Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Làm việc 3

Phiên bản Dịch · 2367 chữ

Lộ Thắng lần theo ký ức, đi về phía sương phòng lúc trước.

Tiến vào đại sảnh, lên trên bằng cái thang bên trái.

Đi đến cửa sương phòng, Lộ Thắng nhìn đèn lồng đỏ bên trên một chút, luôn cảm thấy trong lòng có chút bất an.

Hô…

Bỗng nhiên một trận gió lạnh thổi qua, Lộ Thắng chợt xoay người, một nháy mắt vừa rồi, hắn phảng phất cảm thấy có đồ vật gì từ phía sau lưng mình bay đến.

“Nếu Quyển Nhân phủ đã hủy diệt, ấn đạo lý tới nói, sẽ không có quỷ vật tới tìm ta. Có lẽ thần kinh của ta quá nhạy cảm.” Lộ Thắng không thấy gì, trong lòng hơi định. Một lần nữa quay người lại, đưa tay đẩy cửa sương phòng trước mặt.

Răng rắc.

Cửa phòng chậm rãi mở ra, bên trong hồng quang sáng tỏ, cũng treo hai cái đèn lồng đỏ chót.

“Có ai không?” Lộ Thắng lại lên tiếng, chậm rãi đi vào.

“Có…” Bỗng nhiên một giọng nói khô quắt từ sau lưng Lộ Thắng truyền đến.

Hắn bỗng nhiên xoay người, nhìn thấy một lão ẩu cầm theo đèn lồng trắng, đang mở to hai mắt đứng ở cửa gian phòng.

Nếp nhăn trên mặt lão ẩu như vỏ cây già, một tầng chồng một tầng. Xách theo đèn lồng, đôi mắt già nua vẩn đục nhìn chằm chằm Lộ Thắng.

“Tiểu huynh đệ, ngươi không nên lên thuyền lúc này.”

“Ta rơi đồ ở chỗ này, là cái túi eo nên quay lại tìm.” Lộ Thắng gạt ra nụ cười.

“Như vậy… Vậy ngươi tìm đi, từ từ tìm, từ từ tìm.” Lão ẩu mặt không biểu tình, quay người dẫn theo đèn lồng, vô thanh vô tức đi đến những phòng khác.

Lộ Thắng đưa mắt nhìn lão, thẳng đến lão ẩu biến mất ở cửa phòng mới đi lên khép lại cửa.

Hắn quay người, nhìn xem bài trí trong sương phòng.

Phía trước còn có hai cái đèn lồng đỏ lớn, treo trên vách tường gian phòng, ánh sáng đỏ au nhuộm toàn bộ gian phòng thành một mảnh đỏ tươi.

Lộ Thắng cẩn thận lục lọi vị trí mình ngồi, quả nhiên dưới khe hở cái đệm tìm được túi eo rơi xuống.

Hắn mở túi eo, trong túi da màu nâu đen, kim phiếu, ngân phiếu còn có tờ giấy, bọc giấy bột phấn Yêu quỷ lưu lại, toàn bộ đều có.

Thu hồi túi eo, một lần nữa treo ở sau lưng, Lộ Thắng ngồi dậy, lại nhìn trong sương phòng, ánh sáng trong đèn lồng đỏ tựa hồ càng đỏ hơn.

Một loại cảm giác không hiểu từ đáng lòng của hắn dũng mãnh tiến ra.

“Phải đi rồi.” Lộ Thắng cấp tốc đến cửa, đưa tay kéo cửa phòng.

Cửa phòng thế mà không nhúc nhích tí nào!

Lộ Thắng giật mình, trên tay hung hăng dùng sức, cửa phòng vốn nhẹ nhàng đưa tay có thể mở ra, lúc này vậy mà giống như có vật gì rất nặng chống đỡ, dù lấy khí lực Lộ Thắng hiện tại, thế mà cũng chỉ miễn cưỡng chậm rãi mở ra một khe hở.

“Không đúng!” Lộ Thắng trong lòng vang lên cảnh báo, vận chuyển nội khí, hung hăng dùng sức.

Bành!

Cửa phòng bị hung hăng kéo ra, tay cầm gỗ bị kéo vỡ, Lộ Thắng một bước lao ra, dọc theo hành lang nhanh chóng chạy xuống lâu, sau đó mấy cái cất bước lao đi.

Phốc.

Mũi chân hắn một điểm, trên từng vòng dây gai trên thuyền hoa mượn lực, một cái bắn vọt, rơi vào bên bờ sông.

Hắn mặc dù chưa từng luyện khinh công nhưng Hắc Hổ đao, Yến Tử Truy Phong đao đều có bộ pháp cơ bản, tốc độ so với người bình thường nhanh hơn không ít.

Xuống thuyền, Lộ Thắng quay đầu nhìn thuyền hoa.

Thuyền hoa vẫn là thuyền hoa trước đó, bên trên vẫn như cũ không có một ai, nhưng cảnh báo trong lòng Lộ Thắng lại hành quân lặng lẽ, hiển nhiên không cảm giác được uy hiếp.

Hắn nhìn chằm chằm vào thuyền hoa, quay người chạy vào trong thành.

Một hơi về đến nhà, Lộ Thắng đẩy cửa phòng ra, trở tay khóa lại, trong phòng đen như mực lạnh như băng, không có nhân khí gì.

Hắn chậm rãi đi đến trước bàn sách, lấy ra đá đánh lửa, xoạt xoạt đánh ra hỏa hoa, đem ngọn nến thắp sáng.

Ánh nến mờ nhạt chiếu nửa gương mặt hắn âm tình bất định.

“Thuyền hoa này có lẽ có quan hệ với quỷ vật, không nghĩ tới đi một cái Quyển Nhân phủ, lại gặp được một cái Hồng lâu thuyền hoa. Vốn còn muốn nhàn nhã nghỉ ngơi hai ngày mới bắt đầu tu hành nội công, hiện tại xem ra, không cần thiết đợi thêm nữa, trước làm tốt hết thảy chuẩn bị có thể làm.”

Lộ Thắng rời bàn đọc sách, đi vào phòng ngủ, từ dưới giường lôi ra một cái rương tinh thiết nặng nề, chiếc rương được cố định trên sàn nhà bằng rãnh trượt, thường nhân khó mà dọn đi.

Hắn cẩn thận lấy ra chìa khóa từ trong túi, cắm vào rương vặn xoắn, răng rắc một cái đem nó mở ra.

Trong rương đặt hai quyển sách nhỏ màu nâu nhạt.

Lộ Thắng xuất ra một quyển, nắm ở trong tay, lại tiếp tục khép lại cái rương, khóa kỹ.

‘Thanh Tùng Nhất Ý quyết’

Trên sách viết rõ ràng năm chữ lớn rồng bay phượng múa.

Lộ Thắng nhẹ nhàng lật ra tờ thứ nhất, đầu tiên nhìn qua đoạn tổng cương, chính là bức vẽ Thương Tùng vách đá.

Hắn cẩn thận ngưng thần một hồi nhìn bức vẽ rồi nhẹ nhàng khép lại, lên giường khoanh chân vào chỗ, bắt đầu thủ tĩnh thủ tọa.

Luyện môn Dưỡng sinh công này đứt quãng lâu như vậy, có lẽ bởi vì lúc trước hắn luyện nội công có chỗ xung đột, mỗi khi hắn cảm thấy sắp ngưng tụ ra khí cảm thì bị Ngọc Hạc công thôn phệ trong nháy mắt.

Lần này cũng không ngoại lệ, rất nhanh, Ngọc Hạc công cao tốc vận chuyển, cấp tốc phá đi ý cảnh của Thanh Tùng Nhất Ý quyết, một đầu tiên hạc vỗ cánh muốn bay phảng phất cao giọng trường lệ ở trong cơ thể hắn.

“Ài…” Lộ Thắng mở mắt ra: “Nội công xung đột, chẳng lẽ ta chỉ có thể bị vây chết như vậy? Không thể có bất luận tịnh tiến gì?”

Trong lòng của hắn bực bội, tay không ý thức bắt lấy túi eo nhẹ nhàng nắn, lúc ngón tay sờ đến bọc giấy bột phấn kia, hắn bỗng nhiên sững sờ.

“Bọc giấy này… Bọc một tia bột phấn Yêu quỷ lúc trước lưu lại?”

Hắn nhẹ nhàng mở ra bọc giấy, bên trong rõ ràng là một nhúm bột phấn màu đen, nhưng hắn tựa hồ nhớ kỹ lúc trước bột phấn này không phải màu sắc như vậy.

“Lúc đầu ta có thể mở ra dị năng, có quan hệ với tảng đá Quỷ nước lưu lại, còn có khối đá cuội kia, nhìn như vậy, chẳng lẽ ta…” Lộ Thắng mắt thấy bột phấn, trong lòng ẩn ẩn có một tia suy nghĩ kỳ dị.

“Xanh đậm!”Hắn bỗng nhiên mặc niệm.

Bạch!

Lập tức một khung vuông màu lam xuất hiện trước mắt hắn.

Lộ Thắng nhìn khung vuông máy sửa chữa, bên trong vẫn không có tuyển hạng Thanh Tùng Nhất Ý quyết, hắn chần chừ một lúc, lại nhìn bột phấn kia.

Hắn đưa tay nghiêng bọc giấy, đem bộ phấn bên trong toàn bộ đổ vào lòng bàn tay mình.

Từ lúc đầu đạt được bột phấn này, hắn đã cẩn thận không dám để nó chạm đến da mình, để phòng là vật chất ăn mòn hoặc độc tính gì đấy, nhưng bây giờ đã vô kế khả thi, thử một chút cũng không sao, cùng lắm thì xảy ra chuyện cấp tốc vứt bỏ.

Sau đó hắn đem ngón trỏ một tay khác, trùng điệp khẽ cắn, cắn nát đầu ngón tay, gạt ra một giọt máu, nhỏ lên bột phấn.

Tê…!

Quả nhiên, giọt máu vừa tiếp xúc đến bột phấn thì đột nhiên bốc lên một tia khói trắng, rất nhanh, bột phấn màu đen cấp tốc biến thành màu trắng, phảng phất rút đi nhan sắc.

Lộ Thắng cảm thấy một tia khí tức âm lãnh bắt đầu từ bàn tay rót vào thể nội.

‘Phải chăng tiến hành thôi diễn võ học?’

Lập tức, gần như cùng một thời gian, khí tức âm lãnh kia chớp mắt bị thứ gì trong cơ thể hấp thu biến mất, mà bên trên máy sửa chữa xanh đậm cũng lập tức xuất hiện một khung chat hỏi thăm.

“Quả nhiên!” Lộ Thắng vui mừng trong lòng, chức năng này quả nhiên xuất hiện.

Lúc trước hắn phát hiện Hắc Hổ đao pháp xuất hiện tầng thứ tư thì đã có chút hoài nghi, có lẽ máy sửa chữa thông qua tri thức dự trữ trong đầu hắn tiến hành thôi diễn công pháp tiến một bước. Cho nên sinh ra Hắc Hổ đao tầng thứ tư.

Nhưng về sau vô luận hắn học tập bất kỳ công pháp nào cũng không xuất hiện tình huống như Hắc Hổ đao, hắn lại nghi hoặc trong lòng.

Hiện tại xem ra, có lẽ thiếu đồ vật tàn lưu của quỷ vật hắn mới một mực không cách nào tiếp tục thôi diễn cảnh giới võ học cao hơn.

“Ban đầu dựa vào viên đá cuội thảm án Từ gia diệt môn mở ra máy sửa chữa, lần này dựa vào bột phấn Yêu quỷ sau khi chết lưu lại. Xem ra dị năng này của ta, cùng quỷ vật thật đúng là không thể tách rời.” Lộ Thắng thầm gượng cười.

Nhìn xem khung chat hỏi thăm xuất hiện trước mặt mình, Lộ Thắng lấy lại bình tĩnh.

‘Phải chăng tiến hành thôi diễn võ học?’

“Vâng.”

Xác định tuyển hạng xong, Lộ Thắng nhanh chóng có cảm giác kỳ diệu. Tựa như tất cả sở học công phu trong máy sửa chữa, toàn bộ có thể tiến hành thôi diễn, dung hợp.

Những công phu võ học này đều là đồ vật tri thức chính hắn nắm giữ, bản thân hắn cảm thấy, cứ như một lần nữa chỉnh lý hệ thống hóa tri thức trong đầu mình, sau đó lựa chọn trung tâm khác biệt đến một lần nữa tạo dựng võ học.

Tựa như dùng xếp gỗ tạo phòng ở, hắn có rất nhiều mô hình phòng ở khác biệt lựa chọn.

Mà đằng sau võ học trên máy sửa chữa cũng xuất hiện mấy cái nút có thể lựa chọn.

Nào có thể thôi diễn, nào không thể, rất rõ ràng.

Lộ Thắng nhìn kỹ từ trên xuống dưới.

“Nếu như có thể lấy Hắc Sát công làm chủ hấp thu những hệ thống khác, đây là tốt nhất… Cũng có thể lấy Ngọc Hạc công làm chủ khung, còn có thể lấy Hắc Hổ đao làm chủ… Phá Tâm chưởng cũng không tệ.” Lộ Thắng có chút chần chờ. Nhưng ngay lúc đó có chút bất đắc dĩ: “Đáng tiếc, số lượng bột phấn quá ít, có thể lựa chọn cũng chỉ có mấy cái như thế.”

Hắn nhìn xem bên trong máy sửa chữa, chỉ có Ngọc Hạc công và Hắc Hổ đao có thể lựa chọn.

“Chỉ có thể lựa chọn hai cái này…”

Hắn hơi chuyển động ý nghĩ một chút, nhấn xuống cái nút phía sau Ngọc Hạc công.

“Nội công mới là căn bản trọng yếu nhất.”

Chọn tốt về sau, tất cả cái nút biến mất, toàn bộ máy sửa chữa bắt đầu chậm rãi mơ hồ. Lộ Thắng cảm giác trong đầu có lượng lớn tri thức và lý giải liên quan tới Ngọc Hạc công bắt đầu sinh động, cũng kết hợp điển tịch ghi lại trong trí nhớ, bắt đầu không ngừng ma sát va chạm, một cái chớp mắt đã sinh ra vô số linh cảm mới.

Ngắn ngủi mười hô hấp.

Lộ Thắng nhắm mắt lại, lại chậm rãi mở ra, một cỗ khí thế lạnh thấu xương hoàn toàn mới từ trên người hắn lan tràn.

Ngọc Hạc công và phương pháp phát lực Hắc Hổ đao hoàn mỹ dung hợp lại với nhau, đây cũng là máy sửa chữa lợi dụng tri thức Lộ Thắng dự trữ làm ra thôi diễn Ngọc Hạc công tầng cao hơn, đem kỹ xảo phát lực của Hắc Hổ đao đung hợp vào, hình thành một loại nội công so với Ngọc Hạc công nguyên bản mạnh hơn tính dễ nổ.

Loại nội công mới này, giữ lại hiệu quả sức chịu đựng và sức khôi phục mạnh mẽ ban đầu, lại thêm lực bộc phát rất có lực sát thương.

“Loại nội công mới này, tham khảo kỹ xảo phát lực của Hắc Hổ đao, thế mà đem dưỡng sinh công thôi diễn thành nội công mang theo tính sát thương… Thôi diễn như vậy, quả nhiên lợi hại!” Lộ Thắng cảm khái trong lòng: “Nếu bột phấn nhiều một ít, có lẽ ta còn có thể thôi diễn Hắc Sát công loại công pháp cao hơn.”

Cảm thụ nội công mới, dường như theo lực bộc phát tăng cường, năng lực tự lành của Ngọc Hạc công cũng nhận được từng tia từng tia cường hóa.

“Cái này đã không tính là Ngọc Hạc công, nếu dung hợp kỹ xảo phát lực của Hắc Hổ đao, vậy thì sau này gọi là Hắc Hổ Ngọc Hạc công đi.”

Trong lòng của hắn nghĩ như vậy, danh tự biểu hiện của Ngọc Hạc công trên máy sửa chữa lập tức chậm rãi biến thành năm chữ Hắc Hổ Ngọc Hạc công.

Bạn đang đọc Vô Cực Thiên Ma (Bản Dịch) của Cổn Khai
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huynhdehoi12459
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.