Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dưới Gốc Đại Thụ

Phiên bản Dịch · 1502 chữ

Hai tháng sau, tại một sơn động nào đó của Ngân Nguyệt sâm lâm, Hoàng Tiểu Long ngồi xếp bằng, quang mang đấu khí trên người không ngừng tỏa sáng lấp lánh. Đột nhiên, không gian đằng sau hơi uốn một cái, một con rồng đen xuất hiện.

Con rồng đen này vừa xuất hiện, lóe lên một cái liền biến mất. Sau đó, trong ánh sáng màu lam, một con rồng màu lam cũng xuất hiện sau lưng Hoàng Tiểu Long.

Rốt cuộc, sau hai tháng không ngừng khổ luyện, Hoàng Tiểu Long đã có thể triệu hoán từng Vũ hồn song long của mình.

Không sai. Là triệu hoán từng cái một.

Sau hai tháng khổ luyện ở Ngân Nguyệt sâm lâm, khí tức của Hoàng Tiểu Long mạnh hơn khi vừa mới rời phủ Thiên Huyền không ít. Tu vi Đấu khí từ lục giai sơ kỳ đã thăng tới sơ kỳ đỉnh phong.

Ánh trăng như nước, bốn phía đều yên tĩnh.

Trong sơn động, quầng khí màu đen và màu lam không ngừng thay thế nhau.

Hơn một giờ sau, quầng khí màu đen và màu lam đều biến mất. Hoàng Tiểu Long thu hội toàn bộ Vũ hồn song long vào trong cơ thể, mở hai mắt, đứng dậy, từ sơn động đi ra.

Nhìn ánh trăng lành lạnh yên tĩnh trên trời, không thấy Phệ Linh Tử Hầu đâu, Hoàng Tiểu Long lắc đầu. Nhất định tiểu gia hỏa này thừa dịp hắn đang tu luyện mà chạy đi đâu không biết.

Hoàng Tiểu Long từ cửa sơn động nhảy xuống, tay cầm Tu La Chi Đao, nhẹ nhàng nhảy lên, vung đao. Ánh đao như sao băng không ngừng lấp lóe, khi thì cuồng bạo hết sức, nổ vang rung động, khi thì cực kỳ nhỏ, mắt thường không thể thấy.

Tiếng tu la khóc như u hồn không ngừng phiêu đãng xung quanh.

Sau hai tháng khổ luyện, uy lực của chiêu Tu La Chi Lệ lại tăng lên không ít.

Cứ theo đà này, không tới nửa năm nữa, Hoàng Tiểu Long có thể tu luyện Tu La Chi Lệ tới đại thành.

Khi hắn đang tu luyện, đột nhiên mặt đất rung lên. Tiếng ầm ầm vang dội tới gần dần.

Hoàng Tiểu Long quay đầu nhìn, rất xa có một con tinh tinh cực lớn, cao tới mười trượng, đang đuổi theo một con khỉ nhỏ chỉ cao nửa thước. Một tinh tinh một khỉ đang chạy về phía hắn.

Con tinh tinh không ngừng đuổi theo, hai tay không ngừng đánh ầm ầm, nhưng đều bị con khỉ nhỏ kia tránh thoát. Con tinh tinh nổi giận gào rống không ngớt.

Nhìn cảnh tượng khôi hài này, Hoàng Tiểu Long cười ha hả. Tiểu gia hỏa này!

Con khỉ nhỏ bị tinh tinh đuổi theo kia chính là Phệ Linh Tử Hầu.

Mỗi khi Hoàng Tiểu Long tĩnh tọa tu luyện, nó đều chạy ra ngoài, không bao lâu sau sẽ về, thường thường cùng với một con thú to tướng nào đó đuổi sau lưng. Chuyện thế này nó đã từng làm không ít lần.

Có lúc, thực sự khiến cho Hoàng Tiểu Long đau đầu.

“Chi Chi Chi!”

Từ xa, thấy Hoàng Tiểu Long, Phệ Linh Tử Hầu vui vẻ vừa vẫy vừa gọi, ý là, hắn lại có việc để làm rồi!

Con tinh tinh kia vồ một chưởng thật lớn tới.

“Ầm” một tiếng, trước mặt Phệ Linh Tử Hầu xuất hiện một cái hố to tướng, đất vụn đá vỡ bắn tung tóe. Con Phệ Linh Tử Hầu nhảy lên, xoa xoa cái mông, nổi giận kêu thét chói tai không ngớt với con tinh tinh đằng sau. Vừa rồi suýt nữa đại gia hỏa kia đã vồ trúng cái mông nhỏ của nó.

Hoàng Tiểu Long thấy vậy, lắc người, bay tới, vung Tu La Chi Đao, đánh con tinh tinh còn cách hơn mười mét.

Thấy hắn ra tay, Phệ Linh Tử Hầu dừng chạy trốn, cùng hắn giáp công.

Con tinh tinh to tướng này là một loài yêu thú tên Thiết Tinh, không chỉ rất khỏe, mà lực phòng ngự toàn thân cũng rất mạnh, gần như toàn thân mặc áo giáp, đao kiếm đánh vào chỉ văng ra hoa lửa.

Thiết Tinh là loài cực kỳ hiếm gặp, cũng không biết Phệ Linh Tử Hầu kia gặp phải ở đâu.

Nhưng, may mà con Thiết Tinh này còn chưa đột phá thất giai, chỉ là lục giai hậu kỳ đỉnh phong. Hoàng Tiểu Long còn có Tu La Chi Đao chém sắt như bùn. Sau mấy phút con Thiết Tinh liền bị đao cắt một cái đứt cổ.

Máu phun ra. Thiết Tinh ầm ầm ngã xuống.

Chờ nó nằm im không nhúc nhích được nữa, Phệ Linh Tử Hầu mới leo lên người nó bắt đầu thu hoạch chiến quả.

Nó rạch một trảo rách da đầu đối phương, lấy ra yêu đan, nuốt gọn.

Cũng không biết con khỉ này làm thế nào. Nói ra thì, yêu thú dưới thất giai rất khó kết được yêu đan, nhưng lần nào yêu thú nó trêu chọc và liệp sát cũng nhất định có yêu đan.

Chờ Phệ Linh Tử Hầu ăn yêu đan xong, Hoàng Tiểu Long bước tới, hai tay cong lại thành trảo, hút một cái, huyết hồn chi khí trong cơ thể Thiết Tinh bị hắn hút ra, theo kinh mạch hai tay không ngừng tiến vào cơ thể hắn.

Một lát sau, huyết hồn chi khí trong cơ thể Thiết Tinh hoàn toàn bị Hoàng Tiểu Long thu nạp hết. Hắn nhảy lên một cái, hai tay vồ một trảo tới cây đại thụ cách đó hơn hai mươi mét.

Ánh trắng biến mất, toàn không gian tối thu.

Hai dấu móng tay màu đen xuất hiện.

“Ầm” một cái, cách hai mươi mấy mét, một cây đại thụ to tướng bị Hoàng Tiểu Long tước xuống hai miếng vỏ, vết thương sâu tới nửa thước, trên thân cây in hai dấu móng tay màu đen. Quanh dấu móng tay tràn ra tử khí màu đen, lá cây bắt đầu đen dần.

Nhìn uy lực của chiêu thứ nhất Vạn Quỷ Tề Khiếu của Tu La Quỷ Trảo, Hoàng Tiểu Long thỏa mãn gật đầu.

Tu luyện hai tháng trong Ngân Nguyệt sâm lâm, ngoài việc có thể triệu hoán đơn độc Vũ hồn song long, Tu La Chi Lệ, Vạn Quỷ Tề Khiếu, còn có Tu La Quyết, Dịch Cân Kinh đều tiến bộ rất nhiều.

Nếu tu luyện ở học viện hoặc ở phủ Thiên Huyền, nhất định không thể tiến bộ nhanh như thế.

Đột nhiên, Phệ Linh Tử Hầu bên cạnh kêu lên choe chóe.

“Mày nói phát hiện có bảo bối trong động của Thiết Tinh sao?”

Chờ nó khoa tay múa chân một hồi, Hoàng Tiểu Long hỏi lại. Phệ Linh Tử Hầu gật đầu, quay lại, ngoắc ngoắc tay, dẫn Hoàng Tiểu Long đi ngược lại con đường Thiết Tinh vừa đuổi theo.

Hai mươi mấy phút sau, Phệ Linh Tử Hầu dẫn Hoàng Tiểu Long vào một mảnh rừng rậm rạp, không bao lâu sau, hắn tới trước một cái động thật lớn.

“Chi Chi Chi!”

Tới trước cửa động, Phệ Linh Tử Hầu hưng phấn kêu lớn với Hoàng Tiểu Long, nhảy vào trước. Hoàng Tiểu Long đi theo sau.

Vừa vào trong động, một hương thơm như có như không lướt qua.

Đi vào càng sâu, mùi hương càng đậm.

Một lát sau, hắn tới cuối động. Cuối động rất rộng, tới hơn một ngàn thước vuông, từ mặt đất lên đến đỉnh nóc cao tới ba bốn chục thước. Trong lòng đất giữa động có một gốc cây đại thụ bảy tám người mới ôm hết. Cành cây xòe rộng, không ít cành còn cắm rễ vươn lên tới đỉnh động.

Trên lá cây hơi tản ra ánh sáng trong suốt.

Hoàng Tiểu Long nhìn gốc đại thụ, ngơ ngác, rồi mừng rỡ khó tin tự hỏi:

“Đây là Thiết Thụ?”

Thiết Thụ có thể kết ra một loại quả kỳ dị, tên Thiết Quả. Người tu luyện đấu khí dùng thiết quả không chỉ tăng đấu khí, còn có thể rèn luyện cơ thể, cường hóa gân cốt toàn thân, thậm chí cả lục phủ ngũ tạng. Nếu dùng thiết quả tu luyện lâu năm, toàn thân sẽ như sắt, giống như Thiết Tinh kia, không sợ đao kiếm.

“Chi Chi!”

Phệ Linh Tử Hầu lóe một cái, leo lên trên Thiết Thụ, hái một thiết quả, càu nhàu mấy tiếng, ăn gọn.

Hoàng Tiểu Long bật cười, có lúc hắn thực không biết con khỉ này có cái mũi chó không. Mà nó còn thính hơn cả mũi chó. Nếu không, làm sao lần nào nó đến đâu kỳ trân dị quả trong trăm dặm đều bị nó moi ra hết

Bạn đang đọc Vô Địch Thiên Hạ của Thần Kiếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.