Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên Đường Địa Ngục (3)

Tiểu thuyết gốc · 2308 chữ

Rừng cây vô danh tại Đông Doanh Hoa Châu.

Đây là nơi phong ấn Ma Đạo Cụ mạnh mẽ nhất, tàn ác nhất mà Hoả Ảnh Nhẫn Giả từng tạo ra. Luân Hồi vài lần, lại chưa từng có ai lấy được món đồ vật gọi là Thiên Đường Địa Ngục này cả.

Bốn cỗ máy móc mang hình dạng con người lao vút đi tới, trên vai cùng gánh lấy một cái giường lớn, có màn che kín cảnh tượng bên trong. Mặc kệ trên giường truyền đến chấn động kịch liệt, bốn người máy vẫn vững ổn đi tới. Đường rừng gập ghềnh hoàn toàn không ảnh hưởng đến bước đi của chúng.

Bốn tỷ muội Nữ Sinh Tiết đi chân trần, chân đạp lên hư không đi tới. Động tác tựa như đang đi dạo, nhưng mỗi bước đều có thể xuyên qua khoảng cách hàng chục thước. Đôi chân là bộ phận đẹp nhất, cũng là vũ khí mạnh nhất của bốn cô nương Nữ Sinh Tiết, phối hợp với đai đeo và tất chân, đúng là tuyệt phẩm. Quần lót ren lọt khe và áo ngực tam giác màu trắng vừa đủ để che đậy ba điểm nhạy cảm, khiến các nàng càng thêm gợi tình. Thân trên khoác áo jacket trắng tay dài, vạt áo lại chỉ ngắn ngang sườn.

Tóc của Phác Tố Trân bồng bềnh như mây trời, tung bay trong gió đêm.

Kim Nga Anh có mái tóc rực rỡ như ráng chiều, giống như từng cơn sóng gợn lăn tăn vào cuối chiều, màu đỏ, cam, vàng luân chuyển không ngừng.

Phương Mẫn Nga thì tóc nâu môi trầm, với nụ cười nửa miệng tự tin.

Tóc của Lý Huệ Lợi lại đen tuyền như bầu trời đêm không trăng mây dày phủ kín hôm nay, phát ra cảm giác lạnh lẽo giá băng.

Cước pháp lẫn bộ pháp của các nàng vốn đã luyện được rất tinh thông và mạnh mẽ. Vừa mới đột phá không lâu, nhưng bên trong Tinh Trụ của Hỗn Thiên Bảo Giám vốn đã có sẵn thần thông, giúp cho tỷ muội Nữ Sinh Tiết có thể phát huy ra được sức chiến đấu thật sự của Nguyên Thần Cảnh. Lại thêm Ma Thiên Giáo không thiếu thần thông phù hợp với các nàng, không cần lo lắng.

-Các ngươi không bế quan đột phá đi?

Phác Tố Trân nói chuyện cùng Hổ Phách Thính.

-Chúng ta muốn tham gia một chút náo nhiệt trước khi bế quan mà Tố Trân tỷ.

Hổ Phách Thính cười đáp.

Dung nhan Hổ Phách Thính hoàn mĩ không chút tì vết, dường như phát sáng trong đêm đen mì mịt. Cũng chỉ có nhan sắc của Kim Nga Anh mới có thể đấu lại. Một đông một tây, đối chọi gay gắt. Luân Hồi Giả có dung nhan đặc trưng Âu Mĩ như Hổ Phách Nhã, tuy không phải là duy nhất, nhưng tuyệt đối hiếm có trong Luân Hồi.

Hổ Phách Thính mặc trang phục chiến đấu thường thấy, đồ lặn bó sát người màu xanh lục tôn lên dáng người cân đối gợi cảm, ngực tấn công, mông phòng thủ, đầy đặn hơn nhiều so với Kim Nga Anh. Tóc đỏ rực rỡ tung bay, tay cầm cây chĩa ba răng gọi là Mê La Kích, nhìn giống như công chúa tiên cá trong truyền thuyết. Mà nàng cũng thật sự xuất thân từ Thâm Lam Hải Dương, nay đang là đồ đệ của Từ Du Nhã.

Đơn giản là vì đao của Từ Du Nhã tên là Hổ Phách.

-Các tỷ bế quan một tháng, chúng ta còn lâu hơn. Huống hồ chuyện vui như đi lấy Thiên Đường Địa Ngục, không phải lúc nào cũng có, bỏ lỡ thì thật đáng tiếc.

Hổ Phách Thính nói xong, đưa mắt nhìn về phía giường.

Bên trong, Từ Du Nhã nhàn rỗi ngồi tựa lưng lên gối bự phía sau mắt nhắm chặt, đang mơ màng ngủ. Mà giữa giường, ta – Ma Thiên Giáo Chủ Trần Hùng đang nằm đè lên trên một mĩ nhân nóng bỏng đẫy đà, không ngừng quất nhanh mạnh côn thịt vào mật huyệt của nàng.

-A…ư…a…không được…ư…a…nhân gia sắp tới…ư…a…a…tới…tới…a…A…A…Á…Á…Á

Hổ Phách Nhã thét lên chói tai, cao vút. Nhưng tuyệt nhiên không thể thoát ra khỏi phạm vi chiếc giường, bị bức màn bốn phía chặn lại hết. Vách thịt non âm đạo Hổ Phách Nhã siết chặt lấy, giống như vách núi nặng nề ép chặt, lại không thể ngăn cản côn thịt của ta phát động tiến công cuối cùng, đâm mạnh rút nhanh, công phá liên hồi mật huyệt của nàng với tốc độ chớp nhoáng. Một đòn công kích cuối cùng với tất cả sức lực, đánh thẳng tới tận cùng âm đạo Hổ Phách Nhã, quy đầu hãm sâu vào tử cung, lại vẫn chưa thể tiến vào. Thân thể Hổ Phách Nhã làm ra phản kháng cuối cùng, mật dịch nóng hổi tuôn ra ào ạt, xối lên quy đầu đem đến khoái cảm xốp giòn. Tinh quan mở rộng, côn thịt run lên bần bật, trong vui sướng hân hoan, ngàn vạn tinh binh xuất ra, xông thẳng vào tử cung Hổ Phách Nhã. Tinh dịch như núi lửa phun trào, cuồng nhiệt hung hăng ngập tràn tử cung, điên cuồng tàn phá, lại khiến cho Hổ Phách Nhã đạt đến cao trào cực hạn, thể xác mềm nhũn, linh hồn run rẩy, lý trí không còn, đã sướng đến mức hồn vía lên mây rồi.

-Sảng khoái.

Ta rút côn thịt ra khỏi mật huyệt Hổ Phách Nhã, thở ra một hơi dài thoải mái.

-Thánh Chủ, để nhân gia giúp ngài dọn dẹp.

Hổ Phách Thính chui vào, thông báo xong, liền đem dung nhan hoàn mĩ chôn vào dưới háng ta, há ra đôi môi đỏ rực như mái tóc của nàng, ngậm lấy côn thịt vào miệng vệ sinh dọn dẹp.

Chúng ta đã đến nơi.

Hổ Phách Thính không phải tiến vào để thông báo, bởi ngay bên ngoài đích đến, đã có sẵn một phân thân của ta.

-Lão bà, đến nơi rồi.

Ta đánh thức Từ Du Nhã rời khỏi Đại Mộng Vô Nhai. Nãy giờ, linh hồn của nàng đều ở trong Hương Khê Mộng Giới. Nữ Sinh Tiết đột phá thất giai, Từ Du Nhã muốn tìm thần thông phù hợp với các nàng. Sức chứa của Hương Khê Mộng Giới hiện tại là vô cùng lớn, cho nên rảnh rỗi ta đã đem toàn bộ Thần Thông Tinh Đồ của Thần Thông mà Ma Thiên Giáo có ghi vào trong Hương Khê Mộng Giới.

-Vâng lão công.

Từ Du Nhã mở mắt, đáp một tiếng ngọt hết mức có thể. Nàng đứng thẳng dậy, thân thể nóng bỏng vô cùng hấp dẫn trong quần dài và áo thun vận động ôm sát. Trang phục nhìn giống như dành để tập yoga này, lại là đồng phục chiến đấu yêu thích của Từ Du Nhã.

Từ Du Nhã liếc Hổ Phách Nhã một cái.

Hai nhũ cầu căng tròn như núi đồi phập phồng lên xuống trên ngực theo nhịp thở hổn hển của Hổ Phách Nhã. Hai chân thon dài nuột nà run rẩy, dang rộng ra để lộ âm hộ ướt sũng chịu đủ tàn phá, cánh hoa huyệt đỏ bừng như hoa hồng nhun, dâm đãng lẳng lơ không chịu nổi.

-Hừ, đều nói ngươi bình thường chăm chỉ rèn luyện thân thể nhiều hơn, ngươi không nghe. Quá yếu.

-Sư nương, ta không lười biếng a. Thánh Chủ lợi hại đến Nữ Sinh Tiết tứ tỷ lẫn Thính tỷ, Ngọc tỷ cũng không đỡ nổi a.

-Ta nói ngươi còn dám cãi?

Từ Du Nhã rất không khách khí một cước đá bay Hổ Phách Nhã ra khỏi giường. Nhìn thì có vẻ nặng, nhưng thật ra là đang đánh yêu mà thôi. Hổ Phách Nhã lộn một vòng ưu nhã trong không trung, nhẹ nhàng tiếp đất.

-Thuận Khê tỷ, Không Ảnh Hiệp Nữ, chào mọi người.

Ở đây không có người ngoài, Hổ Phách Nhã cũng không để ý bản thân còn đang trần truồng. Chiều cao một thước bảy lăm đem đến cho nàng đôi chân dài miên man, ngực bự mông tròn, eo thon con kiến, lại thêm khuôn mặt xinh xắn đậm chất Á Đông, đúng thật là hoàn mĩ. Nhưng điểm nổi bật lại là những tia hồ quang điện xuất hiện thoáng chốc xung quanh thân thể trần truồng hấp dẫn của Hổ Phách Nhã.

-Ngươi đã dung hợp với Tinh Trụ - Tử Tinh Hà rồi?

Lý Thuận Khuê lên tiếng hỏi.

-Đúng vậy Thuận Khuê Tỷ. Thật là khó khống chế mấy tia tử điện này.

-Chờ ngươi đột phá thất giai là có thể, cố lên.

-Vâng Thuận Khuê tỷ.

Không Ảnh Hiệp Nữ ở bên nhìn Hổ Phách Nhã với ánh mắt hâm mộ. Nhưng mà cơ duyên đạt đến Nguyên Thần Cảnh, hiện tại là vô cùng hiếm có, Không Ảnh Hiệp Nữ chỉ có thể chờ mà thôi. Các nàng ở Công Hội Ảnh Hiệp những năm này phát triển không tệ, đều đã trở thành trụ cột trong hội.

Lý Gia Hân và Hiền Tiên Cô hôm nay không đến, còn đang bận việc tại Thâm Lam Hải Dương. Bên phía Công Hội Võ Sĩ thì Thanh Hà Tiên Cô và Tử Hà Tiên Cô cũng không đến. Nếu không, lực lượng dưới trướng Lý Thuận Khuê và Từ Du Nhã đã đông đủ rồi.

Tam Thượng Du A không chỉ không thích Hoả Ảnh Nhẫn Giả, mà còn không thích toàn bộ Nhẫn Giả. Các làng nhẫn giả trên Đông Doanh Hoa Châu bị tiêu huỷ gần như không còn gì. Việc xây dựng lại các làng nhẫn giả đang được tiến hành, cũng may còn có không ít truyền thừa chưa bị đứt hẳn.

Thần Phong Nhẫn Giả có Trường Trạch Nại Ương.

Hắc Ám Nhẫn Giả có Phúc Trừng Mĩ Tự.

Một trường phái Nhẫn Giả nổi tiếng nữa là Tấn Lôi Nhẫn Giả, thì đã bị tiêu diệt hoàn toàn. Hoả Ảnh Nhẫn Giả cũng không may mắn thoát khỏi.

Hôm nay tới đây Phúc Trừng Mĩ Tự tóc màu tím cột đuôi gà, thân mặc áo da đen phủ kín toàn thân, chỉ hở ra phần ngực căng đầy trắng muốt. Đấu Quỷ Thần gài ngang hông phía sau, sắc bén lạnh lẽo. Khuê mật của nàng, Sơn Bản Tử dùng phân thân hình người đứng kế bên, bày ra bộ dạng nhí nhảnh đáng yêu như mọi khi.

Trường Trạch Nại Ương mặc trang phục Thuỷ Nhẫn, chỉ là phần váy ngắn đã đổi qua màu đen. Bảy cô nương Thuỷ Nhẫn Giả đứng phía sau nàng, cũng mặc trang phục tương tự, rất thích hợp với đêm tối âm u lúc này.

-Lão công, ngươi làm nhanh lên, mọi người đều đông đủ cả rồi.

Từ Du Nhã liếc về một cỗ phân thân của ta đã có mặt sẵn, nhắc nhẹ.

-Được.

Ta đáp gọn một tiếng, hai tay nắm chặt lấy eo Hổ Phách Ngọc, tung luôn chiêu cuối, hông phát lực, côn thịt tiến công thần tốc vào mật huyệt nàng, bụng dưới đánh mạnh lên mông bự tạo thành âm thanh đặc biệt chói tai trong đêm đen.

Giống như Hổ Phách Thính, nàng cũng là một mĩ nhân mang nét đẹp Âu Mĩ. Môi dày mũi cao, dung nhan Hổ Phách Ngọc không có gì đáng nói, chỉ có mống mắt và con ngươi đều là một màu đen tuyền không thể phân biệt, nhìn rất quỷ dị. Thân hình đầy đặn của Hổ Phách Ngọc quả thật rất kinh người, ngực tròn bự quả dưa hấu, mông còn bự hơn, bắp đùi cũng rất to và tròn, như hai cây cột mỡ, thân thể đẫy đà ngộn ngộn một khối, tràn đầy nhục cảm, thậm chí còn có hơi chút cảm giác lực điền.

-A…sướng…a…mạnh quá…tới…ư…a…A…Á…Á

Côn thịt phân thân phải kéo dài hơn hai mươi phân, mới có thể đem mật huyệt Hổ Phách Ngọc lấp đầy, thô to như cái chày bay nhanh ra ra vào vào giữa mông bự tròn trịa của nàng, kích thích thị giác vô cùng với hết thảy người đứng xem.

-Ta bắn.

Ta gầm nhẹ một tiếng, khoái cảm đến cực hạn lấp đầy thân thể, trả lại cho Hổ Phách Ngọc là tràn đầy tinh dịch xả thẳng vào thân thể nàng. Tử cung Hổ Phách Ngọc như một cái hố đen, sau khi hút hết tinh dịch của ta, còn như muốn hút luôn cả thân thể lẫn linh hồn của ta vào.

Có được Tinh Trụ - Hắc Hỗn Độn, Hấp Tinh Đại Pháp của Hổ Phách Ngọc quả thật không đùa được đâu.

-Sảng khoái. Cùng người khác giao hoan, ngươi nhớ chú ý kiềm chế, đừng hút chết người ta đó.

Ta rút côn thịt ra khỏi mật huyệt Hổ Phách Ngọc, đã có sẵn Cù Hà Lạp quỳ xuống dùng miệng lưỡi dọn dẹp côn thịt cho ta thật sạch sẽ.

-Vâng Thánh Chủ, nhân gia sẽ chú ý.

Hổ Phách Ngọc ngoan ngoãn đáp.

Không giống bốn cô nương Nữ Sinh Tiết, ba cô nương Hổ Phách Tỷ Muội tính tình cởi mở, dâm đãng thành tính, quan hệ nam nữ khá tuỳ tiện. Hổ Phách Nhã còn biết kiềm chế một chút, chứ Hổ Phách Ngọc và Hổ Phách Thính thì chính là dâm nữ nổi danh Ma Thiên Giáo.

Các nàng đều là đồ đệ của Từ Du Nhã.

-Lão công, chúng ta nên làm gì đây?

Từ Du Nhã lên tiếng hỏi.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 55

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.