Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kim Lăng loạn sử (32)

Tiểu thuyết gốc · 2431 chữ

Chương 105.32 Kim Lăng loạn sử (32)

Bồn nước nóng tràn đầy cánh hoa, bốc hương nghi ngút.

Nhưng không thơm bằng mĩ phu nhân trong lồng ngực.

-Hiểu Lợi tỷ hẹn gặp ai vậy, phu nhân có biết không?

Trương Tân Thành tò mò hỏi.

-Là một mĩ nữ của Vương Gia, tên là Vương Ngữ Yên. Từ nhỏ nàng đã hay qua Lưu Gia chúng ta chơi, còn cuốn lấy Hiểu Lợi, cho nên Hiểu Lợi nhận nàng làm con nuôi. Nhưng hai người đó thân thiết như mẹ con ruột vậy.

Lời nói của Hiểu Khánh Phu Nhân, khiến Trương Tân Thành hiểu ra nhiều điều. Hèn chi hắn thấy Hiểu Lợi Phu Nhân quen vậy. Cả Hiểu Khánh Phu Nhân, cũng là người quen. Nhưng dung mạo của các nàng đẹp hơn gấp trăm ngàn lần trước Luân Hồi, mà trí nhớ, thì hoàn toàn không có. Các nàng đã hoàn toàn chuyên tâm sắm vai Hiểu Khánh Phu Nhân và Hiểu Lợi Phu Nhân rồi.

Mà Vương Ngữ Yên này, cũng hẳn là Luân Hồi Giả như Trương Tân Thành.

Hắn nghe qua liền đoán ra là ai.

Không ngờ nàng lại xuyên không vào Vương Gia Kim Lăng Thành.

Võ giả ở Kim Lăng Thành, rất là nổi danh.

Bởi đây là gia tộc giàu nhất Kim Lăng Thành, không có một trong. Mà mĩ nhân Vương Gia, thì trùng trùng lớp lớp, hơn nữa, đều là đỉnh cấp.

Vương Ngữ Yên, là một ví dụ.

Danh tiếng của nàng, lan rộng khắp Kim Lăng Thành, dù là Trương Tân Thành thường xuyên ở Nguyên Quốc, cũng là biết đến. Chỉ là, chưa có cơ hội gặp mặt.

-Công tử có hứng thú với Ngữ Yên sao? Nha đầu đó, đúng là xinh đẹp. Ta cũng tự thẹn không bằng.

-Ta đối với mĩ nhân đều rất hứng thú haha nhưng ta thật là chưa gặp nàng bao giờ.

Trương Tân Thành cười lên xấu xa, đáp.

-Bại hoại.

Hiểu Khánh Phu Nhân đánh yêu Trương Tân Thành một cái.

-Nàng cũng ít khi ra cửa, mà khi ra khỏi nhà, lại là đến tìm Hiểu Lợi, chưa gặp cũng không lạ. Công tử muốn nhìn xem không? Thật là rất xinh đẹp đó.

Hiểu Khánh Phu Nhân cũng là một mĩ phu nhân diễm lệ, lại để nàng tự nhận không bằng, Vương Ngữ Yên này, cũng đủ khả năng xưng tuyệt thế.

-Hảo, vậy ta đi gặp nàng, xem thử phu nhân nói có đúng không haha

Đôi gian phu dâm phụ nhanh chóng rời khỏi bồn tắm, rời đi.

Đống hỗn loạn sau khi giao cấu điên cuồng, đã có tôi tớ dọn dẹp.

Trương Tân Thành mặc lên áo trắng, một dạng thư sinh nho nhã, lại thêm khuôn mặt đẹp như ngọc tạc, vô cùng đẹp trai. Sánh vai bên Hiểu Khánh Phu Nhân đầy đặn nóng bỏng, tràn đầy khí chất mĩ phụ thành thục, quyến rũ vô cùng.

-Trương công tử, sao ngươi lại đến đây.

Hiểu Lợi Phu Nhân đang trò chuyện cùng Vương Ngữ Yên trong đình nghỉ mát bên mấy hòn non bộ, thấy Trương Tân Thành, cũng khá ngạc nhiên. Lại nhìn Hiểu Khánh Phu Nhân sánh vai một bên, lập tức hiểu chuyện, liếc xéo Hiểu Khánh Phu Nhân một cái.

-Ta chính là mộ danh Vương tiểu thư mà đến. Tại hạ Trương Tân Thành, là người của Quán mì Hải Triều. Vương tiểu thư, hạnh ngộ.

Trương Tân Thành ôm quyền hướng Vương Ngữ Yên chào hỏi, cười lên một cái soái khí ngút trời, khiến Vương Ngữ Yên không khỏi đỏ mặt e thẹn. Dung nhan nàng đúng thật xứng với hai chữ tuyệt thế, xinh đẹp vô song. Khí chất xuất trần như tiên nữ, điệu bộ nhẹ nhàng uyển chuyển. Tựa như một bông hoa tuyết chưa nhiễm bụi trần, lung linh xinh đẹp. Mà giờ lại đỏ mặt gò má ửng hồng, tựa như xuân đến hoa nở, băng lãnh lạnh lùng thay bằng hơi thở thanh xuân thuần khiết lan tràn.

Để cho Trương Tân Thành nhìn đến ngây người.

-Hoá ra là Trương công tử. Tiểu nữ Vương Ngữ Yên, là con nuôi của Hiểu Lợi Phu Nhân, ra mắt công tử.

Vương Ngữ Yên đáp lời, xem ra đối với Trương Tân Thành có ấn tượng không tệ. Quán mì Hải Triều tuy không làm ăn lớn, nhưng cũng rất có tiếng ở Kim Lăng Thành.

-Ta nếm qua mì của Hải Triều Quán, thật đúng là xứng danh đặc sản của Kim Lăng Thành chúng ta. Không biết công tử đến Lưu Gia là có chuyện gì sao?

Vương Ngữ Yên vậy mà chủ động bắt chuyện.

-Ta đến thăm biểu tỷ của ta là Mộng Tuyền Phu Nhân. Vừa hay nghe tiếng tiểu thư ghé chơi, nên tò mò mà qua, xin tiểu thư đừng trách cứ.

Trương Tân Thành mồm mép rất bon, đáp gọn. Hiển nhiên Hiểu Lợi Phu Nhân không muốn để Vương Ngữ Yên biết quan hệ của nàng và hắn, cho nên cũng không ngu gì mà khai ra.

Đương nhiên, cũng không thể trợn mắt nói dối.

-Công tử, mau ngồi đi, đừng đứng mãi như thế.

Hiểu Lợi Phu Nhân chủ động mời Trương Tân Thành ngồi xuống.

-Đa tạ phu nhân.

Ba người lừa một người, khá là dễ dàng.

Cuộc trò chuyện bắt đầu, tiến hành suôn sẻ.

-Biểu đệ, hoá ra ngươi ở đây. Ồ, Vương tiểu thư ghé chơi a.

Mộng Tuyền Phu Nhân xuất hiện rất đúng lúc. Tuy rằng mang hai chữ phu nhân trong tên gọi, nhưng nàng lại đầy hơi thở thanh xuân tươi trẻ, khác hẳn với hai vị phu nhân Lưu Gia mang mang vẻ mặn mà thành thục. Vương Ngữ Yên hay tới Lưu Gia chơi, đối với Mộng Tuyền Phu Nhân không hề xa lạ.

-Ngữ Yên bái kiến Mộng Tuyền tỷ.

Vương Ngữ Yên lễ phép đứng dậy chào.

-Ngữ Yên muội khách khí.

-Biểu tỷ, ta đến thăm ngươi đây.

Trương Tân Thành chủ động đứng dậy nói chuyện. Mộng Tuyền Phu Nhân thông minh tuyệt đỉnh, chỉ từ câu nói của hắn đã đoán ra gần hết ý đồ.

-Hoá ra là vậy. Nhưng hiện tại ta có chút việc, các ngươi cứ ở lại thong thả chơi. Vương tiểu thư, có dịp lại trò chuyện sau, xin thứ cho thất lễ.

-Không sao, phu nhân đi thong thả.

Vương Ngữ Yên chủ động đứng dậy cúi chào.

Đối với cường giả, cần có đủ tôn trọng.

Kiến thức cơ bản này, Vương Ngữ Yên là nắm rõ, dù rằng nàng giao du cũng không nhiều lắm, bởi vì đây cũng là kỹ năng sinh tồn cơ bản ở Cửu Châu.

Vương Ngữ Yên tu vi không tệ, đã là tứ giai.

Thần tiên tỷ tỷ, không còn chỉ là danh xưng nữa.

Mà quanh năm đóng cửa ít khi ra khỏi Vương Gia, nên ngoại trừ tu luyện cũng là nghiên cứu văn thơ nhiều. Cũng may bộ dạng thư sinh của Trương Tân Thành cũng không phải chỉ là cái mã, cũng đủ thi từ ứng phó với Vương Ngữ Yên, để nàng rất có hảo cảm. Điểm quan trọng là Trương Tân Thành tỏ vẻ rất thật thà, biết thì nói biết, không biết thì xin giải đáp, để cho Vương Ngữ Yên được nói rất nhiều, nói được hăng say.

Bộ dạng, giống như gặp tri kỷ vậy.

Hiểu Khánh Phu Nhân và Hiểu Lợi Phu Nhân cũng là bất ngờ với bộ dạng của Trương Tân Thành.

Nhưng ngầm tự hiểu.

Có lẽ, đây mới là bộ dạng vốn có của Trương Tân Thành.

Hai ngày qua dâm loạn điên cuồng, là bị ảnh hưởng bởi Sắc Dục Phần Tâm Hoả mà thôi.

Ánh mắt hai vị phu nhân nhìn Trương Tân Thành, cũng nhiều hơn vài phần yêu thích.

Buổi sáng qua nhanh.

-Vương tiểu thư, hai vị phu nhân, xin mời.

Trương Tân Thành đích thân vào bếp, làm bốn tô mì cho bốn người. Nấu mì đối với hắn mà nói, vô cùng đơn giản. Đã nấu mấy chục năm, hương sắc vị đủ cả. Chỉ từ nguyên liệu trong nhà bếp Lưu Gia, đã nấu ra bát mì đúng chuẩn vị Hải Triều. Mà cả quá trình, là nấu ăn, mà tựa như biểu diễn nghệ thuật, vô cùng uyển chuyển, tràn đầy vũ ý, được ba vị mĩ nhân mở to mắt chiêm ngưỡng, khen ngợi không dứt.

-Thật thơm.

Vương Ngữ Yên cũng không phải thốt lên ngợi khen, còn hít một hơi thật sâu. Có lẽ ẩn sâu trong dung nhan tuyệt thế đó, là một tâm hồn tươi trẻ còn chưa muốn trưởng thành, dù nàng cũng đã trải qua ba lần Luân Hồi rồi.

-Công tử hảo lợi hại. X2

Hiểu Khánh Phu Nhân và Hiểu Lợi Phu Nhân ăn mì, trong lời khen có đầy thâm ý. Năm chữ này, hai ngày này các nàng nói rất nhiều, nhưng lại không có ý chỉ tài nấu mì của Trương Tân Thành đâu.

-Quá ngon đi. X3

Cũng không phải sơn hào hải vị, linh thực tiên dược gì, lại rất ngon. Cũng nhờ vậy mà danh tiếng Quán mì Hải Triều vang xa như vậy.

-Đa tạ mọi người khen ngợi.

Trương Tân Thành cũng vui vẻ.

Tiên Thiên Cường Giả không cần ăn nhiều. Đồ ăn bình thường đối với bọn hắn có tác dụng rất ít, đa số chỉ để vui mồm mà thôi.

-Trương công tử, hẹn gặp lại. Đa tạ bát mì của công tử.

Vương Ngữ Yên sau bữa trưa liền về lại Vương Gia.

-Không có gì. Hẹn gặp lại tiểu thư sau.

Trương Tân Thành lấy cớ cũng ra về, ra tận cổng đưa tiễn.

-Can nương, ta đi đây.

-Đi thong thả.

Mẹ nuôi Hiểu Lợi Phu Nhân của nàng cũng theo ra tiễn, cùng Trương Tân Thành nhìn theo xe ngựa Vương Ngữ Yên đi xa.

-Thế nào, thích nàng rồi?

Hiểu Lợi Phu Nhân ý vị thâm trường cười hỏi.

-Đúng vậy. Nàng thật xinh đẹp.

Trương Tân Thành nói thật.

-Đúng vậy, nàng thật xinh đẹp.

Hiểu Lợi Phu Nhân thốt lên cùng một câu nói, ý vị lại khác nhau.

-Công tử phải đi rồi sao?

-Thiên Hạ có bữa tiệc nào mà không tàn.

-Vậy chúng ta làm lần cuối, được sao? Lúc sáng có chút vội vàng.

-Haha có gì mà không được.

Trương Tân Thành và Hiểu Lợi Phu Nhân trước sau bước vào biệt phủ, sau khi cửa đóng lại, liền nhào vào nhau hôn ngấu nghiến.

-Đã cứng như vậy rồi sao? Xem ra công tử đối với Ngữ Yên không có ý tốt, ta phải trừng phạt công tử mới được.

Hiểu Lợi Phu Nhân ngồi xổm trên đất, móc côn thịt đã cứng rắn của Trương Tân Thành ra, vuốt ve.

-Lời này của phu nhân sai rồi. Nó cứng rắn, đều là vì phu nhân cả.

Trương Tân Thành cười đáp.

-Xem như ngươi có lương tâm.

Hiểu Lợi Phu Nhân liếc Trương Tân Thành một cái, tỏ vẻ rất hài lòng với đáp án của hắn, hé đôi môi ra ngậm lấy côn thịt vào miệng bu liếp, bộ dạng rất ân cần chu đáo. Dung nhan của nàng và Vương Ngữ Yên có đến bốn phần tương tự, nếu nói Trương Tân Thành nhìn Hiểu Lợi Phu Nhân bú liếm, không liên tưởng đến Vương Ngữ Yên, là đang nói dối.

-Phu nhân, ngươi thật xinh đẹp.

Nhưng vẻ đẹp của Hiểu Lợi Phu Nhân, cũng là độc nhất vô nhị, mang đậm khí chất riêng.

-Công tử, mau tới làm ta a.

Hiểu Lợi Phu Nhân cũng không lại muốn so bì bản thân với Vương Ngữ Yên thêm, biểu hiện của Trương Tân Thành, đã đủ để khiến nàng hài lòng, hưng phấn tăng cao, khát tình không chịu nổi. Mĩ phu nhân đem váy kéo lên, đứng vững chân phải trên đất, chân trái đưa cao lên, tạo thành một đường thẳng. Nàng vậy mà không mặc quần lót, dâm thuỷ đã lan tràn trên âm hộ.

-Phu nhân hảo dâm đãng, ta tới đây.

Trương Tân Thành cười lên một tiếng, đỡ lấy chân Hiểu Lợi Phu Nhân, côn thịt quen lối cắm vào thân thể nàng. Âm đạo Hiểu Lợi Phu Nhân sâu lại hẹp, có thể hoàn toàn chứa đựng côn thịt Trương Tân Thành, để hắn thoải mái cắm rút.

-A…thật thoải mái…nhanh chút…ư…a

Mĩ phu nhân đôi môi khẽ mở, rên lên không ngừng, ánh mắt tràn đầy mê ly cùng dục vọng. Dung nhan xinh đẹp dịu dàng gần trong gang tấc, lại vì mình mà trở nên dâm đãng không chịu nổi, để Trương Tân Thành hưng phấn tăng cao, côn thịt càng thêm ra sức cắm rút, kéo theo dâm thuỷ dâm dề chảy xuống đùi thon dài của Hiểu Lợi Phu Nhân. Hắn cúi miệng xuống, khoá chặt đôi môi của của nàng, tránh cho người qua đường cách một vách tường mỏng có thể nghe thấy. Đồng thời nhấm nháp lấy nước bọt thơm ngọt của mĩ phu nhân. Côn thịt càng thêm ra sức cắm vào nhanh và mạnh hơn, vui sướng không muốn ngừng lại dù chỉ một giây.

-Ta tiết…Á

-A…ta cũng bắn.

Cùng nhau đạt đến đỉnh cao hoan lạc cùng lúc, là điều tuyệt vời nhất khi nam nữ giao hoan. Tuy rằng giữa Trương Tân Thành và Hiểu Lợi Phu Nhân chỉ có ham muốn tình dục thuần tuý và lợi ích trần trụi, nhưng cũng vì thế mà gần nhau thêm nhiều.

Hiểu Lợi Phu Nhân lại ngồi xổm trên đất, mặc kệ tinh dịch trắng đục rỉ ra không ngừng từ trong mật huyệt của nàng, ân cần dùng miệng lưỡi giúp Trương Tân Thành dọn dẹp tàn dư tình ái trên côn thịt.

-Phu nhân, hậu hội tái kiến.

Trương Tân Thành xách quần lên rời đi.

-Công tử bảo trọng.

Hiểu Lợi Phu Nhân vẫy tay chào từ biệt, lại không có nhiều tiếc nuối.

Bởi vì bốn cái nam sủng của Mộng Tuyền Phu Nhân, vẫn còn đang ở trong biệt viện này.

Bọn hắn, cũng rất không tệ đâu.

Chỉ là lần này ly biệt, không biết còn có thể gặp lại không.

Thật khó mà biết được.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 55

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.