Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kim Lăng Thành

Tiểu thuyết gốc · 2800 chữ

Chương 100 Kim Lăng Thành

Thành thị lớn nhất Minh Quốc không phải là Minh Đô.

Mà là Kim Lăng Thành.

Kim Lăng Thành có sông lớn chảy qua, có thể từ đó đi đến mọi nơi trên Minh Quốc, thậm chí là các quốc gia khác, bởi vậy thương nghiệp phát triển cực kì, vô cùng giàu có. Kim Lăng Thành cũng có núi, núi này tên là Hắc Mộc, bởi trên núi có rất nhiều cây thân gỗ đen vô cùng cứng rắn, to lớn lạ kì. Mà Hắc Mộc Nhai, chính là nơi đặt tổng bộ của tổ chức lớn mạnh nhất trong Minh Quốc.

Nhật Nguyệt Thần Giáo.

Vẫn như cũ nằm dưới sự khống chế của Đông Phương Bất Bại, cũng bởi vì chưa có Luân Hồi Giả nào đủ lực để lật đổ được hắn.

Bất quá hôm nay Hắc Mộc Nhai đã phải mở ra đại trận hộ giáo.

Bởi nữ nhi của Đông Phương Bất Bại trở về rồi.

Đông Phương Bất Bại gương mặt trắng…được rồi, không cần phải miêu tả tên đồng tính luyến ái này. Chỉ cần biết hắn mặc lấy đồ đỏ rực, đội mũ đen, hoàn toàn không khác gì cách ăn mặc của Đông Phương Kiều Ân.

-Phụ thân, nữ nhi về rồi.

Đông Phương Kiều Ân cười chào Đông Phương Bất Bại sau bao năm không gặp.

-Ngươi còn nhớ mình là nữ nhi của ta sao?

Đông Phương Bất Bại hừ lạnh, đứng ở xa, cách một tầng hộ giáo đại trận nói chuyện.

Cũng không trách hắn quá cẩn thận.

Bởi đứng ở hai bên phải trái Đông Phương Kiều Ân chính là Nhậm Ngã Hành và Phong Thanh Dương. Cả hai cũng chỉ vừa mới đột phá Nguyên Thần Cảnh, lại không luyện bí pháp che giấu hơi thở, dễ dàng bị Đông Phương Bất Bại nhận ra được. Nhậm Ngã Hành và Đông Phương Bất Bại thù sâu tựa biển, nay đột phá thất giai trở lại Nhật Nguyệt Thần Giáo hiển nhiên không có ý tốt.

Không cẩn thận là không được đấy.

Ta ở một bên cùng A Phi trò chuyện, hoàn toàn không bị Đông Phương Bất Bại để ý đến.

Đã nhận lời giúp Đông Phương Kiều Ân áp trận, ta đương nhiên cũng có chuẩn bị mà đến. Trận chiến Hoàng Lăng Thanh Quốc, gần như toàn bộ phân thân đã bị huỷ, cũng may linh hồn không mất đi mảnh nào, về đúc lại phân thân, chỉ tốn thêm chút thời gian. Phân thân Nguyên Thần Cảnh càng khó chế tạo, nhưng cũng vừa kịp tạo ra Đệ Nhị tháp tùng Đông Phương Kiều Ân về Hắc Mộc Nhai.

Trước hết cho người đưa Thiên Địa Thanh Lâu Đồ tới Kim Lăng Thành, sau đó lại thông qua Thiên Địa Thanh Lâu đi tới, tiết kiệm được rất nhiều thời gian, cũng rất thuận tiện.

Phái đoàn đi theo Đông Phương Kiều Ân cũng coi như là rất hùng hậu.

Gương mặt thân quen, thì có thể kể đến Xao Miến Tỷ Muội.

Chu Huyền Trang, Bạch Linh Miêu, Hoàng Kiều Ny, Hồng Bảo Trân và Hoàng Kim Uyên đều đã đột phá Tiên Thiên Cảnh, càng thêm xinh đẹp, nhiều mấy phần tiên khí, bớt mấy phần dâm đãng. Dẫn đội cho các nàng vẫn là Hương Tuý Phu Nhân. Bên cạnh nàng lại xuất hiện thêm hai người, cũng không xa lạ gì, là Chu Phúc Trịnh và Ưng Linh Quang. Hai tên dâm hàng này, thế nhưng là rất được việc. Cho nên dưới sự thúc đẩy của ta, bọn hắn cuối cùng vẫn là tiếp tục cùng một chỗ với Hương Tuý Phu Nhân trong lần Luân Hồi này.

Cả ba ngốn bao nhiêu tài nguyên, cuối cùng tu vi dừng lại ở lục giai Linh Niệm Cảnh, khó lại có thể tiến thêm. Bất quá theo quy tắc của Ma Thiên Giáo, cống hiến càng nhiều, nhận được càng nhiều, tất cả cũng đều là do bọn hắn làm ra được cả.

Nhưng như vậy đã là đủ rồi.

Cùng với một số thành phần râu ria, cũng được mười mấy mạng.

Chiến sự với Ma Giáo vẫn còn đang leo thang, lực lượng đến Hắc Mộc Nhai hôm nay, cũng là lực lượng của riêng Đông Phương Kiều Ân điều động được mà thôi. Bởi vậy có thêm một số gương mặt của Hoa Sơn Phái. Lệnh Hồ Xung cũng đến, bất quá hắn đã đổi lại tên thành Hoắc Kiến Hoa rồi, tương tự như Lâm Bình Chi-Trần Hiểu và Nhạc Linh San - Dương Dung. Nhậm Doanh Doanh thì vẫn giữ lại tên Nhậm Doanh Doanh, có lẽ là do ảnh hưởng của Nhậm Ngã Hành đi.

So sánh, lực lượng của Nhật Nguyệt Thần Giáo thật là đông đảo.

Đông Thắng Thần Châu có thể được coi là trung tâm của Cửu Châu, linh khí hội tụ, tài nguyên dồi dào, cường giả tầng tầng lớp lớp. Minh Quốc, cũng là rất giàu có. Mà Nhật Nguyệt Thần Giáo khống chế Minh Quốc đã nhiều năm, tài phú thu được rất dồi dào, nói giàu nứt đố đổ vách cũng không quá. Đông Phương Bất Bại chỉ là Giáo Chủ đời này mà thôi, cướp được trên tay Nhậm Ngã Hành đấy.

Tiên Thiên Cường Giả tầng tầng lớp lớp, không thiếu hảo thủ.

Chỉ là cường giả Nguyên Thần Cảnh cũng chỉ có mỗi một mình Đông Phương Bất Bại. Cho nên hắn vẫn là phải dựa vào Trận Pháp Hộ Sơn để ngăn cản Đông Phương Kiều Ân trở lại với vòng tay ấm áp của phụ thân.

-Ta vẫn luôn nhớ mình là nữ nhi của ngài, phụ thân.

Đông Phương Kiều Ân sắc mặt tươi cười.

-Ta lại không nhớ ngươi, mời rời đi.

Đông Phương Bất Bại miệng nói, ánh mắt thì đối chọi gay gắt cùng Nhậm Ngã Hành.

Thần niệm giao phong.

Xoẹt xoẹt.

Tia lửa điện thực chất sản sinh ra giữa không trung, tất cả người có mặt đều có thể thấy được.

Đông Phương Bất Bại thắng thế, thần niệm đẩy dần về phía Nhậm Ngã Hành.

-Giáo Chủ quả nhiên danh bất hư truyền.

Phong Thanh Dương cười lên một tiếng, cũng phóng ra thần niệm cùng một chỗ với Nhậm Ngã Hành đối chọi với Đông Phương Bất Bại.

Oành.

Thần niệm ba đại cao thủ thất giai va chạm, dẫn đến phản ứng nổ tung.

Bên phía Nhật Nguyệt Thần Giáo có Trận Pháp Hộ Sơn che chở, không có vấn đề gì.

Còn sóng thần niệm bộc phát hướng về phía Đông Phương Kiều Ân, thì lại bị một lực lượng kì dị triệt tiêu giữa không trung. Đông Phương Bất Bại nhìn thấy, nhíu mày, lộ vẻ e ngại.

-Quả nhiên trường linh niệm kì dị đó là do các ngươi mà ra.

Trường linh niệm Ma Thiên Dung Mộc phát ra, gần như bao phủ toàn bộ Thiên Địa Cửu Châu, Hắc Mộc Nhai cũng không ngoại lệ. Trừ khi có thủ đoạn già thiên như Bạch Diện, dùng bí pháp đem toàn bộ Thương Quốc che lấy, tránh được ta thăm dò. Bất quá thủ đoạn như vậy, chỉ có cường giả Hợp Đạo Cảnh mới làm được, còn Đông Phương Bất Bại, vẫn chỉ có thể dùng trận pháp che đậy trong phạm vi nhỏ mà thôi.

Vừa rồi là ta ra tay ngăn cản sóng linh niệm nổ tung.

-Nhìn hắn thật đáng ghét. Ta đập hắn luôn được chứ?

Ta khó chịu truyền âm cho Đông Phương Kiều Ân.

-Không được, như vậy Minh Quốc sẽ chia năm xẻ bảy ngay. Lợi ích chúng ta thu được cũng là thấp nhất. Ngươi đừng manh động. Mà sao ngươi lại thấy hắn đáng ghét thế?

-Ta kì thị đồng tính luyến ái.

Đông Phương Kiều Ân ngớ ra một hồi, lại không kịp nói gì thêm, bởi Đông Phương Bất Bại đã đi thẳng vào vấn đề.

-Nói ra mục đích của các ngươi.

Đông Phương Bất Bại tự ngạo bất bại, nhưng không phải ngu ngốc. Biết rằng có Hợp Đạo Giả ra mặt cho Đông Phương Kiều Ân, hắn cũng lập tức rén lại, hạ giọng.

-Phụ thân, ngươi truyền ngôi vị Giáo Chủ cho ta, sau đó an tâm tu luyện Long Giương Bảo Thư, thế nào?

Đông Phương Kiều Ân cười nói.

-Ngươi làm sao biết Long Giương Bảo Thư?

Đông Phương Bất Bại kinh ngạc hỏi lại.

-Phụ thân, nói ngươi không tin, người ở đây hơn một nửa đều biết ngươi luyện Long Giương Bảo Thư rồi đó. Ta sao có thể không biết được.

Đông Phương Bất Bại trầm mặc không nói, đã bị Đông Phương Kiều Ân thành công gieo vào trong lòng một hạt giống ngờ vực. Thật ra cũng không giống như Đông Phương Kiều Ân nói. Mọi người đều biết Đông Phương Bất Bại luyện Quỳ Hoa Bảo Điển, nhưng có số cực ít biết Quỳ Hoa Bảo Điển thực chất chỉ là một phần nhỏ trong Long Giương Bảo Thư.

Long Giương Bảo Thư thế nhưng là đạt đến cấp bậc bát giai.

Bất quá nó không phải là phương pháp Hợp Đạo, mà là phương pháp Siêu Thoát.

Vạn vật trong Thiên Địa không thoát khỏi hai chữ Âm Dương.

Người, cũng là phân nam nữ. Đây là quy tắc bất biến của Thiên Đạo.

Long Giương Bảo Thư thì lại khiến người tu luyện biến thành không nam cũng không nữ, thoát khỏi quy tắc của Thiên Địa trói buộc.

Về mặt nào đó, cũng là một dạng Siêu Thoát.

Hơn nữa cũng rất ảo diệu, tu đến tận cùng, cũng có thể thành tựu bát giai.

-Các ngươi thật không muốn Long Giương Bảo Thư?

Đông Phương Bất Bại hỏi lại cho chắc.

-Ta chỉ cần Nhật Nguyệt Thần Giáo. Phụ thân, ta là nữ nhi của ngươi, hẳn là có được quyền lợi kế thừa chứ.

Đông Phương Kiều Ân cho một câu trả lời khẳng định.

Đổi lại là ánh mắt phức tạp của Đông Phương Bất Bại.

Có lẽ cho dù hiện tại bất nam bất nữ, nhưng đối với Đông Phương Kiều Ân, Đông Phương Bất Bại cũng từng là một phụ thân đi.

-Mười lăm tháng sau. Ta sẽ tổ chức lựa chọn tân Giáo Chủ cho Nhật Nguyệt Thần Giáo. Ngươi có thể đến tranh đoạt. Còn bây giờ, mời về cho, không tiễn.

Đông Phương Bất Bại ra lệnh tiễn khách, sau đó tung bay về lại trong Hắc Mộc Nhai.

Con đường Siêu Thoát khác với con đường Hợp Đạo.

Nhật Nguyệt Thần Giáo đối với hắn mà nói, cũng không quan trọng lắm.

-Giờ chúng ta làm gì?

Ta lên tiếng hỏi Đông Phương Kiều Ân.

-Chúng ta về Kim Lăng Thành.

Đoàn người lũ lượt kéo nhau về Kim Lăng Thành.

Vì không để gay náo loạn, chúng ta vẫn là ngồi trong xe ngựa chuẩn bị sẵn vào thành. Thành vệ quên mặc lên trang phục có biểu tượng mặt trời mặt trăng lồng vào nhau đặc trưng của Nhật Nguyệt Thần Giáo, cho thấy mức độ khống chế của Nhật Nguyệt Thần Giáo đối với đô thành sầm uất này. Cũng chỉ kiểm tra sơ qua, liền cho tất cả xe ngựa qua cổng.

Xe ngựa đi trên đường phố, có thể chiêm ngưỡng phố phường Kim Lăng Thành.

Ngay cả ta cũng phải cảm thán độ phồn hoa của nơi này.

Ngưạ xe đi chật kín trên đường phố. Trang phục nam nữ cởi mở nhiều màu sắc. Không thiếu mĩ nữ vô tư đi lại trên đường, tự tin khoe sắc.

Người người qua lại như trẩy hội.

Vô số cửa hàng nhộn nhịp mua bán, không thiếu thương nhân ngoại quốc tiến đến.

Xe ngựa đi một hồi lâu, mới đến được một trang viên rộng lớn.

Kim Thiên Lâu.

Từ bên trong truyền ra cảm giác quen thuộc, là Thiên Địa Hợp Đạo Trận không sai vào đâu được. Các nữ nhân viên xinh đẹp mĩ miều lập tức bước ra tiếp đón, không có bộ dạng lẳng lơ đon đả như như chào khách, ngược lại nghiên chỉnh và chuyên nghiệp.

-Chúng ta trước hết họp khẩn.

Mọi người vừa xuống xe, Đông Phương Kiều Ân lập trực muốn mở hội nghị.

Đại sảnh Kim Thiên Lâu.

Ta bị kẹp giữa A Phi và Đông Phương Kiều Ân, ngăn cản những nữ nhân như sói đói khác nhào lên. Bản Giáo Chủ được nhiều mĩ nhân săn đón như vậy, quả thật là vinh hạnh, dù rằng mục đích của các nàng là muốn đem ta ăn hết, xương cũng không muốn chừa.

Điểm danh sơ một cái.

Có ta, một Hợp Đạo Giả luôn có thể tuỳ thời giáng lâm.

Nhậm Ngã Hành và Phong Thanh Dương hai Nguyên Thần Cảnh vừa đột phá, cũng đã tạo dựng được một thần thông. Lại thêm hai lão đều có Thần Khí bỏ túi, chiến lực không yếu.

A Phi cũng đã đột phá Tiên Thiên.

Đông Phương Kiều Ân thì mạnh hơn một đoạn, nhưng vẫn chưa ngũ giai.

Bộ ba lục giai Hương Tuý Phu Nhân và Chu Phúc Trịnh, Ưng Linh Quang tới tham gia náo nhiệt. Phàm Hương Phu Nhân bận quản lý sản nghiệp ăn chơi khổng lồ ở Đông Phương Thành, lại không giỏi đánh đấm, không tới.

Từ Hoa Sơn Phái tới có bốn hảo thủ Linh Niệm Cảnh là Ninh Trung Tắc, Thẩm Nhạn Băng, Thuý Diễm Phu Nhân và Bạch Quân Nghi. Bốn mĩ phu nhân này theo lời mời của Đông Phương Kiều Ân, liền trốn trượng phu đến Minh Quốc chơi một chuyến. Kéo theo đó là một đoàn nhân vật trẻ tuổi nổi trội của Hoa Sơn Phái. Hoắc Kiến Hoa mạnh nhất, đã là ngũ giai, còn Trần Hiểu và Dương Dung, ba huynh đệ Lăng Phong, Lăng Vân, và Lăng Sương cũng đều đã là tứ giai Tiên Thiên Cường Giả rồi.

Về phía bên Đông Phương Gia, cũng tới năm tên nhi tử của Đông Phương Thần Khởi và năm cô nương Xao Miến Tỷ Muội. Bọn hắn, cũng đã là tứ giai..

-Ta sẽ cố gắng nghe ngóng cái gọi là khảo nghiệm tranh đoạt ngôi vị Giáo Chủ của Đông Phương Bất Bại là thế nào. Các ngươi gần đây cố gắng nghe ngóng tin tức thêm một chút. Chú ý đừng gây chuyện.

-Hảo a.

-Đây là tình báo của các gia tộc hàng đầu Kim Lăng Thành, các ngươi chia nhau ra tiến hành lôi kéo.

Một loạt quyển trục được Đông Phương Kiều Ân lấy ra để lên bàn.

Bên trên có đề chữ Vương Gia, Lâm Gia, vân vân và mây mây.

Tiêu Gia.

Hai chữ này gây nên sự chú ý của ta.

Cũng bởi lần trước đến Minh Quốc, chính là giết chết Tiêu Phu Nhân, người đứng đầu Tiêu Gia khi đó để lấy Huyết Mạch Viêm Đế cho lão bà Phác Thảo Nga. Tiêu Phu Nhân quả thật rất xinh đẹp, lại giỏi giang. Nếu không phải tỷ lệ huyết mạch của nàng quá nồng đậm, ta còn là không xuống tay được đấy. Đồng thời tiện tay tiễn luôn các nữ nhi của nàng đi Luân Hồi luôn.

Ta đưa tay cầm lấy quyển trục, mở ra xem.

Sau khi Tiêu Phu Nhân mất tích bí ẩn, Tiêu Gia có chút sa sút. Thế nhưng dù gì cũng là gia tộc lâu đời, truyền thừa một mạch từ thời đại Tam Đế đến nay, cất giữ sâu dày, thoáng qua liền gượng lại được.

Xuất hiện vài cái tên đáng chú ý.

Một có Tiêu Chiến, hai có Tiêu Ân Tuấn, ba có Tiêu Quan Gia, hiện tại hai người trước đã là ngũ giai, người sau cũng mới tứ giai, nhưng có vẻ như sắp đột phá.

Bởi vấn đề huyết mạch, Tiêu Gia thế nhưng là trọng nữ khinh nam. Mà ta, một hơi đem tất cả nữ quyến có huyết mạch Viêm Đế cường đại của Tiêu Gia đi bụi, cho nên nam nhân mới được coi trọng, tạo điều kiện cho ba tên kể trên có cơ hội trở mình vươn lên.

Tiêu Gia nhiều người, nhưng chỉ có thêm một cái tên thu hút sự chú ý của ta.

Ngọc Bích Phu Nhân.

Nàng ta là thê tử của Tiêu Quan Gia, là người của Ma Giáo.

Kim Lăng Thành sắp tới, sợ là sẽ rất vui nhộn đấy.

P/S: Cầu đề cử và kim phiếu.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 66

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.