Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hỗn Đà Mục Trường

Tiểu thuyết gốc · 2042 chữ

Chương 103.2 Hỗn Đà Mục Trường

Thảo nguyên Nguyên Quốc bao la rộng lớn.

Bây giờ đang là vào thu, khí trời mát mẻ, gió đêm có chút hơi lạnh cảm giác như từ Bắc Hải Băng Châu tràn xuống.

Cỏ xanh tươi tận chân trời, trải dài không thấy điểm cuối.

Dù đang là đêm đầu tháng không sao, nhưng cũng không cản trở ta chiêm ngưỡng cảnh đẹp nơi đây. Dưới thị lực được tăng cường đến cực hạn, mỗi một con đom đóm nhỏ bé lập loè trong đêm cũng không thoát khỏi ánh nhìn của ta, hiện lên trong tầm mắt, dệt nên một bức tranh ánh sáng tuyệt diệu.

Trên bầu trời, khí quyển thảo nguyên không một sợi mây, để dài ngân hà trọn vẹn hiện lên, lung linh sáng rực.

Thì ra, con mắt của loài người, được cường hoá đến cực hạn, lại có thể so với kính viễn vọng như vậy.

Từng tiếng dế gáy trùng kêu, từ xa thật xa, cũng là rất rõ ràng. Đan xen vào nhau, lại tạo nên một bức tranh khác bằng âm thanh thật êm dịu, khiến lòng người say đắm. Mùi cỏ và hương hoa, rất trong lành, rất nguyên sơ.

Những cảm nhận này, đối với con người mà nói, gần như chỉ có trong tưởng tượng. Mà giờ đây ta đứng giữa đất trời mênh mông nơi thảo nguyên này, lại có thể tận tình hưởng lấy.

Thế giới này thật thần kì.

Linh khí thật thần kì.

Ta đứng đấy giữa đêm đen, vui sướng cảm nhận, cùng ghi nhớ lấy cảnh tượng đẹp đẽ mê người này, đem nó khắc ghi vào trong Hương Khê Mộng Giới, để Hương Khê Mộng Giới càng thêm chân thực và sinh động hơn nữa.

-Từ đường này đi về, là ngang qua Hỗn Đà Mục Trường. Tiện thể ghé qua xem một chút cũng được.

Nguyên Quốc ở Cửu Châu cũng giống như đế chế Mông Cổ, có được kỵ binh rất mạnh, là nỗi kinh hoàng cho Minh Quốc hàng trăm năm nay. Mà kỵ binh muốn mạnh, so với yếu tố con người, thú cưỡi càng quan trọng hơn. Kỵ binh Nguyên Quốc rất đa dạng, hay nói đúng hơn, bởi vì thú cưỡi ở Cửu Châu rất đa dạng, cho nên kỵ binh mới đa dạng theo. Có ngựa, dê, bò, trâu, vân vân và mây mây.

Ở Nguyên Quốc, nổi danh nhất, mạnh nhất, chính là Lang kỵ binh.

Tất nhiên cái chủng loại sói có thể cưỡi được, nó là dị thú rồi. Con nào con nấy to như con bò, hung ác lại thiện chiến, vô cùng đáng sợ. Đương nhiên, cũng không dễ thuần phục, bởi vậy số lượng Lang kỵ binh của Nguyên Quốc cũng không nhiều.

Thú cưỡi như ngựa vẫn là chiếm đa số.

Ngoan ngoãn hiền lành lại dễ nuôi.

Mà Hỗn Đà Mục Trường, thì lại chăn nuôi và đào tạo một loại thú cưỡi đặc sản riêng, Hỗn Lạc Đà. Hỗn Lạc Đà, trong tên có hai chữ Lạc Đà, thật ra cũng là một loại lạc đà. Xét cấp bậc, tối thiểu cũng là dị thú nhất giai. Hình dạng bên ngoài, cũng không khác lạc đà hai bướu là mấy, chỉ là càng thêm vạm vỡ to khoẻ hơn nhiều. Mà lạc đà vốn đã nổi tiếng sống dai cùng sức bền, khả năng này Hỗn Lạc Đà càng là mạnh hơn mấy bậc, tốc độ cùng tải trọng càng là kinh người. Cho nên Hỗn Lạc Đà dù vẫn là động vật ăn cỏ, trên chiến trường không có sức sát thương mạnh như Sói, nhưng vẫn rất được ưa thích. Mà đối với thương gia, càng là bảo bối trên thương lộ dài xuyên quốc gia.

Cũng bởi không chỉ nuôi dưỡng chiến kỵ, còn phát triển thương kỵ, Hỗn Đà Mục Trường mới có thể có quan hệ làm ăn thân thiết với Minh Quốc, một quốc gia có thương mại nổi danh cả Đông Thắng Thần Châu.

Minh Quốc, về cơ bản tựa như một bức tường thành, ngăn cản kỵ binh Nguyên Quốc tiến vào Đông Thắng Thần Châu. Mà trong thiết lập, để Minh Quốc cả ngàn năm không đổ, ngay cả thời đại Thành Cát Tư Hãn được xưng mạnh nhất Cửu Châu, cũng không thể đạp đổ Vạn Lý Trường Thành bao phủ phía đông và đông bắc Minh Quốc, chính là liên quan đến thứ gì đó ở Kim Lăng Thành.

Bí mật này, ngoại trừ mấy tên bát giai, xem ra chỉ có Trương Vô Dụng, Thục Trinh Thái Hậu là biết rõ. Bọn hắn giữ miệng kín bưng, cả thuộc hạ thân tín cũng không nói rõ nửa lời, cho nên đến giờ ta cũng không biết thứ đó, hoặc nơi đó rốt cuộc là gì.

Quả thật rất gây tò mò.

Thôi thì lấy bất biến ứng vạn biến, học theo bọn hắn chuẩn bị cho tốt là được.

Ma Thiên Giáo cũng đang nghiên cứu phát triển Ngự Thú Sư, nhưng đều là cưỡng chế bắt đám dị thú ở Nam Man Hoang Châu về, dùng khế ước nô dịch. Bởi vậy phần nào đó làm giảm bớt sức chiến đấu của đám dị thú đó đi. Về khoản nuôi dưỡng dạy dỗ, vẫn là kém Nguyên Quốc xa tít tắm.

Hỗn Đà Mục Trường rộng lớn cực kì, quy hoạch rất hợp lý, chuồng trại ngay ngắn rõ ràng sạch sẽ.

Đám Hỗn Lạc Đà bụng no say giấc ngủ, cho thấy được huấn luyện giờ giấc rất bài bản.

Con nào con nấy cao lớn chắc nịch, nhìn rất thuần tuấn.

Đệ Tam dạo một vòng quanh Hỗn Đà Mục Trường, phần nào thấy được kỹ nghệ chăn nuôi thuần dưỡng của Nguyên Quốc phát triển thế nào. Bất quá chỉ nhìn bên ngoài, là không thể bắt chước được, huống hồ phong thuỷ Thập Vạn Sơn Châu khác biệt rất nhiều so với Nguyên Quốc.

Có lẽ, mua chuộc vài tên chuyên gia chăn nuôi về Ma Thiên Giáo là một ý kiến hay.

Nguyên Quốc nghèo khoáng sản, cho nên Hỗn Đà Mục Trường cũng không có trận pháp che chắn trường linh niệm của Ma Thiên Dung Mộc. Hơn nữa nơi này cũng đủ xa, bị ảnh hưởng rất ít, dựng trận pháp tốn kém như vậy, là không cần thiết.

Bởi vậy tạo điều kiện dễ dàng cho ta dạo quanh Hỗn Đà Mục Trường một vòng.

Đem Đại Mộng Vô Nhai hàng lâm hiện thực, tạo thành ảo giác che giấu bản thân ta, để cho thủ vệ đi tuần, dù đứng một bên cũng không phát hiện ra.

Tìm được.

Thanh Thảo Phu Nhân lúc này còn đang ở thư phòng xử lý sổ sách.

Nơi này là Nguyên Quốc, nhưng vị trí lại khá gần Minh Quốc, có lẽ vì thế mà Hỗn Đà Mục Trường có vài kiến trúc mang phong cách trung nguyên.

-Bái Hoả Giáo lại cho đơn hàng lớn, cũng không biết có kịp giao không. Xem ra phải liên hệ sớm với mấy mục trường xung quanh mới được.

Chiến tranh với Ma Giáo vẫn đang tiếp diễn, Tây Chiến Trường Thương Quốc hầu hết đều là sa mạc. Hỗn Lạc Đà là thú cưỡi rất lợi hại trên địa hình đồi cát khô cằn, phần lớn đều có xuất xứ từ Hỗn Đà Mục Trường của Thanh Thảo Phu Nhân. Mà Ma Thiên Giáo thì giàu có vô cùng, đưa ra cái giá đủ cao để khiến Thanh Thảo Phu Nhân làm việc bất kể ngày đêm như thế này.

Tiền bạc cũng chỉ là một con số mà thôi.

Quan trọng là đan dược, phù chú, binh khí, vân vân và mây mây của Ma Thiên Giáo, để Thanh Thảo Phu Nhân không thể chối từ được.

-Tống Uy Long thế nào rồi?

Thanh Thảo Phu Nhân tạm dừng làm việc, đem sổ sách gấp lại, hỏi nữ tỳ đang đứng hầu một bên nãy giờ.

-Bẩm phu nhân, vẫn đang cho người giám sát. Hắn từ lúc say rượu trên yến tiệc về phòng thì vẫn ngủ say.

-Ngươi thấy hắn thế nào?

-Hảo soái a, phu nhân.

-Hì, ngươi cái đồ háo sắc này.

Gõ yêu lên trán nữ tì một cái, cho thấy đối với nàng rất cưng chiều.

-Phu nhân, lần Tống Uy Long đến, không biết là có hảo ý gì không?

-Haizz.

Thanh Thảo Phu Nhân thở dài một tiếng.

-Không có hảo ý. Nhưng cũng không phải là ý của hắn. Thành Cát Tư Hãn muốn Hỗn Đà Mục Trường quy thuận triều đình. Còn ta, trước ngày rằm tháng sau phải có mặt ở Kim Lăng Thành, nghe Trương Vô Dụng sai sử. Tống Uy Long chỉ là người đưa thư mà thôi.

-Phu nhân, đi thì có nguy hiểm gì không?

-Không biết, mới là nguy hiểm lớn nhất. Nhưng mà không đi, thì chỉ có đường chết.

Thanh Thảo Phu Nhân đi ra cửa.

-Ta muốn tắm rửa một chút. Những lúc đau đầu thế này, ngâm mình thả lỏng một chút mới là tốt nhất.

-Vâng phu nhân.

Đám tỳ nữ cũng lập tức đi chuẩn bị.

Còn ta, cũng không vội vàng đi theo nhìn lén Thanh Thảo Phu Nhân tắm rửa, mà trước hết đi tìm Tống Uy Long.

Tên Tống Uy Long này, hảo soái a.

Tu vi cũng đã là tứ giai.

Làm túi da cũng tạm được.

Gràooo

Lục Long Khí xuyên qua không gian bay đến bên đây, gầm lên một tiếng, sau đó trào vào thân thể Tống Uy Long.

Trải qua thời gian dài sử dụng và rèn luyện, bây giờ ta đã hoàn toàn nắm giữ Cửu Long Khí. Chỉ cần Cửu Long Khí không rời đi Cửu Châu, ta hoàn toàn có thể tuỳ thời điều khiển và cảm ứng nó. Cùng với Dung Mộc Phân Thân và Linh Tê Phân Thân, trở thành dạng phân thân thứ ba của ta, Cửu Long Phân Thân. Điểm khác biệt, là chỉ có thể chế tạo được chín cỗ phân thân mà thôi.

Nhưng cũng là có điểm mạnh riêng.

Linh Tê Phân Thân dễ dàng bị kẻ có Luân Hồi Bảo Khí phát hiện. Mà Ma Giáo, Thanh Quốc và Minh Giáo đều có Luân Hồi Bảo Khí, gửi Linh Tê Phân Thân đi làm nội gián, chẳng khác nào mèo đeo lục lạc cả.

Dung Mộc Phân Thân thì lại cần phân tách linh hồn. Lỡ phân thân bị giết, mà ta không có mặt ở đó không thể lập tức thu hồi, phần linh hồn tách ra cũng sẽ bị Luân Hồi Châu đem trở về Luân Hồi Bàn. Linh hồn không toàn vẹn, khó mà phát huy ra toàn bộ sức mạnh. Cho nên gần đây ta cũng đang cực kì hạn chế dùng đến Dung Mộc Phân Thân.

Còn Cửu Long Phân Thân, ẩn nấp trong thân thể kẻ khác, ký chủ hoàn toàn có thể tự chủ hành động. Mà Cửu Long Khí, tuy rằng tinh thuần và mạnh hơn, nhưng cũng là chân khí, rất khó phân biệt. Cửu Long Phân Thân khi bị tiêu diệt, Cửu Long Khí cũng tự động trở lại Thiên Đạo, rồi từ đó trở về với ta.

Hiệu số an toàn cũng khá là cao.

Ba loại phân thân, tuỳ trường hợp mà sử dụng.

Tống Uy Long tu hành công pháp hệ Mộc, cho nên lựa chọn Lục Long Khí.

-Thân thể hắn, cũng là không tệ.

Ta điều khiển Tống Uy Long ngồi dậy, mở mắt ra, đồng tử đã hoá thành một màu xanh lá cây tuyệt đẹp, lại phối hợp khuôn mặt soái khí ngời ngời, đúng là rất hút hồn. Ta là nam nhân, cũng không khỏi phải thừa nhận tên Tống Uy Long này đúng là rất đẹp trai. Thân cao thước chín, có vẻ gầy, nhưng cũng là được rèn luyện thường xuyên, không yếu.

-Nên đến gặp Thanh Thảo Phu Nhân rồi haha

P/S: Cầu đề cử, cầu kim phiếu.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 62

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.