Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kim Lăng loạn sử (12) - Tụ Hội

Tiểu thuyết gốc · 2024 chữ

Chương 105.12 Kim Lăng loạn sử (12)

Đêm nay không trăng.

Mà ngày hẹn tranh đoạt ngôi vị Giáo Chủ Nhật Nguyệt Thần Giáo chính là vào đêm trăng tròn, cũng chính là mười lăm ngày sau.

Đúng dịp Trung Thu.

Cũng không phải ngẫu nhiên mà Đông Phương Bất Bại chọn ngày đó.

Còn lý do, Đoàn Long cũng không biết.

Thậm chí hắn còn không biết mình đến chỗ tụ họp thế nào.

Phương Thảo Phu Nhân phất tay một cái, đem Đoàn Long, Chúc Ngọc Trinh và Đông Phương Giang cuốn lấy. Đoàn Long chỉ cảm thấy trời đất đảo lộn một cái, đã xuất hiện bên ngoài một căn nhà tranh rất đỗi bình thường. Xung quanh không có một chút ánh sáng, lại lấy thính giác đang trở nên linh mẫn của Đoàn Long, nghe được tiếng sóng rì rào, xem ra là gần bờ sông.

-Vào thôi.

Phương Thảo Phu Nhân dẫn đầu, đẩy cửa gỗ đơn sơ, tiến vào bên trong. Bên trong đã có bốn người đợi sẵn. Trương Vô Dụng ngồi trên ghế, đứng phía sau là Nhật Nguyệt Tam Thánh Nữ nổi danh của Nhật Nguyệt Thần Giáo, ứng cử viên được Giáo Chủ Minh Giáo lựa chọn tham gia tranh đoạt, giống như Đông Phương Giang đi cùng Đoàn Long.

-Giáo Chủ đến sớm a.

Phương Thảo Phu Nhân ngồi xuống trên ghế, mở miệng chào hỏi. Ba người Đoàn Long, Chúc Ngọc Trinh và Đông Phương Giang cung kính đứng sau lưng.

Đông Phương Giang xinh đẹp vô song, không kém cho Chúc Ngọc Trinh. Chỉ là Đoàn Long nhìn nàng lại thấy tởm lợm kì lạ, cho nên để Chúc Ngọc Trinh đứng giữa hai người. Mà Đoàn Long, cũng không muốn nhìn nhiều Đông Phương Giang, cho nên ấn tượng cũng chỉ là xinh đẹp như vậy thôi. Hắn cũng không ngờ đến là mình lại kì thị người chuyển giới đến như vậy, cho đến khi gặp Đông Phương Giang.

Huynh đệ Võ Văn Gia ngủ qua ả, cũng nói Đông Phương Giang không khác gì nữ nhân bình thường. Lấy trình độ duyệt nữ của huynh đệ hắn, rất đáng tin, nhưng Đoàn Long vẫn cứ là thấy tởm lợm, không nguyện ý thử.

Đông Phương Giang trước mấy lần còn cố thử câu dẫn Đoàn Long, sau thấy hắn khó chịu, cũng liền thôi.

Cái đồ lại cái này, thế nhưng cũng là co được duỗi được.

-Cũng chưa tới giờ hẹn mà haha

Đoàn Long chú ý đến Trương Vô Dụng. Căn phòng nhỏ chỉ có một cái bàn tròn, trên bàn chỉ có một ngọn đèn dầu ánh sáng không được đầy đủ cho lắm. Nhưng Đoàn Long đột phá Cường Cảm Cảnh, thị lực tốt lên nhiều lắm, dễ dàng cự ly gần quan sát Trương Vô Dụng và cả Nhật Nguyệt Tam Thánh Nữ sau lưng hắn.

Trương Vô Dụng đã là cường giả Nguyên Thần Cảnh, lại đẹp trai sẵn, một bộ soái khí ngời ngời, dễ dàng mê chết bất cứ thiếu nữ nào. Mà hơi thở cường giả toả ra, để Đoàn Long không dám nhìn thẳng quá lâu.

Quả thật là nhân ngoại hữu nhân a.

Còn Nhật Nguyệt Tam Thánh Nữ, Đoàn Long cũng có được thông tin của các nàng, chỉ là giờ mới gặp mặt mà thôi. Các nàng đều đã là Tiên Thiên cả rồi, hơn nữa cũng không phải là mới đột phá, hơi thở rất ổnd định. Minh Thảo Thánh Nữ lớn tuổi nhất, khí chất thành thục nhất, vừa nhìn là biết đại tỷ trong ba người. Minh Thuý Thánh Nữ thì khuôn mặt thanh cao, nhiều vẻ đoan trang. Minh Nhung Thánh Nữ lại có khuôn mặt như trẻ nít, dễ thương khả ái vô cùng, là chuẩn của định nghĩa mặt học sinh thân hình phụ huynh. Cả ba ăn mặc bại lộ, khoe ra thân thể nóng bỏng nuột nà, ngực to mông vểnh, vô cùng gợi cảm. Tên hiệu cả ba Thánh Nữ đều có một chữ Minh, không biết có phải là nội gián do Minh Giáo cài vào leo được đến chức vị này, hay chỉ là vừa mới hợp tác không nữa.

Trương Vô Dụng cũng là nổi danh háo sắc, chắc cũng đã hưởng qua ba vị Thánh Nữ cao quý này rồi.

-Xem ra là ta tới muộn a.

Một giọng nói thánh thót vang lên.

Cửa được một tên ăn mặc như thái giám đẩy ra.

Một mĩ nhân mặc cung trang Thanh Quốc tiến vào. Vẻ đẹp của nàng, khuynh quốc khuynh thành, xinh đẹp đến khó tả. Cũng chính là cùng một cấp bậc với Phương Thảo Phu Nhân. Nhưng Phương Thảo Phu Nhân hung danh vang dội, Đoàn Long cũng chưa lúc nào dám nghiêm túc đánh giá nhan sắc của nàng.

-Thái Hậu cũng không muộn, ta cũng vừa tới thôi.

Đối với cường giả, Phương Thảo Phu Nhân luôn là cho đủ tôn trọng.

Cảm giác áp bách từ Thục Trinh Thái Hậu, Đoàn Long cảm nhận được không kém Phương Thảo Phu Nhân tý nào. Mĩ nhân này, không chỉ đẹp đến không tưởng, mà còn mạnh đến không tưởng a.

Đi theo sau Thục Trinh Thái Hậu là hai tên thái giám, Châu Tinh Trì và hảo bằng hữu của hắn Đa Long. Người cuối cùng, đương nhiên là ứng cử viên được Thục Trinh Thái Hậu chọn lựa, Đông Phương Nhi.

Thục Trinh Thái Hậu vừa ngồi vào bàn, trường linh niệm lập tức bùng phát. Đương nhiên không làm khó được Phương Thảo Phu Nhân và Trương Vô Dụng, cả hai cùng phát ra linh niệm, bảo vệ thuộc hạ sau lưng khỏi bị ảnh hưởng. Ba luồng linh niệm va chạm, đẩy kéo một hồi, cũng tạo thành thế cân bằng, là Trương Vô Dụng cùng một chỗ chống lại Phương Thảo Phu Nhân. Nàng là phân thân của Bạch Ma Đế, có chiến lực thất giai đỉnh phong, linh niệm của nàng không phải là thứ mà hai kẻ vừa vào Nguyên Thần Cảnh như Thục Trinh Thái Hậu có thể so sánh.

-Phu nhân thật là mạnh, tiểu nữ thất lễ rồi.

Gương mặt lạnh lùng như băng Thục Trinh Thái Hậu lúc này mới mở ra một nụ cười. Đẹp đến ngây người.

-Trẻ nhỏ dễ dạy.

Phương Thảo Phu Nhân nói một câu, thu lại linh niệm đang đè ép mãnh liệt lên phía Trương Vô Dụng và Thục Trinh Thái Hậu.

Trương Vô Dụng bộ dạng lúc nào cũng hoà ái thân thiện như vậy, chỉ cười lên một cái, mở miệng nói.

-Vậy thì bắt đầu thôi.

Cẩu nô tài Đa Long của Thục Trinh Thái Hậu còn lấy ra từ nhẫn không gian bộ pha trà, chuyên nghiệp pha chế, trước rót cho Thục Trinh Thái Hậu một chén, lại rót cho Phương Thảo Phu Nhân và Trương Vô Dụng mỗi người một chén.

-Cơ duyên lần này lớn như vậy, chủ nhân của ngươi lại vẫn nhịn xuống được không lộ mặt. Hảo mưu đồ a.

Thục Trinh Thái Hậu chuyển qua dùng miệng lưỡi công kích Phương Thảo Phu Nhân.

-Nào có mưu đồ gì, chỉ là không dám mà thôi. Chúng ta đã bị Ma Thiên Giáo Chủ bắt mất hai phân thân, cũng không dám trực tiếp tìm hắn gây chuyện đây. Ngược lại là ngươi, gây thù lớn như vậy với Kim Tuyết Hậu, còn chạy tung tăng khắp nơi. Hảo can đảm a.

Phương Thảo Phu Nhân đương nhiên không vừa.

-Ta ấy à, cũng không sợ hắn ra tay với ta. Ngược lại, hắn sẽ chỉ để ta khoẻ mạnh, để Kim Tuyết Hậu còn có cơ hội báo thù a. Đương nhiên đó là suy đoán của ta. Ma Thiên Giáo Chủ không phải là quân tử gì, ta vẫn là trốn kỹ vẫn tốt hơn.

Thục Trinh Thái Hậu nhàn nhã nhấp trà.

-Được rồi hai vị. Chúng ta hôm nay gặp mặt, nên bàn chính sự a.

Trương Vô Dụng cắt lời hai ả đàn bà đanh đá này.

-Được, Giáo Chủ có ý kiến gì thì mau nói.

Thục Trinh Thái Hậu cũng chịu nhường một bước, không lại cùng Phương Thảo Phu Nhân cãi cọ.

-Nếu như Ma Thiên Giáo Chủ tiến vào nơi đó, vậy không cần nói nhiều, chúng ta tự mình đi trốn a. Còn nếu hắn không tiến vào, chúng ta cùng nhau liên thủ, trước diệt hết bè lũ Ma Thiên Giáo, sau đó tách ra, rồi tiến hành tranh đấu sau. Được không?

Trương Vô Dụng một hơi nói hết, nội dung cũng không dài.

-Không có vấn đề.

Thục Trinh Thái Hậu đồng ý.

-Đây là khế ước linh hồn tạm thời, các ngươi kiểm tra, nếu không có vấn đề, thì ký vào.

Phương Thảo Phu Nhân xuất ra một quyển trục, mở ra giữa bàn, để cho mọi ngươi cùng xem. Đoàn Long cảm nhận được năng lượng phát ra từ quyển trục có cấp bậc cực cao, sợ rằng cũng đạt đến bát giai rồi.

-Không có vấn đề.

-Không có vấn đề.

Trương Vô Dụng và Thục Trinh Thái Hậu liếc qua một cái, đồng thời nói.

-Vẫn là khuyên các ngươi nên đọc kỹ một chút, tránh cho sau này phá vỡ hiệp ước. Cho dù có Hợp Đạo Giả bảo vệ, không thương đến tính mạng, cũng là trọng thương đấy.

Phương Thảo Phu Nhân cười lên nguy hiểm.

-Không cần. Ta luôn trọng lời hứa, không như Ma Giáo các ngươi. Huống hồ, nếu Bạch Ma Đế muốn động tay chân, ta cũng không phát hiện ra được.

Thục Trinh Thái Hậu không quan tâm đáp.

-Vậy ký khế ước a.

Cả Thục Trinh Thái Hậu, Trương Vô Dụng và Phương Thảo Phu Nhân cùng nhau đem một tia thần niệm kèm theo máu tươi bắn lên trên quyển trục, hoà lẫn vào nhau. Sau đó hấp thu trên quyển trục hoá thành một dấu ấn đặc thù hình tam giác. Dấu ấn lại nổi lên cao, sau đó phân thành ba in lên trên trán Thục Trinh Thái Hậu, Trương Vô Dụng và Phương Thảo Phu Nhân, lại nhanh chóng biến mất.

-Xong rồi? Thủ đoạn Ma Giáo đúng là kỳ bí a.

Thục Trinh Thái Hậu miệng thì hỏi, nhưng bản thân nàng lại có thể cảm nhận được rõ ràng dấu ấn in lên trên nguyên thần của nàng. Thứ này, hoạt động theo cơ chế duy tâm đấy, rất thần kì, chỉ cần nàng gây ra hành động mà nàng cho rằng sẽ phá vỡ hiệp định, thì ấn sẽ phát nổ, gây tổn hại trực tiếp lên trên linh hồn nàng.

Thủ đoạn thần kì như vậy, e rằng đã đạt đến cấp bậc cửu giai.

Bạch Ma Đế, xem ra rất không đơn giản.

Bất quá thủ đoạn vượt cấp như vậy, Bạch Diện hẳn không thể tuỳ ý dùng. Lần này, nó thật là muốn chơi chết Ma Thiên Giáo Chủ, cho nên mới nhịn đau xuất ra quyển trục khế ước linh hồn tạm thời này.

Thứ như vậy, chắc chắn cực kì hiếm có.

Mà lần tụ hội này, cũng là Bạch Diện đề xuất, còn nhường ra phần lớn lợi ích cho Thục Trinh Thái Hậu và Trương Vô Dụng. Bên trên khế ước có rất nhiều điều khoản bất lợi cho Ma Giáo. Như vậy bốn thế lực lớn tham gia tranh đoạt ngôi vị Giáo Chủ Nhật Nguyệt Thần Giáo, có ba nhà đã liên kết lại.

Mà đối thủ lớn nhất, chính là Ma Thiên Giáo.

Bởi vậy cho dù khế ước có muôn vàn điểm sơ hở cùng không thoả đáng, ba thế lực cũng vẫn là liên hợp lại. Không thể không nói Ma Thiên Giáo đem đến áp lực rất lớn cho bọn hắn. Đây mới là thứ thật sự tạo nên sự đồng lòng của ba thế lực.

P/S: cầu đề cử.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 90

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.