Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

So Với Trả Tiền, Chúng Ta Càng Thích Lấy Vật Phẩm Miễn Phí Hơn!

Phiên bản Dịch · 1051 chữ

Rất nhanh, đã có một khách nhân đeo mặt nạ tê giác ngừng lại ở phía trước quầy hàng của Tô Trường Không. Đối phương nhìn kỹ vài lần, mới cất giọng khàn khàn lên tiếng dò hỏi.

"80 lượng."

Tô Trường Không đè thấp giọng, báo ra giá cả của Thập Tự nỗ.

80 lượng một cây Thập Tự nỗ.

Không thể nghi ngờ, giá cả này tuyệt đối là đắt đỏ vô cùng, cao hơn mấy chục lần so với đao kiếm bình thường.

Mà trên thực tế, phí tổn để tạo ra một cây Thập Tự nỗ như này, chỉ chừng một, hai lượng bạc trắng.

Nam tử đeo mặt nạ tê giác nọ lắc đầu, cũng không có nhiều lời, lập tức xoay người bước đi.

Người này chỉ muốn qua hỏi một chút mà thôi, nếu giá cả cực kỳ, cực kỳ rẻ, hắn mới có thể động tâm, trong khi cái giá mà Tô Trường Không báo ra lại vượt qua rất nhiều so với gía cả lý tưởng trong lòng hắn.

Tô Trường Không cũng không để ý, đêm còn rất dài, chỉ cần kiên nhẫn một chút, sớm hay muộn cũng có thể bán ra ngoài.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua.

Trong khoảng thời gian này, đã có bốn năm khách nhân đến hỏi Tô Trường Không giá cả, nhưng ngay sau khi bọn họ nghe được giá cả mà Tô Trường Không đưa ra, tất cả đều im lặng rời đi, thậm chí còn chẳng buồn cò kè mặc cả.

Dù sao món đồ chơi như nỏ này chính là vật cấm.

Ý nghĩa của nó cũng như giáp trụ, không thể tùy thân mang theo ra bên ngoài như đao kiếm, chỉ cần không chú ý một cái có thể sẽ dẫn lửa thiêu thân!

"Có người đang nhìn chằm chằm vào ta ..."

Tô Trường Không đang đeo mặt nạ, bên dưới lớp vải đen là khuôn mặt không chút biểu cảm nào.

Hắn có thể cảm giác được có vài tầm mắt cứ thường xuyên chú ý tới mình.

Chắc chắn hắn đã bị người ta theo dõi.

Không chỉ như thế, các khách nhân khác trong Quỷ thị cũng phát hiện ra điểm này.

Bởi vậy, dù có khách nhân nhiệt tình muốn qua hỏi giá cả Thập Tự nỗ cũng mau chóng dập tắt nhiệt tình này, vì không muốn chọc phiền toái lên thân.

Tô Trường Không vẫn tỏ vẻ thản nhiên nhưng sắc mặt dưới lớp mặt nạ lại trầm xuống.

Rút cuộc là kẻ nào đã làm ảnh hưởng tới việc buôn bán của hắn?

Thời gian cứ dần dần trôi qua.

Sau mấy canh giờ, ánh trăng biến mất, sắc trời chuyển dần đến lúc rạng sáng, bình minh từ từ buông xuống.

Khoảng thời gian Quỷ thị mở cửa cũng đi tới hồi kết thúc.

Trong số những khách nhân viếng thăm Quỷ thị hôm nay, có những người mua được vật phẩm mình muốn, cảm thấy mỹ mãn rời đi, cũng có những người tay không ủ rũ quay về.

Người đi đường trong Quỷ thị càng thêm thưa thớt.

"Đi thôi."

Tới tận giờ phút này, vài tầm mắt chú ý đến Tô Trường Không vẫn không chịu biến mất.

Vẻ mặt hắn đầy bình tĩnh, thản nhiên đứng dậy, thu ba cây Thập Tự nỗ vào trong sọt, sau đó cõng sọt hướng về bên ngoài Quỷ thị.

Hiện giờ Tô Trường Không không còn là chim non mới ra ràng, đương nhiên hắn đã sớm có chuẩn bị tâm lý cho những tình huống loại này.

Trong ngọn núi hoang bên ngoài Quỷ thị, dưới lớp lá cây rậm rạp, ánh sáng chỉ hiện ra lờ mờ, khiến khung cảng cành thêm hoang vắng tĩnh mịch.

Tô Trường Không đứng ở nơi đó, lẳng lặng chờ đợi.

Không bao lâu sau, ba nam tử đeo mặt nạ đã bước ra khỏi cây đại thụ gần đó, mơ hồ hình thành xu thế vây kín, muốn bao quanh Tô Trường Không.

Tô Trường Không có ấn tượng với nam tử hắc y đeo mặt nạ hình trâu đứng ở trung gian, trong số những người đã hỏi giá cả Thập Tự nỗ lúc trước, có cả kẻ này.

"Ba vị, có gì cần chỉ giáo sao?"

Tô Trường Không quét qua ba người một vòng, từ đáy mắt hiện lên một tia khác thường. Hắn đè thấp giọng, khiến cho âm thanh có vẻ rất trầm, nói.

Nam tử đeo mặt nạ hình trâu kia cười hắc hắc trả lời: "Chúng ta cảm thấy rất hứng thú với mấy cây nỏ của ngươi, nhưng giá cả lại đắt quá."

Nỏ chính là một món đồ chơi có lực sát thương vô cùng mạnh mẽ, lại sử dụng rất tiện lợi, chỉ cần bỏ vào mũi tên từ trước, lại để mấy người tới giữ nỏ, kể cả khi người sử dụng đều là người thường không thông thạo võ nghệ, thì trải qua một vòng đồng loạt bắn, cũng có cơ hội bắn chết cao thủ võ đạo!

Lại nói, dù là cao thủ võ giả đạt tới Thần Dũng cảnh, Đoán Thể đại thành, thì thân thể cũng chỉ là máu thịt mà thôi.

Và thật hiển nhiên đám người nam tử đeo mặt nạ hình trâu cảm thấy rất hứng thú với Thập Tự nỗ do Tô Trường Không bán ra, nhưng lại không muốn bỏ tiền ra mua nên mới xuất hiện ở nơi này.

Tô Trường Không nói: "Ngại giá cả đắt ư? Không sao, ta có thể giảm giá cho các ngươi."

"Giảm giá vẫn cần phải tiêu tiền mà? So với trả tiền, chúng ta càng thích lấy vật phẩm miễn phí hơn!" Một nam tử đeo mặt nạ hình ngựa đứng ở bên trái Tô Trường Không, thản nhiên nói.

"Đúng đúng đúng! Ai mà không thích vật phẩm miễn phí chứ?" Một người đứng phía bên phải lập tức lên tiếng phụ họa.

Tay trái của người này đang xoa xoa lên thân thanh đoản đao trên tay phải.

Trong lúc đối phương lên tiếng, đoản đao trên tay cứ liên tục chớp lóe hàn quang nhàn nhạt!

Bạn đang đọc Võ Đạo Trường Sinh: Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền của Chân Bất Thị Hứa Tiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TachTraThanhXuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 316

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.