Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kim Lăng loạn sử (19)

Tiểu thuyết gốc · 2684 chữ

Chương 105.19 Kim Lăng loạn sử (19)

Hai bên bờ sông Tần Hoài, có rất nhiều trà lâu.

Có cái thì ở trong nội thành Kim Lăng, khách đông kéo đến nườm nượp, ngày thu đấu vàng. Còn những trà lâu ở bên ngoài như Lan Ngọc Lâu này, lại u nhàn yên tĩnh, thật ra lại càng thích hợp để uống trà.

-Trà thơm.

Đa Long nhấp một ngụm trà, mùi thơm như hoa lan, là đặc sản của Lan Ngọc Lâu. Ngồi trong phòng riêng, gác tay lên cửa sổ, ngắm nhìn sông Tần Hoài buổi chiều, nắng chứa chan khắp mặt sông, thấy lòng bình yên đến lạ.

-Chiến Huy huynh, ngươi quen Ninh Dương Lan thế nào?

-Là từ trước Luân Hồi, đều là người trong ngành giải trí cả. Long huynh khác khu vực, lại là người thời đại trước, không biết đến chúng ta. Ngược lại ta cũng xem rất nhiều phim của huynh.

-Chỉ là vài vai phụ mà thôi. Nhưng cũng không ngờ ta lại thật sự hoá thành nhân vật của chính mình. Nhân vật Đa Long này, cũng là nhân vật mà ta thích nhất.

-Đúng vậy, ta cũng gặp được rất nhiều nhân vật bước ra từ trong màn ảnh. Có không ít người là Luân Hồi Giả sắm vai, tựa như Long huynh. Ninh Dương Lan là cháu gọi Ninh Trung Tắc là cô cô, Long huynh hẳn biết nhân vật Ninh Trung Tắc này đi? Ninh Dương Lan là đi theo nàng ta tới Kim Lăng Thành.

-Đương nhiên biết. Khuôn mặt đó, dù đẹp hơn trăm ngàn lần, ta lại vẫn có thể xác định là Dương Minh Na không sai. Chỉ là nàng ta dường như chỉ biết mình là Ninh Trung Tắc.

-Ma Thiên Giáo gọi những người như vậy là Trầm Luân Giả.

-Trầm Luân Giả? Gọi rất chính xác.

Đa Long và Ngô Chiến Huy, vừa thưởng trà vừa trò chuyện. Bọn hắn càng ngày càng thân thiết, cũng là nhờ Đông Phương Nhi ra sức dùng thân thể mê người của nàng gắn kết. Cả hai cũng không vội, bởi hiện tại chưa tới giờ hẹn, chỉ là hai bọn hắn rảnh rỗi đến sớm mà thôi.

-Hử.

Đa Long đã là cường giả Cường Cảm Cảnh, thị lực tăng mạnh, nhìn ra mặt sông Tần Hoài, thấy một bóng tím đang bay về hướng này.

Là một mĩ nhân, Tiên Thiên không sai.

Nàng xinh đẹp tuyệt trần, dung nhan tinh xảo, thân hình cao gầy thon thả. Tóc mây màu nâu thả tung bay theo gió sông chiều. Chân váy siêu ngắn ôm lấy cặp mông tròn, cùng với quần bít tất bao lấy đôi chân dài, mang theo giày cao gót màu đen đạp sóng mà tới. Áo cúp ngực màu tím, ôm lấy nhũ cầu không lớn không nhỏ. Phía sau lại có một đôi cánh bướm dang rộng gắn lên lưng, trợ giúp mĩ nhân bay lượn.

Tựa như một tiên nữ bươm bướm trong truyện cổ tích.

Xinh đẹp lại lộng lẫy, lung linh toả sáng trong nắng chiều.

-Dương Lan, bên này.

Ngô Chiến Huy ra hiệu gọi người đẹp, để nàng bay lên đến cửa sổ, tiêu sái bay vào trong phòng. Đôi cánh bướm màu tím sau lưng cũng tự động xếp lại thành hình một dải lụa, sau đó tự cột thành một cái nơ lớn sau lưng Ninh Dương Lan.

-Không phải ngươi nói đến một mình sao? Vị công tử này là ai?

-Tại hạ Đa Long, ra mắt tiên tử.

Đa Long nhanh chóng đứng dậy kéo ghế cho Ninh Dương Lan ngồi.

-Hoá ra là Long huynh, hạnh ngộ.

Ninh Dương Lan cũng không khách sáo, ngồi xuống trên ghế, cười tươi đáp lại Đa Long.

-Ninh tiên tử, mời dùng trà.

-Đa tạ Long huynh. Hàng mang tới rồi chứ?

Ninh Dương Lan cũng không rề rà, lập tức tiến vào chủ đề chính.

Phòng riêng trên cao của Lan Ngọc Lâu này, cũng tính là rộng. Đa Long phất tay một cái, một đống hộp lớn bé bày đầy trong phòng. Có hộp gỗ, có hộp lại được làm bằng bằng ngọc, cho thấy bên trong chứa đựng vật rất quý. Bên trên còn có đánh số thứ tự, có cả thảy ba mươi bảy món.

-Đây là danh sách, ngươi kiểm tra đi.

Ngô Chiến Huy đưa cho Ninh Dương Lan một cái danh sách, để nàng cẩn thận mở từng hộp một kiểm tra. Còn hắn và Đa Long thì ngồi uống trà chờ đợi.

-Đủ rồi. Đồ của các ngươi ở trong này cả.

Ninh Dương Lan đem một đống hộp lớn bé thu vào nhẫn không gian, lại rút từ ngón tay ra một chiếc nhẫn khác, ném cho Ngô Chiến Huy. Không phải là Ninh Dương Lan hào phòng, mà chiếc nhẫn đó, cũng là một món đồ Ngô Chiến Huy muốn đổi từ chỗ Ninh Dương Lan. Nhẫn không gian ở Ma Thiên Giáo là hàng đại trà, ở nơi khác, lại là của hiếm. Nhẫn của Đa Long, cũng là được Thục Trinh Thái Hậu ban cho, Ngô Chiến Huy cũng không có mà dùng. Thứ này quá tiện lợi, cho nên cần đổi trước.

Ngô Chiến Huy lấy ra một bình đan dược, đưa cho Đa Long.

-Quả nhiên là linh đan, Ma Thiên Giáo quả thật là lợi hại.

Đa Long mở ra xem, nhìn thấy đan dược phát sáng lấp lánh, đan hương ngây ngất lòng người, cũng là biết hàng, nhận ra là linh đan.

-Đó là đương nhiên.

Ninh Dương Lan trở lại trên ghế nhàn nhã uống trà.

-Tiên tử giao dịch với chúng ta, không sợ Ma Thiên Giáo trách phạt sao?

Điểm hẹn hôm nay tuy ở ngoại thành, thế nhưng cũng là nơi quanh minh. Mà Ninh Dương Lan xuất hiện, cũng khá là bắt mắt.

-Giao dịch kiểu này, Ma Thiên Giáo không cấm, có gì phải sợ. Ta cũng là làm thêm chút, kiếm thêm thu thập mà thôi. Trong giáo còn có không ít người giao dịch với Ma Giáo luôn.

-Hoá ra là vậy.

Đa Long cũng hiểu mấy phần vì sao lại thế.

Từng đó dược liệu của bọn hắn, có thể luyện chế được lượng đan dược gấp mười lần số đan dược mà hắn nhận được. Nhưng chỉ có Ma Thiên Giáo mới có được kỹ thuật cùng khả năng luyện chế linh đan. Cho nên giá cả cũng bị đội lên. Mà đem bán cho Ma Giáo, giá lại càng cao nữa. Lại không thể dùng tiền mua được, cần dùng dược liệu để đổi, cũng coi như là một thủ đoạn vơ vét tài nguyên của Ma Thiên Giáo, cho nên mới không bị cấm.

-Ma Thiên Giáo, thật ra rất tự do. Đại lão trong giáo rất nhiều, gánh hầu hết công việc. Lâu la như ta, không gò bó, rất thoải mái. Trừ phản bội ra, muốn làm gì thì làm.

Ninh Dương Lan liếc Đa Long một cái, tràn đầy khiêu khích, thân thể cũng đã nhích lại gần sát bên người hắn. Nữ nhân Ma Thiên Giáo, hầu hết đều là Hấp Tinh Ma Nữ cả đấy, so với ma nữ Ma Giáo cũng không kém phần tà ác.

-Ninh tiên tử, thỉnh tự trọng a.

Đa Long cười lên, đùa một câu.

-Chiến Huy, ngươi xem, Long huynh thật không hiểu phong tình a.

Ninh Dương Lan hờn dỗi đổi chỗ, ngồi hẳn lên đùi Ngô Chiến Huy, tay vòng qua ôm lấy cổ hắn, như đang làm nũng với người yêu.

-Long huynh chỉ đùa thôi, đúng không Long huynh?

-Đúng vậy, haha

Đa Long cũng xán qua, ngồi xuống bên trái hai người, kéo Ninh Dương Lan từ trên đùi Ngô Chiến Huy xuống, đem nàng kẹp giữa hai người. Tay trái đặt lên đùi nuột của Ninh Dương Lan, cách quần tất lụa đen vuốt ve đùi nàng.

-Hôm nay ta mời Long huynh theo, còn không phải là để giúp ngươi luyện công sao, sớm ngày đột phá ngũ giai sao. Nhưng ngươi cũng đừng dùng Hấp Tinh Đại Pháp đấy.

Ngô Chiến Huy lại đem một tay lên trước ngực Ninh Dương Lan, ngón trỏ cong lại móc vào vạt áo, kéo một cái, liền đem nhũ cầu của nàng lộ ra. Tròn tròn, không lớn như của Đông Phương Nhi, xinh xinh. Nhũ hoa nhỏ xíu, nhìn không ra nhũ đỉnh, hồng phấn rạng ngời, lại đã săn lên vì nứng.

-Long huynh giúp nhân gia luyện công, nhân gia cảm ơn còn không kịp, sao có thể hấp tinh Long huynh chứ. Đúng không Long huynh?

Ninh Dương Lan hỏi xong, cũng không để Đa Long trả lời, đưa đôi môi xinh xắn đồ lên son màu tím nhạt tới, cùng Đa Long hôn say đắm. Kỹ thuật dùng môi và lưỡi của Ninh Dương Lan hoàn toàn vượt trội so với Đông Phương Nhi, Thanh Vân Phu Nhân và thậm chí cả Chúc Ngọc Trinh. Để cho Đa Long hưởng thụ một loại khoái cảm mới lạ. Nước miếng của nàng, rất ngọt. Không phải là cảm giác, mà là ngọt thật sự, thanh thanh lại thơm thơm mùi hoa lan.

Rất thần kì.

Để cho Đa Long cũng thấy say mê, tham lam cùng Ninh Dương Lan hôn ngấu nghiến.

Ninh Dương Lan đang cần đột phá ngũ giai, Cường Cảm Cảnh như Đa Long chính là đối tượng song tu tốt nhất. Mà mục đích Ngô Chiến Huy mang Đa Long đến đây hôm nay, cũng là muốn để hắn trải nghiệm cái gọi là Cực Lạc Công chính tông của Ma Thiên Giáo có bao nhiêu lợi hại.

Ninh Dương Lan hôn Đa Long một hồi, lại quay sang phải hôn lấy Ngô Chiến Huy. Hai bàn tay nàng cũng không nhàn rỗi, đưa xuống dưới háng cùng lúc cách vải quần sờ bóp côn thịt của nam nhân, khiến chúng nhanh chóng to lên. Đa Long và Ngô Chiến Huy, hai người bốn cánh tay, chỉ trong chốc lát, đã đem quần áo cả ba người cởi sạch, ném lung tung trên sàn nhà.

-Côn thịt của các ngươi cũng không nhỏ a.

Ninh Dương Lan ngồi trên ghế, mỗi tay cầm lấy một cây côn thịt vuốt ve. Đầu hướng qua bên phải, hé đôi môi xinh ngậm lấy côn thịt Ngô Chiến Huy vào miệng bú, lại hướng qua bên trái, ngậm lấy côn thịt Đa Long mút. Đầu lưỡi của nàng rất linh hoạt, tựa như con rắn nhỏ, trườn quét mọi góc cạnh côn thịt, để cả hai nam nhân đứng thẳng người hưởng thụ, rất là thoải mái.

Côn thịt cũng vì thế càng thêm cứng rắn, lại được tẩm ướt bởi nước bọt mĩ nhân, nhìn rất hung dữ doạ người.

-Nhân gia hảo ngứa a. Long huynh, ngươi nằm xuống đi, để nhân gia cho huynh thoải mái.

-Hảo.

Đa Long y lời nằm ngửa trên ghế dài.

Căn phòng này, được Ngô Chiến Huy cố ý lựa chọn, rất là phù hợp để giao hoan. Dù rằng thời điểm có chút không thích hợp, nhưng cũng không cản được cơn nứng cảu Ninh Dương Lan.

Ninh Dương Lan dạng ngang trên người Đa Long, cầm lấy côn thịt của hắn, nhắm chuẩn cửa huyệt, mông trầm xuống, đem côn thịt nuốt hết vào mật huyệt. Mật huyệt của Ninh Dương Lan ngoại trừ chặt khít, thì còn tựa một cái hũ chứa đầy dịch a xít, tưởng như đang đem côn thịt Đa Long hoà tan. Cùng với đó, là một cảm giác sung sướng mãnh liệt từ hạ thân lan tràn thân thể Đa Long.

Rất thoải mái.

-Tiên tử thật lợi hại.

Đa Long biết Ninh Dương Lan đã lập tức vận dụng Cực Lạc Công, cho nên cũng vận công đáp lại. Côn thịt lại hoá thành một cơn lốc, khuấy động trong âm đạo Ninh Dương Lan.

-Long huynh cũng vậy hihi

Ninh Dương Lan kinh nghiệm tình trường vô số, đối với chiêu thức phản công của Đa Long cũng không phải chưa từng gặp qua, dễ dàng thích ứng, thân thể giãy dụa lên xuống, đem côn thịt Đa Long nuốt vào nhả ra. Nàng có thân hình cao gầy, vòng eo rất mảnh, lại uyển chuyển linh hoạt, tựa như rắn vậy. Động tác giao hoan trên người Đa Long, tựa như đang nhảy múa, có nhịp độ rõ ràng, rất đẹp mắt, cũng rất kích thích.

-Long huynh, ngươi thoải mái không?

-Thoải mái, thoải mái muốn chết…a…ta bắn…ư

Đa Long cũng không ngờ tới, mình lại bại trận nhanh như vậy trước Ninh Dương Lan.

Tinh quan thất thủ, tinh dịch như lũ vỡ đê, tràn vào tử cung Ninh Dương Lan.

-A…thật dễ chịu…ư

Đa Long nằm im hưởng thụ cao trào khi xuất tinh.

Thoải mái, vui sướng, dễ chịu cực kì.

Không có cảm giác cố hết sức mệt mỏi rã rời như khi làm tình cùng Thanh Vân Phu Nhân.

Quả không hổ danh Ma Nữ Ma Thiên Giáo, rất chuyên nghiệp.

Hèn chi nam nhân ghé qua Kim Thiên Lâu của Ma Thiên Giáo, đều tựa như nghiện thuốc phiện, muốn ngừng mà không được.

-Long huynh, ngươi sướng rồi, giờ đến lượt nhân gia, được chứ?

-Ha ha ta nhất định dốc sức.

Côn thịt Đa Long còn đang cắm trong âm đạo Ninh Dương Lan, cứng rắn như cũ, hừng hực khí thế, lại muốn tiếp tục xông pha.

-Cũng không quên ngươi, cùng tới a. Đem cái này bôi lên.

Ninh Dương Lan quay đầu liếc Ngô Chiến Huy một cái, đem lưng cong xuống, mông vểnh lên ra sau. Đồng thời lấy ra từ nhẫn không gian một chiếc lọ, ném cho hắn.

Là dầu bôi trơn.

-Vậy ta cùng tới đây haha

Ngô Chiến Huy cười lên, tiến đến sau mông Ninh Dương Lan, dùng dầu trơn bôi lên côn thịt của hắn, cùng với xung quanh cúc hoa của nàng. Côn thịt thuận lợi cắm sâu vào trong.

-A…thật căng…thật thoải mái…ư…a

Bị hai cây côn thịt cắm vào, Ninh Dương Lan cũng không nhịn được rên lên một tiếng.

-Long huynh, chúng ta phối hợp, đem nàng làm sướng ngất. Hảo?

-Hảo.

Đa Long cười đáp, hai tay giữ lấy eo Ninh Dương Lan, hông hẩy lên đem côn thịt từ phía dưới cắm vào mật huyệt của nàng, không quên vận lên Cực Lạc Công, khiến côn thịt hoá thành một mũi khoan đang muốn xuyên thủng bầu trời. Ngô Chiến Huy lại giữ chặt lấy hai quả mông của Ninh Dương Lan, đem chúng banh ra, bóp nắm không ngừng, mông đẩy tới, đem côn thịt cắm vào rút ra cúc huyệt của nàng.

-A…hai ngươi vậy là cũng biết phối hợp…ư…a…sướng quá…đúng…mạnh lên chút….ư…a

Ninh Dương Lan chống tay hai bên vai Đa Long, cúi đầu nhìn hắn cười vũ mị, rên rỉ vui sướng liên hồi. Hạ thể bị hai nam nhân giữ chặt, hai nhũ cầu tròn xoe treo trước ngực lắc lư liên hồi theo thân thể Ninh Dương Lan bị va chạm dữ dội, để Đa Long được một trận no mắt.

-A….Long huynh…ư…ngươi rất không tệ….a…chỉ là không được soái cho lắm…hihihi

Đa Long nằm dưới cùng, có thể chiêm ngưỡng hoàn toàn mị thái dâm đãng của Ninh Dương Lan.

Nàng thật xinh đẹp. Bắt gặp cái nhìn chăm chú của Đa Long, cười lên một cái, lại càng xinh đẹp hơn ngàn lần.

Ninh Dương Lan cúi đầu, lại cùng Đa Long hôn ngấu nghiến.

Phía dưới, hai cái côn thịt vẫn không ngừng tới tấp đâm vào thân thể của nàng.

Cả ba thân thể trần truồng kết nối làm một, tận hưởng hoan lạc dâm loạn cực độ.

Kéo dài không dứt.

P/S: cầu đề cử.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 189

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.