Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Võ Văn Gia bí sử (4)

Tiểu thuyết gốc · 3582 chữ

Chương 98.4 Võ Văn Gia bí sử (4)

Thuyền mang tiêu chí của Âm Tạng Phái giương buồm mang theo huynh đệ Võ Văn Gia về lại Triều Ca.

Trong một căn phòng đủ rộng, bày lấy một bàn tiệc.

Sáu người bao gồm Đoàn Long, Thạch Thuỳ Chi, Chúc Ngọc Trinh và Võ Văn Hắc Diệp, Võ Văn Hắc Diệt và lão bà Thảo Dương Phu Nhân, ngồi xung quanh cũng dư rộng rãi thoải mái.

Mà lúc này ánh sáng đầy đủ, ánh mắt của Đoàn Long cũng hoàn toàn bị Thảo Dương Phu Nhân thu hút. Hoặc nói đúng hơn là bị bộ ngực của nàng thu hút. Hai nhũ cầu to lớn lộ ra gần hết, trắng muốt như tuyết, đầy đặn cực kì, tạo nên một nhũ câu sâu không thấy đáy. Hai nhũ hoa cũng lớn tương ứng với kích thước của nhũ cầu, nổi rõ sau lớp vải mỏng manh. Hai dây áo mỏng manh trên vai treo lấy hai nhũ cầu nặng trĩu, tưởng như có thể đứt bất cứ lúc nào vậy.

Thảo Dương Phu Nhân đã thay đồ, không còn mặc trang phục Tuỳ Quốc nữa, mà mặc vào một bộ váy bó sát người kiểu hiện đại. Trên nền đen là những hoạ tiếng hình rồng lửa màu vàng vô cùng bắt mắt, đem thân thể nóng bỏng đẫy đà tôn lên đến cực hạn, vô cùng gợi cảm.

-Long, đẹp không?

Thái độ của Chúc Ngọc Trinh bởi vì có mặt Võ Văn Hắc Diệp có hơi khác. Nhưng Thạch Thuỳ Chi thì không cố kỵ gì, vẫn thân mật với Đoàn Long như thường. Ba người Võ Văn Hắc Diệp cũng đã thấy nàng và hắn trần truồng đứng một chỗ, liền biết chuyện giữa hai người. Hoặc là nói, bọn hắn vốn biết chuyện giữa hai người, không, là ba người rồi.

Chỉ là lần đầu gặp mặt, cùng Đoàn Long vẫn còn là xa lạ, không tiện tỏ ra quá nhiệt tình mà thôi.

Thạch Thuỳ Chi mặc một chiếc váy y hệt Thảo Dương Phu Nhân, chỉ là khác màu sắc, mang những hoạ tiết rồng lửa màu xanh lam. Cùng với Chúc Ngọc Trinh mang đồ màu đỏ, vừa đủ tạo thành một cột đèn giao thông rồi.

-Đẹp, rất đẹp.

Đoàn Long thật lòng khen ngợi. Bộ váy bó sát này, đem dáng người Thạch Thuỳ Chi tôn lên, đặc biệt là bờ mông của nàng, vểnh cao ra sau, tròn trĩnh căng tràn. Dáng người của Chúc Ngọc Trinh cũng nóng bỏng không kém, so sánh với Thạch Thuỳ Chi và Thảo Dương Phu Nhân, thì lại là cân đối hoàn mĩ hơn.

-Đây là trang phục Thảo Dương tỷ mang về từ Tuỳ Quốc cho chúng ta đấy. Thợ may của Ma Thiên Giáo đúng thật là giỏi.

Thạch Thuỳ Chi vừa nói, ngồi xuống bên trái Đoàn Long, mà Chúc Ngọc Trinh thì ngồi bên phải. Võ Văn Hắc Diệp ngồi bên cạnh nàng. Chỗ còn lại, đương nhiên là của Võ Văn Hắc Diệt.

-Mừng các ngươi trở về bình an.

-Cạn.

Có rượu vào, lời ra, mọi người cũng trở nên thân quen hơn, trò chuyện rất vui vẻ.

Ba người Thảo Dương Phu Nhân thì kể về cuộc sống ở Tuỳ Quốc. Chúc Ngọc Trinh thì nói tình hình Thương Quốc. Đoàn Long thì cũng nói về Đại Lý Quốc. Dần dần theo sự mê hoặc của Chúc Ngọc Trinh và Thạch Thuỳ Chi, hắn cũng dần coi mình là một phần tử của Ma Giáo. Bữa tiệc tẩy trần cũng thoải mái hơn, rất vui vẻ.

Rượu cứ thế mà qua được vài bình.

-A.

Thảo Dương Phu Nhân đánh rơi chén rượu, chui xuống bàn nhặt.

Khăn bàn cũng đủ dày, che đậy được hết cảnh tượng bên dưới.

Chốc lát sau Đoàn Long liền cảm thấy hai bàn tay đang cởi ra dây lưng của hắn, đem côn thịt móc ra. Quy đầu lập tức tiến vào một vùng ấm áp ướt át, còn có một cái lưỡi mềm mại đang ra sức liếm láp. Cảm giác này, hoàn toàn khác hẳn Chúc Ngọc Trinh hay Thạch Thuỳ Chi bú liếm. Ân cần nhẹ nhàng hơn nhiều lắm, rất thoải mái.

-Ta xin kính Đoàn huynh một chén.

Võ Văn Hắc Diệt lúc này vậy mà tự rót một chén đầy, cùng Đoàn Long cụng ly.

-Diệt huynh khách sáo rồi, cứ gọi ta Long là được.

Gần như vậy, Võ Văn Hắc Diệt không thể không biết Thảo Dương Phu Nhân đang chui dưới bàn bú côn thịt của Đoàn Long. Điều này cũng để Đoàn Long được mở mang tầm mắt về độ cởi mở của Ma Giáo.

Bất quá, hắn thích.

-Vừa nãy Diệt huynh đã mời ta, vậy lần này để ta mời Diệp huynh một ly.

-Nào dám, ta còn chưa cảm hơn Long huynh đoạn thời gian này chiếu cố lão bà của ta đấy haha

Võ Văn Hắc Diệp cười lớn, lời nói đầy ẩn ý, cùng Đoàn Long chạm mạnh ly, sau đó nốc cạn. Mọi người coi như Thảo Dương Phu Nhân biến mất là việc hiển nhiên, tuyệt không nhắc tới, tiếp tục chè chén.

Nếu đã ngầm đồng ý, lại thêm men rượu thúc đẩy dục vọng, Đoàn Long cũng mạnh dạn lên. Tay phải để trên bàn, cầm ly chúc tụng khắp bốn phía. Tay trái thò xuống dưới bàn. Một bàn tay mềm mại nắm lấy cổ tay Đoàn Long, dẫn tay hắn đặt vào một mảng da thịt căng đầy. Nhũ cầu của Thảo Dương Phu Nhân đúng thật là to lớn, một bàn tay của Đoàn Long cũng không đỡ hết được, trào cả ra ngoài. Cảm giác nặng trĩu từ bàn tay truyền đến khiến Đoàn Long thích mê, dùng lực bóp mạnh. Năm ngón tay ngập vào trong thịt nhũ cầu mềm mại, thích không chịu nổi. Nhũ cầu của Chúc Ngọc Trinh và Thạch Thuỳ Chi không nhỏ, hình tròn rất đẹp, nhưng so với của Thảo Dương Phu Nhân, thật là không thể so sánh.

Đoàn Long một bên bóp chơi nhũ cầu của Thảo Dương Phu Nhân, hưởng thụ nàng bú liếm côn thịt, lại cùng hai vị huynh đài mới quen chè chén, vui vẻ không ngớt.

Rượu lại qua được vài lần, dưới sự nỗ lực của Thảo Dương Phu Nhân, Đoàn Long sướng tê người, đem tinh dịch bắn cho nàng. Thảo Dương Phu Nhân sau khi thừa nhận Đoàn Long xuất tinh, còn cẩn thận dọn dẹp, đem quần của hắn kéo lại như cũ, trở lại trên mặt bàn. Sắc mặt nàng lúc này ửng hồng xinh đẹp, lại giả bộ như không có chuyện gì xảy ra, cũng tự nhiên cùng mọi người nâng ly trò chuyện vui vẻ.

-Sau khi trở lại Triều Ca, chúng ta muốn diện kiến Đế Thượng, còn mong Ngọc Trinh muội dàn xếp một chút.

Thảo Dương Phu Nhân nói.

-Có chuyện gì sao?

-Chuyện quan trọng liên quan đến Hợp Đạo Giả. Ta không tiện nói nhiều.

Bạch Diện để lại ấn tượng sâu sắc trong giáo chúng Ma Giáo, không gì không biết, không gì không thể. Chỉ cần nhắc đến tên nó, liền bị nó chú ý. Có vài tên không phục, âm thầm chửi bới, sau đó bị treo thây cổng thành thị chúng, là chuyện có thật. Mà Ma Thiên Giáo Chủ là đối thủ cùng đẳng cấp. Cho nên Thảo Dương Phu Nhân cũng không dám nhiều lời.

-Ta sẽ sắp xếp. Chiều mai thuyền đã đến Triều Ca, sáng ngày kia có thể gặp được Đế Thượng rồi.

Từ biểu hiện đến xem, Thảo Dương Phu Nhân là người nắm quyền phát ngôn trong ba người đấy.

Chính sự đã nói xong.

Vậy đến lúc tận tình chè chén.

Ngươi một chén, ta một chén, uống đến quên trời quên đất.

Đêm nay chạy trốn trối chết rất mệt mỏi, Võ Văn Hắc Diệt và Võ Văn Hắc Diệp lại uống nhiệt tình, không dùng đến Tiên Thiên Chân Khí xua tan men rượu, cho nên say mèm, một người gục trên bàn, một kẻ nằm trên đất ngáy to.

-Để ta dìu ngươi đi nghỉ ngơi.

Chúc Ngọc Trinh vẫn là rất quan tâm đạo lữ của nàng, dìu Võ Văn Hắc Diệp về phòng. Còn Võ Văn Hắc Diệp, chắc không còn biết gì nữa rồi. Võ Văn Hắc Diệt thì gục lên bàn ngủ ngon lành, mà Thạch Thuỳ Chi uống cũng rất nhiệt tình, đồng dạng sấp mặt trên bàn.

-Long huynh hảo lợi hại a.

Thảo Dương Phu Nhân đổi vị trí ngồi sát bên cạnh Đoàn Long, cũng không biết nàng nói đến tửu lượng của hắn hay cái khác, chỉ là một tay đã đặt lên đũng quần Đoàn Long, nhẹ nhàng sờ mó lấy côn thịt.

Đoàn Long cũng là say ngoắc cần câu, chỉ là chưa gục mà thôi.

Bất quá mĩ nhân đã dâng đến tận cửa, thì cũng không nên say sưa thêm.

-Hà.

Đoàn Long thở ra một hơi dài, nồn nặc mùi rượu. Võ giả mà uống rượu, muốn say là không say được đấy. Đương nhiên say cũng có cái thú của say. Say có thể giúp quên hết ưu phiền mà.

-Phu nhân cũng vậy. Không chỉ lợi hại, còn rất xinh đẹp.

Đoàn Long đưa tay nâng cằm của Thảo Dương Phu Nhân, chăm chú nhìn ngắm. Mồm há tới, chạm lấy đôi môi đỏ mọng của mĩ phu nhân, hôn ngấu nghiến. Thảo Dương Phu Nhân đương nhiên nhiệt tình đáp lại. Trong miệng hai người tràn đầy hơi rượu cay, càng thể nụ hôn này thêm nồng liệt.

-Nào, ngươi chổng mông qua đây.

Thảo Dương Phu Nhân y lời ngoãn ngoãn chống tay lên bàn, đem mông vểnh ra sau. Váy ôm sát quá ngắn, lập tức bị cặp mông đầy đặn lộ ra hơn một nửa, trắng muốt như tuyết. Đoàn Long đưa tay tìm tòi một cái, phát hiện Thảo Dương Phu Nhân này, thế nhưng mà không mặc quần lót. Cánh hoa huyệt dày đầy đã ướt không chịu nổi, thật là lẳng lơ.

Đoàn Long lập tức cởi quần, đem côn thịt đã cứng rắn phóng ra.

-Ta tới đây.

Hắn nói nhỏ một tiếng, đem côn thịt đâm vào mật huyệt của Thảo Dương Phu Nhân. Bên trong chặt khít, lại nóng rực như lửa, ướt át nhiều nước, sướng không sao tả được.

-A...côn thịt Long huynh hảo thô....ư...a...sướng chết ta....

Thảo Dương Phu Nhân thì lại không kiêng nể gì rên rỉ. Dù cho trượng phu của nàng đang say rượu ngủ gục trước mặt.

-A...đâm đến tận cùng rồi....a...đã ngứa....a...ư...huynh mau động đi...ư

Mĩ phu nhân cũng là hứng tình cực điểm, uốn éo mông bự vào hùa Đoàn Long cắm rút. Côn thịt cắm hết vào trong thân thể Thảo Dương Phu Nhân, nhận lấy âm đạo nàng bóp chặt, ấm áp dễ chịu vô cùng. Hắn còn chưa thấy đủ, ghé trên lưng Thảo Dương Phu Nhân, vói tay ra trước đem ngực váy nàng lật xuống, đem hai nhũ cầu to bự thoát khỏi trói buộc, một tay một quả ra sức chơi đùa.

Khoái cảm che mờ lý trí, Đoàn Long cắm rút cũng dần dùng thêm sức, để thân thể hai người va chạm tạo nên tiếng vang rõ rệt trong phòng.

-A...quá tuyệt vời...hảo mãnh...a...thoải mái quá...ư...a...sướng

Thảo Dương Phu Nhân thì không cố kỵ gì, thoải mái rên rỉ, mặc kệ trượng phu có tỉnh lại hay không.

Nhũ cầu Thảo Dương Phu Nhân to lớn không phải là thứ mà Chúc Ngọc Trinh và Thạch Thuỳ Chi có thể so sánh, Đoàn Long mỗi tay một quả bóp chơi, nhào nặn thành muôn hình vạn dạng, thích không chịu nổi. Đầu ghé bên đầu, tham lam ngửi lấy mùi thơm trên tóc Thảo Dương Phu Nhân, thỉnh thoảng còn gặm lấy đôi môi đỏ mọng của nàng, nhấm nháp nước bọt ngọt ngào của nàng. Côn thịt đâm sâu vào trong âm đạo mĩ phu nhân, nhận lấy vô tận khoái cảm.

Mà qua bờ vai mảnh khảnh, nhìn ra trước, chính là trượng phu của Thảo Dương Phu Nhân đang say ngủ.

Đoàn Long có thể nói là hưng phấn đến cùng cực.

Nhưng hắn vẫn còn có một tia lý trí, cố gắng nhịn lại cảm giác xuất tinh, không ngừng cắm rút mật huyệt của Thảo Dương Phu Nhân. Một tay lưu luyến rời khỏi nhũ cầu nặng trĩu của Thảo Dương Phu Nhân, vuốt ve khắp thân thể mượt mà của nàng. Nhũ cầu thoát khỏi bàn tay Đoàn Long trói buộc, đong đưa dữ dội theo nhịp nhấp hông của hắn, vô cùng kích thích.

-A...a...a...sướng chết ta...ta cao trào...ư...a

Trải qua nỗ lực của Đoàn Long, Thảo Dương Phu Nhân tiến tới cao trào, miệng rên thét lên những tiếng chói tai. Thân thể nàng run rẩy giữ dội, bỗng chốt cứng đờ, âm đạo siết chặt lấy côn thịt của Đoàn Long, đồng thời đem tinh dịch của hắn vắt ra, phun bắn vào sâu trong mật huyệt của Thảo Dương Phu Nhân.

Đoàn Long ôm chặt lấy thân thể đẫy đà của Thảo Dương Phu Nhân, vui sướng xuất tinh vào mật huyệt của nàng, hai tay dùng hết sức bấu vào nhũ cầu mềm mại của mĩ phu nhân, như muốn đem chúng bóp nát.

Khoái cảm tình dục được lên men bởi rượu, càng thêm mãnh liệt đê mê.

Cảm giác mệt mỏi dễ chịu xâm chiếm thân thể, để Đoàn Long thoải mái muốn ngủ mất.

-Ngươi vẫn còn tinh thần như vậy sao. Lợi hại a.

Tiếng nói của Thạch Thuỳ Chi vang lên bên cạnh đánh thức Đoàn Long, để hắn rời khỏi tấm lưng ngọc ngà của Thảo Dương Phu Nhân.

-Không phải ngươi ngủ rồi sao?

-Còn không phải do các ngươi gây ra động tĩnh quá lớn, đánh thức ta sao.

Thạch Thuỳ Chi đánh yêu Đoàn Long một cái, giả bộ hờn dỗi.

-Thảo Dương tỷ, thoải mái sao?

-Thoải mái, thoải mái muốn chết.

Thảo Dương Phu Nhân cũng nâng người dậy, làm côn thịt mềm nhũn của Đoàn Long trượt ra khỏi âm đạo của nàng. Tinh dịch trắng đục chảy xuống trong bắp đùi, vô cùng dâm đãng. Thạch Thuỳ Chi lập tức quỳ gối trên đất, cầm lấy côn thịt Đoàn Long vào miệng, ra sức mút liếm.

-So với lão công ngươi thì thế nào?

Chúc Ngọc Trinh cũng đã trở lại.

-Mạnh hơn một chút, hihi, ngươi không phải chiếu cố Hắc Diệp sao? Sao lại trở lại?

Thảo Dương Phu Nhân cười trả lời.

-Đừng nhắc đến hắn. Vừa làm một lần đã lăn ra ngủ, tức chết ta.

Chúc Ngọc Trinh tỏ vẻ bực bội.

-Vẫn là Long huynh lợi hại nhất hihihi

Chúc Ngọc Trinh tiến đến bên cạnh Đoàn Long, chủ động dâng lên đôi môi. Dù biết đôi môi này của Chúc Ngọc Trinh chắc chắn vừa mút côn thịt của Võ Văn Hắc Diệp, nhưng Đoàn Long vẫn là đón lấy, nhiệt tình đá lưỡi.

Không có mùi vị gì lạ.

Vậy thì không sao.

Nhưng ý nghĩ đó lại khiến Đoàn Long hưng phấn, côn thịt dần cứng lên trong miệng Thạch Thuỳ Chi.

-Long, ngươi làm ta được chứ?

Thạch Thuỳ Chi chủ động chống tay lên trên bàn, vểnh mông về phía Đoàn Long, mời gọi.

-Có gì mà không được.

Mĩ nữ đã đưa ra lời mời, Đoàn Long hắn lại cũng chưa mệt mỏi, không cần từ chối. Thảo Dương Phu Nhân cầm lấy côn thịt của Đoàn Long, dẫn quy đầu đến đúng vị trí, Chúc Ngọc Trinh dùng tay đẩy sau mông hắn, để côn thịt có thể thêm dễ dàng đâm vào trong thân thể Thạch Thuỳ Chi.

-A...đã ngứa...ta nhịn từ tối đến giờ....thật đã nghiền....ư...mạnh lên chút....ư

Mông của Thạch Thuỳ Chi thật tròn, thật đẹp, còn to hơn của Thảo Dương Phu Nhân một chút. Mà nàng quen làm tình cùng Đoàn Long, lắc mông đón nhận cú đâm của hắn càng thêm ăn ý.

Chúc Ngọc Trinh và Thảo Dương Phu Nhân nhìn nhau cười một cái, sau đó phân biệt đến hai bên trái phải Thạch Thuỳ Chi, học theo nàng chống tay trên bàn, đem mông vểnh ra sau, mặc cho Đoàn Long chơi đùa.

Thảo Dương Phu Nhân mặc váy màu vàng, Thạch Thuỳ Chi mặc váy màu xanh, Chúc Ngọc Trinh mặc váy màu đỏ, kiểu dáng đồng bộ, nhìn không khác gì đèn giao thông, chỉ là thứ tự hơi sai. Các nàng cũng không đem váy cởi xuống, bởi bộ váy này, sẽ chỉ làm các nàng thêm quyến rũ, cũng càng để nam nhân thêm hưng phấn.

Đoàn Long không ngừng dùng bụng dưới va chạm lấy mông Thạch Thuỳ Chi, tay phải nắn mông Chúc Ngọc Trinh, tay trái lại bóp mông Thảo Dương Phu Nhân, tận tình cảm nhận sự khác biệt. Mông của Thạch Thuỳ Chi to nhất không sai, cũng là săn chắc nhất. Mông của Thảo Dương Phu Nhân thì cũng chỉ nhỏ hơn một chút, lại mềm mại như bông, năm ngón tay chộp lên dễ dàng cắm sâu vào trong da thịt. Mông của Chúc Ngọc Trinh cũng không nhỏ, hình dạng lại phù hợp với tỷ lệ cơ thể hoàn mĩ.

Mỗi người một vẻ, đều quyến rũ gợi cảm như nhau.

Tay phải Đoàn Long chuyển từ bóp mông xuống tìm lấy cửa mật huyệt Chúc Ngọc Trinh, đem ngón tay cắm vào, tìm tòi bên trong. Âm đạo của Chúc Ngọc Trinh mặc dù ướt át, nhưng ngoại trừ dâm thuỷ của nàng, cũng không có chất dịch lạ nào.

-Không phải ngươi là Diệp huynh vừa làm một lần sao?

Đoàn Long hiếu kì hỏi.

-Còn không phải do ngươi thích sạch sẽ, nên ta đã đi rửa sạch rồi.

Chúc Ngọc Trinh quay đầu lại liếc Đoàn Long một cái đầy mị hoặc, nhưng lời này, càng giống như nói cho Thảo Dương Phu Nhân nghe hơn.

-Ngươi thật có lòng, để ta thưởng cho ngươi haha

Đoàn Long cười lên, rút côn thịt ra khỏi âm đạo Thạch Thuỳ Chi, lại đem cắm vào âm đạo Chúc Ngọc Trinh, dùng tư thế như cũ cắm rút.

-A...ta còn chưa đã nghiền đâu...ư...đáng ghét...a

Thạch Thuỳ Chi đang sướng lại bị cắt cơn, lên tiếng kháng nghị, làm Đoàn Long có vẻ không biết phải làm sao.

Hắn nhìn ba đại mĩ nhân dưới thân, đang vểnh mông lên, một người thì thừa nhận mình cắm rút, hai người thì bị vắng vẻ chờ tới lượt. Quả nhiên muốn mở hậu cung, thật sự không dễ dàng, ngoài việc cần có tinh lực vô hạn ra, sủng hạnh phải đều, nếu không hậu cung tất cháy.

-Ta cũng sắp bắn, lúc đó đem tinh dịch bắn cho ngươi, được a?

-Hảo.

Thạch Thuỳ Chi lúc này mới lại chống tay trên bàn, đem mông vểnh lên như cũ, cùng Thảo Dương Phu Nhân nói chuyện phiếm. Chúc Ngọc Trinh rên rỉ sung sướng vì côn thịt khuấy động không ngừng trong cơ thể nàng, cũng nhiều chuyện chen mấy lời.

-A....sướng chết ta...ta tiết...a

Âm đạo Chúc Ngọc Trinh khi cao trào có bao nhiêu sung sướng, Đoàn Long biết rõ, liền đem côn thịt rút ra, lại lập tức cắm vào âm đạo Thạch Thuỳ Chi. Hai tay hắn giữ lấy eo thon mảnh khảnh của nàng, ra sức cắm rút. Côn thịt ra nhanh vào mạnh, khuấy động không ngừng trong âm đạo Thạch Thuỳ Chi, đem đến cho nàng khoái cảm dạt dào, cũng nhanh chóng tiến đến cao trào.

-A....cố lên chút...ta cũng sắp cao trào....ư...a...ư

Đoàn Long cố gắng đè nén cảm giác xuất tinh, ra sức quất cắm âm đạo Thạch Thuỳ Chi.

-A....cùng nhau tới...ư...ta bắn...ư

Đoàn Long gầm lên một tiếng, đồng thời cùng lúc Thạch Thuỳ Chi cao trào, đem tinh dịch xuất vào trong âm đạo nàng, hoà cùng dâm thuỷ ấm nóng một chỗ. Hai người đồng thời đạt đến đỉnh cao tình dục, sung sướng không sao kể xiết.

-Long huynh thật quá lợi hại. Vậy mà có thể đem hai cái lẳng lơ này thu phục.

Thảo Dương Phu Nhân nhìn hai hảo muội muội cao trào, cười nói.

-Là ba mới đúng.

-Ta sai rồi, quả thật là ba. Long huynh hãy phạt ta đi nào.

Thảo Dương Phu Nhân ve vẩy mông mời gọi, bộ dạng dâm đãng không chịu nổi. Bắp đùi của nàng còn đang chảy ra tinh dịch Đoàn Long bắn vào mật huyệt của nàng lúc nãy, giờ vẫn chưa khô. Để cho côn thịt của hắn đang ngâm trong âm đạo Thạch Thuỳ Chi, vốn mềm nhũn lại nhảy lên một cái, lại muốn cứng rắn.

Mà Chúc Ngọc Trinh và Thạch Thuỳ Chi, nghỉ ngơi một hồi, sẽ rất nhanh hồi phục.

Đêm nay, đối với Đoàn Long mà nói, là một thử thách lớn.

Nhưng rất sung sướng và đê mê.

P/S: đề cử đi mà các độc giả.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 142

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.