Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kim Tuyết Hậu vs Thục Trinh Thái Hậu (2)

Tiểu thuyết gốc · 4564 chữ

Chương 87.2 Kim Tuyết Hậu vs Thục Trinh Thái Hậu (2)

Keng keng keng

Tiếng chưởng đối trảo như kim loại va vào nhau tạo nên những âm thanh chói tai. Cùng với đó là không khí bị đánh dạt ra xung quanh tạo thành một khu vực chân không giữa hai người Kim Tuyết Hiền và Thục Trinh Thái Hậu.

Nhưng những bông hoa tuyết trắng xoá cùng sương khói vây quanh Thục Trinh Thái Hậu tựa như cánh hoa dập dềnh trên sóng, bị khí lãng đánh vào, hơi rung động một chút, rồi lại vẫn lơ lửng giữa không trung.

Mỗi ngón tay mang theo chỉ tráo Hư Thiên Vĩ Thích màu vàng kim sáng loáng bao bọc lại, tựa như móng vuốt yêu ma vậy, sắc bén vô song, mỗi lần chạm vào, đều đem cương kình trên thủ chưởng Kim Tuyết Hiền đánh tan.

Nhưng cũng chỉ như vậy mà thôi.

Cương kình vừa bị đánh tan, tay Kim Tuyết Hiền đã thu lại tung ra chưởng mới, liên miên bất tuyệt đánh về phía Thục Trinh Thái Hậu.

Tuy rằng thành tựu Nguyên Thần Cảnh chậm hơn một bước, nhưng từ khi còn là lục giai, Kim Tuyết Hiền đã được chăm bẵm bằng cả tấn hành từ Phác Thảo Nga, Thân Trí Mẫn và cả Thân Huệ Trinh. Cho nên kinh nghiệm chiến đấu của nàng lại đa dạng và phong phú hơn Thục Trinh Thái Hậu. Mà công phu tay chân, Kim Tuyết Hiền cũng là quyền, cước, chưởng, chỉ, trảo đều tinh thông giống các nữ quan. Hoa chiêu đa dạng trùng trùng lớp lớp, liên miên bất tuyệt. Vừa hay, Thục Trinh Thái Hậu cũng là tinh thông chiến đấu bằng tay chân. Chỉ là từ khi có Hư Thiên Vĩ Thích, nàng vì muốn đem uy lực của nó phát huy đến tận cùng, nên càng chú trọng tập luyện chỉ pháp và trảo pháp.

Bởi vậy hai đại cao thủ công phu đánh nhau, lại xinh đẹp vô song.

Xem cũng thật là vui mắt.

Chân khí của Kim Tuyết Hiền thì biến hoá đa dạng, muôn hình vạn trạng, lại lãnh léo chí cực, không ngừng lan tràn về phía Thục Trinh Thái Hậu. Mà chân khí của Thục Trinh Thái Hậu, lại tựa như biển rộng bao la, liên tục dùng sóng chân khí phát ra xung quanh đánh tan chân khí của Kim Tuyết Hiền.

Thật là khó phân cao thấp.

Nhưng mà ý thức chiến đấu của Kim Tuyết Hiền vẫn là hơn một bậc.

Thứ mà Kim Tuyết Hiền e ngại, chính là Hư Thiên Vĩ Thích.

Có sơ hở.

Xoẹt xoẹt

Sấm sét màu lam ngưng tụ trong lòng bàn tay Kim Tuyết Hiền, tạo nên một chiêu Chưởng Tâm Lôi.

Tiếng lách tách như điện giật vang lên, nhưng chưởng của Nguyên Thần Cảnh rất nhanh, nắm lấy cơ hội, thậm chí trước khi Thục Trinh Thái Hậu nghe thấy tiếng sét, đã đánh lên sườn phải của ả.

Oành.

Tiếng nổ như sét đánh vang lên.

Chíu.

Tiếp theo là tiếng bắn nhanh như của đạn bắn tỉa.

Thục Trinh Thái Hậu ôm sườn lùi ra xa, chân khí không ngừng sôi trào cố gắng xua tan khí lạnh đang tựa như điện giật, lan tràn trong cơ thể nàng, muốn đem nàng đóng băng.

-Một chưởng thật bá đạo, nhưng chưa đủ để hạ ta.

Thục Trinh Thái Hậu nhìn về phía Kim Tuyết Hiền, trên ngực lão bà lúc này đã có một lỗ thủng to tướng.

Nhưng không có máu chảy ra.

-Một chưởng không đủ, thì trăm chưởng, ngàn chưởng.

Một Kim Tuyết Hiền khác xuất hiện bên ngoài lĩnh vực Bát Kì Trận tạo ra, không cho Thục Trinh Thái Hậu hồi sức lại quấn lấy nàng. Còn Kim Tuyết Hiền cũ, thì toàn thân rạn nứt như sứ, sau đó hoá thành khói hoà vào sương mù lạnh lẽo xung quanh, cuốn về phía Thục Trinh Thái Hậu, tiếp tục sứ mệnh vây lấy nàng.

-Tượng băng thật tinh xảo, còn được áp dụng ảo thuật đỉnh cấp. Xung quanh lại bố trí sương mù cản trở thần niệm. Khó trách Thục Trinh không nhận ra. Những pho tượng này, hắn là được chuẩn bị từ trước. Kim Tuyết Hậu mười mấy năm nay chưởng khống Kim Quốc ngay ngắn đâu ra đấy, lại nghe nói chưa từng ra tay, quyền mưu cực cao, thậm chí còn áp dụng vào trong chiến đấu, hảo lợi hại.

Hoàng Vô Cực quan sát trận chiến, nhận xét.

-Đạt đến cấp độ của các nàng, chiến đấu đã không phân thắng thua chỉ dựa vào vài chiêu thức, mà tựa như là đánh cờ. So chính là thế. Thắng chỉ là khi đã dồn được đối phương vào chân tường. Cứ như vậy nữa, Thục Trinh Thái Hậu sẽ thua.

-Haha thua thì thua thôi. Cũng là chỉnh đốn lại bản tính kiêu ngạo của nàng. Là chuyện tốt.

Hoàng Vô Cực cười lớn, tiếp tục quan sát chiến đấu.

Thục Trinh Thái Hậu dùng chân khí hùng hậu trong thân thể khu trục hàn lôi, lại cùng Kim Tuyết Hiền đánh lên, cẩn thận quan sát kẻ đang đối chiến với mình là người thật hay chỉ là một pho tượng. Cả khuôn mặt bị che bởi mặt nạ, nhưng đôi mắt lại sâu thẳm hữu thần. Làn da lộ cực ít sau lớp quần áo dày cộm, có màu nâu mượt mà như caramen. Mái tóc đem dài thả tung dày mượt phấp phới như mây. Thần niệm vừa bắn ra thăm dò, lại bị sương khói và hoa tuyết bay loạn xung quanh cản trở, sau đó bị thần niệm của Kim Tuyết Hiền chặn đứng bên ngoài, thậm chí không cách nào chạm vào làn da của Kim Tuyết Hiền. Cho nên cách hữu hiệu nhất, chính là gây cho Kim Tuyết Hiền một vết thương, dựa vào đó phán định thật giả.

Thục Trinh Thái Hậu đột nhiên tăng tốc.

Trảo ảnh lấy tốc độ cực nhanh vây lấy Kim Tuyết Hiền.

-A.

Cánh tay bị thương, lộ ra một đạo vết cắt, máu tươi bắn nhanh mà ra, dù rằng chỉ có vài giọt. Cơ hội đến, Thục Trinh Thái Hậu lập tức nắm lấy, nhưng mà nàng vẫn là cẩn thận không dùng đến Hư Thiên Vĩ Thích. Chân khí hoá thành một trảo ảnh khổng lồ chộp về phía Kim Tuyết Hiền. Một trảo này, cũng đem không gian xung quanh Kim Tuyết Hiền khoá chặt, không chừa lại đường lui cho nàng. Chỉ vừa đột phá Nguyên Thần Cảnh không lâu, Thục Trinh Thái Hậu đã tiếp cận đến năng lực tác động đến không gian, hiển nhiên cũng là một kỳ tài.

Kim Tuyết Hiền đem tay phải khép thành hình một khẩu súng, tay trái nắm lên cổ tay, làm động tác tựa như bắn súng ngắn. Mục tiêu, đương nhiên là nhắm thẳng Thục Trinh Thái Hậu ở phía sau trảo ảnh khổng lồ đang chộp về phía nàng.

Nhất Lôi Chỉ.

Chíu.

Chỉ khí như đạn, lại tựa sấm sét, dùng điểm phá diện, thành công xuyên qua trảo ảnh khổng lồ bắn lên người Thục Trinh Thái Hậu. Mà cùng lúc, trảo ảnh của Thục Trinh Thái Hậu cũng chộp xuống người Kim Tuyết Hiền, đem nàng đánh xuống đất, tạo nên một cái hố to hình năm ngón tay sâu và rộng.

-Tiếp tục hihi

Kim Tuyết Hiền lại bay ra từ sương mù dày đặc bên ngoài, hướng về Thục Trinh Thái Hậu cười nói. Hiển nhiên vết thương vừa rồi Thục Trinh Thái Hậu gây ra cho nàng, là cố ý đấy. Tượng băng Kim Tuyết Hiền tạo ra, ai nói là chỉ có mỗi băng chứ. Thêm vào vài miếng thịt, cùng thêm tý máu, càng dễ lừa gạt người ta. Thậm chí tàn nhẫn được, đem xác người luyện thành con rối, hiệu quả càng tốt.

Tất nhiên không cần lo lắng vấn đề đạo đức, gì chứ thân thể Ma Thiên Dung Mộc có thể tạo ra vô hạn.

Tha hồ mà xài.

Nhưng điều đáng nói là khác với ta dùng Linh Tê Thông Tâm điều khiển phân thân, Kim Tuyết Hiền lại ở ngoài đem chân khí hoá thành vô số sợi dây mỏng, nguỵ trang bởi sương mù và hoa tuyết bay loạn, điều khiển tượng băng tiến hành chiến đấu cùng Thục Trinh Thái Hậu. Ở trong Hương Khê Mộng Giới nhiều năm, Kim Tuyết Hiền cũng là học được ảo thuật, đem nó áp dụng vào, khiến cho Thục Trinh Thái Hậu chẳng thể nhận ra được đâu là thật giả.

Tựa như một bậc thầy múa rối kiêm ảo thuật gia, mà kỹ năng của Kim Tuyết Hiền đã đạt đến mức độ thần sầu. Phong cách chiến đấu đứng đằng sau chưởng khống tất cả, vậy mà lại rất phù hợp với Kim Tuyết Hiền.

Nguyên Thần Cảnh đối chiến, cho dù thế thắng đang nghiêng về Kim Tuyết Hiền, thì vẫn còn kéo dài lắm.

Bên kia, Bàn Đào Cửu Công Chúa sau một giai đoạn đầu bị bón hành ngập mồm, đã dần quen thuộc. Thiên phú chiến đấu của các nàng vốn là không tệ đấy. Cho nên Kim Tuyết Hiền mới có thể thuyết phục được cho Bàn Đào Cửu Công Chúa chuyển nghề từ làm vườn sang thành chiến binh.

Hoàn Nhan Yến Vũ thích ứng với chiến đấu nhanh nhất trong các tỷ muội.

Cước chiêu tựa như sóng biển dập dồn đánh về phía nữ quan.

Chân dài và đùi to siêu đẹp của Hoàn Nhan Yến Vũ được bao lại trong giáp chân kim loại trắng xoá như đầu ngọn sóng, càng để cước chiêu của nàng thêm mĩ cảm. Nhưng mà uy lực thì không nhỏ tý nào.

Lãng.

Chính là sức mạnh mà Kim Tuyết Hiền giao cho Hoàn Nhan Yến Vũ. Khu vực nàng và nữ quan chiến đấu, không biết từ khi nào đã hoá thành một vũng nước lớn. Hoàn Nhan Yến Vũ đứng trong đó, nước ngập gần đầu gối, hoàn toàn không cản trở nàng tung chiêu, ngược lại mỗi cước mang theo sóng nước trắng xoá bắn về phía nữ quan, để cước lực càng thêm mạnh mẽ.

Cửu Lãng Phá Thiên.

Hoàn Nhan Yến Vũ giẫm mạnh chân vào nước một cái, chín cột sóng thành hàng thẳng đua nhau bắn về phía nữ quan. Ả không tránh kịp, chỉ đành vận lên cương khí bao phủ toàn thân chống đỡ.

-Hự.

Nữ quan bị cột sóng đánh vào, tuy rằng nước không thể xuyên phá cương khí hộ thể của ả, nhưng chín cột sóng đánh vào người, sát thương thật sự chính là chấn động mà nó gây ra. Cũng may, cường độ thân thể lục giai rất kinh người, chỉ bị nội thương nhẹ. Nữ quan chịu được chín con sóng đánh qua, liền đạp lên mặt nước dùng tốc độ kinh người đánh về phía Hoàn Nhan Yến Vũ. Nơi này nhìn qua chỉ là một vũng nước, nhưng nên biết từ khi bắt đầu nó không tồn tại đâu. Là Kim Tuyết Hiền tạo ra để hình thành địa lợi cho Hoàn Nhan Yến Vũ chiến đấu, bên trong có ẩn chứa chân khí thất giai. Không ngâm chân vào trong đó, là một quyết định khôn ngoan.

Chân đứng vững trong nước.

Vũng nước này chính là cội nguồn sức mạnh của Hoàn Nhan Yến Vũ.

Hai tay cũng không vô dụng, thủ thế đỡ lấy công kích của nữ quan. Cước ảnh tung bay kèm theo sóng lớn tung ra khi tìm được thân ảnh của đối phương. Hai người cước qua quyền lại, cũng là trong thời gian ngắn khó phân ra thắng bại.

Một bên khác đại tỷ Hoàn Nhan Huệ Bình cũng đang chiến đấu hăng say.

Tóc đã nhuộm trắng cột thành hai búi hai bên đầu, thân thể mềm dẻo không ngừng uôn éo tránh thoát lấy công kích của nữ quan, Hoàn Nhan Huệ Bình quả thật giống như một chú mèo trắng muốt vậy. Không nói đến chuyện dễ thương, mèo là một trong những sát thủ đáng sợ nhất thế giới động vật đấy.

Bành.

Một cước nặng nề đá vào eo Hoàn Nhan Huệ Bình, đem nàng bắn ra.

-Đánh với ngươi thật sự khó chịu.

Nữ quan nói, vẻ mặt rất lạnh lùng, dùng chân khí gạt bỏ đi sương lạnh đọng trên chân chỗ vừa tiếp xúc với Hoàn Nhan Huệ Bình. Nhưng nàng chỉ là lục giai, mà sương đó, thì là Sương của Kim Tuyết Hiền, rất khó loại bỏ trong chốc lát.

Hoàn Nhan Huệ Bình lau máu bên khoá mép một cái, lại lao lên. Một cước vừa rồi khí đá vào, đá bị nàng uốn thân, bật người ra xa tránh đi phần lớn lực đạo, lại thêm có Tiên Y hộ thể, chỉ bị thương nhẹ, ngược lại càng đem Sương đọng nhiều hơn trên người nữ quan. So sánh, nàng còn chịu đánh hơn Hoàn Nhan Trinh An nhiều.

Cuồng Miêu Loạn Trảo.

Trên tay trang bị móng vuốt kim loại sắc bén, Hoàn Nhan Huệ Bình tựa như một con mèo giơ nanh múa vuốt, cào loạn lên trên người nữ quan không những phá được hộ thân cương khí của nàng, còn cắt nhẹ vào da thịt. Lợi thế của trang bị xịn lúc này được phát huy ra tinh tế. Không có máu chảy ra, chỉ để lại năm đường ngấn bạc rất bắt mắt, có dùng chân khí khu trục thế nào cũng không thể xoá đi. Cho nên trên người nữ quan bây giờ quần áo rách tả tơi, gần như đem thân thể nóng bỏng lộ ra hết. Trên da thịt thì tràn đầy vết cào. Tình cảnh này, tựa như một cô gái đang cố gắng dỗ mèo đi tắm vậy.

Song nữ quan không vui chút nào, bởi chân khí cực lạnh của thất giai không ngừng thâm nhập vào cơ thể nàng. Tuy rằng rất ít, nhưng tình cảnh này kéo dài, vậy thật sự rất nguy hiểm.

Hoàn Nhan Huệ Bình cũng nhận ra điểm này, liên tiếp lao lên cuốn lấy nữ quan.

Hoàn Nhan Trí Diên và Hoàn Nhan Nhã Duẫn cùng nhau vây lấy một nữ quan.

Một đánh hai, nhưng tình hình vẫn là bất phân thắng bại.

Hoàn Nhan Huệ Bình, Hoàn Nhan Yến Vũ và Hoàn Nhan Trinh An có thể thủ hoà với nữ quan, chỉ là bởi vì trên người toàn là Linh Bảo được trang bị tận răng, lại thêm Cửu Khúc Hoàng Tuyền Trận ở ngoài quấy nhiễu linh niệm của bọn ả. Mà đáng nói nhất, chính là năng lực Kim Tuyết Hiền cho các nàng mượn thuộc về thất giai. Bởi vậy Bàn Đào Cửu Công Chúa mới có thể vượt hai cấp đánh miễn cưỡng đánh hoà với các nữ quan của Thục Trinh Thái Hậu.

Hoàn Nhan Trí Diên nhận được Vân.

Còn Hoàn Nhan Nhã Duẫn nhận được Vụ.

Một người phiêu lưu vô định, một người mịt mờ vô tung. Phối hợp lại cũng rất hoàn hảo.

Song kiếm hợp bích.

Keng keng.

Hai nàng vẫn là bị nữ quan dùng chưởng gạt ra mũi kiếm, rồi liên tiếp dùng hai cước đá ra xa.

Hoàn Nhan Trí Diên giữa không trung ổn định thân hình, chân đạp vào mây trắng lượn lờ xung quanh, thân thể phiêu dật lắc lư khó đoán định trở lại đâm kiếm về phía nữ quan. Còn Hoàn Nhan Nhã Duẫn thì bị đá bay vào mê vụ, sau đó liền mất tích không thấy, lại từ trong sương khói bên cạnh nữ quan đâm kiếm ra. Mà nữ quan, lại là mỗi tay một chỉ, đem mũi kiếm tiếp được, kẹp chặt lấy. Hoàn Nhan Trí Diên và Hoàn Nhan Nhã Duẫn đồng thời rút kiếm lại, sau đó là hai cơn mưa mũi kiếm cùng lúc rơi trên người nữ quan.

Mũi kiếm của hai nàng tuy nhanh, nhìn từ bên ngoài chỉ toàn hư ảnh tạo nên một cơn mưa xối tới nữ quan. Nhưng chỉ là hư ảnh, mà không phải là kiếm khí, cho nên mũi kiếm chỉ có một. Nữ quan dựa vào giác quan cực kỳ nhạy bén của mình, cố tìm lấy mũi kiếm thật đang đâm tới.

Bành Bành.

Hai quyền cùng lúc xuất ra, nữ quan xảo diệu né lấy mũi kiếm, quyền kình phát ra dánh vào ngực Hoàn Nhan Trí Diên và Hoàn Nhan Nhã Duẫn. Nếu không phải có Tiên Y, hai nàng đã vỡ ngực mà chết.

Nữ quan này, thế nhưng lấy một đánh hai, còn có thể chiếm hoàn toàn thượng phong.

Cũng không phải do Hoàn Nhan Nhã Duẫn và Hoàn Nhan Trí Diên kém cỏi, mà nữ quan này, thế nhưng là lợi hại nhất trong các nữ quan của Thục Trinh Thái Hậu. Cho nên mới tự tinh lấy một đánh hai.

Cũng may Hoàn Nhan Trí Diên và Hoàn Nhan Nhã Duẫn không nản chí. Không bị thương quá nặng, khiến đấu chí hai nàng không giảm sút, lại xách kiếm lên tiếp tục đánh tới. Mà thông qua đối chiến, phối hợp giữa hai nàng càng thêm nhuần nhuyễn. Cũng phát hiện ra phạm vi trường linh niệm của nữ quan, chỉ cần không lại quá gần, bị nữ quan dùng linh niệm bắt lấy, ả cũng khó mà tấn công được hai nàng.

Uy năng mà Vân và Vụ Kim Tuyết Hiền giao cho, để Hoàn Nhan Trí Diên và Hoàn Nhan Nhã Duẫn như hoá thành mây mù, thân pháp trở nên phiêu tung vô định, rất khó nắm bắt. Hai nàng cứ như vậy vây quanh nữ quan, lâu lâu hồi sức lại lao ra chọt một cái. Tuy rằng bị nữ quan phản kích chuẩn xác mà bị thương, nhưng thương thế đã không còn nặng như lúc đầu. Mà đan dược trị thương cấp tốc thì Ma Thiên Giáo không bao giờ thiếu, đủ cho hai nàng tha hồ tiêu hao cùng đối thủ.

Hoàn Nhan Thái Hà nhận được sức mạnh Lưu. Toàn thân nàng được bao lấy bởi một lớp chất lỏng kì dị, là nước mà không phải nước, là khí mà không phải khí, tạo thành dòng chảy không ngừng chuyển động chạy khắp xung quanh Hoàn Nhan Thái Hà.

Mà nàng trước giờ, cũng tập luyện Nhu Đạo rất nhiều.

Đem hai thứ kết hợp với nhau, cũng là phù hợp.

Nữ quan một quyền đấm tới, bị Hoàn Nhan Thái Hà gạt tay sang một bên đỡ được.

Đây không phải là cú đầu tiên Hoàn Nhan Thái Hà làm được như vậy.

Tất nhiên là sau khi ăn kha khá nhát vào mặt đã.

Cho nên gương mặt xinh xắn của Hoàn Nhan Thái Hà bây giờ đang sưng đỏ lên, còn chảy máu mũi ròng ròng, bộ dạng vô cùng đáng thương. Nhưng mà đòn đau cũng đánh thức chiến ý trong người Hoàn Nhan Thái Hà. Động tác cũng càng lúc càng trôi chảy. Phải biết Hoàn Nhan Thái Hà chỉ mới là tứ giai, còn chưa có linh niệm, mà đối đầu được với cường giả ngang tầm lục giai như nữ quan, làm được như thế, hoàn toàn là dựa vào sức phản xạ cực tốt cùng thiên phú xuất chúng.

Quả thật suốt ngày tưới cây hái đào, rất là lãng phí tài năng của Hoàn Nhan Thái Hà nói riêng và Bàn Đào Cửu Công Chúa nói chung.

Hoàn Nhan Nga Nhân thì nhận được Trì.

Tương tự Hoàn Nhan Yến Vũ, dưới chân nàng cũng có một hồ nước hỗ trợ chiến đấu. Nhưng khác với bên Hoàn Nhan Yến Vũ sóng đánh trập trùng, mặt nước bên Hoàn Nhan Nga Nhân lại tĩnh lặng như gương. Mà nữ quan đối chiến với nàng, hai chân hãm sâu vào trong nước, không thể dùng khinh công đạp nước bay nhảy như nữ quan bên chỗ Hoàn Nhan Yến Vũ được.

Trì, có nghĩa là hồ.

Còn là là trì trong trì trệ.

Mà Hoàn Nhan Nga Nhân dùng, chính là một cặp chuỳ tròn to.

Cô Công Chúa này, bên ngoài xinh xắn đáng yêu, bên trong lại rất bạo lực đấy. Nhưng mà nhìn hai quả chuỳ trên tay nàng, rồi nhìn “hai quả chuỳ” trong ngực nàng được lớp giáp bao lại vẫn lộ ra siêu to khổng lồ, thì lại thấy rất tương xứng.

Đùng.

Tay phải huy chuỳ đập xuống, nữ quan đưa tay ra đỡ, chân cũng phải chùng xuống, càng ngâm sâu vào trong nước.

-Cút.

Một cước đá ngược lên, lại bị sức nước dính như keo kéo lại, không phát ra được hết toàn bộ lực lượng. Dù vậy cũng có thể đá văng Hoàn Nhan Nga Nhân ra xa, khiến nàng bị thương nhẹ.

Cách hai đại cảnh giới giao chiến, cũng không dễ dàng như vậy.

Nếu không phải có trang bị xịn xò, cùng đan dược dùng hoài không hết, và thêm sức mạnh thất giai của Kim Tuyết Hiền hỗ trợ, một cái nữ quan có thể treo cả Bàn Đào Cửu Công Chúa lên đánh cả trăm lần.

Bên chỗ Hoàn Nhan Châu Viên, thì một cơn mưa đang bao vây lấy cả nàng và nữ quan đối đầu.

Mưa rơi dưới hang động, cảnh quan cũng thật thần kì.

Đây là năng lực của “Vũ”.

Sương mù dày đặc bên ngoài do Thiện Nhược Thuỷ Bình thả ra, ngay chỗ trên đầu Hoàn Nhan Châu Viên lại càng nồng đậm, hiện ra màu đen như mây giông. Hạt mưa nặng trĩu xuyên qua lớp lá chắn phòng ngự vô hình Bát Kì Trận tạo nên, rơi chầm chậm xuống đầu nữ quan. Những hạt mưa này, tuy là đang rơi xuống, thực tế lại rơi rất chậm, tựa như gắn vào hư không. Nữ quan di chuyển, những hạt mưa này sẽ càng lại, hạn chế cực lớn khả năng hành động.

Mà hạt mưa rơi xuống đất, tạo thành dòng chảy về phía Hoàn Nhan Nga Nhân và Hoàn Nhan Yến Vũ, bổ sung cho hồ nước bên dưới chân các nàng.

Chíu chíu chíu

Hoàn Nhan Châu Viên đưa tay bắt lấy hạt mưa, sau đó phóng ra, lại là những mũi kim bằng băng nhọn hoắt, bắn nhanh về phía nữ quan. Nếu chỉ là chân khí của Hoàn Nhan Châu Viên tạo thành châm, đối với nữ quan mà nói chúng chỉ mềm như lông tơ mà thôi. Nhưng trong nước mưa này lại ẩn chứa chân khí thất giai, cho nên lựa chọn tốt nhất là tránh né.

Nhưng như đã nói, nhưng hạt nước mưa này gây cản trở cực lớn cho hành động của nữ quan, cho nên ả chỉ có thể vừa né tránh vừa đưa tay đón đỡ. Trên tay lúc này đã lấm tấm chấm đỏ như muỗi cắn, hiển nhiên dính rất nhiều châm băng Hoàn Nhan Châu Viên phóng ra. Đương nhiên chút thương tổn này không nhằm nhò gì.

Nữ quan một đường đội mưa xông đến Hoàn Nhan Châu Viên.

Mà nàng, thì lợi dụng màn mưa tiến hành trốn tránh và ẩn nấp.

Đồng thời tìm kiếm lấy sơ hở của nữ quan tiến hành đánh lén.

Xoẹt.

Một cây phi đao bay ngang cổ nữ quan, bị nàng cấp tốc lệch đầu né tránh được. Không, đúng hơn là phi đao đã trúng đích, lại bị hộ thân cương khí của ả đánh bật ra bên ngoài. Nhưng chỉ vậy cũng để lại một vết cắt nhạt trên cổ ả. Để ý lại mới thấy, trên người nữ quan cũng không thiếu những vết cắt như vậy.

Hoàn Nhan Châu Viên cũng không phải chỉ biết dùng mỗi kim châm.

Cây phi đao vừa rồi, thế nhưng là Linh Bảo đấy.

Còn là Linh Bảo loại hàng dùng một lần.

Nếu không phải có Ngự Linh Giới tiến hành phú linh, cho dù giàu như Ma Thiên Giáo, cũng không cách nào chế tạo trang bị cho Hoàn Nhan Châu Viên sử dụng phung phí như vậy.

Tình hình khả quan nhất, có lẽ là Hoàn Nhan Nam Hy.

Kiếm lá liễu kiểu Ngự Lâm Quân nước Pháp hay dùng, trong tay nàng trong suốt như kính, không nhìn ra được lưỡi kiếm. Linh Bảo trong tay Hoàn Nhan Nam Hy, kì thật chỉ có mỗi cán kiếm mà thôi, lưỡi kiếm, thì là do chân khí hoá thành.

Vừa mảnh vừa bén vừa nhanh.

Kiếm ảnh như mưa rơi trên người nữ quan, để ả phải vất vả chống đỡ.

Vết cắt lưu lại trên da thịt, tuy rằng bị hộ thân cương khí cản trở, không sâu. Nhưng từ vết cắt, khí lạnh kinh hồn lan tràn trong da thịt, đem cả chân khí trong huyệt đạo đón băng, để động tác của nữ quan trở nên chậm chạp.

Kim Tuyết Hiền, đem “Băng” đưa cho Hoàn Nhan Nam Hy.

Bởi vậy lưỡi kiếm mới có thể xuyên phá được cương khí hộ thân của nữ quan, gây ra thương tích cho nàng.

Khuôn mặt thiên thần vốn đáng yêu ngất người nay trở nên băng lãnh như nữ thần mùa đông. Không chỉ là khuôn mặt, mà cả tâm trí của Hoàn Nhan Nam Hy cũng trở nên lạnh lùng tỉnh táo hơn bao giờ hết, để cho đường kiếm của nàng càng thêm chuẩn xác. Mà năng lực phản xạ, cũng trở nên xuất sắc vô cùng, khiến Hoàn Nhan Nam Hy có thể né được hầu hết công kích của nữ quan.

Cho nên từ khi bắt đầu chiến đấu đến giờ, Hoàn Nhan Nam Hy là bị thương ít nhất.

Trong lúc nhất thời chiến trường này khó phân ra thắng bại.

So với Bàn Đào Cửu Công Chúa biến hoá đa dạng, các nữ quan của Thục Trinh Thái Hậu tuy rằng thực lực cao hơn hai bậc, nhưng chiêu thức công pháp lại khá là giống nhau, tựa như được sản xuất hàng loạt vậy. Tuy rằng lực phản xạ cùng võ công rất cao, lại thiếu đi linh tính.

-Tám nữ quan này, cũng thật là lợi hại đó haha

Ta hướng về Hoàng Vô Cực cười nói.

-Đa ta các hạ khen ngợi. Vô Thượng Đại La Thiên vốn gồm tứ đại, Địa Thuỷ Hoả Phong. Bây giờ Kim Tuyết Hậu chỉ tập trung vào Thuỷ Đại, cũng có thể đem uy lực Vô Thượng Đại La Thiên thi triển ra, hảo lợi hại.

Hoàng Vô Cực muốn né tránh vấn đề nữ quan, đánh trống lảng.

Hiển nhiên tám nữ quan này không tầm thường.

Nhưng hiện tại chỉ có thể nhìn qua màn hình Hoàng Vô Cực tạo ra, không thể nhìn ra những nữ quan đó không tầm thường ở chỗ nào.

P/S: Cầu đề cử a.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 245

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.