Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mê cung nơi Hoàng Lăng

Tiểu thuyết gốc · 2328 chữ

Chương 89 Mê cung nơi Hoàng Lăng

Cuộc chiến giữa Nguyên Thần Cảnh với nhau, tuy là kéo dài, nhưng cũng coi như đặc sắc. Ta và Hoàng Vô Cực không vội cùng nhau vừa uống trà vừa bình phẩm, cảnh tượng có vẻ hài hoà thân thiện cực kì. Từ ngoài nhìn vào, tựa như hai người bạn vong niên tri âm tri kỷ đang trò chuyện.

-Nơi này là tầng thứ mười của Hoàng Lăng Thanh Quốc?

Ta nhấp trà dò hỏi.

-Không, nơi này mới là tầng thứ chín, Huyết Thương Không.

Hoàng Vô Cực cười đáp.

Nơi này rõ ràng là sâu dưới lòng đất.

Nhưng mà nhìn lên trên.

Thương không như máu.

Bao la bát ngát, vạn dặm không mây, đỏ rực rỡ, xinh đẹp cùng yêu mị không sao kể hết.

Mà mặt đất, lại tựa như tấm gương, phản chiếu lại sắc đỏ của bầu trời, đỏ thẫm như nhung.

Trời và đất.

Nhìn như kéo dài vô tận, lại tựa như hội tụ cùng một điểm.

Chính là Hoàng Vô Cực.

Hoặc nói đúng hơn là Tinh Trụ trước ngực hắn.

Kèm theo đó là những luồng sáng không ngừng chạy trong mặt đất đỏ thẫm, chạy về phía Hoàng Vô Cực, sau đó dung nhập vào trong người hắn. Theo đó, Tinh Trụ Huyết Thương Không cũng ngày càng sáng lên.

Xem ra đây là lý do mà Thục Trinh Thái Hậu cố gắng lôi kéo càng nhiều Tiên Thiên Cường Giả vào Hoàng Lăng Thanh Quốc càng tốt. Thông qua giết chóc, dùng sinh mệnh hiến tế, để Hoàng Vô Cực thu được, hoặc hồi phục sức mạnh. Hoàng Vô Cực là cường giả Hợp Đạo Cảnh không sai, nhưng mà cũng chỉ là mới đột phá mà thôi. Dù vậy, Tinh Trụ Huyết Thương Không lại toả ra hơi thở của lực lượng tầng thứ cao hơn Hợp Đạo Cảnh.

Cho nên, không thể xem thường.

Cạch.

Ta đặt tách trà xuống.

Hoàng Vô Cực thì cười mà không phải cười nhìn xem thẳng vào ta.

Ta không sợ hãi, đối mặt cùng Hoàng Vô Cực, cũng cười lại một cái, cố tỏ ra vẻ thần bí, lại nhìn vào màn hình đang chiếu đủ loại cảnh tượng trong Hoàng Lăng Thanh Quốc. Đa phần, vẫn là cảnh chiến đấu.

Tầng thứ nhất.

Bạch Vân Yên.

Đây là một khoảng không gian dưới đất tràn đầy mây trắng bay bay. Trên trần hang động cùng dưới sàn hang động được che phủ bởi mây trắng vô tận, để cho người tiến vào cảm thấy như là đang ở giữa chín tầng trời chứ không phải đang ở dưới lòng đất. Nối liền trần và sàn là những cây cột đá khổng lồ, cùng với vô số tảng đá nổi lơ lửng khắp nơi, thật là một cảnh tượng xinh đẹp vô song, tựa như tiên giới.

Mới chỉ tầng một đã như vậy, có thể tưởng tượng Hoàng Lăng Thanh Quốc có bao nhiêu rộng lớn.

Phải biết nơi này không phải là nằm trong không gian song song, mà thật sự nằm bên dưới mặt đất của Đông Thắng Thần Châu.

Cũng bởi có thiết kế như vậy, người tiến vào, nếu không phải là Tiên Thiên Cường Giả, vậy liền nửa bước khó đi. Cũng may những người tiến vào Hoàng Lăng Thanh Quốc, tuy rằng cũng có tam giai, nhưng chỉ là số ít.

Đa số, vẫn là Tiên Thiên Cảnh võ giả.

Tuy rằng tầng một rộng lớn cực kì, nhưng Hoàng Lăng Thanh Quốc chia tầng, cửa tiến vào tầng hai, chắc chắn nằm ở phía dưới. Chỉ cần một mực đi xuống, vậy liền có thể đi đến tận cùng.

Nhưng mà có thể đi xuống hay không, lại là một câu chuyện khác.

Vừa tiến vào Hoàng Lăng Thanh Quốc, đám người Thanh Quốc lập tức trở mặt, cùng người Kim Quốc chém giết.

Chiến đấu thảm liệt diễn ra khắp nơi trong tầng một. Mỗi khi có một kẻ tử vong, thân thể hắn lập tức nổ tung thành sương máu, đem mây trắng mĩ miều tràn ngập khắp nơi nhiễm lên một màu đỏ, hoà vào cùng nhau tạo nên những đám mây hồng vô cùng xinh đẹp.

Bởi vì trong những chiếc cổng không gian ban đầu, chiếc cổng kết nối cùng tầng một Bạch Vân Yên tản ra hơi thở yếu nhất, cho nên số người Ma Thiên Giáo chọn vào tầng một, cũng nhiều nhất. Mà nhân mã Thanh Quốc, thì cũng dựa vào số lượng tương ứng mà tiến vào theo.

Chỉ có thế lực cân bằng, mới có thể tạo nên chiến trường đẫm máu nhất.

Đồ vật Thục Trinh Thái Hậu muốn dâng cho Hoàng Vô Cực, cũng không chỉ là người Ma Thiên Giáo, mà còn cả võ giả Thanh Quốc. Cho nên tầng một này, vậy mà tập trung gần bảy thành võ giả đến Hoàng Lăng Thanh Quốc lần này. Một phần cũng là bởi tầng bốn, sáu, bảy, tám đã thành chiến trường của cường giả Nguyên Thần Cảnh, không ai dại gì mà vào đó ăn chưởng cả.

Lẫn vào trong đó, ta dễ dàng nhận ra đám người Cảnh Điềm.

Nàng cùng Dương Mịch, Dương Dịch và Cúc Tịnh Y cùng bốn tên Cảnh Vệ, tạo thành Âm Dương Bát Quái Trận, cũng là một trong những thế lực mạnh nhất tầng một. Bốn tên Cảnh Vệ vốn tuổi thọ không nhiều, hung hãn không sợ chết, hoá thành ngọn giáo đánh khắp tứ phương, mà các cô nương Cảnh Điềm, thì đứng ở trong hỗ trợ, cho nên các nàng bị thương rất ít. Mà cũng bởi có trận pháp lợi hại, từ lúc bắt đầu đã tàn sát tứ phương, giết không ít người của Ma Thiên Giáo.

Cường giả Linh Niệm Cảnh của Ma Thiên Giáo nhìn thấy, cũng muốn hợp lực vây giết các nàng. Nhưng mà cường giả lục giai, Thanh Quốc cũng không thiếu, chọn lấy mục tiêu, ra sức cản trở.

Xem tình hình này, các nàng hẳn là có thể sống đến cuối cùng.

Không cần ta phải ra tay can thiệp vào.

Một số võ giả Ma Thiên Giáo chạy xuống đáy tầng một Bạch Vân Yên, gạt ra mây trắng tìm tới tận cùng, liền phát hiện ra vô số hồ nước ngầm. Mặt hồ dù rằng không hề nóng, nhưng không ngừng có bọt khí nổi lên, sau đó nổ tung, hoá thành mây trắng hoà vào biển mây ở tầng một.

Mà những cái hồ này, chính là lối vào tầng hai, Mai Hà Lãng.

Một số võ giả tiến hành nhảy xuống, liền phát hiện bên dưới là một hệ thống mạch sông ngầm khổng lồ. Tuy rằng tầng hai Mai Hà Lãng vốn tương ứng với võ giả nhị giai Ngưng Khí Cảnh, nhưng từ tình hình đến xem, nếu không phải là Tiên Thiên Cường Giả, thật là nửa bước khó tiến.

Ắt hẳn là do Hoàng Vô Cực động tay động chân.

Mạch sông ngầm chằng chịt tựa như một mê cung khổng lồ, còn không ngừng có nước chảy xiết.

Đương nhiên muốn tìm đường đi xuống tầng ba, sẽ dễ dàng hơn chuyện đi tìm trận nhãn nhiều. Chỉ cần chịu được mạch nước ngầm, thả mình trôi theo dòng chảy, vậy liền có thể tiến vào tầng ba. Đương nhiên trên đường phải trải qua nước cuốn va đập vào những cọc đá ngầm và vách sông. Cho dù là Tiên Thiên Cường Giả, cũng không dễ chịu.

Thổ Côn Luân.

Nơi này khắp nơi là thạch nhũ trập trùng, cũng là một mê cung tự nhiên vô cùng phức tạp. Mà điểm đặc sắc của nơi này, chính là trọng lực tăng mạnh nhiều lần. Thêm nữa, Tiên Thiên Cường Giả cũng không thể phi hành, phải đi bộ mà tiến lên.

Gràoooo

Cương thi như vô biên vô tận trào ra.

Tuy rằng không có chân khí, nhưng da thịt đám cương thi này cứng rắn như thép, lực lớn vô cùng, mà có vẻ như lại không bị ảnh hưởng bởi sự tăng trọng lực trong tầng ba, động tác linh hoạt vô cùng.

Số lượng, cũng là nhìn như vô tận.

Một số cương thi, thì quần áo rách nát, gần như mục hết.

Còn một số, thì vẫn được mang quần áo mới tinh.

Đương nhiên đám cương thi này có cởi truồng thì chúng cũng không xấu hổ. Nhưng người chế tạo chúng lại có vẻ không được trơ mặt như đám cương thi. Cho nên đám cương thi cả nam lẫn nữ đều có này đều được mặc quần áo cả. Tạo nên tình trạng cũ mới không đều nhau.

Chế tạo cương thi, là một môn học vấn.

Mà người chế tạo cương thi, thì thường được gọi là Luyện Thi Giả.

Quy tắc cơ bản, thì thật ra cũng tương đối đơn giản.

Chính là tạo nên một xác chết hoàn chỉnh, sau đó dùng một vật có thể chứa đựng chân khí của Luyện Thi Giả, đem cấy vào trong não của cương thi. Lại chọn nơi có âm khí nồng đậm, chôn cất bảy bảy bốn chín ngày hoặc bao nhiêu ngày đó thì tuỳ trường phái. Để chân khí Luyện Thi Giả chuyển hoá thành linh hồn của cương thi. Như vậy Luyện Thi Giả có thể khống chế hoàn toàn cương thi mà hắn tạo ra.

Bởi vậy nhìn số lượng cương thi mới toanh ở tầng ba này, cũng không biết là bao nhiêu xác chết ở Thanh Quốc bị đào lên để luyện hoá nữa. Lại thêm có một số cương thi thân thể nguyên vẹn vô khuyết, nhìn như kiểu là người sống sờ sờ bị giết chết sau đó lại luyện hoá thành cương thi vậy.

Thục Trinh Thái Hậu này, cũng đủ độc ác.

Đối mặt với thi triều như vậy, cường giả Linh Niệm Cảnh là không đủ.

Đám người Ma Thiên Giáo sau một hồi phản kháng vô hiệu, lập tức tìm đường rút lui.

Trong tầng ba, có một số nơi tựa như miệng núi lửa đang hoạt động không ngừng bốc khói. Khác biệt, chỉ là khói mà chúng nhả ra lại là khói lạnh. Những miệng hố này, chính là lối vào tầng bốn, Bích Tuyết Băng.

Đương nhiên sóng chấn động không ngừng truyền lên, để đám người Ma Thiên Giáo không dám mạo hiểm tiến vào, chỉ dựa vào hơi lạnh, lập thành trận phòng ngự, chặn đánh cương thi. Hơi lạnh đối với cương thi có tác dụng hạn chế khá lớn, để động tác của bọn chúng giảm đi nhiều lắm.

Tầng bốn Bích Tuyết Băng.

Thương vong đã xuất hiện.

Người thứ nhất vậy mà lại là Hoàn Nhan Châu Viên.

Cũng không phải bị nữ quan đánh, mà là Thục Trinh Thái Hậu không tiếc dùng một phát Hư Thiên Vĩ Thích giết nàng. Cũng vì thế đánh vỡ thế cân bằng của Bàn Đào Cửu Công Chúa và tám nữ quan. Đối thủ của Hoàn Nhan Châu Viên, rảnh tay liền chạy qua vây công Hoàn Nhan Thái Hà, thành công đem nàng đánh chết. Hoàn Nhan Trí Diên bởi vậy không thể không tách ra khỏi Hoàn Nhan Nhã Duẫn, đơn đấu một nữ quan.

Hoàn Nhan Châu Viên chiến tử, sức mạnh Vũ được Kim Tuyết Hiền chuyển qua cho Hoàn Nhan Trí Diên.

Vân cùng Vũ.

Cộng lại cũng đủ cho Hoàn Nhan Trí Diên chiếm ưu thế so với đối thủ.

Mà Hoàn Nhan Yến Vũ, cùng với Lãng vốn có, được thêm Lưu của Hoàn Nhan Thái Hà, chống lại sự công kích đồng thời của hai nữ quan.

Tình hình chiến đấu, lại lâm vào một trạng thái cân bằng mới.

Đây nhìn thì như là trận chiến giữa Bàn Đào Cửu Công Chúa và nữ quan, thực tế lại tựa như là một ván cờ giữa Kim Tuyết Hiền và Thục Trinh Thái Hậu. Trận chiến giữa các nàng với nhau, cũng càng lúc càng khốc liệt.

Lúc này đây, vậy mà có tới bốn Kim Tuyết Hiền đang vây đánh Thục Trinh Thái Hậu. Bốn Kim Tuyết Hiền, nhìn giống nhau như đúc, sống động như thật. Cũng không biết trong bốn Kim Tuyết Hiền này, có cái nào là bản tôn của nàng không.

Ta chỉ nhìn qua màn hình, không phân biệt nổi.

Mà nhìn bộ dạng của Thục Trinh Thái Hậu, xem chừng không cũng không nhìn ra thật giả.

-Để ta xem ngươi còn bao nhiêu cái phân thân.

Thục Trinh Thái Hậu lại cũng chưa mất kiên nhẫn. Sự nhẫn nại của bất cứ cường giả Nguyên Thần Cảnh nào, cũng đều rất kinh người. Ả đã đánh vỡ mười mấy cái tượng băng của Kim Tuyết Hiền rồi. Cũng nhận ra tượng băng tinh xảo thần kì đến như là người thật của Kim Tuyết Hiền, không thể tạo ra trong tích tắc, cho nên chắc chắn sẽ có giới hạn.

Đánh nát hết tượng băng, Kim Tuyết Hiền chắc chắn phải ra mặt.

Một trảo đem một tượng băng đánh nát, Thục Trinh Thái Hậu đổi lại là một quyền, một cước, một chỉ đánh vào trên người. Khói lạnh trên người Thục Trinh Thái Hậu ngày càng đậm, cũng là mỗi khi ả ra tay thành công đánh nát tượng băng, Kim Tuyết Hiền lại có cơ hội đánh trúng ả. Tích luỹ dần dần, cũng khiến da thịt trắng hồng vốn có của Thục Trinh Thái Hậu trở nên nhợt nhạt, tím tái.

Trận chiến này, cũng vẫn là nhất thời khó phân thắng bại.

P/S: Các đạo hữu thích viết cảnh sắc hay cảnh đánh nhau hơn nào?

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 51

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.