tử không có ai. Hiển nhiên là bị tiếng khóc nửa đêm hù chạy.

Hắn đẩy cửa ra, bên trong được quét dọn sạch sẽ, giường chiếu cũng chuẩn bị xong. Hộp cơm thì đặt trên bàn đá trong tiểu viện.

Trừ cái đó ra, bên trong không có một người.

Trên bàn đá màu xám trắng còn có một số vết tích màu hồng, hình như là nữ nhân dùng son phấn vẩy xuống lưu lại.

Lộ Thắng liếc nhìn phòng ngủ.

Phòng ngủ và tiểu viện như hai cái hộp hình vuông dính liền nhau, phòng ngủ phân năm phòng đơn, song song cùng một chỗ, cổng là hành lang, ngoài hành lang đi ra ngoài chính là tiểu viện, trong tiểu viện có một cái giếng, bàn đá ghế đá thì bày ở cạnh giếng.

Lộ Thắng bệ vệ ngồi bên cạnh giếng, mở ra hộp cơm màu đỏ sậm, bưng ra thức ăn bên trong, bày lên bàn đá.

Ba món ăn một món canh.

Tăng thêm cơm trắng nóng hổi.

Lộ Thắng cầm đũa ăn từng miếng từng miếng.

Ăn một bữa cơm gần nửa canh giờ. Hắn chén sạch sành sanh toàn bộ đồ ăn, lúc này mới dừng lại, đánh cái nấc.

Sắc trời dần dần tối, Lộ Thắng tự mình điểm ngọn nến, thắp sáng đèn lồng, chiếu sáng tiểu viện và phòng Vu tỷ.

Năm gian phòng ngủ song song trưng bày, gian phòng Vu tỷ ở tận trong cùng, tia sáng rất âm u, âm thanh bên ngoài truyền đến nơi này, cũng rất nhỏ.

Lộ Thắng ăn xong, dẫn theo đao đi qua hành lang, tiến vào phòng ngủ.

Trong phòng bày một chiếc giường gỗ đen, một cái bàn vuông, ba cái ghế.

Trừ cái đó ra, chính là một cái tủ treo quần áo, một cái bàn trang điểm.

Sau bàn trang điểm là cửa sổ, lúc này cửa sổ nửa mở, lộ ra hẻm nhỏ đen sì bên ngoài.

Ánh nến chiếu xuống từ trên bàn bên tay phải cánh cửa, chiếu sáng hơn phân nửa gian phòng, ngược lại làm nổi bật lên cửa sổ nửa mở kia càng thêm tối tăm.

Lộ Thắng đi qua, thăm dò nhìn ra ngoài từ cửa sổ.

Ngõ nhỏ bên ngoài cửa sổ, vừa vặn đối mặt với một chỗ cửa hông Lộ phủ.

Từ cửa sổ nhìn ra bên ngoài, có thể thấy rõ ràng một đầu hẻm nhỏ thẳng tắp nối thẳng cửa hông màu trắng có chút hoang vu.

Bạn đang đọc Vô Cực Thiên Ma (Bản Dịch) của Cổn Khai
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huynhdehoi12459
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.