Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kim Lăng loạn sử (24)

Tiểu thuyết gốc · 2477 chữ

Chương 105.24 Kim Lăng loạn sử (24)

Trong phòng còn lại Tống Uy Long và Trang Bắc.

-Nhị ca, triều đình cũng muốn nhúng tay chuyện Nhật Nguyệt Thần Giáo?

Tống Uy Long cất côn thịt vào quần, ngồi đối diện Trang Bắc, rót cho hắn một chén trà, hỏi.

-Nhúng tay là không thể nào, không đủ khả năng. Chỉ là ta lấy công làm việc tư, xin được một đám cao thủ tam giai gồm mười tám người, về Kim Lăng Thành nghe ngóng tình hình, tham gia náo nhiệt mà thôi.

Trang Bắc nói.

Đại lão bát giai cũng đã đến Kim Lăng Thành, còn là tới tận bốn người. Triều đình Minh Quốc một cái cường giả Nguyên Thần Cảnh cũng không có, muốn nhúng tay, đúng là không có khả năng.

-Mười tám võ giả tam giai, thêm chúng ta, cũng là vừa khéo. Dặn huynh mang hết tích cóp về, đâu rồi.

-Ta gửi chỗ đại tỷ. Dù sao ta cũng không có nhẫn không gian.

Trang Bắc liếc ngón tay Tống Uy Long một cái, lộ vẻ hâm mộ.

-Thứ này đúng là quá tiện lợi, chỉ là quá đắt.

Tống Uy Long cười nói.

-Nếu lần này sống sót, ta cũng sẽ đổi một cái. Đỡ cho đi vệ sinh lại quên không mang giấy haha

-Haha

Cả hai cùng cười lên vui vẻ. Trải qua mấy lần Luân Hồi cùng nhau, tuy không cùng huyết thống, nhưng bọn hắn thật sự đã thành người một nhà rồi. Hơn nữa, còn là đã cùng vào sinh ra tử, độ tín nhiệm, vững như núi thái sơn vậy.

Mà tình cảm, cũng là êm ấp hoà thuận vô cùng.

-Tranh thủ Thanh Thảo Phu Nhân bận tắm rửa, chúng ta họp gia đình đi.

Trang Bắc đề nghị.

-Hảo.

Tống Uy Long cũng có chuyện cần nói, thế là cả hai kéo nhau ra khỏi phòng, để một đống hỗn độn trong phòng.

Rất nhanh một nhà năm người đã tề tựu, chỉ thiếu Trương Tân Thành. Còn Lý Tiêm Tiêm, không có cũng được.

-Thất đệ, Thanh Thảo Phu Nhân người này, đệ tiếp xúc lâu nhất, cũng là đệ mang về. Đệ thấy thế nào?

Trang Bắc mặt nghiêm lại hỏi.

-Lúc đầu ta còn tưởng nàng vừa ý ta, sau lại thấy nàng đối với chúng ta rất tốt. Khi tới Kim Lăng Thành, nàng cũng là nói với Trương Giáo Chủ là ở lại chỗ của chúng ta. Về mặt tu luyện, chỉ điểm cho chúng ta rất nhiều.

-Trên trời rơi xuống, chỉ có nước mưa và cứt chim thôi. Thật sự không rõ mục đích của Thanh Thảo Phu Nhân sao?

Tề Minh Nguyệt nói.

-Không rõ. Nhưng ta có thể xác định một chuyện. Sau khi ta đến Hỗn Đà Mục Trường, nàng từng thả ra uy áp đe doạ ta. Mà trên đường tới đây, nàng lại lần nữa hiển uy, doạ lùi một đám cướp. Tuy là không lại trực tiếp nhắm vào ta, nhưng ta lại thấy được uy áp của nàng mạnh lên rất nhiều. Mà khi gặp mặt Trương Vô Dụng, hắn cũng có thử thực lực của Thanh Thảo Phu Nhân, nói linh niệm của Thanh Thảo Phu Nhân mạnh hơn lần trước gặp mặt.

-Ý ngươi là, vì cùng các ngươi song tu, nàng mạnh lên. Cho nên mới tốt với chúng ta như vậy?

Đàm Tùng Vận hỏi.

-Ta chính là có ý này.

Tống Uy Long gật đầu.

-Hơn nữa Thanh Thảo Phu Nhân đến Kim Lăng Thành một mình, không mang theo thuộc hạ, chắc hẳn muốn thu chúng ta làm chân chạy vặt và pháo hôi đấy mà.

Hà Thuỵ Hiền không vui nói.

-Làm pháo hôi vẫn là có chỗ dựa. Hơn nữa chúng ta không sợ chết, cũng không quá lo lắng.

Người ngồi đây, đều đã chết mấy lần, hơn nữa không thiếu người chết rất thảm. Cảm giác sợ hãi đối với cái chết cũng vì vậy phai nhạt rất nhiều.

-Nhị đệ, ngươi thấy Thanh Thảo Phu Nhân thế nào?

Đàm Tùng Vận quay sang hỏi Trang Bắc.

-Ngực của nàng rất to, rất đẹp.

Trang Bắc thật thà đáp.

-Ngươi nghiêm túc đi.

Đàm Tùng Vận lập tức không vui, liếc xéo hắn một cái.

-Ta nghiêm túc a. Ta cũng là lần đầu tiên gặp nàng, vừa gặp mặt, đã bị nàng kéo vào phòng cưỡng hiếp, các ngươi ngay cả một câu cũng không chịu nói đỡ cho ta. Ta còn biết làm sao?

Trang Bắc bất đắc dĩ đáp. Tuy rằng sung sướng, nhưng đúng là Trang Bắc bị Thanh Thảo Phu Nhân cưỡng hiếp đấy.

-Ý ta không phải chuyện này. Cẩm Y Vệ có thông tin của nàng không?

-Có. Thanh Thảo Phu Nhân là cường giả, cũng là thương nhân nổi danh Nguyên Quốc, giao thiệp cực rộng. Nhưng nàng vẫn luôn giữ vị trí trung lập. Hỗn Đà Mục Trường, là kế thừa của mẫu thân. Thanh Thảo Phu Nhân đã làm chủ Hỗn Đà Mục Trường từ hơn chín mươi năm trước rồi.

Lời của Trang Bắc, để mọi người cũng không khỏi ngây ra một chút.

-Nàng là yêu quái sao?

Hà Thuỵ Hiền kinh ngạc hỏi.

-Không, nàng là người. Ngươi cũng vừa đột phá Tiên Thiên, sau này dù ngươi trăm tuổi, cũng vẫn trẻ đẹp như hiện nay. Không cần phải kinh ngạc.

Tề Minh Nguyệt thay Trang Bắc trả lời cho Hà Thuỵ Hiền.

-Thế giới này thật thần kì.

-Đúng vậy, nhưng trọng điểm là. Thanh Thảo Phu Nhân có thể làm chủ Hỗn Đà Mục Trường gần trăm năm, cực kì không đơn giản. Nhưng mà nàng mạnh như vậy, đối với chúng ta có ác ý, chúng ta cũng bất lực.

Tề Minh Nguyệt nói.

-Tóm lại, đây là chuyện tốt. Giờ chúng ta nên bàn chuyện đổi đồ gì từ Ma Thiên Giáo đây.

Đàm Tùng Vận đem chuyện Thanh Thảo Phu Nhân khép lại.

-Đây các ngươi xem đi.

Tống Uy Long lấy ra danh sách. Thứ đưa cho Thanh Thảo Phu Nhân là danh sách lục phẩm, bọn hắn cũng không dùng được.

-Vậy trước hết đổi một viên đan dược cho nhị đệ đột phá ngũ giai trước. Nhị đệ, ngươi có lòng tin trong mấy ngày tới đột phá được không?

-Có thể.

Trang Bắc trả lời chắc chắn.

-Giờ đổi mấy loại đan dược tu luyện có vẻ không thực tế. Chúng ta vẫn là nên đổi chút đồ phòng thân đi. Ngoài ra, đan dược chữa thương hồi khí, phù chú cùng trang bị vũ khí của Ma Thiên Giáo đúng là cực phẩm.

Năm người túm tụm một chỗ, bàn luận sôi nổi.

Chỉ khổ cho Trương Tân Thành, lúc này đang phải ra sức phục vụ Thanh Thảo Phu Nhân tắm rửa.

Quán mì Hải Triều, bên ngoài là quán mì, bên trong là biệt phủ.

Đầy đủ tiện nghi, khá là hiện đại.

Phòng tắm cũng rộng rãi thoáng mát.

Thanh Thảo Phu Nhân nằm sấp trên ghế gỗ dài, đầu kê lên gối hưởng thụ Trương Tân Thành tận tình xoa bóp. Tóc đen nhánh cột thành búi cao sau đầu, để lộ cái cổ dài trắng nõn cao ngạo như thiên nga. Bờ vai thanh mảnh, có vẻ yểu điệu yếu đuối của thục nữ. Nhũ cầu trước ngực theo tư thế nằm sấp bị đè ép xuống, tràn sang hai bên sườn, lại vẫn căng đầy, hoàn toàn chống đỡ được trọng lượng của Thanh Thảo Phu Nhân. Vòng eo của mĩ phu nhân nhỏ nhắn không kham một nắm, uốn lượn như cầu tuột, nối liền với mông bự tròn vểnh cao lên, lại liền một khối với cặp đùi tròn trịa nuột nà.

Thật là một mĩ nhân hoàn hảo.

-Phu nhân, ngươi thật đẹp.

Bàn tay Trương Tân Thành du tẩu khắp trên làn da mịn màng của Thanh Thảo Phu Nhân, không ngừng vuốt ve nắm bóp.

Thanh Thảo Phu Nhân nhổm người dậy, dùng ngón tay khều cằm Trương Tân Thành lên, nhìn kĩ hắn.

-Ngươi cũng hảo soái a.

Thanh Thảo Phu Nhân cười nói.

-Khói lửa theo gió nổi, tìm yêu tựa sóng xô bờ cát

Theo tiếng hát Thanh Thảo Phu Nhân bất chợt cất lên, Trương Tân Thành bỗng nhiên đơ ra, ánh mắt như người mất hồn. Rất nhanh đồng tử Trương Tân Thành hoá thành màu lục, tỏ ra vẻ yêu dị cùng ma quái.

-Gọi ta có chuyện gì.

Trương Tân Thành mắt xanh lá cây mở miệng nói chuyện, giọng vẫn là của Trương Tân Thành, nhưng ngữ khí khác hẳn.

-Hôm nay ta thấy được danh sách đổi điểm của Ma Thiên Giáo dành cho lục giai. Nên muốn đổi vài thứ, rất cần thiết, nhưng giá quá đắt. Cho nên gọi Giáo Chủ để xin giảm giá đây.

Thanh Thảo Phu Nhân cười nói, tựa như đang trêu đùa. Mà từ câu chữ của nàng, không khó đoán ra người đang chiếm lấy thân xác Trương Tân Thành chính là Ma Thiên Giáo Chủ đại danh đỉnh đỉnh.

-Bản Giáo Chủ cũng không phải keo kiệt. Thứ ngươi muốn, bản Giáo Chủ cho không ngươi cũng được. Nhưng ngươi cũng coi như đang nằm vùng cho ta, làm vậy quá là lộ liễu. Đồ đổi chỗ Ninh Dương Lan, coi như đã giảm một nửa so với giá thị trường. Mà quyền hạn đổi đồ vật lục phẩm, cũng là ta vì ngươi mà mở ra cho Ninh Dương Lan rồi đó. Ngươi cứ lấy tài nguyên của ngươi ra đổi đi, toàn bộ sau này, bản Giáo Chủ bồi thường cho ngươi gấp bội.

Trong giọng của Ma Thiên Giáo Chủ thể hiện lên sự hào phóng của hắn.

-Ngài sẽ không phải là đang cho ta một cái phiếu khống đó chứ?

Thanh Thảo Phu Nhân tỏ vẻ không tin hỏi.

-Bản Giáo Chủ phú khả địch thế, lời hứa quý giá hơn hết thảy kim cương vàng bạc, há lại gạt ngươi? Lúc trước còn giúp linh hồn ngươi thăng hoa, khiến tu vi ngươi đình trệ bao năm lại tăng tiến, cánh cửa Nguyên Thần Cảnh mở rộng trước mắt. Đối với ngươi mà nói, là đã kiếm lời cực lớn rồi. Không phải sao?

-Đúng là như thế. Nhưng chẳng phải Giáo Chủ cũng đã lấy đi một thứ quý giá của ta sao? Dù rằng ta không biết nó là gì.

Thanh Thảo Phu Nhân nghiêm túc hỏi, hoá ra đây mới là mục đích thật sự của nàng lần này kêu gọi Ma Thiên Giáo Chủ giáng lâm. Nàng là cường giả Linh Niệm Cảnh lâu năm, linh giác cực kì nhạy, có thể cảm nhận được Hạt Giống Tâm Hồn hình thành trong linh hồn nàng, sau đó bị Ma Thiên Giáo Chủ lấy đi. Thanh Thảo Phu Nhân đắn đo nhiều lần suy nghĩ, cuối cùng lựa chọn mặt đối mặt hỏi thẳng.

-Nó là của ngươi, nhưng lại không phải là thứ ngươi vốn có. Cũng không tính là ta lấy đi từ ngươi. Khặc khặc. Chỉ là ta và ngươi cùng tạo ra nó mà thôi.

-Nó là sinh linh?

-Không phải.

Thanh Thảo Phu Nhân cũng là muốn xác định, thứ mà nàng cùng Ma Thiên Giáo Chủ hoan ái tạo ra, có phải là con của nàng hay không. Nữ nhân này, không ngờ cũng là người tràn đầy mẫu tính như vậy. Đáng tiếc Mộng Linh được nuôi trồng từ Hạt Giống Tâm Hồn, xét cho cùng cũng chỉ là một bản sao của Thanh Thảo Phu Nhân mà thôi, không phải là sinh mệnh chân chính.

-Ta hiểu rồi.

Trong lời nói Thanh Thảo Phu Nhân có chút thất vọng. Nàng cũng đã sống hơn trăm tuổi, có lẽ, cũng thật sự khao khát có được một đứa con.

-Vậy bản Giáo Chủ đi đây. Không có chuyện quan trọng, cũng đừng gọi ta, tránh cho Trương Vô Dụng nghi ngờ.

Đồng tử Trương Tân Thành nhanh chóng biến lại thành màu nâu. Lục Long Khí vốn ở trong thân thể Tống Uy Long, vừa nãy trong phòng chuyển dời sang người Trương Tân Thành, cũng chỉ có mình Thanh Thảo Phu Nhân là Linh Niệm Cảnh mới cảm nhận được mơ hồ. Vừa nãy triệu hồi Ma Thiên Giáo Chủ, chẳng qua cũng là để khẳng định suy đoán của nàng mà thôi.

Nhưng như vậy, nàng cũng là càng thêm sợ hãi thủ đoạn kinh thiên của Ma Thiên Giáo Chủ.

Ngươi này, đã cùng thần thánh không khác biệt rồi.

Bảy người trong nhà Tống Uy Long, bằng sắp đặt nào đó, cũng đều là tu luyện chân khí hệ Mộc. Lục Long Khí, tựa như cây ở trong rừng, nhờ đó có thể tuỳ ý chuyển dời giữa sáu người bọn hắn, đồng thời có thể hoàn mĩ che giấu.

-Phu nhân hát thật hay.

Trương Tân Thành mở miệng khen ngợi. Hắn tựa như bị đóng băng thời gian, hoàn toàn không biết đến cuộc đối thoại giữa Thanh Thảo Phu Nhân và Ma Thiên Giáo Chủ.

-Ta thấy cũng bình thường. Nào tới, ta đã ngứa ngáy không chịu nổi.

Thanh Thảo Phu Nhân chuyển mình nằm nghiêng, đem đùi khép lại cùng một chỗ, cong lên. Âm hộ múp rụp bị hai bắp đùi nuột nà kẹp lại, càng thêm màu mỡ. Cánh hoa huyệt đỏ rực nổi bật lên giữa cỏ thơm rậm rạp đen nhánh, để cho Trương Tân Thành dễ dàng tìm thấy lối vào. Côn thịt quen huyệt cũ, cắm sâu vào tận cùng bên trong. Hắn đem côn thịt cắm vào âm đạo Thanh Thảo Phu Nhân, liền nằm xuống nghiêng sau lưng mĩ phu nhân, bắt đầu hẩy hông đem côn thịt cắm vào rút ra. Tay phải luồn xuống thành gối kê cho Thanh Thảo Phu Nhân, tay trái vòng ra trước, bắt lấy nhũ cầu siêu to khổng lồ của nàng chơi đùa.

Trương Tân Thành ở phía sau ra sức cắm rút, côn thịt cắm vào trong âm đạo Thanh Thảo Phu Nhân, nhận đến ảnh hưởng của Cực Lạc Công, nhận đến khoái cảm mãnh liệt khó tả, chỉ còn cách chuyên tâm cắm rút.

Lại không thể nhìn đến khuôn mặt Thanh Thảo Phu Nhân có nhiều tâm sự.

-Tối nay Trương Giáo Chủ có tổ chức một buổi tiệc nhỏ, mời phu nhân cùng tới dự.

-Hảo, ta sẽ đi.

Trương Tân Thành cũng họ Trương. Trong Luân Hồi này, hắn thế nhưng là biểu đệ của Trương Vô Dụng.

Được Trương Vô Dụng khá là tin tưởng.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 69

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.