Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kim Lăng loạn sử (7)

Tiểu thuyết gốc · 2983 chữ

Chương 105.7 Kim Lăng loạn sử (7)

Đoàn Long ở Kim Lăng Thành mấy ngày, cũng bị sự phồn hoa ở nơi này chinh phục.

Ban ngày du sơn ngoạn thuỷ khắp nơi.

Cũng coi như nắm được cơ bản các ngóc ngách của Kim Lăng Thành.

Ban đêm thì đi ăn nhậu, làm quen biết với các thương nhân có tiếng tăm.

Ở Kim Lăng Thành, trừ Nhật Nguyệt Thần Giáo ngồi ở trên đầu, có tiếng nói nhất là các gia tộc thương nghiệp rồi. Sự giàu có của Kim Lăng Thành, cũng là do bọn hắn mang lại cả.

Cuộc tranh đua cái ghế Gia Chủ Tiêu Gia, chỉ là một sự kiện nhỏ kèm theo mà thôi. Hỗ trợ Tiêu Quan Gia, cũng phần lớn là để Ma Giáo có chỗ đặt chân ở Kim Lăng Thành. Cái chức Giáo Chủ Nhật Nguyệt Thần Giáo mới là mục đích thật sự Phương Thảo Phu Nhân thật sự nhắm tới.

Đại nhân vật đánh cờ cũng cần mặt mũi, chủ yếu là không tạo ra cái cớ cho các kỳ thủ khác vây lại đánh mình. Cho nên muốn tham gia tranh đoạt, còn cần một cái danh phận phù hợp. Đông Phương Bất Bại có rất nhiều tử nữ, Đông Phương Kiều Ân chỉ là một trong số đó rất nổi bật mà thôi.

Mà người Ma Giáo chọn chống lưng, là Đông Phương Giang.

Bất quá Đông Phương Giang là một tên lại cái y hệt phụ thân hắn. Cho nên Đoàn Long rất không nguyện ý tiếp xúc, bình thường vẫn là Chúc Ngọc Trinh cùng Đông Phương Giang bàn chuyện.

Đoàn Long cũng không rảnh rỗi, hắn cũng đi loanh quanh xem xét các ứng cử viên sáng giá cho cuộc tranh đoạt này. Ví như tối nay Đông Phương Nhi, một ứng cử viên tổ chức biểu diễn ca nhạc ở quảng trường lớn nhất Kim Lăng Thành. Đoàn Long nhất định đến xem nàng có bao nhiêu bản lĩnh, tiện thể nghe nhạc luôn.

Đoàn Long tuy rằng ưa thích manh cổ phục, nhưng tối nay hắn lựa chọn mặc vest. Thân cao thước tám lăm, gương mặt sáng sủa điển trai, hơi thở giàu sang không thèm che giấu lan toả khắp nơi, chính là Cao Phú Soái trong truyền thuyết.

-Công tử, chúng ta đi thôi.

Ngọc Bích Phu Nhân hôm nay lại diện một bộ váy bó sát người, đem thân thể đẫy đà thành thục tôn lên đến cực hạn, tràn đầy nhục cảm. Cổ váy khoét sâu, lộ ra một mảng trắng muốt trước ngực, làn váy siêu ngắn, chỉ vừa đủ ôm lấy cặp mông tròn vo. Váy màu đỏ tươi, cùng với môi son đỏ thắm, giày cao gót màu đỏ, móng tay móng chân cũng màu đỏ, phối hợp hoàn mĩ, khiến thân hình với những đường cong bốc lửa của Ngọc Bích Phu Nhân càng thêm nóng bỏng. Để Đoàn Long vừa nhìn thấy cổ họng đã khát khô, lửa dục lập tức nhóm lên.

Ngọc Bích Phu Nhân đến bên Đoàn Long, khoác lấy tay hắn, ép sát lên nhũ cầu to bự của nàng. Mĩ phu nhân này hoàn toàn không có một cái áo ngực nào, nhưng nhũ cầu đầy đặn căng tràn của nàng cũng không cần bất cứ cái áo ngực nào trói buộc cả, ép lên cánh tay Đoàn Long một trận mềm mại.

-Sao thế, không sợ lão công ngươi thấy à?

-Không sợ. Từ nay về sau cũng không cần trốn hắn nữa rồi.

Ngọc Bích Phu Nhân cười lên đầy ý vị đáp.

Tối nay Chúc Ngọc Trinh không đi xem nhạc, Tiêu Quan Gia cũng không. Đoàn Long lập tức hiểu chuyện.

-Vậy chúng ta đi thôi.

Tay vòng qua eo mảnh của Ngọc Bích Phu Nhân, cùng nàng ngồi chung một xe ngựa, hướng về quảng trường trung tâm.

Vừa lên xe, cả hai đã không nhịn được lao vào nhau hôn ngấu nghiến. Son môi của Ngọc Bích Phu Nhân tối nay có vị dâu tây, rất ngọt, rất thơm. Váy của Ngọc Bích Phu Nhân rất ngắn, vừa ngồi xuống liền dễ dàng thấy được cảnh tượng mê hồn giữa hai chân của nàng, là quần lót ren hở đũng màu đỏ, vô cùng dâm dục. Đoàn Long đưa ngón tay cắm vào, không ngừng kích thích để Ngọc Bích Phu Nhân càng tiết ra nhiều dâm thuỷ, còn mĩ phu nhân, thì cũng đưa tay xuống háng kéo khoá quần, móc côn thịt của hắn ra vuốt thành cứng rắn.

-Từ giờ tới quảng trường còn tầm mười lăm phút. Cũng đủ chúng ta làm một hồi a.

Ngọc Bích Phu Nhân tránh khỏi mõm heo Đoàn Long, một bộ khát tình không chịu nổi.

-Vậy tranh thủ nhanh chút.

Đoàn Long liền đem Ngọc Bích Phu Nhân ngồi lên đùi hắn, mĩ phu nhân cầm lấy côn thịt canh đúng vị trí, mông bự trầm xuống, đem côn thịt của nam nhân nuốt vào mật huyệt của nàng. Tư thế điều chỉnh, hoàn toàn dùng eo phát lực, mông nâng lên dập xuống liên tục với tốc độ cực nhanh, đem đến khoái cảm kịch liệt cho cả hai. Đoàn Long không cần làm gì cả, ngồi yên hưởng thụ mật huyệt nóng ấm chặt khít của Ngọc Bích Phu Nhân nhả ra nuốt vào côn thịt của hắn.

Hai ngón trỏ luồn vào trong vạt áo, kéo xuống một cái, liền đem hai nhũ cầu siêu to khổng lồ của Ngọc Bích Phu Nhân giải phóng. Một quả dùng để bóp, một quả dùng để bú, chơi vui quên trời đất.

Một đôi gian phu dâm phụ đắm cùng nhau đắm chìm trong nhục dục hoan lạc, để cho đoạn đường rất nhanh là qua, chẳng mấy chốc mà đến nơi.

-A…ta tới…ư…a

-Ta cũng bắn.

Dâm thuỷ và tinh dịch cùng lúc trào ra, hoà quyện vào nhau, sau đó lại bị hút ngược vào trong tử cung Ngọc Bích Phu Nhân. Đoàn Long ôm lấy thân thể múp máp của Ngọc Bích Phu Nhân, cùng nhau cảm nhận hết khoái cảm dễ chịu sau cao trào. Bên ngoài, xe ngựa đã gần đến nơi.

-Hihi chúng ta càng ngày càng hợp nhau a

-Đó là đương nhiên haha nhanh dọn dẹp chút, tới nơi rồi.

-Hảo a.

Ngọc Bích Phu Nhân nâng mông dậy, chủ động ngồi xổm trên sàn xe, cầm lấy côn thịt của Đoàn Long vào miệng nhanh chóng dùng lưỡi mềm dọn dẹp.

-Dâm thuỷ của ngươi thật nhiều, đem quần ta ướt cả rồi.

Đoàn Long cúi nhìn đũng quần đã ướt nhẹp bởi dâm thuỷ của Ngọc Bích Phu Nhân, lập tức dùng chân khí hong khô.

-Đều là ngươi làm ra cả đấy hihi

Ngọc Bích Phu Nhân kéo ngực váy lên che lấy nhũ cầu, cùng kéo vạt váy bởi làm tình kịch liệt mà cuốn lên eo, che lấy hai quả mông tròn trĩnh. Mười ngón tay ngọc đan thành lược, vuốt lại tóc đen dài thẳng óng mượt hơi tán loạn.

-Chúng ta xuống thôi.

Ngọc Bích Phu Nhân lại kéo lấy tay Đoàn Long, xuống xe ngựa, bay thẳng vào trong quảng trường. Thu vệ thấy hai người là Tiên Thiên, cũng là rất khách khí, sau khi xem thư mời, xác nhận thân phận, liền dẫn cả hai vào chỗ ngồi.

Không phải chỗ ngồi tốt nhất.

Bởi hôm nay Trương Vô Dụng có được mời xem biểu diễn. Cho dù là Đông Phương Bất Bại, gặp Trương Vô Dụng cũng phải khách khí.

Theo Đoàn Long vốn cho rằng là thế.

Nhưng tìm khắp toàn trường, cũng không thấy tung tích Trương Vô Dụng đâu, mà ở chỗ ngồi tốt nhất, lại là một cặp đôi nam nữ. Nam thì gầy nhỏ, tầm một thước sáu, gương bình thường không có gì nổi trội, chỉ là hơi trắng trẻo. Nữ thì còn nhỏ hơn, thật gầy, khuôn mặt thì xinh đẹp đáng yêu vô song, mang theo nét ngây thơ tinh nghịch, tựa như một tiểu cô nương. Từ hơi thở, Đoàn Long có thể xác định tiểu cô nương này vậy mà lại mạnh hơn hắn, rất không đơn giản. Còn thiếu niên, thì hoàn toàn trông như người bình thường vậy, nhìn cực kì vô hại, lại mang đến cho Đoàn Long cảm thấy quen thuộc khó tả. Cặp đôi cười cười nói nói, hoàn toàn không chú ý đến đám đông xung quanh, thoải mái ăn uống cười đùa.

-Đừng nhìn nhiều.

Ngọc Bích Phu Nhân ở bên kéo áo Đoàn Long.

Bên trên sân khấu, biểu diễn bắt đầu.

Giọng hát nam cất lên.

Nếu người không thương ta, liền hoàn trả trái tim ta

Người dùng ái tình đổi lấy thanh xuân ta, giờ lưu lại được gì?

Nếu người còn yêu ta, có muốn gì xin đừng nói

Liền theo ta lao trên con đường cuồng dại này, chớ nghĩ ngợi chi nhiều

Si tình không phải tội lỗi, vong tình muốn gột rửa là được sao?

Nghĩ về người đến tim tê phổi liệt, kết quả ta được gì?

Nam nhân này, Đoàn Long cũng có biết, từ trước khi Luân Hồi.

-Hắn là Ngô Chiến Huy, từ Thanh Quốc tới. Thục Trinh Thái Hậu đã quyết định chống lưng cho Đông Phương Nhi.

Ngọc Bích Phu Nhân một bên nói, vừa hay Đông Phương Nhi cũng xuất hiện trên sân khấu.

Theo lời ngươi nói, vì cái gì đều là ta sai

Đều do ngươi đem ái tình mộng tưởng thật đẹp, thực tại lại quá dụ hoặc tàn nhẫn

Tới cùng vì cái gì nhượng ngươi càng khổ sở hơn

Như vậy trừ bỏ an ủi ta còn cách nào để yêu thương ngươi.

Đông Phương Nhi đã là Tiên Thiên, xinh đẹp cực kì, khí chất cao sang đài các, có vẻ kiêu ngạo. Mông bự, kết hợp với eo thon, tạo thành đường cong rất kinh người, có thể phân cao thấp cùng Thạch Thuỳ Chi. À, thật ra là nàng vẫn hơn Thạch Thuỳ Chi một bậc, hai nhũ cầu trước ngực rất lớn nha.

Giọng hát thì ăn đứt Thạch Thuỳ Chi.

Nhắc tới, cũng liền nhớ nàng.

Bất quá đêm nay Thạch Thuỳ Chi và huynh đệ Võ Văn Gia cùng Thảo Dương Phu Nhân cũng sẽ đến Kim Lăng Thành.

-Long công tử, lại gặp rồi. Chúng ta có thể ngồi ở đây không?

Giọng nói quen thuộc vang lên, là của Tiểu Linh Chi. Nàng hôm nay cũng đến xem biểu diễn. Thân thể nóng bỏng, lại ăn mặc hở hang, lộ ra gần hết. Trước ngực chỉ mang một cái áo tương tự như nội y, đã thế còn cố khoét sâu vào lộ ra ra gần hết bờ dưới nhũ cầu. Hạ thể chỉ mặc một cái váy bó màu trắng vừa đủ ôm lấy cặp mông tròn trịa. Trên vai khoác hờ áo vest, cũng coi như kéo lại vài nét thanh lịch cho nàng. Hôm nay Tiểu Linh Chi chọn kiểu tóc mái ngố suôn dài ngang lưng, thêm được mấy nét đáng yêu.

-Hoá ra là Lâm huynh và phu nhân, mời ngồi.

Tiểu Linh Chi hôm nay đến cùng trượng phu, Lâm Vĩnh Khải, là cường giả Tiên Thiên Cảnh của Lâm Gia, một gia tộc trong muôn vàn gia tộc thương nghiệp khác ở Kim Lăng Thành.

Đoàn Long ngồi giữa hai mĩ nhân, tay trái không kiêng nể gì ôm ấp lấy Ngọc Bích Phu Nhân. Tay trái lại rất thành thật. Miệng cùng Lâm Vĩnh Khải trò chuyện vui vẻ. Đối với mấy món xã giao, Đoàn Long cũng là rất có kỹ năng.

Ca nhạc vẫn tiếp tục.

-Lão công, ta đi vệ sinh một lát.

Tiểu Linh Chi đứng dậy rời đi.

Ngọc Bích Phu Nhân lấy tay khều nhẹ Đoàn Long một cái.

-Ta cũng đi vệ sinh một chút haha

Nói rồi cũng đứng dậy, nhưng đi ngược hướng với Tiểu Linh Chi. Còn Ngọc Bích Phu Nhân thì lập tức đổi chỗ ngồi sát lại bên Lâm Vĩnh Khải, sau đó cả hai to nhỏ trò chuyện. Cũng không biết là chuyện gì, mà không muốn cho Đoàn Long nghe thấy.

-Bảo bối, nhớ ta không?

Đi vòng hơi tốn thời gian một chút, nhưng tránh được tai mắt của Lâm Vĩnh Khải. Mà Tiểu Linh Chi, thì cũng không thật đi vệ sinh, mà tìm một chỗ dễ thấy đợi Đoàn Long.

-Nhớ, nhớ muốn chết.

Nói rồi dắt nhau vào một chỗ góc tường kín đáo ôn lại chuyện cũ.

Trước hết hôn nồng nhiệt một hồi. Đôi môi Tiểu Linh Chi vẫn mềm mại như cũ, chỉ có vị son là đã đổi khác.

-Nhanh chút a.

Tiểu Linh Chi cũng là khát tình khó nhịn, đem áo khoác cất đi, chủ động chống tay lên trên tường, chân mang giày cao gót đứng thẳng trên mặt đất, đem mông tròn vểnh ra sau. Váy ôm sát thật ngắn, theo tư thế của Tiểu Linh Chi mà hơi cuộn lên, đem gần nửa quả mông lộ ra, cùng với cả quần lót hở đũng gợi dục.

-Ta tới đây.

Đoàn Long cũng là bị kích thích, côn thịt đã cứng rắn trong quần. Khoá quần vừa kéo, côn thịt vừa được hít thở không khí, lại bị nhét vào một mật huyệt tối tăm ẩm ướt nóng hổi, không ngừng tới lui khuấy động.

-Một thời gian không gặp, huyệt của ngươi chặt hơn thì phải.

Đoàn Long giữ lấy eo Tiểu Linh Chi, mông ra sức lấy tốc độ cực nhanh đâm tới kéo lui côn thịt trong âm đạo nàng, lại tận lực không để thân thể cả hai va chạm, tạo ra âm thanh, đem đến khoái cảm sung sướng vụng trộm cho cả hai.

-Ư…a…mấy ngày này không có côn thịt thô to của công tử nong ra, huyệt nhân gia cũng hơi phục hồi một chút…a…ư

-Vậy ngươi là trượng phu gặp lại mà không làm sao?

-Có a, nhưng côn thịt hắn sao có thể so được với công tử chứ.

-Haha.

Câu trả lời của Tiểu Linh Chi khiến Đoàn Long rất là đắc chí, càng thêm hưng phấn, quất nàng cũng nhanh và mạnh hơn.

Âm nhạc từ buổi biểu diễn vang rền đến tận chỗ này.

Cả Đoàn Long và Tiểu Linh Chi lại không có tâm tình thưởng thức, hoàn toàn đắm chìm trong nhục dục. Đoàn Long nghĩ đến Lâm Vĩnh Khải, lại càng hưng phấn, côn thịt cắm rút càng nhanh mạnh.

-A…ư…đừng bắn bên trong…ư…trượng phu nhân gia sẽ phát hiện…a…ư…sướng chết ta…ư…a

Tiểu Linh Chi cũng là chịu đến kích thích, cao trào đặc biệt nhanh.

-Ta cũng bắn.

Đoàn Long cũng là rất hưng phấn, hơn nữa thời gian gấp gáp, không tiện triền miên.

-A…bắn vào miệng nhân gia a…ư…ư

Đoàn Long đem côn thịt rút ra, Tiểu Linh Chi liền ngồi xổm xuống, há đôi môi đỏ mọng ra ngậm lấy quy đầu, hứng lấy dòng tinh dịch phun bắn mà ra của hắn, lại trực tiếp nuốt xuống dạ dày. Vài ngày không gặp, kỹ năng của cái đồ lẳng lơ này lại tiến bộ rồi. Tay ngọc cầm lấy thân côn thịt siết lại, xóc tới lui, tựa như vắt chày, muốn đem toàn bộ tinh dịch Đoàn Long vắt ra cho nàng.

-Ngươi về chỗ trước a.

Khuôn mặt ửng hồng sung sướng của Tiểu Linh Chi, dù là ở chỗ thiếu ánh sáng như thế này, cũng là thấy được rõ ràng. Nàng cần thời gian điều chỉnh lại bản thân, không để trượng phu phát hiện ra điều gì bất thưởng.

-Hảo, ta đi trước. Bảo bối, tối nay ngươi rất xinh đẹp.

Nghe tình nhân khen ngợi, Tiểu Linh Chi cũng nở nụ cười hài lòng, xinh đẹp cực độ.

Đoàn Long nhanh chóng về chỗ, ngồi xuống bên cạnh Ngọc Bích Phu Nhân. Lại phát hiện ra đôi nam nữ ở chỗ vị trí đẹp nhất đã đi rồi, dù rằng biểu diễn vẫn còn đang tiếp tục. Ngọc Bích Phu Nhân và Lâm Vĩnh Khải đã nói xong chuyện.

-Một trong hai người bọn hắn, hẳn là Ma Thiên Giáo Chủ đi. Bộ dạng thật bình thường.

Đoàn Long hất cằm về chỗ ngồi tốt nhất, nói.

-Đó chỉ là một phân thân. Nhưng dù là Phương Thảo Phu Nhân, cũng phải tránh mặt hắn. Nữ nhân bên cạnh, là ngũ phu nhân của hắn, Quyền Mẫn Nga. Bọn hắn hôm nay đến là để xem ca nhạc. Nhưng mà Trương Vô Dụng cũng vì thế trốn mất dạng. Sợ hắn như chuột sợ mèo vậy.

-Hoá ra là vậy.

Đoàn Long đã được thể nghiệm sự đáng sợ của Phương Thảo Phu Nhân. Cũng không hề hoài nghi lời nói của Ngọc Bích Phu Nhân. Cho nên càng thêm ấn tượng về sự cường đại của Ma Thiên Giáo Chủ. Thầm nghĩ, không biết có ngày nào đó, hắn cũng trở nên cường đại như vậy không.

Tiểu Linh Chi cũng đã trở lại, gương mặt đã trở lại bình thường, như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Nữ nhân này, cũng là rất giỏi diễn kịch. Vệ Nữ Phi Đoàn đều là ma nữ được đào tạo chuyên nghiệp cả mà.

Bốn người lại cười đùa nói chuyện vui vẻ.

Buổi biểu diễn cứ như vậy tiếp tục.

Cũng rất đặc sắc.

P/S: Ai có đề cử thì đề cử, ai có kim phiếu thì ủng hộ kim phiếu. Ai không có đề cử, kim phiếu thì bình luận nha các đồng dâm.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 89

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.